Nghịch Ngợm Cổ Phi
Long Phù Nguyệt lại gắt gao ôm hắn: “Vũ Mao, tin tưởng ta, ta thật sự không cố ý giấu diếm ngươi. Thật sự loại cổ độc này có đặc tính kì lạ, ban đầu nó sẽ không cho ta nói ra, ta đã thử rất nhiều lần, nhưng vẫn không thành công! Ta cũng muốn viết ra, nhưng chỉ cần nghĩ tới chuyện này đầu óc sẽ trống rỗng, hoàn toàn không thể viết một chữ……….”
Phượng Thiên Vũ bỗng nhiên cười ha ha như điên: “Long Phù Nguyệt nàng còn muốn gạt ta? Nó không cho nàng nói? Ha ha, lời nàng nói ngay cả đứa trẻ ba tuổi cũng sẽ không tin! Nàng cho là ta ngu ngốc vậy sao!?” ( oa muốn nói bậy quá >>>>>>>”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...