Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Thân ảnh thanh khiết từ trên trời hạ xuống, trên người chiếu rọi lực lượng thuần khiết, phong thái như trích tiên, phảng phất như là tiên nhân hạ phàm, áo bào trắng phất qua, ba nghìn tóc đen lay động theo gió.

Người đứng ở chung quanh, không chút sợ hãi, không chút lỗ mãng, đều ngây ngốc nhìn người giống như là trích tiên kia, chậm rãi đi tới.

Thánh Linh kinh ngạc nhìn người đi tới, trên mặt tràn đầy kinh ngạc, trên người người này, có thể có quang minh lực, phải biết, quang minh lực của hắn, cũng chỉ là được quang minh chi thần ban tặng, cũng không phải là bản thân hắn tự có.

Quân Mộ Khuynh cũng sửng sốt, nàng vui mừng nở một nụ cười, trong nháy mắt, thiên địa thất sắc, thân ảnh đỏ rực rất nhanh bước tới, nàng hung hăng nhào vào trong ngực người cường tráng kia, trong lòng thật lâu không thể bình tĩnh.

Hình dáng tuấn mỹ vẫn như cũ mang theo tươi cười rực rỡ, bàn tay thon dài khẽ vuốt lên sợi tóc lửa đỏ, cánh môi hồng nhẹ nhàng mở ra, “Người đã lớn như vậy rồi, còn thích làm nũng.” Trong âm thanh sủng nịnh còn mang theo một tia bất đắc dĩ, nhưng cũng không buông nguời trong lòng ra.

Thấy một màn như vậy, ánh mắt mọi người thiếu chút nữa không lồi ra ngoài, đây là tình huống gì?

Ninh Giác há miệng, nhìn trước mặt đột nhiên xuất hiện một nam tử như trích tiên vậy, giương mắt đờ đẫn, nam nhân này, mị lực lớn như vậy, có thể khiến cho Quân Mộ Khuynh cũng chạy tới nhào vào trong ngực, xem ra, bọn họ còn chưa nghe.

Ninh Ưng cũng vô cùng nghi hoặc nhìn Quân Mộ Khuynh, hắn vẫn chưa từng thấy bộ dạng này của Quân Mộ Khuynh, nam nhân này, là ai a?

Hai người lẳng lặng ôm nhau cùng một chỗ, Quân Mộ Khuynh vùi ở trong lòng Quân Mặc, mùi vị quen thuộc, khiến cho tất cả phẫn nộ, buồn rầu ngày hôm nay, đều gạt bỏ không còn.

“Được rồi, đã là đại cô nương, còn trốn ở trong lòng của ta, người khác sẽ cười nhạo.” Quân Mặc sủng nịnh đem muội muội như trân bảo của mình, từ trong ngực lôi ra, mỉm cười nói, lập tức khiến người vây xem đều đờ ra ở tại chỗ.

Quân Mộ Khuynh chu chu miệng, vô tội chớp mắt một cái, “Ai dám chê cười ta, muội muội làm nũng với ca ca, đây là chuyện thiên kinh địa nghĩa.” Thuận thế Quân Mộ Khuynh ôm vòng ở cánh tay Quân Mặc, lộ ra tư thái tiểu cô nương.

Đám người đều không dám tin vào hai mắt của mình, ca ca!

Nam tử trước mặt, vậy mà lại là ca ca của Quân Mộ Khuynh! Vậy thì là đại ca hay là nhị ca?

Quân Mặc cười cười, vỗ vỗ cánh tay Quân Mộ Khuynh, không sợ hãi chút nào chống lại Thánh Linh, “Các hạ là thánh chủ Quang Minh thánh điện, mà Khuynh nhi cũng là tôn tiểu thư trực hệ Quân gia, nếu như thánh chủ thương tổn đến nửa cọng tóc của muội muội ta, đó chính là đối nghịch với cả Quân gia!” Âm thanh lạnh như băng chậm rãi vang lên.

Mọi người đều rùng mình một cái, trời ạ! Lời nói vừa rồi là của người như trích tiên này nói ra sao? Rõ ràng hắn nói chuyện với Quân Mộ Khuynh, là dịu dàng như vậy, thế nào đối với người ngoài, thì có khác biệt lớn đến như vậy chứ?

Đối nghịch cả Quân gia!

Tội danh này rất lớn, Quân gia là gia tộc đứng đầu trong ngũ đại đấu kỹ trên đại lục, đừng nói cái gì trước, chính là về thực lực, đều mạnh hơn nhiều so với Quang Minh thánh điện, ai biết trong miệng người Quang Minh thánh điện có tồn tại quang minh chi thần hay không, thực lực với thế lực Quân gia, đó là điều vững chắc bày ở nơi đó, cho dù ai cũng không thể phủ nhận.

Hôm nay Quân Mặc nói ra lời này, sau này ai còn dám làm gì Quân Mộ Khuynh.


Con bà nó, thiếu nửa cọng tóc thì sẽ đối nghịch với cả Quân gia, vậy thì nếu như không cẩn thận làm bị thương chỗ nào, không phải là bị toàn bộ Quân gia truy sát.

Quân Mộ Khuynh liếc mắt nhìn Quân Mặc, thần sắc trên mặt khôi phục lại lãnh đạm một lần nữa, nàng lẳng lặng đứng ở trước mặt đại ca, trong lòng dâng lên nghi hoặc.

Đại ca đem toàn bộ Quân gia nói ra, đó chính là nói, hắn đã thừa nhận mình là người Quân gia, rốt cuộc là có chuyện gì, khiến đại ca thay đổi chủ ý, là lão già kia uy hiếp, không, đại ca tuyệt đối sẽ không bị bất luận kẻ nào uy hiếp.

Thánh Linh nhịn xuống tức giận, lẳng lặng nhìn nam tử trước mặt, hắn có quang nguyên tố, vậy thì cũng không phải là Quân Tâm, mà là Quân Mặc, chỉ có Quân Mặc mới có quang minh lực.

Hắn đã nói Quân Mặc nhất định sẽ có thành tựu, bây giờ nhìn thực lực của hắn, cũng đã sâu không lường được, cũng không biết hắn đã có đẳng cấp nào, Quân gia, là Quang Minh thánh điện không thể tùy tiện ra tay, hơn nữa hắn cũng không thể lấy lý do hỏa thiêu Quang Minh thánh điện đối phó với Quân Mộ Khuynh.

“Vậy hi vọng Quân Mặc công tử, quản lý muội muội của mình cho tốt, nếu như lại đốt đồ của người khác, sẽ không có người dễ nói chuyện giống như ta vậy.” Thánh Linh hừ nhẹ một tiếng, xoay người rời đi.

“Đa tạ thánh chủ nhắc nhở, muội muội tại hạ, tại hạ tự nhiên sẽ dạy dỗ, thánh chủ cần gì phải can thiệp vào chuyện nhà của người ta.” Quân Mặc lạnh nhạt nói, trên mặt không có một tia gợn sóng, càng không đem Thánh Linh để vào mắt nửa phần.

Thánh Linh hơi ngẩn ra, không trả lời, kiệu mềm bay trên trời cũng không có dừng lại.

Cơ hội đối phó với Quân Mộ Khuynh còn rất nhiều, tạm thời không quan tâm chuyện này, hắn cũng nhất định sẽ giết Quân Mộ Khuynh, nếu không sẽ khó giải mối hận trong lòng hắn.

Trong mắt Quân Mộ Khuynh tràn đầy tươi cười, nàng chưa từng thấy qua đại ca như vậy, không ngờ đại ca cũng có một mặt phúc hắc, đây quả nhiên là gia tộc di truyền.

