Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Edit: Hoa Thiên

Beta: Zi

Nha hoàn tới gọi Quân Mộ Khuynh lúc này mới nhìn đến Nhu Tâm, đi nhanh qua khom người một cái, “Nhu Tâm tỷ tỷ, vừa rồi Phủ Cầm không nhìn thấy tỷ tỷ, thật sự là vì là phu nhân muốn cô nương nhanh một chút đi qua đó.” Phủ Cầm lo lắng nhìn Nhu Tâm.

“Không sao, nếu là phu nhân phân phó, chúng ta vẫn là nhanh lên một chút đi qua đi.” Nhu Tâm hiền lành nhìn Phủ Cầm, không có nửa điểm trách móc.

Phủ Cầm thở phào nhẹ nhõm, Nhu Tâm mặc dù chỉ là nha hoàn Mặc phủ, nhưng mà phu nhân đã từng nói, nhìn thấy nàng giống như là nhìn thấy tiểu thư Mặc phủ vậy, như vậy nói cách khác, Nhu Tâm trên danh nghĩa là nha hoàn Mặc phủ, kỳ thực, nàng cũng coi như là tiểu thư Mặc phủ, bọn họ là hạ nhân nhìn thấy tiểu thư, đương nhiên là phải hành lễ.

May mắn Nhu Tâm là người rất tốt, chưa bao giờ cùng bọn họ tính toán chuyện gì, có lúc còn giúp bọn hắn làm việc, mọi người đều cảm thấy Nhu Tâm thực sự rất tốt, nếu không phải là Khuynh Thành cô nương tới, nói không chừng, sau này Nhu Tâm sẽ là thiếu phu nhân của bọn họ.

Quân Mộ Khuynh như có điều suy nghĩ liếc mắt nhìn người bên cạnh một cái, khóe miệng nở một nụ cười, trước mặt hạ nhân Nhu Tâm là người tốt vô cùng, hồng phong biệt viện, Mặc phủ, mọi người nhìn thấy nàng, đều cúi người chào hỏi, đãi ngộ đó, giống như tiểu thư quý tộc.

Ba người chậm rãi đi vào sảnh trước, Diệp Lan đột nhiên xông lên, ôm lấy cánh tay Quân Mộ Khuynh, “Khuynh Khuynh, ngươi tại sao có thể trễ như thế mới tới, ta cũng chờ ngươi thật lâu.” Diệp Lan ai oán nhìn Quân Mộ Khuynh, nếu không phải là nàng gọi người đi mời, còn không biết lúc nào nàng mới tới.

Quân Mộ Khuynh xấu hổ nhìn Diệp Lan, nhất thời không nói gì, nàng như vậy một chút cũng không giống như là người đã làm nương, hơn nữa còn là nương của Mặc Ngạo Tà.

“Phu nhân, ngươi đừng dọa Khuynh Thành cô nương.” Mặc Cuồng sủng nịnh nhìn Diệp Lan, bất đắc dĩ lắc đầu, lúc nào nàng mới có thể sửa được tính tình này, thấy người ta liền dính chặt, những người này sớm muộn đều bị nàng làm dọa sợ đi.

“Mới sẽ không, nếu Tà nhi vẫn chưa về Khuynh Khuynh sẽ không rời đi, không đúng, là vĩnh viễn sẽ không rời đi, ở tại chỗ này bồi ta.” Diệp Lan kéo Quân Mộ Khuynh, hiển nhiên là không thấy Nhu Tâm ở sau lưng nàng.

“Ách…”

“Khuynh Thành cô nương, đừng để ý tới nàng, nàng cứ như vậy.” Mặc Cuồng bất đắc dĩ giải thích, người Tà nhi coi trọng đương nhiên là không giống bình thường, không tệ không tệ!

“Không có việc gì, bá mẫu, ta đợi thương thế của người bạn tốt lên, sẽ rời đi nơi này.” Trên mặt Quân Mộ Khuynh lộ ra nụ cười, nàng không phải là bị Diệp Lan dọa sợ, mà là bị những lời đó dọa sợ.

Diệp Lan lập tức ngồi thẳng người, sốt ruột nói, “Không được, ngươi sau này liền ở tại hoàng thành, xem như là phụng bồi ta.” Nói xong, sắc mặt Diệp Lan cũng xụ xuống, một người như vậy, làm cho người ta cảm thấy thực sự không giống như là người đã làm nương.

