Cả người Trần Tinh rơi xuống, bên tai hắn sinh phong liên tục gào thét, cảm giác không khác gì đang bị cánh quạt 200 mã lực thổi thẳng vào người một dạng.
Phía dưới không biết sâu bao nhiêu, bởi lẽ xung quanh Trần Tinh bị đám sương mù bao lấy, tầm nhìn hoàn toàn là con số không.
Tuy nhiên, việc này không kéo dài bao lâu liền kết thúc. Hắn rơi xuống chưa đầy 10s liền cảm giác cả người tựa như vượt qua một màng bích chướng.
Cơ thể thoải mái hơn không ích. Trước mắt sáng sủa hẳn lên, bởi lẽ phía dưới có một hồ nước nhỏ màu tím rất sáng.
Mặt hồ phát ra thanh âm rì rì rồi đột ngột lại rầm một cái tạo thành tiếng sấm.
Luồng xung điện tàn phá khắp mọi nơi, đúng như lời Hàn Thi Âm nói, ở đây thật sự không có sinh vật nào có thể tồn tại được, bởi lẽ một khi bị âm lôi đánh trúng thì ngay lập tức đất đá cũng bị thiếu khuyết một mảnh huống chi là da thịt.
Trần Tinh nhân lúc Hàn Thi Âm không chú ý liền sử dụng Chỉ Xích Thiên Nhai dừng lại một bên khác quan sát tình huống, hắn đang áp chế xung động lao lên của bản thân phát ra từ đôi mắt.
Trong lúc đó, Hàn Thi Âm vẫn đang cố gắng khống chế pháp bảo phi hành của mình tiến lại gần Âm lôi nguồn.
Trần Tinh không hiểu việc Thiên Sinh Âm Thể thì có liên quan gì đến âm lôi kể cả Ngũ Hành Âm Lôi Quyết, có thật sự chỉ cần Hàn Thi Âm tu luyện Ngũ Hành Âm Lôi Quyết liền sẽ phá giải được Thiên Sinh Âm Thể hay không?
Tuy nhiên đây không phải là lúc truy cứu vấn đề này, nhìn cái cách mà Hàn Thi Âm tiến lại gần Âm lôi nguồn làm cho Trần Tinh cũng có suy nghĩ giao cho nàng Ngũ Hành Âm Lôi Quyết.
Bởi vì rất nhiều âm lôi được tạo ra ở khoảng cách gần, chúng tản ra bốn phương tám hướng tạo mới thành hiệu ứng làm nên danh hiệu Âm lôi cốc này.
Còn khi tiến lại gần thì dĩ nhiên sẽ gia tăng xác suất bị âm lôi đánh trúng. Hàn Thi Âm mặc dù là Thiên Sinh Âm Thể, tuy nhiên không có nghĩa là thể chất của nàng chịu được âm lôi tàn phá.
-Rầm~
Âm lôi quét ngang, Hàn Thi Âm ngay lập tức sựng lại thân người, da tróc thịt bông, máu tươi chảy ròng, tuy nhiên vẻ mặt của nàng lại hồng hào hẳn lên. Tử khí cũng giảm đi không ít.
Nhìn cảnh tượng này, Trần Tinh trong lòng lập tức hiểu ra nguyên nhân.
Nếu như hắn chưa từng đọc qua nội dung Ngũ Hành Âm Lôi Quyết nhất định sẽ không hiểu được vì sao Hàn Thi Âm lại có biến hoá như vậy.
Nói một các chính xác chính là Ngũ Hành Âm Lôi Quyết không chỉ là một môn Đồng thuật mà còn là "phương thuốc" điều trị Thiên Sinh Âm Thể.
Nguyên do ư?
Thiên Sinh Âm Thể là đặc thù thể chất liên quan đến việc cơ thể sản sinh là Âm lực một cách không có kiểm soát.
Việc này dẫn đến mất cân bằng sinh lý bình thường, âm lực phát ra nhiều nhưng dương lực lại hoàn toàn là số 0.
Âm dương bị đảo loạn dẫn đến cơ thể đáp ứng bằng cách bộc phát ra ngoài, hay nói chính xác nó giải toả bằng việc hao tổn thọ nguyên để đánh đổi việc âm lực thất thoát theo. Đây chỉ là một phương thức tự điều chỉnh của cơ thể. Thế nhưng Hàn Thi Âm tu vi chỉ là Kim Đan làm cho thọ nguyên của nàng không tới 1000 năm. Có thể nói nếu lần bộc phát này diễn ra thì tính mệnh của nàng cũng xem như kết thúc.
Còn về Ngũ Hành Âm Lôi Quyết tại sao được gọi là "phương thuốc"?
Trần Tinh suy đoán khả năng cao người sáng tạo ra Ngũ Hành Âm Lôi Quyết cũng là Thiên Sinh Âm Thể giống như Hàn Thi Âm một dạng.
Bởi lẽ một người bình thường liền sẽ tập hợp 5 loại nguyên tố có trong cơ thể, đó chính là ngũ hành kim mộc thuỷ hoả thổ. Từ ngũ hành tạo thành Âm Dương điều hoà.
Bên cạnh đó vẫn còn các yếu tố nguyên tố tác chưa biết đến. Tuy nhiên cơ thể chủ yếu vẫn là 5 hệ nguyên tố này.
Thế nhưng không biết nguyên nhân gì có một số trường hợp ngũ hành mất cân bằng quá nhiều làm sản sinh ra các thể chất đặc thù khác nhau. Hoặc các nguyên tố không biết khác đột nhiên trở nên nổi trội hơn so với ngũ hành nguyên tố dẫn đến việc các đặc thù thể chất ra đời.
Ở đây đại biểu chính là Âm chi lực.
Hàn Thi Âm cơ thể chỉ chứa duy nhất Âm chi lực, ngũ hành hoàn toàn không có, điều này đã đi ngược lại vấn đề cơ thể người phải có đầy đủ ngũ hành trước đó.
Như vậy phải làm sao?
Cơ thể không có ngũ hành liền chấp nhận chết hay sao?
Câu trả lời dĩ nhiên là không!
Không có ngũ hành thì tự sáng tạo ra ngũ hành. Bởi lẽ khả năng sáng tạo của con người là vô hạn, đặc biệt là người bị dồn ép vào đường cùng lại càng bộc phát ra tiềm năng mãnh liệt hơn nữa.
Bằng chứng đó là Ngũ Hành Âm Lôi Quyết được tạo ra: Đoái Kim Âm Lôi ứng Kim, Tấn Mộc Âm Lôi ứng Mộc, Ly Hoả Âm Lôi ứng Hoả, Cấn Thổ Âm Lôi ứng Thổ, Khảm Thuỷ Âm Lôi ứng Thuỷ.
Tất cả hợp với nhau hoàn hảo tạo thành Ngũ hành biến thể dựa trên nền Âm lôi lực.
Chỉ duy nhất một vấn đề mà Trần Tinh không hiểu, đó là tại sao lại là Âm lôi mà không phải là âm lực?
Vấn đề này Trần Tinh dù có đặt giả thuyết thế nào cũng không thuyết phục được bản thân có thể Trần Tinh chưa đủ đẳng cấp để biết được.
Hoặc giữa Âm lôi và Âm lực còn một mối liên hệ nào đó, và chỉ có Âm lôi mới có đủ khả năng khống chế cơ thể tiết chế âm lực một cách mất kiểm soát.
Trần Tinh thể chất không phải Thiên Sinh Âm Thể, hắn không bá đạo đến mức chuyện gì cũng biết. Mọi chuyện là do sự suy đoán của hắn dựa trên kiến thức và lý giải một cách hợp lý nhất mà thôi. Còn về chính xác hay không thì không thể chắc chắn.
Hàn Thi Âm sau khi bị âm lôi đánh trúng, thân hình nàng cũng dừng lại lơ lửng trên không trung không tiến thêm nữa.
Trên người nàng hiện tại cũng đã bị nhuộm đỏ bởi tiên huyết. Tuy nhiên ánh mắt vẫn chăm chú không hề tỏ ra sợ hãi.
Đau đớn rồi sẽ qua đi, thứ còn lại cũng chỉ còn duy nhất một ý chí kiên định.
Nhìn vẻ mặt quật cường của nàng, Trần Tinh cũng có chút đồng cảm. Hắn không phải loại người vô tình, ban đầu sở dĩ không nói cho Hàn Thi Âm Ngũ Hành Âm Lôi Quyết bản thân mình đang nắm giữ là do chưa hiểu gì về con người Hàn Thi Âm ra sao.
Chuyện này cũng dễ hiểu, ai lại ngu ngốc tuỳ tiện tặng cho người khác công pháp trong khi hoàn toàn không biết đối phương là loại người gì?
Ít ra đến hiện tại Trần Tinh cũng đã lựa chọn giúp nàng.
-Hàn Thi Âm!
Trần Tinh gọi thẳng tên nàng, Hàn Thi Âm giật mình xoay đầu về thân ảnh Trần Tinh và nhìn hắn với ánh mắt nghi hoặc.
Trần Tinh không nói, tay phải hắn giơ lên quyển Ngũ Hành Âm Lôi Quyết. Vì khoảng cách không phải gần cho nên Hàn Thi Âm nhìn không rõ, tuy nhiên nàng vẫn khống chế pháp bảo tiến lại gần hơn.
Ban đầu là chậm rãi bay tới nhưng sau một lúc thì tốc độ tăng lên nhanh chóng và có phần mất khống chế bởi vì tâm trạng của nàng ba động dữ dội.
Hàn Thi Âm không kịp chờ đợi từ pháp bảo nhảy xuống rồi lao tới trước mặt Trần Tinh giọng hấp tấp cùng run rẩy nói:
-Đây..đây...đây là? Ngũ Hành Âm Lôi Quyết..thật sự?
Trần Tinh gật đầu đặt nó vào trong tay Hàn Thi Âm, thật ra phương pháp tu luyện ghi trên đó Trần Tinh đã nhớ từ lâu cho nên hắn giữ lại cũng không có tác dụng gì. Chỉ là muốn giao ra cũng phải lựa chọn đối tượng cùng thời điểm hợp.
-Ngươi từ đâu có nó?
Sau khi lặt xem vài trang, bàn tay Hàn Thi Âm siết chặt lại, nàng biết Ngũ Hành Âm Lôi Quyết là thật. Tuy cố gắng áp chế cảm xúc nhưng không khó để nhìn ra tâm trạng hưng phấn của nàng ta.
Trần Tinh bình thản giải thích, hắn không giấu diếm những suy nghĩ trong lòng cũng như cách nhìn của bản thân về việc này, lẫn khi giao ra Ngũ Hành Âm Lôi Quyết, Hàn Thi Âm nghe xong cúi đầu trầm tư, một lát sau nàng mới lên tiếng:
-Cảm ơn. Ta thiếu ngươi một ân tình.
Lời nói tuy nhẹ nhàng nhưng ẩn chứa bên trong nặng tựa như thái sơn, Trần Tinh biết hắn đã không nhìn lầm người.
Dứt lời nàng cũng không do dự ma xoay người xếp bằng tu luyện Ngũ Hành Âm Lôi Quyết.
Trần Tinh không để ý Hàn Thi Âm nữa, hắn tiến lại gần Âm lôi nguồn hơn. Tử Cực Ma Đồng cũng đã tới lúc hoàn thiện.
*Hết chương
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...