Phụ tử Ninh Giác cũng xoay người rời đi, huynh muội người ta gặp nhau, bọn họ cũng không thể ở đó quấy rầy.

Mọi người đều tản đi, nhìn thấy đại ca sủng ái muội muội kia, đều ném qua ánh mắt khinh thường, ở nơi này sủng nịnh, rõ ràng chính là chìm đắm, có người thương yêu muội muội mình như thế sao?

Nhìn mọi người đều tản đi, ánh mắt Quân Mộ Khuynh lại trở về trên người Quân Mặc, “Đại ca sao có thể đến thành tây?” Từ trong thành đến đây còn cách một đoạn, hơn nữa nàng cũng vừa mới đến nơi này, hắn sao có thể đột nhiên xuất hiện, lại vừa vặn chặn lại công kích của Thánh Linh.

“Những năm này mặc dù chúng ta không gặp mặt nhau, ta cũng không biết tin tức của ngươi, nhưng tới Quân gia, gia gia vẫn đem tin tức về ngươi tất cả đều nói cho ta, không nhiều, nhưng cũng đủ khiến ta an tâm.” Hắn nghe nói Khuynh nhi tới, đã sớm xuất quan, nghĩ phải bồi tiếp nàng, không trung đột nhiên thoáng qua kim quang, hắn cũng liền chạy tới nhìn xem.

“Ngươi là nghe nói ta tới, sớm xuất quan đi?” Quân Mộ Khuynh cười cười hỏi, trong lòng một trận cảm động, đại ca vốn là như vậy, rõ ràng hắn bế quan nhiều một chút, thì sẽ lĩnh ngộ nhiều hơn, thực lực dù sao cũng sẽ tốt hơn một chút, nhưng hắn lại sớm xuất quan.

“Không…” Quân Mặc vừa định nói nữa, liền nhìn thấy một bóng đen thoáng qua, trực tiếp kéo muội muội trong tay của hắn qua.

“Ngươi có phát sinh chuyện gì hay không?” Hàn Ngạo Thần khẩn trương nhìn Quân Mộ Khuynh, hắn chẳng qua là vừa rời đi một lúc, liền phát sinh nhiều chuyện như vậy.

Nghĩ tới đây, Hàn Ngạo Thần không khỏi ảo não, ngũ đại gia tộc tỉ thí ở Âm Nguyệt thành, mọi người đều tập trung về nơi này, ngày xưa có ân oán, không có ân oán, người muốn tìm nàng phiền phức đều tới nơi này, nàng chỉ cần đi lại ở Âm Nguyệt thành, luôn sẽ có người tìm tới.


Chuyện Quân Mộ Khuynh thoát ly khỏi Quân gia, đã truyền ba năm, mọi người đều đã biết, nhưng chuyện nàng được gia chủ Quân gia sủng ái, đến bây giờ, cũng chỉ có một nhóm người biết, không có Quân gia, những người này sẽ không kiêng nể gì cả, không ngừng muốn gây sự với nàng.

Quân Mộ Khuynh 囧 囧 nhìn Hàn Ngạo Thần, muốn thoát khỏi tay hắn, mà hắn vẫn cứ nắm chặt, nàng biết hắn lo lắng, nhưng cũng không cần ở trên đường cái, sờ soạn nàng thế chứ…

“Ta không sao.” Quân Mộ Khuynh khóc không ra nước mắt nhìn Hàn Ngạo Thần, nắm được hai tay của hắn, nàng cũng không dám bảo đảm, lại để hắn “Kiểm tra” tiếp nữa, hắn còn có thể chạm tới chỗ nào.

Xác định Quân Mộ Khuynh không có việc gì, Hàn Ngạo Thần mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó xoay người hung hăng trừng Chi Chi một cái, đều tại con quỷ tham ăn này làm hại, cho nó nhiều ma hạch như vậy, nó còn chê không đủ, còn muốn nhiều hơn nữa, thiếu chút nữa để tiểu Khuynh Khuynh bị thương tổn.

“Ngươi đến đây lúc nào?” Quân Mộ Khuynh nghi ngờ hỏi, hắn làm sao biết nàng gặp nguy hiểm?

“Vừa tới mà thôi, đừng quên, ta thế nhưng có thể thông qua một vài thứ, biết một ít chuyện.” Hàn Ngạo Thần ôn hòa nói, tâm tình khẩn trương vừa rồi không còn thấy nữa, trên mặt cũng treo lên nụ cười.

Quân Mộ Khuynh suy nghĩ một chút, hình như là như vậy, lần trước cũng vậy, thời điểm lúc Mặc Liên muốn giết nàng, hắn cũng là đúng lúc chạy tới, như vậy nói cách khác, hắn cảm giác được nàng có nguy hiểm, liền lập tức đi tới.

Chi Chi vô tội nhìn Hàn Ngạo Thần, nó chẳng qua là quá đói, ăn nhiều một chút, hắn còn có bộ dáng trừng nó như vậy sao, hiện tại nó còn là một “Tiểu hài tử”, sao có thể đối xử với nó như thế, đối xử với chủ nhân lại dịu dàng như vậy, khác biệt này quá lớn đi.

Quân Mặc đứng ở một bên, nhìn muội muội của mình, còn có nam tử xa lạ bên cạnh, hắn dường như cũng hiểu chút gì đó, nụ cười trên mặt chậm rãi càng sâu.

Hôm nay nếu như hắn không đến, Khuynh nhi cũng sẽ không có nguy hiểm gì, người này, tuyệt đối sẽ không để cho tiểu Khuynh bị một chút nguy hiểm nào, hắn tin tưởng.

Cảm giác được sau lưng có khí tức bất thường, Hàn Ngạo Thần chậm rãi xoay người, khi ánh mắt nhìn thấy nam tử xuất sắc phía sau kia, thân thể chậm rãi tới gần Quân Mộ Khuynh, lộ ra nụ cười càng thêm ấm áp, lại bất động thanh sắc.

“Chủ nhân.” Chi Chi đi tới bên người Quân Mộ Khuynh, nhỏ giọng vòng qua Hàn Ngạo Thần, biểu tình có chút mất tự nhiên.

Chi Chi không dám nhìn tới Hàn Ngạo Thần, người này quá kinh khủng, một tiếng cuối cùng kia rống nó, đến bây giờ nó cũng có thể cảm giác được trái tim nó kịch liệt nhảy lên, sau này vẫn là cách hắn xa một chút, xem ra trên thế giới này, chỉ có chủ nhân là đối tốt với nó nhất.

Chi Chi đứng ở một bên liền nghĩ như vậy, lộ ra biểu tình manh ngốc tự nhiên, người qua đường đều lộ ra biểu tình khát vọng, bọn họ thật muốn đi tới nhéo nhéo khuôn mặt thủy nộn kia.

Quân Mộ Khuynh hoài nghi nhìn Hàn Ngạo Thần, hắn đã làm chuyện gì? Khiến Chi Chi sợ hãi hắn như thế.

“Đại ca, ta có một số việc muốn hỏi ngươi.” Quân Mộ Khuynh nhìn Quân Mặc, có một số việc nàng nhất định phải biết, nếu không những người này chuyện gì cũng gạt nàng, nàng không phải loại người yếu đuối kích động, cũng không phải người dễ dàng bị đánh bại, vì sao bọn họ vẫn không nói mọi chuyện với nàng.


Quân Mặc gật đầu, từ sau khi Khuynh nhi thoát khỏi bầy sói trở về, hắn rõ ràng cảm giác được biến hóa của nàng, có một số việc, nàng nên biết.

Thấy ca ca đồng ý, Quân Mộ Khuynh mới lộ ra nụ cười, nàng biết đại ca nhất định sẽ nói cho nàng mọi chuyện, không giống cái lão già kia nhăn nhăn nhó nhó, cái gì cũng không nói cho nàng.

“Trước tỉ thí ngũ đại gia tộc, ta cũng sẽ không ở lại Quân gia.” Quân Mộ Khuynh mở miệng lần nữa, nàng cũng đã ở Quân gia một thời gian, có rất nhiều bằng hữu tới, nàng cũng chưa có thời gian nói chuyện với bọn họ, còn có Doãn đại ca, suy nghĩ một chút, nàng còn phải tìm cho hắn một con thần thú.

Quân Mặc nghĩ nghĩ, nhìn nam nhân đứng ở bên người nàng, nhẹ nhàng mở miệng, “Có thể.” Có nam nhân này ở đây, hắn tin, Khuynh nhi sẽ không gặp phải nguy hiểm gì.

Quân Mộ Khuynh lộ ra nụ cười, đại ca vẫn như cũ, mặc kệ nàng có yêu cầu gì, hắn đều sẽ đáp ứng, như vậy thật tốt.

Trong phòng khách sạn, mọi người cùng nhìn chằm chằm một phương hướng, lẳng lặng quan sát thân ảnh màu trắng kia, trên mặt lộ ra nghi hoặc.

Đây thực sự là ca ca của nàng? Giống sao? Không phải, đâu giống.

Cả nhà này đều là mỹ nhân, Quân Mộ Khuynh lớn lên xinh đẹp khiến mọi người cộng phẫn cũng thôi đi, tới một ca ca, cũng lớn lên dễ nhìn như vậy, chậm đã, đây là đại ca hay là nhị ca, nghe nói nàng có hai ca ca, cũng vô cùng sủng nịch muội muội này.

Long Thiên đi tới trước mặt Quân Mặc, nhíu mày, “Ngươi chưa từng đi Nam Ngưng học viện?”

Quân Mặc lắc đầu, hắn quả thực là chưa từng đi, hiện tại cũng không cần đi, hắn nên học, mẫu thân cũng sớm đã dạy cho hắn, không cần lại đi học viện học tập.

Kỳ thực hắn có thể dùng phương pháp như vậy dạy Khuynh nhi, chỉ có điều hắn không làm như vậy, hắn muốn muội muội này, tiếp xúc người ngoài nhiều một chút, hiểu biết một chút về thế giới bên ngoài.

Mọi người đều ném qua một cái liếc mắt, còn tưởng rằng là chuyện gì, kết quả chính là Nam Ngưng học viện lôi kéo người, quả nhiên là người phụ trách, lúc nào cũng không quên vì Nam Ngưng học viện mượn hơi nhân tài.

Kỳ thực bọn họ không biết, Long Thiên là đang suy nghĩ, nếu như người trước mắt, ở Nam Ngưng học viện, nếu như đã học, bản thân nếu như đã thấy qua, sao có thể lạnh nhạt nhìn mình như thế? Nhìn thấy không có, Hạng Võ chính là một ví dụ tốt nhất, còn có bốn tên tiểu tử hoàng thành kia.

Hoàng thành tứ gia cùng hoàng thành Hạng gia, cũng là Mặc tiểu tử lãnh đạm muốn chết, nhìn thấy hắn cũng chưa bao giờ khách khí, tiểu tử kia, cũng chưa từng đi qua Nam Ngưng học viện.

“Lão sư, lão nhân gia ngài có thể để cho hai huynh muội chúng ta nói chuyện với nhau không?” Quân Mộ Khuynh tiến đến trước mặt Long Thiên, nàng dẫn đại ca về khách sạn, là muốn biết vì sao hắn lại ở lại Quân gia, không phải để cho bọn hắn tìm hiểu này nọ.

Long Thiên ngẩng đầu, nhìn thấy đôi mắt màu dỏ nguy hiểm kia của Quân Mộ Khuynh, sờ sờ mũi, “Được rồi, để hai huynh muội các ngươi tâm sự, đã khuya rồi, ta cũng nên đi nghỉ ngơi.” Tiểu nha đầu, nàng thế nào lại không nói, cùng lão sư là hắn nói chuyện với nhau chứ.

“Đồ đệ bảo bối, ta cũng đi nghỉ ngơi.” Chiến Sí tự giác đi ra ngoài.

Mọi người liếc mắt nhìn Quân Mặc, ngươi nói một câu, ta nói một câu, đều rời đi, bốn người La Tắc nhìn nhau, khẽ gật đầu, đêm nay phải xác minh một việc!

Nhìn bóng lưng bọn họ rời đi, Quân Mộ Khuynh cười cười, toàn bộ bọn họ đều tập trung ở đây, đều là vì lo lắng cho nàng, nàng đều biết.

Hàn Ngạo Thần chần chừ liếc mắt nhìn Quân Mộ Khuynh một cái, quay người đi ra ngoài, hắn là người cuối cùng đi ra ngoài, cho nên mới vừa đi ra, liền bị người che miệng lại, trực tiếp kéo đi.

“Khuynh nhi, ngươi phải tin tưởng đại ca, chúng ta nhất định sẽ tra được năm đó là ai truy sát ngươi, cũng sẽ tra được hung thủ giết chết mẫu thân.” Quân Mặc nhíu mày, Khuynh nhi nhất định cũng biết chuyện đã xảy ra năm đó, vậy thì cũng không cần phải giấu giếm nữa.


Quân Mộ Khuynh nhìn Quân Mặc, đại ca biết cũng chỉ là những thứ này sao? “Đại ca, ta biết, ngươi ở lại Quân gia, là bởi vì biết lão già kia cũng không có làm hại đến nương sao?” Nàng không tin, đại ca tuyệt đối sẽ không làm như vậy.

“Khuynh nhi, một mình ngươi ở bên ngoài quá nguy hiểm, trong khi ngươi có nguy hiểm, đại ca cũng muốn để cho ngươi không có bất kỳ nỗi lo về sau, có trở về Quân gia hay không ta không để ý, nhưng mà vì ngươi…” Quân Mặc không có nói thêm gì nữa.

Chỉ có thế lực Quân gia, mới có thể làm cho người ngoài, có lo ngại nhất định với Khuynh nhi, mặc dù bọn họ không sợ Khuynh nhi, cũng phải lo ngại thế lực Quân gia.

Đôi mắt Quân Mộ Khuynh mở to, cánh môi mím chặt, “Đại ca, là vì ta?”

Quân Mặc lộ ra một nụ cười khổ, “Khuynh nhi, ngươi kỳ thực cũng có thể nói cho ta biết, tình hình của nhị ca ngươi.” Hắn biết, nếu như Quân Tâm không có chuyện gì, lần này tỉ thí ngũ đại gia tộc, hắn nhất định sẽ trở về, mặc kệ là vì cái gì.

Quân Mộ Khuynh rũ mắt xuống, khóe miệng kéo ra một độ cong, lộ ra nụ cười nhàn nhạt, “Nhị ca đi đến một địa phương rất tốt, chỗ đó thích hợp với triệu hoán sư.” Khế ước thú của ba người kia đều là thần thú, nàng còn nhớ bọn họ đã nói, nàng sẽ gặp lại nhị ca, mặc dù bọn họ không nói, nàng cũng nhất định sẽ gặp lại nhị ca!

Địa phương rất tốt, chỗ đó thích hợp với triệu hoán sư?

“Nhị ca đã khế ước thần thú, ngươi yên tâm đi.” Kỳ thực bản thân nàng cũng không biết có nên yên tâm hay không.

Lần này đổi lại là Quân Mặc khiếp sợ, khế ước thần thú!