Quân Mộ Khuynh cười không nói, đợi thương thế Lạc Du tốt hơn, mặc kệ Mặc Ngạo Tà có trở về hay chưa, nàng cũng là muốn rời đi, còn Mặc Ngạo Tà có phải là Hàn Ngạo Thần hay không, nàng một ngày nào đó sẽ biết, không cần gấp, hiện tại chuyện quan trọng nhất, là nàng phải nhanh một chút trở nên mạnh mẽ, đây mới là chuyện quan trọng nhất.


“Phu nhân.” Nhu Tâm khổ sở đáng thương kêu lên, sắc mặt có chút tái nhợt, nhìn qua yếu đuối, hình như tùy thời sẽ ngã xuống vậy.

“Ai, Nhu Tâm, ngươi đến đây lúc nào, nha đầu ngốc, tới cũng không gọi ta một tiếng.” Diệp Lan lúc này mới chú ý tới vẫn còn có người ở phía sau bọn họ, mà người này còn là Nhu Tâm.

Nhu Tâm miễn cưỡng nở một nụ cười gượng, đi tới trước mặt Diệp Lan, khẽ nói, “Nhu Tâm thấy phu nhân cùng Khuynh Thành cô nương đang nói chuyện, không dám quấy rầy.” Nhu Tâm nở một nụ cười ngọt ngào khiến cả người đều trở nên rạng rỡ, chỉ là đôi mắt trầm lắng kia, đã phá hủy tất cả mỹ cảm.

Quân Mộ Khuynh nhìn bộ dáng Nhu Tâm, cũng không nói gì, chỉ là ngồi ở chỗ kia, một đôi mắt chăm chú nhìn vào trên người Nhu Tâm.

“Ngươi nha đầu ngốc này, ta không phải đã nói, ngươi là nữ nhi của nương, không có gì dám hay không, cùng gọi có quấy rầy hay không, đến đến, ngồi.” Diệp Lan nhìn Nhu Tâm, bộ dáng vẻ mặt hiền lành, nhìn nàng nhiệt tình kéo Nhu Tâm ngồi xuống, hình như là không nhìn thấy trầm lắng trong mắt Nhu Tâm.

Nhu Tâm nghe Diệp Lan nói như vậy, cũng không nói gì, chỉ nhìn Quân Mộ Khuynh liếc mắt một cái, nở một nụ cười.

“Khuynh Thành cô nương.” Nhu Tâm nhẹ giọng kêu lên, lúc giơ tay nhấc chân, cùng tiểu thư khuê các không có chút sai biệt.

Quân Mộ Khuynh không có trả lời, vẫn nở nụ cười như cũ, cũng không nói gì thêm.

“Khuynh Khuynh, Tà nhi rời đi, hôm qua nghe nô bá nói, đợi lát nữa mấy tiểu tử Lam Phong kia sẽ tới chơi, các ngươi cũng sẽ nhìn thấy mấy người bọn hắn, Lam Phong, La Tắc, còn có Hạ Trúc Thanh, là từ nhỏ cùng nhau lớn lên.” Diệp Lan kể rõ với Quân Mộ Khuynh chuyện của Mặc Ngạo Tà, hận không thể nói hết toàn bộ mọi chuyện liên quan đến Mặc Ngạo Tà cho Quân Mộ Khuynh.

“Cái này, ta đã gặp ba người bọn họ.” Quân Mộ Khuynh cười khổ nói, nàng hiện tại hi vọng bốn người bọn họ sẽ tới cứu nàng, lưu lại Mặc phủ này, nhiều lần như thế còn muốn mệt người.

“Đã gặp qua, cũng đúng, tiểu tử Tà nhi kia suốt ngày cùng mấy người bọn hắn dính cùng một chỗ, nhưng mà Khuynh Khuynh hẳn là còn không biết, ngươi đừng nhìn tiểu tử La tắc kia biếng nhác, nói chuyện cũng không có giả vờ, thế nhưng trong mấy người bọn hắn, cẩn thận nhất chính là hắn, tiểu tử kia chính là phong nguyên tố đấu kỹ sư, còn có còn có, Lam Phong là thủy nguyên tố, Hạ Trúc Thanh là hỏa nguyên tố, nhưng mà Hạ Trúc Thanh là triệu hoán sư, so với hai tiểu tử kia lợi hại hơn một chút.” Diệp Lan vừa mở miệng, liền nói không ngừng, hơn nữa còn càng lúc càng hưng phấn.

Quân Mộ Khuynh cười khổ nhìn Diệp Lan, “Bá mẫu, người kêu ta qua đây có chuyện gì không?” Nàng vội vội vàng vàng gọi mình qua đây, chính là vì nói chuyện của Mặc Ngạo Tà?

“Đợi lát nữa mấy tiểu tử kia qua đây, ta cũng ở đây chờ cũng không có ai trò chuyện, liền kéo ngươi ra nói chuyện phiếm.” Đây là con dâu tương lai của nàng, nàng phải thương yêu Khuynh Thành thật tốt, hơn nữa đứa bé này còn hiểu chuyện như thế, mới nhỏ tuổi mà đã chín chắn như vậy, chỉ sợ việc này cũng bởi vì không có mẫu thân, mới có thể như vậy.

Cũng chính bởi vì như vậy, nàng muốn thương yêu Khuynh Khuynh thêm gấp bội, tiểu tử thối Mặc Ngạo Tà kia nếu như mạo phạm bắt nạt nàng, Diệp Lan nàng là người đầu tiên đứng ra!

“…” Cứ như vậy?


Nhu Tâm ngồi ở chỗ kia, đề tài giữa hai người, chính mình căn bản chen miệng vào không lọt, chuyện Diệp Lan nói, nàng đều biết, hơn nữa đã hiểu biết đến không thể hiểu hơn, thế nhưng việc này, không phải Diệp Lan nói cho nàng, đều là chính nàng đi hỏi, Diệp Lan cho tới bây giờ cũng chưa có ở trước mặt nàng, nói chuyện của Mặc Ngạo Tà.

“Bá mẫu muốn nói cái gì?” Quân Mộ Khuynh không có thói quen Diệp Lan nhiệt tình như vậy, nhưng nàng vẫn là thật thích Diệp Lan, ở trước mặt nàng, chính mình có được loại cảm giác thương yêu, loại cảm giác này trước đây chưa từng có.

“Phu nhân, ngươi ngồi xuống nói.” Mặc Cuồng tràn đầy nhu tình nói, đối với người ngoài hắn rất tàn nhẫn, lại lạnh lùng, thế nhưng ở trước mặt Diệp Lan, hắn vĩnh viễn cũng sẽ không lớn tiếng nói một lời.

Diệp Lan trừng mắt liếc Mặc Cuồng một cái, bất mãn ngồi ở bên cạnh, nàng cùng Khuynh Khuynh đang nói chuyện, hắn đến chen miệng làm gì, đều nhìn hắn mấy chục năm, không thấy chán sao, khó có được một mỹ nhân như Khuynh Khuynh đến, còn cùng nàng hòa hợp như thế.

“Khuynh Khuynh, ta vừa mới nói nguyên tố của mấy người bọn hắn, ngươi là nguyên tố gì?” Diệp Lan mỉm cười hỏi, nhìn tính tình nàng băng lãnh như vậy, cùng Mặc Ngạo Tà giống nhau, đây đều là bắt chước cha hắn, di truyền nàng nhiều một chút, không tốt sao? Mỗi ngày đều lạnh như băng, cùng khối băng như nhau.

Quân Mộ Khuynh nhìn nhìn Diệp Lan, không ngờ nàng lại hỏi mình nguyên tố gì, nàng cười cười, “Ta là hỏa nguyên tố.” Quân Mộ Khuynh nhàn nhạt nói.

Một câu nói đơn giản này, trái lại khiến cho mấy người đang ngồi đều giật mình, sau khi Diệp Lan hỏi ra vấn đề này, trong lòng mọi người đều phỏng đoán, nhưng chỉ là không nghĩ qua nàng là hỏa nguyên tố.

“Việc này, Khuynh Khuynh, ngươi không có gạt người?” Diệp Lan cẩn thận từng li từng tí nhìn Quân Mộ Khuynh, hỏa nguyên tố, đây cũng không thể nào, nha đầu này tính tình lạnh như thế, so với nhi tử ngu ngốc kia của nàng tốt hơn rất nhiều, thế nhưng hỏa nguyên tố, tại sao có thể có tính tình băng lãnh.

Bởi vậy có thể thấy, nói là người hỏa nguyên tố tính tình sẽ sôi nổi, đều là chó má, đều là lời nói nhảm!

Quân Mộ Khuynh nhẹ nhàng cười, kim sắc hỏa diễm ở trong tay phế vật nàng, biểu tình này của bọn họ, cũng quá khoa trương, nàng không giống như là hỏa nguyên tố sao? Thật ra nàng còn có những nguyên tố khác, chỉ là hiện tại không tiện nói ra.

“Kim sắc hỏa diễm?” Chân mày Mặc Cuồng hơi nhíu lại, hắn nhìn hỏa diễm trong tay Quân Mộ Khuynh, không khỏi đứng lên, “Đây là, đây là kim ô hỏa!” Trên người nàng vậy mà sẽ có kim ô hỏa, kim ô hỏa là mồi lửa cực phẩm, hỏa diễm cũng có đẳng cấp phân biệt, chi có điều chỉ có luyện khí sư mới có thể chú ý đến, đấu kỹ sư bình thường chỉ để ý đấu kỹ chính mình, căn bản sẽ không đi chú ý hỏa nguyên tố.

Quân Mộ Khuynh hơi sững sờ, bị phát hiện, “Ta cũng không biết này có phải kim ô hỏa hay không, chỉ là ngẫu nhiên có, nhận được một cái hộp, hồng sắc phát sáng trong hộp bay tới thân thể ta, qua vài ngày, hỏa diễm liền biến thành kim sắc.” Đây là kim ô hỏa, xem ra tên Huyết Yểm kia không có lừa nàng.

“Sau khi Kim ô tiến vào thân thể, vậy sẽ là rèn luyện ba ngày ba đêm, ngươi vậy mà có thể chịu đựng rèn luyện của kim ô hỏa ba ngày ba đêm!” Mặc Cuồng kinh ngạc nhìn Quân Mộ Khuynh, quả nhiên là nữ tử không bình thường, hắn đã nói Tà nhi coi trọng nữ tử, nhất định không bình thường, nhất định không bình thường.

“Này, tử lão đầu tử, ngươi nói cái gì, ta thế nào nghe không rõ?” Diệp Lan cũng là đấu kỹ sư, nhưng nàng là thổ nguyên tố đấu kỹ sư, đối với hỏa nguyên tố vốn là không biết, lời nói của Mặc Cuồng, nàng cũng là nghe mơ hồ.

“Phu nhân, kim ô hỏa là mồi lửa cực phẩm, hỏa diễm cũng có phân biệt đẳng cấp, việc này ta cũng không biết rõ ràng lắm, năm đó ta cũng chỉ là nghe một người bạn nhắc tới kim ô hỏa, nên mới biết.” Màu sắc hỏa diễm trên tay Khuynh Thành vừa rồi, đó chính là kim ô hỏa.


Diệp Lan trừng Mặc Cuồng một cái, nói như không, kim ô hỏa nàng biết là lửa trong cực phẩm, nàng hỏi là ba ngày ba đêm kia là chuyện gì xảy ra.

“Có thể có cực phẩm hỏa, trừ khi là trời sinh, hoặc là bản mạng khế ước thú của mình, hoặc là sau này đoạt được, Khuynh Thành cô nương hiển nhiên là thuộc về loại thứ hai, kim ô hỏa sau khi vào trong thân thể của nàng, thì sẽ đem dơ bẩn trong thân thể nàng loại bỏ, phải rèn luyện ba ngày ba đêm, cũng chính là ba ngày ba đêm kim ô hỏa ở trong thân thể không ngừng chuyển động.” Mặc Cuồng nói đến đây, không khỏi đối người trước mắt có loại kính phục, có thể để cho kim ô hỏa ở trong thân thể ba ngày ba đêm, không có chuyện gì, chỉ sợ nàng là người đầu tiên.

Ba ngày ba đêm! Ở trong thân thể không ngừng chuyển động! Đó chính là cả người đều có lửa đốt ở bên trong!

Diệp Lan nghĩ tới đây, trong lòng lại càng thêm đau, nàng không biết Quân Mộ Khuynh ăn bao nhiêu khổ, chỉ riêng là kim ô hỏa đã dọa người như vậy.

“Truyền thuyết Kim ô hỏa đó là lửa bản mạng của chim thiên đường, mỗi một con chim thiên đường trước khi chết, đều sẽ đem lửa bản mạng của mình, cùng ma hạch dung hợp cùng một chỗ, người đạt được mai hỏa diễm này, lúc đó sẽ được lợi vô cùng.” Khuynh Thành chiếm được hỏa diễm này, như vậy rõ ràng nói, con đường của nàng sau này còn rất dài, dài đến không có ai biết cuối cùng điểm cuối ở nơi nào.

“Những thứ này ta đều biết.” Quân Mộ Khuynh nhàn nhạt nói, lúc kim ô hỏa chuyển động trong thân thể nàng, Huyết Yểm có phải hay không nhô ra nói với nàng một câu, nàng ít nhiều cũng biết một chút.

“Ngươi có thể chịu đừng rèn luyện của kim ô hỏa, không đơn giản, không đơn giản.” Mặc Cuồng ngửa đầu cười to, nhi tử quả nhiên không có chọn sai.

Quân Mộ Khuynh khe khẽ cười một tiếng, đang muốn nói cái gì, bên tai liền truyền đến âm thanh như gió xuân thổi qua, “Khuynh Thành cô nương, Nhu Tâm cũng là hỏa nguyên tố đấu kỹ sư, không bằng lĩnh giáo qua hỏa nguyên tố, ngươi có thể hay không để Nhu Tâm mở mang kiến thức một chút?” Nhu Tâm chờ mong nhìn Quân Mộ Khuynh, hai tay nắm cùng một chỗ, bộ dáng thoạt nhìn rất khẩn trương.

“Ta…”

“Nhu Tâm, ngươi đã là cấp bảy kỹ linh sư, còn có huyền hỏa, dù cho Khuynh Khuynh chính là kim ô hỏa, vậy cũng không thể so sánh.” Diệp Lan bao che khuyết điểm nói, huyền hỏa cùng kim ô hỏa khác biệt mặc dù một là trên trời, một ở dưới đất, nhưng mà…

Nhu Tâm cúi đầu, nhìn đầu ngón chân mình, ủy khuất nói, “Phu nhân, Nhu Tâm không có lửa kim ô hỏa, cho nên mới muốn biết một chút, chưa từng nghĩ sẽ đối Khuynh Thành cô nương thế nào.” Hai tay nàng nắm chặt cùng một chỗ, trong mắt phủ kín một tầng sương mù.

“Nhưng mà…”

“Để cho các nàng so đấu với một chút cũng tốt, đấu kỹ của Nhu Tâm không tồi, nhưng mà uy lực kim ô hỏa cũng không nhỏ.” Mặc Cuồng cười nói, hiện tại thực lực của Khuynh Thành cũng không có hiển lộ, bọn họ cũng không biết là đấu kỹ sư gì, nói không chừng sẽ để cho bọn họ trước mắt sáng ngời cũng nói không chừng.

Quân Mộ Khuynh quay đầu nhìn Mặc Cuồng, hắn là muốn thăm dò thực lực của mình? Còn muốn nhìn uy lực kim ô hỏa một chút?

“Khuynh Thành cô nương, ngươi yên tâm, lão phu tuyệt đối sẽ không để ngươi xảy ra chút chuyện gì.” Hắn trái lại nghĩ, nếu như nhi tử hắn quay về, nhìn thấy Khuynh Thành bị thương, cả đám bọn họ nhất định sẽ bị đuổi ra đường ngủ.

Quân Mộ Khuynh chậm rãi xoay người, cười nhìn Nhu Tâm, nàng không gây sự, sự tình vẫn là tìm tới nàng như vậy, xem ra có vài người rất tự tin, có thể đánh bại mình, thất cấp kỹ linh sư…

Diệp Lan lại lần nữa trừng mắt liếc Mặc Cuồng một cái, hắn làm sao chỉ toàn ra chủ ý thối như vậy! Khuynh Khuynh nhìn qua không quá mười ba mười bốn tuổi, sao có thể đánh thắng được Nhu Tâm, nếu như bị Nhu Tâm đánh bị thương vậy phải làm sao bây giờ!


Mặc Cuồng ngẩng đầu, nhưng mà không nhìn tới ánh mắt Diệp Lan, hắn cái gì cũng không biết, cái gì cũng không biết.

“Nếu Mặc lão gia đã nói như vậy, vậy Khuynh Thành cũng sẽ không khách khí.” Quân Mộ Khuynh lãnh đạm nói, nàng nhất định sẽ hết sức khách khí, nhất định sẽ, bằng không có người làm sao có thể biết tùy tiện khiêu chiến mà ngay cả đẳng cấp của đối thủ cũng không biết, là có hậu quả gì!

Thấy Quân Mộ Khuynh đồng ý, Nhu Tâm giống như là đã thắng lợi vậy, nàng ngẩng đầu lên, mỉm cười nhìn Quân Mộ Khuynh, “Khuynh Thành tiểu thư, vậy thì mời, chúng ta đi ra bên ngoài tỷ thí.” Mặc gia cũng có sân tỷ thí của mình, hạ nhân Mặc gia tối thiểu đều là cấp bậc đại kỹ sư trở lên, tức cũng đã là đại kỹ sư, vì vậy cũng không dừng rèn luyện, cho nên Mặc gia có một một chỗ để đối chiến.

Quân Mộ Khuynh thoải mái đi theo phía sau Nhu Tâm, trên mặt không có nửa điểm luống cuống, càng không có vẻ kinh hoảng.

Phủ Cầm đứng ở một bên ngược lại nóng nảy, nàng không rõ Nhu Tâm tỷ tỷ hôm nay làm sao vậy, thế nhưng Khuynh Thành cô nương là người thiếu gia thích, nếu như Khuynh Thành cô nương có chuyện gì, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Nhu Tâm tỷ tỷ.

“Phu nhân, ngươi nhanh lên một chút đi khuyên nhủ Nhu Tâm tỷ tỷ, nếu như thiếu gia trở về, nhìn thấy Khuynh Thành cô nương bị thương, sẽ giết Nhu Tâm tỷ tỷ.” Thiếu gia thực sự sẽ giết Nhu Tâm tỷ tỷ.

“Phủ Cầm, không có chuyện gì, chúng ta đi nhìn xem, thắng thua cuối cùng, chúng ta ai cũng không biết.” Diệp Lan cười nói, hài tử kia, quả nhiên vẫn là biến thành cái bộ dạng này, qua nhiều năm như vậy, vẫn không thể thay đổi nàng.

“Phu nhân, mọi việc thuận theo tự nhiên, những gì ngươi làm đã quá nhiều.” Mặc Cuồng khẽ nói, thân thế Nhu Tâm không được tốt lắm, thậm chí so với bất kỳ hạ nhân nào trong phủ cũng kém hơn, có lần nàng vậy mà bởi vì người khác chế nhạo, đem người ta đánh thành tàn phế, bọn họ vốn còn cho rằng từ từ giáo huấn Nhu Tâm sẽ tốt hơn, hiện tại xem ra, nàng so với trước đây, không có chút gì thay đổi.

Diệp Lan gật gật đầu, trên mặt lại lần nữa nở một nụ cười, sải bước đi ra phía ngoài, “Khuynh Khuynh, chờ ta một chút.”

Mặc Cuồng thở dài, đều đi, để lại hắn một bộ xương già này, đi nhìn xẹm, hắn cũng muốn nhìn một chút lợi hại của kim ô hỏa, đương nhiên, còn có Khuynh Thành lợi hại, Khuynh Thành dám tiếp khiêu chiến, không chỉ là bởi vì mình hứa hẹn, mà quan trọng hơn là, nàng biết Nhu Tâm đánh không lại chính mình.

Trên sân đấu kỹ, Quân Mộ Khuynh cùng Nhu Tâm phân làm hai hướng mà đứng, xung quanh đã vây đầy hạ nhân Mặc gia, khi bọn họ nghe nói Nhu Tâm khiêu chiến Khuynh Thành cô nương, đều hơi sững sờ, sau đó đều nói Nhu Tâm bắt nạt người, cuối cùng vẫn là người không ngừng chạy tới nhìn, bọn họ đều muốn biết cuối cùng thế nào.

Còn có vài hạ nhân vừa nghe thấy tin tức, nhao nhao hướng sân đấu kỹ chạy đi.

“Nhanh đi xem, Nhu Tâm cô nương khiêu chiến Khuynh Thành cô nương.” Âm thanh kêu to khiến toàn bộ hạ nhân đều để đồ trong tay xuống, hướng về phía sân đấu kỹ chạy đi.

Năm người vừa đi tới, nhìn thấy một màn như vậy, đều sửng sốt, bọn họ không có nghe lầm chứ, Nhu Tâm khiêu chiến Quân Mộ Khuynh, cấp bảy kỹ linh sư, khiêu chiến cấp tám kỹ linh sư!

“Có người muốn xui xẻo, đi, đi xem.” Hạng Võ cười nói, bước chân đã hướng về phía sân đấu kỹ đi đến.

Mấy người bọn hắn mỗi ngày đều chạy đến trong nhà đối phương, đã sớm đối với chuyện trong nhà đối phương rõ như lòng bàn tay, dù cho không có người dẫn đường, chính bọn họ liền nhận biết được đường đi.

“Khuynh Thành cô nương, đấu kỹ không có mắt, nếu như Nhu Tâm làm bị thương đến cô nương, còn xin cô nương hãy tha thứ.” Nhu Tâm hơi cúi người, trên mặt nở một nụ cười nhàn nhạt, trong ánh mắt không che giấu được khoa trương.

“Đương nhiên.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui