Nghịch Mệnh Lộ

Lại kiểm tra ba cái túi trữ vật của ba thiếu niên xui xẻo trên Thông Thiên Sơn, kết quả cuối cùng thu được một trăm mười hai linh thạch hạ phẩm, ba mươi tấm phù lục phổ thông và một số đồ vật linh tinh, Tạp tác bắt đầu phân loại ra cái nào dùng được cái nào không dùng được, những thứ không có giá trị như quần áo này nọ đều bị hắn quăng sang một bên.

Trong đống đồ vứt đi đó, Lý Phi Yến đột nhiên chú ý đến một thứ, thứ này cùng với cây bút mà nàng nhặt được trong sơn cốc kỳ quái dưới chân Ngũ Tuyệt Sơn rất giống nhau, mắt thường có thể thấy nhưng thần thức lại không thấy, nàng liền đưa tay nhặt lấy vật kia, hình dạng của nó giống hệt một cái đồng xu cổ xưa, một mặt có khắc hình một bông hoa sen, một mặt khác có hình một con mắt, dùng thần thức đảo qua một cái, Lý Phi Yến không khỏi hơi nhíu mày, trong lòng cảm thấy cực kỳ tò mò, mấy ngày trước nàng cũng từng tự kiểm kê đồ vật của mình, nhớ đến cây bút kì quái, nàng đã cố tình lấy ra kiểm tra, kết quả khiến cho nàng bất ngờ chính là dưới sự điều tra của thần thức, phản ứng của cây bút so với lúc xưa vẫn không có bao nhiêu thay đổi, mắt thường có thể nhìn thấy, thần thức lại không thể kiểm tra, cứ như có một lực lượng nào đó ngăn cản thần thức của nàng vậy, hiện tại đồng xu này cũng có phản ứng giống hệt.

Lý Phi Yến nghĩ nghĩ rồi ngẩng đầu nhìn Tạp Tác.

“Ta lấy thứ này.”

“Mấy thứ bỏ đi đó ngươi lấy làm gì?”

“Chỉ thấy có chút thú vị thôi.”

Lý Phi Yến đã nói vậy, mấy người khác đều không có ý kiến. Lý Phi Yến lại nhìn mấy cái rồi không còn cách nào cất vào túi trữ vật, đặc bên cạnh cây bút thần bí.

“A!”

Ngay lúc này, Tư Không Tử Tình đang xem một quyển sách trong đống đồ vật đột nhiên la lên một tiếng, sắc mặt tái nhợt, mấy người Lý Phi Yến không khỏi giật mình, Hứa Vô Tình lập tức đoạt lấy quyển sách Tư Không Tử Tình đang cầm trên tay, vừa lật ra xem, hắn liền sững người, sắc mặt đột nhiên đỏ ửng, sau đó bắt đầu vặn vẹo chuyển thành xanh đen, hai con ngươi bắn ra hàn quang kinh người, bộ dạng như muốn ăn tươi nuốt sống quyển sách kia vậy.

“Cái gì vậy, đưa ta xem.”

Vinh Cơ tò mò đưa tay muốn đoạt lấy nhưng không ngờ Lý Phi Yến ra tay nhanh hơn, Hứa Vô Tình đang kích động không kịp phản ứng, sách đã bị Lý Phi Yến đoạt mất, hắn nhíu chặt chân mày.


“Ngươi không được xem.”

Lý Phi Yến nhướng mày, cười cười.

“Ta muốn xem thử là thứ gì mà ta không thể xem.”

Lý Phi Yến cuối đầu nhìn quyển sách trên tay, chất liệu giấy cực kỳ tốt, mềm mại trơn nhẵn, nàng như không mấy quan tâm mở một góc nhỏ ra, vừa nhìn Lý Phi Yến liền bất đắc dĩ thở dài, dự đoán của nàng quả không sai, thứ này chính là Xuân Cung Đồ, chất lượng hình ảnh còn rất tốt, thậm chí là bản tranh vẽ màu, trắng trắng hồng hồng, đen đen đỏ đỏ, cũng có thể xem là đặc sắc, nhận thấy một đám ánh mắt trong suốt tràn đầy tò mò đang nhìn mình chầm chầm, Lý Phi Yến thầm cảm thấy may mắn mình ra tay nhanh chóng, mấy ánh mắt trong suốt kia không cần vì thứ này mà vấy bẩn.

Làm như không có gì đóng sách lại, Lý Phi Yến đi đến cửa sổ, bọn họ đang ở chính phòng trong hồ, Lý Phi Yến cứ thế đưa tay ra cửa sổ quăng quyển sách kia xuống hồ, quyển sách trực tiếp chìm nghỉm.

“Ngươi làm gì vậy.”

Vinh Cơ trợn mắt, với cá tính của cô nàng, không được xem càng khơi gợi tính tò mò. Lý Phi Yến lắc đầu, bình thản nói:

“Chỉ là nữ tắc thôi, có cái gì đáng xem, ta ghét nhất là mấy cái thể loại quy tắc đáng ghét đó.”

Vinh Cơ nghe đến nữ tắc, sắc mặt liền lộ ra tia chán ghét.

“Vức đúng lắm.”

Mấy người Vũ Văn Kỳ nghe vậy liền mất hứng thú, trong lúc đó Lý Phi Yến âm thầm quan sát sắc mặt của hai người không may được nhìn thấy tuyệt tác dung tục kia, Hứa Vô Tình thì sắc mặt đông lạnh, thấy nàng hủy diệt chứng cứ, hắn mới yên tâm không nói gì, Tư Không Tử Tình thì ban đầu ngây người mờ mịch, sau đó khuôn mặt nhỏ nhắn đột nhiên đỏ bừng, Tư Không Tử Tình vừa bước qua tuổi thứ chín, có vẻ nàng cũng biết được một chút vấn đề nam nữ, do đó sau khi cẩn thận suy nghĩ đã hiểu nội dung quyển sách kia là cái gì.


“Tử Tình tỷ, ngươi không sao chứ?”

Giọng nói non nớt ngây thơ của Vũ Văn Kỳ dọa Tư Không Tử Tình muốn nhảy dựng, Lý Phi Yến buồn cười, liền lên tiếng giải vây.

“Tử Tình cũng sợ nữ tắc nữ huấn đó.”

“Ai mà không sợ nữ tắc nữ huấn nha, ta thậm chí còn bị ép học cả tứ thư ngũ kinh, đúng là đáng ghét.”

Vinh Cơ nghiến răng nghiến lợi, có lẽ cô nàng từng có kí ức không tốt đẹp trong thời gian phải học hành.

“Tứ thư ngũ kinh ai mà không phải học.”

Tạp Tác cười ha ha, đột nhiên hắn quay sang Hứa Vô Tình.

“Mà Hứa sư huynh từ nhỏ làm khất cái chắc không có bị ép như chúng ta.”

Hứa Vô Tình mặt lạnh nhìn hắn.

“Khất cái thì không cần đi học hả?”

“Cái gì? Ngươi cũng có học tứ thư ngũ kinh?”


Vinh Cơ kinh ngạc hét lên, Hứa Vô Tình liếc mắt xem thường nhìn nàng, lạnh nhạt nói:

“Ta vốn muốn đi thi trạng nguyên.”

Lý Phi Yến vừa nghe, nếu nàng đang uống trà nhất định sẽ phun hết nước trà ra ngoài, không chỉ nàng, mấy người khác đều trợn mắt khó tin. Hứa Vô Tình liếc mắt nhìn bọn họ.

“Ngạc nhiên lắm hay sao? Chỉ có chút chữ nghĩa thôi, chẳng tốn bao nhiêu thời gian.”

Lý Phi Yến cười cười, xem ra trước đây gia gia bắt nàng học nhiều như vậy đều có nguyên do, người khác phải đèn sách mười năm, còn nàng chỉ cần học trong một năm, mà không chỉ nàng, mấy người Hứa Vô Tình cũng chỉ mấy tuổi cũng đã học hết tứ thư ngũ kinh, xem ra những đứa trẻ có linh căn trí tuệ đều khác xa đứa nhỏ bình thường, tứ thư ngũ kinh chỉ là kiến thức phổ thông.

“Được rồi, không cần nói chuyện này nữa, Tạp Tác, tiếp tục kiểm tra đi.”

Tạp Tác nghe Lý Phi Yến nói vậy cũng thôi đùa giỡn, tiếp tục phân loại đồ vật. Đợi khi kiểm tra xong, bọn họ chia tất cả thành sáu phần, chia cho sáu ngươi mỗi người một phần, Tạp Tác nhìn mà muốn chảy nước miếng, bị La Triệt mắng một câu:

“Tham lam!”

Tạp Tác lại trừng mắt nhìn hắn, lúc này Lý Phi Yến lên tiếng hỏi hai người bọn họ.

“Đúng rồi, phải hỏi hai người một chút, các ngươi có được tông môn ban cho điểm cống hiến không?”

“Có a, là năm trăm, nói là ban thưởng cho chúng ta vì đã vượt qua ảo cảnh trong Tiên Duyên Hội”

“Như vậy là giống với chúng ta rồi, vậy sao các ngươi không đi Tàn Bảo Lâu đổi pháp quyết từ sớm?”


“Kim Bàng tiền bối căn dặn chúng ta ở Nhất Phong Viện đợi các ngươi đến, còn nói trong thời gian chờ đợi, ngoài việc trong một tháng phải đến Giám Sát Phủ kiểm tra linh khí ra thì không cần phải làm gì cả.”

“Nói như vậy là các ngươi đã cải lời chạy ra ngoài lừa gạt mua bán với người khác?”

Vinh Cơ dùng ánh mắt uy hiếp nhìn Tạp Tác và La Triệt, Tạp Tác không lời phản bác, La Triệt thì lập tức xua tay giải thích.

“Ta không có đi lừa gạt người khác, là hắn ấy, ta chỉ đi dạo một chút mà thôi.”

“Nhưng hôm đó lúc tìm được chúng ta, ngươi có vẻ rất thông thuộc Ngoại Vi Đường.”

Ngay cả người thành thật như Tô Vân Kiều mà còn nói như vậy, La Triệt liền cứng họng.

“Hừ! Đợi khi gặp được Kim Bàng tiền bối kia, ta nhất định nói với ông ấy các ngươi dám không nghe lời.”

Vinh Cơ đắc ý cười cười, Tạp Tác và La Triệt mặt nhăn mày nhó, khổ sở nói:

“Cơ sư tỷ đại nhân đại lượng, làm ơn đừng tố cáo chúng ta mà.”

Vinh Cơ lại đắc ý tiếp tục trêu chọc hai người bọn hắn, Lý Phi Yến cười cười nói:

“Được rồi, Vinh Cơ chỉ nói mà thôi, nàng sẽ không làm thật đâu, mọi người trở về chuẩn bị một chút, sáng mai chúng ta đi Giám Sát Phủ kiểm tra linh khí sau đó đi đến Tàn Bảo Lâu chọn pháp quyết, lần này ra ngoài rất có thể gặp phải Triệu Oanh, chúng ta cần phải cẩn thận.”

Nghe nhắc đến Triệu Oanh, sắc mặt mọi người chuyển thành nghiêm túc, đồng loạt gật đầu.

VntHoaTinhKhoi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui