Sâu trong Vụ Hải sơn mạch có một thung lũng cực lớn, giữa thung lũng là ba ngọn núi cực kỳ đồ sộ, phía trên núi lúc nào cũng có sương mù lượn lờ, ngoài ba ngọn núi kia, trong thung lũng rộng lớn có cả thành trấn, hồ nước, sông lớn, còn có rừng rậm âm u. Nơi này chính là nơi tọa lạc của Ngoại Vi Đường.
Sáu người cùng với những người khác sau khi bị hút vào chuông đồng, lập tức nhận ra mình đang ở trong một không gian màu trắng, hơn trăm người không khỏi loay hoay nhìn nhau, có người lớn tiếng trấn an người khác, có người vui mừng phát khóc, nhất thời âm thanh hỗn tạp nổi lên khắp nơi, sáu người đứng cùng một chỗ, cũng không nhiều lời, trong lòng đều có cảm xúc riêng.
Trong lúc đó, Lý Phi Yến lại đang nghĩ về hai trung niên vừa gặp, theo phán đoán của nàng, hai người này tu vi ít ra cũng là kim đan kỳ, dù với trình độ như nàng không thể nào nhìn ra được chính xác tu vi đối phương nhưng với kinh nghiệm từng tiếp xúc nhiều với kim đan cường giả, nàng cảm thấy phán đoán của mình chắc sẽ không sai.
Chừng một khắc sau, bọn họ lại được truyền tống ra ngoài, xuất hiện trên một quảng trường dưới chân ngọn núi ở giữa thung lũng.
Phía sau quảng trường là một tòa phủ đệ cực kỳ rộng lớn, kiến trúc bên trong thì đồ sộ khỏi nói, trước cửa lớn có treo một cái bảng hiệu cực lớn, chữ bên trên uyển chuyển như rồng bay:
Ngoại Vi Giám Sát Phủ!
Hai vị trưởng lão kia mang bọn họ đến đây, chỉ liếc mắt nhìn hơn trăm người còn đang ngơ ngác nhìn xung quanh một cái, sau đó cứ thế bay đi, không nói một lời nào.
Trong lúc tất cả mọi người bắt đầu nhốn nháo lên thì cánh cửa đồ sộ màu ám kim cao ba trượng của Ngoại Vi Giám Sát Phủ ầm một tiếng mở ra, một nhóm thanh niên hơn hai mươi tuổi, sắc mặt lạnh lùng từ bên trong chạy ra, xếp hàng đứng trước mặt nhóm tân tiến đệ tử, đi sau cùng là một mỹ phụ nhân mặc váy dài, người này vượt qua nhóm thanh niên kia, đứng trước mặt hơn trăm người, thần sắc trung niên mỹ phụ không chút biến hóa, bình thản nói:
“Ta chính là quản sự của Ngoại Vi Giám Sát Phủ, có thể gọi ta là Mục trưởng lão, ta ở đây là để thông báo cho các ngươi một số vấn đề.”
Trung niên mỹ phụ lại lướt mắt nhìn qua quảng trường một lược, sau đó đột nhiên vung tay lên, một bức màn thủy kính xuất hiện trên không trung, trên đó chi chít chữ viết, sau khi nhìn qua mọi người liền hiểu được, những gì ghi trong đó chính là những vấn đề mà đám tân tiến đệ tử bọn họ phải biết, cơ bản chính là:
Ngoại Vi Giám Sát Phủ là nơi giám sát tất cả đệ tử ngoại vi, bên trong gồm có năm bộ phận: Linh Thực Bang, Dưỡng Thú Bang, Chức Tạo Bang, Nhiệm Vụ Bang cùng Giám Sát Bang.
Trong đó, Linh Thực Bang, Dưỡng Thú Bang, Chức Tạo Bang tượng trưng cho ba mạch Linh Thực, Dưỡng Thú cùng Chức Tạo của Ngoại Vi Đường, do đích thân trưởng lão hội Ngoại Vi quản lý, còn Nhiệm Vụ Bang cùng Giám Sát Bang là do Giám Sát Phủ quản lý, chuyên thông báo nhiệm vụ, tính điểm cống hiến và giữ gìn trận tự.
