Nghịch Ngợm Cổ Phi
Hai người kia, thật là quỷ dị a.
Hắn đã đem lòng sinh nghi, trên mặt cũng không hề biểu lộ chút gì: "Nhị vị làm sao biết trong phủ của ta có nuôi hồ ly?"
Long Phù Nguyệt sững sốt, cười khan một tiếng: "Nghe...... Nghe người ta nói."
"Nghe ai nói? Bản thân ta lại không biết trong phủ của ta lại có người có lưỡi dài, xem ra là nên chỉnh đốn một chút." Phượng Thiên Vũ lành lạnh nói một câu.
"Chuyện này...... Chưa chắc là người trong phủ truyền tới a? Dù sao tiểu hồ ly cũng từng ở trong quân doanh, người biết rất nhiều......" Long Phù Nguyệt có chút bất công giùm cho gia đinh trong phủ Vân Vương, nên quýnh lên giải thích.
"Ách ——" Phượng Thiên Vũ có chút quái dị liếc mắt nhìn nàng. Chuyện nha đầu này biết sự thật cũng không ít.
Hắn chuyển động ly rượu, ra vẻ vô tình nói: "Cô nương nói cũng có đạo lý, chẳng qua tiểu hồ ly kia không có ở trong phủ của ta, nó đã chạy lạc...... Có lẽ đã quay về nhà của nó ở núi rừng rồi."
Long Phù Nguyệt sững sốt, bật thốt lên câu: "Chạy lạc? Làm sao có thể?! Đó là thần hồ a. Quay về núi rừng nhà nó? Càng không có thể! Nhà của nó không phải ở......"
Nói tới đây, chợt thấy lỡ lời, vộ vã ngậm miệng không nói.
Phượng Thiên Vũ chăm chú nhìn nàng: "Nhà của nó không phải ở đâu?"
Long Phù Nguyệt cười giả lả: "Nhà của nó, ta nghe nói nhà của nó ở quận chúa phủ gì đó, không phải ở rừng sâu núi thẳm......"
Phượng Thiên Vũ tựa tiếu phi tiếu nhìn nàng một cái: " Ngay cả chuyện này cô nương cũng biết sao?"
Long Phù Nguyệt bị hắn nhìn có chút sợ hãi, cười lớn tiếng: "Ngài cũng biết, chuyện... chuyện trên đời này, không có tường nào gió không lọt qua được, nó dù sao cũng là một thần hồ, mọi người đối với chuyện mới mẻ kìa lạ luôn luôn cảm thấy hứng thú, có thể tò mò tìm hiểu bàn luận nhiều, mà trùng hợp vị huynh trưởng ta đây đối với hồ ly đặc biệt cảm thấy hứng thú, cho nên đương nhiên hỏi thăm rõ ràng một ít."
Phượng Thiên Vũ tà tà ngồi ở trên ghế, ve vuốt ly rượu trong tay, trong mắt lại hình như có một tia sáng chợt lóe lên, liếc mắt nhìn Hoa Bão Nguyệt: "Nhân huynh họ Hoa, không biết cùng Hoa Tích Nguyệt và Hoa Kiều Long là có quan hệ như thế nào?"
Trong đôi mắt của Hoa Bão Nguyệt cũng có hào quang chợt lóe: "Ý của Cửu vương gia này là gì? Hay là —— Hắn đã hoài nghi thân phận của ta? Người này bộ dạng khôn khéo, cũng không biết có nhìn ra Long Phù Nguyệt chỉ là người mượn xác hoàn hồn hay không......"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...