Nghịch Ngợm Cổ Phi
Long Phù Nguyệt sững sờ một chút, đã giờ này, Long Vương Phi vẫn chưa đi nghỉ sao? Hay là vừa mới rời giường?
Dù sao hiện tại hẳn cũng đã hơn bốn giờ sáng.
Không phải nói phụ nữ có thai đều thích ngủ sao? Tại sao vị này lại không giống người thường?
Trong lòng Long Phù Nguyệt dâng lên một chút tò mò, dù sao biết bọn họ không thấy mình, nàng liền đỉnh đạc mà thẳng bước vào.
Long Vương phi ăn mặc vô cùng chỉnh tề, ở trong phòng đi tới đi lui.
Khuôn mặt xinh đẹp hé ra khẩn trương, ẩn ẩn còn có một tia hưng phấn.
Thỉnh thoảng lại nhìn ra cửa sổ, tựa hồ như đang đợi ai đó.
Trong lòng Long Phù Nguyệt bỗng nhiên trầm xuống: “Nàng....Nàng không phải đang đợi Lúc Vương Gia đó chứ? Chẳng lẽ.....Nàng ta muốn bỏ trốn?”
Trời đất! Thân thể này tốt xấu gì cũng từng là của nàng, hơn nữa Hoa Bão Nguyệt nói, mình mới là chủ nhân của khối thân thể này, nàng cũng không muốn bị vị Long Vương phi này đạp hư!
Long Phù Nguyệt trừng mắt nhìn Long Vương Phi, sau đó tìm cái ghế ngồi xuống.
Nàng muốn nhìn xem, cô gái này muốn làm cái gì?
Lại qua một lúc lâu, cửa đột nhiên mở ra, là một tiểu nha đầu bước vào.
Nha hoàn kia trên người chắc chắn có võ công, bước chân cực kì nhẹ nhàng.
Long Vương Phi trong mắt sáng ngời, há mồm liền hỏi: “Như thế nào? Hắn......Hắn có vào triều hay không?”
Tiểu nha hoàn quỳ rạp xuống đất, mồm miệng vô cùng lanh lợi: “bẩm Vương Phi, Vương Gia vừa mới vào triều.”
“Vậy hắn có gì khác thường, có mang theo binh lính hay không?” Ngữ khí của Long Vương Phi cực kì bức thiết.
Tiểu nha hoàn kia lắc đầu: “Không có, hôm nay nâng Vương Gia vào triều vẫn là bốn vị kiệu phu cũ. Mà Vương gia giống như say rượu chưa tỉnh, lòng bàn chân loạng choạng vô cùng.”
Long Vương Phi hơi thở phào nhẹ nhõm, gật gật đầu: “Được, vậy cũng tốt. Chiêu Tuyết, phóng ám hiệu cho chủ nhân của ngươi, có thể hành động rồi.”
Nha đầu gọi Chiêu Tuyết gật đầu, đi ra ngoài cửa.
Giơ tay lên, một đạo ánh sáng đỏ sậm liền bay lên bầu trời, chợt lóe lên rồi biến mất.
Long Phù Nguyệt nghe bọn họ nói chuyện, ẩn ẩn có cảm giác không ổn, giống như cảm nhận được có âm mưu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...