Lý Phi Yến xem đến đây đã phải cảm thán trong lòng, chỉ một Ngoại Vi Đường đã phức tạp như vậy, Thượng môn thật sự lớn mạnh đến không thể tưởng tượng được.
Trung niên mỹ phụ lại nói tiếp.
“Ngoài những vấn đề cơ bản này, các người cũng chỉ cần nhớ ba vấn đề. Thứ nhất: Không có lệnh không được tự ý bước lên tam đại chủ phong. Thứ hai: tông môn không nuôi kẻ vô dụng, trong một tháng các ngươi phải tu luyện đến tầng một Nguyên Tâm Quyết, trong một năm phải hoàn thành ít nhất ba nhiệm vụ, nếu không thể hoàn thành thì cút khỏi Ngoại Vi Đường ngay lập tức. Cuối cùng, Không được động thủ trong Giám Sát Phủ và Ngoại Vi Thành, Hỗn Độn Tiên Ma Tông không cho phép đồng môn tương tàn, muốn giải quyết ân oán gì đó thì cút xa một chút, các ngươi nhớ kỹ chưa?”
Lý Phi Yến nghe mấy lời này, trong lòng bất giác run lên, nói như vậy nghĩa là ngoại trừ Giám Sát Phủ và Ngoại Vi Thành, tất cả những chỗ khác đều có thể động thủ, thậm chí có thể giải quyết ân oán với nhau miễn là không để bị phanh phui vì Hỗn Độn Tiên Ma Tông không cho phép đồng môn tương tàn, luật lệ kiểu này đã phản ánh ra thực trạng của ngoại Vi Đường, đó chính là hỗn loạn.
Nhìn sắc mặt đám tân tiến đệ tử biến đổi, mỹ phụ nhân cười cười, sau đó chỉ vào một cái cửa nhỏ bên cạnh cổng chính Giám Sát Phủ.
“Cánh cửa đó dẫn đến phòng vật dụng, các ngươi vừa nhập môn, sẽ được tông môn ban thưởng, đến đó mà nhận lấy, mỗi tháng các ngươi cũng nhận linh thạch tông môn ban xuống ở đó, đi đi!”
Nói xong, mỹ phụ quay lưng rời đi, nhóm thanh niên đứng sau lưng nàng lại không có động, một người lớn tiếng nói:
“Các ngươi nghe Mục trưởng lão nói rồi đó, đi nhận vật phẩm của mình đi, chỗ ở của các ngươi cũng do bọn họ sắp xếp, đến chậm mất chỗ tốt thì đừng trách người khác.”
Nghe lời này, không khí đột nhiên khẩn trương, mọi người vội vàng chen lấn vào cánh cửa nhỏ kia, sáu người Lý Phi Yến đưa mắt nhìn nhau, Vũ Văn Kỳ quay đầu nhìn đoàn người chen lấn phía trước, không khỏi gấp lên.
“Thật hỗn loạn, chúng ta cũng phải mau lên.”
“Không cần đâu, bọn hắn đa phần chính là luyện khí sĩ, tuổi tác cũng lớn hơn chúng ta, đánh nhau ta không sợ nhưng cùng bọn hắn chen vào một chỗ, mấy người chúng ta không chiếm được chút lợi thế nào đâu.”
Lý Phi Yến bất đắc dĩ lắc đầu, năm người không khỏi nhìn nhìn nhóm người mình, cao nhất là Tô Vân Kiều và Hứa Vô Tình, nhưng so với mấy thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi, bọn hắn chỉ đứng đến vai đối phương, lấy cái gì mà chen thắng.
Vì nguyên nhân đó, sáu người chính là nhóm người cuối cùng đi vào cánh cửa kia, lúc này bọn họ mới phát hiện, đằng sau cánh cửa là một con đường rất rộng rãi, con đường nối thẳng đến một tòa lầu cao ba tầng, trước cửa treo bảng có ba chữ Vật Tiên Lâu, rõ ràng không hề chỉ là một cái phòng vật dụng như Mục trưởng lão kia nói.
Phía trước Vật Tiên Lâu có đặt một cái bàn, một trung niên nhân gần bốn mươi tuổi, dung mạo đường đường, đầu đội mũ đạo sĩ ngồi ở phía sau, trước mặt hắn là một hàng dài người đang chen lấn xung đột trong khi chờ hắn phát vật dụng đồng thời chế tác cho thiết bài thân phận, mấy người Lý Phi Yến là đang ở cuối hàng, ngay lúc này Hứa Vô Tình giơ tay chỉ về một góc cạnh Vật Tiên Lâu.
“Có bảng thông báo.”
Mấy người Lý Phi Yến vốn là những người cuối cùng, không cần chen lấn cái gì, cứ vậy thoải mái đi đến phía trước bảng thông báo kia, ngoài bọn họ ra, cũng có mấy người đi đến đây.
Bảng thông báo được làm bằng đá xanh, chữ là được trực tiếp khắc trên đó, trên bảng thông báo cũng chỉ có ba cái thông tin chính.
Thứ nhất tân tiến đệ tử trong một tháng đầu không bị ràng buộc nhiều, chỉ cần chuyên tâm tu luyện pháp quyết tông môn ban xuống, người chưa vào luyện khí phải tiến vào luyện khí tầng một, người đã là luyện khí sĩ thì phải dùng một tháng luyện hóa lại linh lực trong cơ thể bằng pháp quyết của tông môn, cụ thể chính là cái Nguyên Tâm Quyết gì đó mà Mục trưởng lão nhắc đến, những ai không hoàn thành yêu cầu, lập tức bị trục xuất.
Thông tin thứ hai là thông báo về việc tân tiến đệ tử sẽ được tham gia học tập tại ba bang chuyên về sản xuất gồm: Linh Thực, Dưỡng Thú và Chức Tạo, sau khi học xong tân đệ tử sẽ được bản lĩnh sản xuất, tạo ra sản phẩm có thể tích lũy điểm cống hiến sau đó đổi lấy vật tư tu luyện.
Cuối cùng chính là thông báo về phân lệ hàng tháng của đệ tử ngoại vi, đan dược mỗi tháng một bình ích cốc đan mười viên, một viên Bổ Khí Đan, năm linh thạch hạ phẩm, mỗi tháng lúc nào cũng có thể đến nhận.
Huyễn Vân từng nói, đãi ngộ đệ tử ngoại vi không thấp hơn đệ tử nội môn tiểu môn phái, Lý Phi Yến cảm thấy quả thật không tệ lắm, Hỗn Độn Tiên Ma Tông thật sự tạo nhiều cơ hội cho đệ tử ngoại vi tu luyện, dạy tay nghề sản xuất, cho đổi điểm cống hiến, ban phát nhiệm vụ, tất cả rõ ràng là một hệ thống khá phù hợp với tình trạng nhiều đệ tử ngoại vi như thế này, người nào có khả năng càng cao thì càng có tiền đồ, tất cả dựa vào sự cố gắng của bản thân.
Đợi qua nửa canh giờ, cuối cùng cũng đến lượt mấy người Lý Phi Yến, trung niên nhân lạnh nhạt ngẩng đầu nhìn sáu người, hơi nhướn mài rồi hỏi:
“Các ngươi là cùng một nhóm?”
“Đúng vậy, tiền bối.”
“Ừ! Nhận lấy.”
Hắn phất tay một cái, sáu cái túi màu trắng đã bay ra, rơi đúng vào tay sáu người.
“Vật phẩm cần thiết của các ngươi đều ở trong túi trữ vật này, ai chưa vào luyện khí thì nhờ người khác mở ra giúp”
Nghe trung niên nói vậy, bọn họ cũng không có dị nghị gì, bởi vì nhờ có một số người tâm địa chất phát hoặc xuất thân từ môn phái tu tiên phụ thuộc Hỗn Độn Tiên Ma Tông, làm việc không cố kỵ đã sớm công bố cho mọi người biết, trong túi trữ vật nhỏ này bao gồm ba bộ y phục đệ tử ngoại vi, một pháp quyết luyện linh là Nguyên Tâm Quyết, tuy nhiên chỉ có ba tầng đầu của luyện khí kỳ mà thôi, ngoài ra còn có một bình mười viên Ích Cốc Đan, một viên Bổ Linh Đan, năm hạ phẩm linh thạch.
Trung niên nhân nói xong, lại cuối đầu, lấy một miếng thiết bài, chỉ vào Tô Vân Kiều hỏi:
“Báo tên của ngươi.”
“A… Vãn bối gọi Tô Vân Kiều.”
Trung niên nhân lập tức giơ ngón tay chỉ vào thiết bài, chỉ thấy mặt trên thiết bài sáng lên, tên Tô Vân Kiều xuất hiện trên đó, cuối cùng trung niên nhân chỉ tay về phía Tô Vân Kiều, một giọt máu vô thanh vô tức từ trong mi tâm của hắn bay ra, rơi vào mặt trên thiết bài, thiết bài lập tức từ màu ngân bạch biến thành màu vàng xẩm. Làm xong tất cả chuyện này, trung niên nhân lạnh nhạt quăng thiết bài cho Tô Vân Kiều, lạnh nhạt chỉ vào Hứa Vô Tình:
“Ngươi tiếp theo.”
Qua nửa khắc thời gian, cả sáu người đều nhận được thiết bài của mình, bên trên chỉ đơn giản có tên của bọn họ cùng một con số.
Trung niên nhân đứng lên khỏi ghế, nhìn hơn trăm người vẫn còn ngơ ngác đứng trước mặt, không kiên nhẫn nói:
“Các ngươi còn ở đây làm gì, đi tìm chỗ ở của mình đi.”
Lời của Trung niên làm cả đám ngạc nhiên.
Chổ ở? Bọn họ làm sao biết chỗ ở của mình ở đâu chứ?!
Trung niên nhân nhíu nhíu mày, vẻ mặt khó chịu.
“Trên thẻ bài của các ngươi không phải có số sao? đó chính là số tiểu viện của các ngươi, đi nhanh đi, đừng ở đây làm phiền ta.”
Nghe vậy, sắc mặt hơn trăm người mới giãn ra, bừng tỉnh đại ngộ, lập tức ồ ạc kéo đi, cùng với khi đến cũng nhốn nhao giống nhau, sáu người Lý Phi Yến vẫn như khi tiến vào, không vội chen vào dòng người mà đứng một bên chờ đợi, cuối đầu nhìn số trên thiết bài của mình cùng đồng bạn, sáu người đều có chút ngạc nhiên.
“Chúng ta đều ở cùng một chỗ a.”
Sau khi ngạc nhiên, thần sắc trên mặt của bọn họ lộ ra ý cười, được ở chung với huynh đệ tỷ muội của mình chính là tin tốt không phải sao, tuy nhiên Lý Phi Yến nhìn nhìn con số một bên dưới tên của mình, có chút khó hiểu nói:
“Chúng ta là nhóm cuối cùng, nhưng số tiểu viện lại là số một, có chút kỳ lạ a.”
Nghe nàng nói vậy, Vũ Văn Kỳ hồn nhiên nói:
“Có vấn đề gì đâu chứ, có lẽ tiền bối là sắp xếp ngẫu nhiên thôi.”
Ngay lúc này, một giọng nói lạnh nhạt vang lên trong đầu sáu người.
“Trùng hợp thật sao?”
Sáu người đồng loạt biến sắc, quay đầu nhìn về phía trung niên nhân kia, giọng nói vừa rồi rõ ràng là của hắn, quan trọng nữa là người này dùng thần thức truyền âm, người khác không thể nào nghe được.
Trung niên nhân thấy ánh mắt kinh ngạc của sáu người, lại truyền âm nói:
“Nhìn cái gì, đợi đám này rời đi, các ngươi ở lại.”
Nghe vậy, sáu người đưa mắt nhìn nhau, trong lòng có chút bất an.
Lại có chuyện gì nữa đây?!
VntHoaTinhKhoi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...