Nhược Hề tiếp nhận sấp giấy ghi lại công pháp Thôn Thiên Thuật mà Trần Tinh đưa cho sau đó cũng cáo lui về phòng của mình bắt đầu tham ngộ.
Nàng không biết đẳng cấp cũng như tên gọi của nó là gì nhưng cũng không lên tiếng ý kiến hay hỏi Trần Tinh câu nào liên quan đến việc này.
Giống như thân phận người hầu được chủ nhân ban cho công pháp đã là đặc ân, huống hồ Thổ Nạp Yếu Quyết của nàng cũng chỉ là hàng "phế phẩm", nó hoàn toàn không có giá trị gì để Trần Tinh phải lừa gạt đổi công pháp khác cả.
Trần Tinh không để ý đến Nhược Hề nữa, hắn đi ra ngoài bắt đầu điều tra tình huống.
Ký ức của tên đại ca kia không có những việc liên quan đến việc này, nên hiện tại Trần Tinh lại phải tự thân vận động.
Tin đồn về Mắt Quỷ đã lan truyền, nhưng chỉ gói gọn ở một bộ phận nhỏ mà thôi.
Việc này đã nằm trong dự liệu của Trần Tinh, thử nghĩ chỉ giết vài tên Đại Thừa nhỏ nhoi thì làm nên trò trống hay sức ép gì với bọn cự đầu thật sự phải e dè được?
Tin đồn có phần thổi phồng thêm về hắn nhưng cũng mới 1,2 vụ nhỏ nhặt không đáng nhắc tới.
Phải chi một minh hắn đồ sát toàn bộ một khu phố hoặc đánh thẳng tổng bộ Lục Chỉ hội thì còn có người e dè tên của hắn.
Trần Tinh lắc đầu, hắn không nghĩ nhiều nữa, hiện tại nhân cơ hôi ánh mắt của mình chưa phải là tin tức làm người khác bàn tán thì thâu tóm toàn bộ địa phận xung quanh nơi này trước.
-Đặt đi đặt đi, đặt nhiều trúng nhiều, đặt ít trúng ít, đặt rồi bỏ tay ra...
Trần Tinh đi vào một sòng bạc, bên trong hiện tại đã nghẹt kín người chơi, đa phần mọi người đều lựa chọn tài xỉu để cá cược, lý do chính là cơ hội thắng cao hơn và cách thức đơn giản.
Ở trong căn phòng có chừng 10 nhà cái tài xỉu như vậy, Trần Tinh đi đến một bàn rồi cũng đại khái tham gia vào.
Trong khi mọi người vào đây để kiếm thêm thì Trần Tinh lại có mục đích khác, ngay từ đầu hắn đã sử dụng Điều Tra Nhãn Thuật để xem xét tất cả tu vi những người này.
Một khi sử dụng Điều Tra Nhãn Thuật thì người bị thi triển liền sẽ sinh ra cảm ứng, lý do là vì tu vi Trần Tinh yếu hơn quá nhiều so với đối tượng bị thi triển.
Cơ mà vì mọi người không ai cảnh giác tình huống xung quanh nên việc hắn sử dụng Điều Tra Nhãn Thuật xem như không làm kinh động bất cứ ai.
Sử dụng Điều Tra Nhãn Thuật hắn mới vô tinh phát giác là mình có thể "nhìn xuyên" qua nắp chụp xí ngầu và biết kết quả bên trong.
Nói một cách chính xác là thông tin 3D của viên xí ngầu hiện lên trong tầm mắt của hắn, nhờ vậy mà Trần Tinh mới biết thêm một số thông tin khác.
Nhà cái lẫn người chơi đều không phải là hạng phàm nhân, cho nên việc thi triển pháp thuật ở đây hiển nhiên là bị cấm.
Ngoài ra, để đảm bảo tính công bằng cao, kể cả xí ngầu cùng nắp chụp và dĩa đều được làm bởi nguyên liệu đặc thù không thể ảnh hưởng bởi pháp thuật.
Loại vật liệu này được gọi là Không Linh Thạch, một loại đá dùng trong xây dựng nhà giam.
Độ cứng chắc tương đương tiên thiên linh bảo, tuy nhiên không ai sử dụng nó làm vũ khí cả, không cần phải giải thích nguyên do cũng biết, tác dụng chính của loại đá kỳ lạ này là không chịu ảnh hưởng bởi pháp thuật.
-Khoan đã, ta cũng đặt...
Ngay khi nhà cái dự định giở nắp chụp xí ngầu lên thì Trần Tinh đưa tay thủ thế ngăn cản.
Hắn từ trong người xuất ra 1000 viên hạ phẩm Linh Thạch đặt vào ô tài sau đó nhanh chóng rút tay ra.
Mọi người cũng có phần khó chịu vì Trần Tinh làm trễ nải thời gian của bọn họ nhưng cũng không thể cấm hắn được. Chỉ có thể lên tiếng chỉ trích vài câu rồi tiếp tục tập trung tinh thần vào kết quả.
-1,2,3 6 điểm, xỉu!!
-Thắng rồi, thắng rồi..haha
Tình tiết không có gì mới lạ, dĩ nhiên có ngươi thắng sẽ có người thua.
Tuy nhiên người "thắng" duy nhất vẫn là nhà cái.
1000 hạ phẩm Linh Thạch không phải rất nhiều. Số lượng linh thạch bên phần tài chiếm đa số nên nhà cái vẫn chưa để ý Trần Tinh có gì bất thường.
Hắn dĩ nhiên không dừng lại ở đó, việc đặt cược sẽ vẫn còn tiếp diễn, nhưng lần này Trần Tinh không đặt 1000 hạ phẩm Linh Thạch nữa mà đổi thành tất cả đống "tiền tài" hắn có, vừa vặn 2 triệu hạ phẩm Linh Thạch.
Con số này làm cho nhà cái cũng toát mồ hôi. Những người xung quanh thì ghét mắt nhìn chằm chằm vào số linh thạch Trần Tinh lấy ra.
Linh thạch cho dù hạ phẩm cũng đã rất quý giá, số lượng Trần Tinh cướp được của nhóm người kia cũng không tới 5000 viên nữa huống chi là 2 triệu.
Con số 2 triệu lớn với một số người ở đây mà thôi, chứ từ nội môn đệ tử trở lên đều dùng đến hạng trung phẩm Linh Thạch hoặc có khi là thượng phẩm Linh Thạch.
Nhà cái có chút khó xử. Y ta cũng có phần lo sợ.
Không thể sử dụng pháp thuật để gian lận nhưng không có nghĩa là nhà cái không thể gian lận.
Chỉ có điều việc này nếu như bị phát hiện thì không chỉ riêng người lắc xí ngầu bị giết chết, sòng bạc cũng khó có thể giữ được, cho nên những lúc thế này thường đòi hỏi chủ nhân nơi này đứng ra cho phép, bởi vì sòng bạc nào cũng vậy, sẽ có một mức giới hạn "ăn thua trên một ván"
Chứng kiến ánh mắt khó xử của nhà cái, Trần Tinh bắt lên tiếng:
-Sao thế? Không làm chủ được? Như vậy gọi chủ ngươi ra đi, bổn đại gia cảm thấy hôm nay mình rất may mắn muốn kiếm một vốn lớn đây.
Thái độ hắn rất hung hăng hách dịch, giống như thế gia công tử một dạng.
Những người có mặt trong sòng bạc nghe được lời nói phách lối này cũng ghé mắt nhìn sang, tu vi Kim Đan của hắn hiên nhiên vẫn lọt vào trong mắt mọi người. Tuy nhiên cũng không ai đứng ra phản bác hắn
Vào sòng bạc thì bất luận thân phận, người ta chỉ muốn thắng, ai cũng tin tưởng vào vận may của mình nên Trần Tinh nói như vậy cũng không đem lại nhiều ánh mắt soi mói.
Dẫu vậy vẫn có thêm một số người khác đi đến tham gia náo nhiệt, bởi vì những người này đánh chủ ý lên đống linh thạch mà Trần Tinh để trên bàn.
Nghe được lời này, nhà cái cũng gật đầu ra hiệu với một tên khác. Dĩ nhiên động tác này không ai là không biết y ta muốn gì.
-Có chuyện gì xảy ra?
Sau một khoảng thời chưa đầy 30 giây liền có một giọng nói vang lên. Giọng nói có phần trong trẻo hiển nhiên là nữ nhân.
Kèm theo đó thân ảnh một mỹ phụ ăn mặc có phần hở hang cũng xuất hiện trong mắt Trần Tinh.
Nữ nhân này không có gì quá xuất chúng, điểm nổi bật duy nhất chính là đôi mắt to tràn đầy quyến rũ, giống như Lý Thương Hải, mỹ phụ này cũng có một nốt ruồi ở đuôi mắt nhưng so về vẻ đẹp thì dĩ nhiên không thể bằng.
-Hồng tỷ,..!
Rất nhiều người trong sòng bạc này lên tiếng chào hỏi, tuy nhiên, trong ánh mắt bọn họ lại không che giấu nổi dục vọng mà liếc nhìn đôi đại bạch thỏ như muốn bạo lộ bên ngoài của nàng ta sau đó lại vội vàng nhìn sang chỗ khác tựa như cảm thấy xấu hổ một dạng.
Trần Tinh bề ngoài vẫn như vậy, cà lơ phất phơ nhưng hắn luôn chú ý đánh giá người này từ lúc nàng ta vừa bước vào đến khi nữ nhân này trao đổi với tên lắc xí ngầu và thay ở vị trí y đứng đối diện hắn.
-Ngươi muốn đặt cược bao nhiêu cứ tự nhiên, ta chơi với ngươi.
Vừa nói Hồng tỷ liền híp ánh mắt lại nhìn Trần Tinh, ẩn ẩn bên trong đôi mắt của nàng hiện lên một tia hiếu kỳ cùng nghi hoặc.
Trần Tinh hơi nhếch mép, hắn chỉ tay vào đống linh thạch đặt sẵn trên bàn rồi nói:
-2 triệu hạ phẩm Linh Thạch, ngươi cứ lắc xí ngầu rồi ta sẽ đặt.
Hồng tỷ cười nhẹ, nàng ta nhẹ nhàng đặt tay lên nắp chụp sau đó hơi rung nhẹ liền rút tay ra.
-Đã xong, các vị muốn đặt cứ tự nhiên.
-Ta đặt tài.
-Ta đặt xỉu.
Mọi người đua nhau bắt đầu đặt cược, khi tất cả đặt xong nữ nhân này lại hướng mắt nhìn sang Trần Tinh để xem hắn đặt cược bên nào.
Trần Tinh lúc này ra vẻ không sao cả đạo:
-Ngươi cứ việc mở.
Hồng tỷ nghe xong trong lòng cũng hơi lo lắng một chút. Nàng lo lắng không phải vì sẽ thua 2 triệu hạ phẩm Linh Thạch mà lo lắng vì sợ gặp phải "dân chuyện nghiệp".
Ban đầu đống linh thạch hắn đã đặt bên phần xỉu. Hồng ty này đã lắc nhẹ xí ngầu phát ra thanh âm rõ ràng nhưng thật ra kết quả vẫn không có gì thay đổi.
Chiếu theo tâm lý thì Trần Tinh nhất định sẽ nghĩ kết quả đã khác và lựa chọn đặt bên tài, nhưng hắn lại giữ nguyên không thay đổi.
-Điều này là ngẫu nhiên hay người này thật sự là...?
Hồng tỷ đánh một câu nghi hoặc sau đó động tác giở nắp ra.
-Xỉu...lại là xỉu.
2 triệu hạ phẩm Linh Thạch đối với cái Hồng tỷ không đáng là gì nhưng không có nghĩa là nàng không cảm thấy tiếc.
Mỗi một viên linh thạch đều quý giá, 2 triệu viên cũng đã bằng 1/4 giá trị sòng bạc này rồi.
-Haha, ta đã nói là vận khí hôm nay của ta rất lớn, quả nhiên may mắn không sai, haha.
Trần Tinh cất tiếng cười to, hắn không lấy lại 4 triệu linh thạch của mình mà vẫn để đó sau đó đặt trên bàn rồi tiếp tục nói:
-Sao thế? Tiếp tục lắc xí ngầu đi chứ?
Người gọi Hồng tỷ híp mắt thành một đường, giọng điệu có chút không vui lên tiếng:
-Thật sự xin lỗi, hiện tại sòng bạc của ta tạm thời chưa chuẩn bị nhiều như vậy linh thạch để có thể tiếp tục cá cược nên số linh thạch đặt cược này ta không thể tiếp nhận.
Dù cho Trần Tinh có phải là dân chuyên hay là không thì Hồng tỷ vẫn quyết định dừng lại để bảo đảm an toàn.
Có nhiều phương án để lấy lại số linh thạch này không nhất thiết phải làm thua cái sòng bạc này.
*Hết chương
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...