“Ngươi cũng biết ta đi Thánh Thú sơn một lần, đó chính là lúc nhị ca rời đi, đương nhiên, cũng chính là khi đó hắn khế ước thần thú, đại ca, ngươi đừng lo lắng, chúng ta đều sẽ tự chăm sóc tốt bản thân.” Chuyện đại ca lo lắng, so với bọn hắn nhiều hơn nhiều, thân là con trai cả, hắn không chỉ phải chiếu cố kỹ lưỡng nàng với nhị ca, hiện tại phụ thân không có ở trong nhà, hắn càng phải gánh lấy trách nhiệm trong nhà.

Quân Mặc gật gật đầu, đi tới trước mặt Quân Mộ Khuynh, sờ sờ đầu của nàng, “Ngươi muốn làm chuyện gì, cứ an tâm làm, có chuyện gì, còn có đại ca ở đây.” Mặc kệ làm chuyện gì, hắn đều sẽ ủng hộ nàng.

“Ta đã biết.” Quân Mộ Khuynh gật đầu, trong lòng chảy qua dòng nước ấm, loại cảm giác ấm áp này, thực sự rất tốt.

Sau khi Hàn Ngạo Thần bị bốn người bắt đi, liền trực tiếp là bị trói gô, bốn người đều dùng nguyên tố trói chặt hắn, không cho phép hắn nhúc nhích một chút nào.

Hạng Võ chọt chọt La Tắc, chần chừ hỏi, “Các ngươi khẳng định chắc chắn chứ, nếu hắn là Ngạo Tà, sẽ chết rất thảm.” Bọn họ đều là đệ tử Nam Ngưng học viện, nói gì, cũng hẳn là đã nghe nói qua tiếng tăm của Hàn Ngạo Thần mới đúng, đệ nhất thiên tài này, không thể tùy tiện chọc.

“Chúng ta đương nhiên biết sẽ chết rất thảm, nhưng mà vì chuyện cần xác minh, bất đắc dĩ phải làm thôi.” La Tắc vỗ vỗ bả vai Hạng Võ, kỳ thực trong lòng hắn cũng rất sợ, chuyện Hàn Ngạo Thần, bọn hắn đương nhiên có nghe nói qua, chỉ có điều, hiện tại cũng là không có biện pháp nào, mặc kệ thế nào, trước trói lại rồi nói.

Hàn Ngạo Thần bắt chéo chân, cười nhìn người trước mặt, mặc dù bị trói, vẫn là lạnh nhạt ngồi ở tại chỗ, không có lo lắng, cũng không có kinh ngạc, ngược lại giống như là không có việc gì vậy, ngồi ở chỗ đó.

Ánh mắt Lam Phong, nhìn chằm chằm Hàn Ngạo Thần, từ lúc vừa mới bắt đầu, hắn đã bắt đầu bất an, đặc biệt là sau khi nhìn thấy đôi mắt kia, liền càng thêm bất an.

Hàn Ngạo Thần thì không sao, dù sao đều đi ra từ Nam Ngưng học viện, nói cái gì cũng phải thủ hạ lưu tình, thế nhưng Ngạo Tà, nếu như hắn động thủ, bọn hắn sẽ mấy ngày mấy đêm khỏi cần xuống giường.

Hạ Trúc Thanh đứng ở một bên, bất đắc dĩ lắc đầu, “Biện pháp này từ lúc mới bắt đầu ta đã không đồng ý, có chuyện gì cũng đừng tìm ta.” Chuyện nguy hiểm như vậy bọn họ cũng dám làm, quả thực chính là không muốn sống, bất kể là Hàn Ngạo Thần, hay là Ngạo Tà, đó cũng không phải là người dễ chọc vào.

La Tắc kéo Hạ Trúc Thanh qua, níu chặt cổ áo của hắn, “Trúc, lúc này nói lời này, sẽ bị đưa lên pháp trường.” Trong lòng bọn họ đã đủ khẩn trương, còn nói lời này.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui