Nghịch Ngợm Cổ Phi

"Cứu ngươi?" Long Phù Nguyệt có chút buồn bực: "Làm sao cứu ngươi rồi?"

Thế nhưng Tiểu hồ ly lại thở dài thật sâu: "Nghĩ tới ta một thế hệ hồ ly đại tiên, suýt nữa bị một vò rượu làm chết đuối, may mắn ta lực lượng lớn, đem vò rượu cố gắng uống hết, nhưng uống nhiều lắm, như thế nào cũng ra không được, may mắn các ngươi đã tới......"

Choáng váng! Thì ra bình rượu có thể bay là có chuyện như vậy.

"Mấy ngày nay ngươi trốn ở nơi nào?" Phượng Thiên Vũ lạnh lùng nhìn nó.

Tiểu hồ ly thực ủy khuất cúi đầu: "Trốn ở trên xe lương thảo của các ngươi, à, trong quân này của ngươi ngay cả một con gà sống đều không có, làm hại ta mấy ngày nay chỉ có thể ăn gà chết....."

"Vậy ngươi tại sao có thể chạy vào trong vò rượu chứ?" Long Phù Nguyệt vạn phần buồn bực.


Tiểu hồ ly co móng vuốt lại: "Mấy ngày nay miệng có chút lạt lẽo, muốn uống chút rượu, liền mở ra một vò, uống uống không cẩn thận liền rớt xuống bên trong......"

Lại còn là một tiểu hồ ly mê rượu! Nhớ tới vừa mới vào cửa thì nhìn thấy ‘ bình rượu ’ kia giống như ruồi bọ không đầu bay loạn xạ, Long Phù Nguyệt không khỏi xì một tiếng cười ra tiếng. Điểm điểm ngón tay vào đầu của tiểu hồ ly: "Ngươi thật là tên tiểu quỷ! Rất giống từ hạt cát chui đi ra......"

Đợi chút! Từ hạt cát chui đi ra?

Trong lòng Long Phù Nguyệt chấn động mạnh! Đúng vậy, nàng tại sao lại quên mất điểm này! Nàng nhớ rõ trong sa mạc có một vài bộ tộc là biết ‘ Ẩn trong cát ’!

Vội vàng hướng Phượng Thiên Vũ nói: "Người Diêu Quang quốc có thể ẩn trong cát hay không?"

Thần sắc Phượng Thiên Vũ khẽ biến: "Ẩn trong cát? Có ý gì?"


Long Phù Nguyệt nói: "Ngươi không biết loại công phu này? Ta cũng chỉ nhìn qua ở trong phim ảnh, sa mạc có một vài bộ tộc có một loại công phu kỳ quái, có thể di chuyển ở trong cát...... Không biết người nước Diêu Quang này có thể hay không?"

Phượng Thiên Vũ thần sắc hơi đổi: "Có lẽ tối nay bọn họ sẽ đánh bất ngờ chính là dùng thuật ‘ Ẩn trong cát! Chuyện này không thể không phòng! Người đâu!"

Có hai binh lính bước nhanh vào.

"Dặn dò binh lính tuần tra ban đêm, chú ý dưới mặt đất!"

Long Phù Nguyệt vội hỏi: "Nên chuẩn bị cho binh lính dự bị một ít trường thương, thuật ẩn trong cát này ẩn không sâu đâu.

Hai binh lính kia đáp ứng một tiếng đi.

Long Phù Nguyệt nhìn nhìn Phượng Thiên Vũ: "Vũ Mao sư huynh, ngươi là lần đầu tiên cùng người nước Diêu Quang giao thủ? Cũng biết bọn họ tinh thông về cái gì?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui