Vì chuyện của Vinh Cơ, không khí nhất thời u ám nặng nề, sau một lúc lâu chìm trong sự bi thương, Vinh Cơ cuối cùng cũng thoát ra được quá khứ đen tối, nàng nở nụ cười nhìn những người còn lại.
“Ta đã nói mà, chuyện cũng chẳng có gì hay ho, là các ngươi bảo ta kể đấy, giờ xem đi, vẻ mặt các ngươi so với ta càng khó xem.”
Lý Phi Yến nở nụ cười.
“Không phải ai cũng như ngươi nhiều sức sống như thế.”
“Hừ! Các ngươi phải học hỏi ta đi, để quá khứ ở phía sau, hướng mắt về phía trước.”
“Đừng có đắc ý.”
Lý Phi Yến liếc mắt nhìn Vinh Cơ một cái, sau đó quay sang những người khác.
“Vinh Cơ nói cũng đúng, chuyện đã là quá khứ, chúng ta kể ra cũng chỉ vì muốn thấu hiểu lẫn nhau mà thôi, không cần quá bi quan như vậy.”
Vũ Văn Kỳ nghe vậy liền lau nước mắt trên mặt, gật đầu nói:
“Yến sư tỷ và Cơ sư tỷ nói đúng, giờ đến lượt ta, ta cũng muốn kể chuyện…"
Mọi người lại ngẩng đầu nhìn về phía hắn, Vũ Văn Kỳ rũ mí mắt, sau đó hắn hít sâu một hơi, ánh mắt lộ ra một tia cố chấp.
"Ta là nhi tử duy nhất của gia chủ đương nhiệm Vũ Văn Gia, phụ thân ta là tu sĩ độ kiếp kỳ, mẫu thân từng là đệ tử Hỗn Độn Tiên Ma Tông, tu vi là hóa thần trung kỳ, trong tộc rất nhiều người cứ nhìn chầm chầm vào ta, chờ đợi ta làm ra sai lầm… Các ngươi có biết vì sao bọn họ chỉ chờ ta phạm sai lầm không?... Đúng vậy, là vì muốn công kích phụ thân ta đó.
Phụ thân lên làm tộc trưởng chưa được trăm năm, cho nên có rất nhiều phân tộc và trưởng lão vẫn không phục ông ấy, thường có nhiều người tiếp cận lợi dụng ta sau đó dùng ta để công kích phụ thân. Thậm chí trong lễ nhập đạo, ta có thể trong hai canh giờ dẫn khí nhập thể, bước vào tầng một luyện khí sớm hơn những người khác, bọn họ cũng nói thành phụ thân muốn nhi tử mình được nổi bật mà âm thầm giúp đỡ ta…
Từ nhỏ đến lớn, mỗi khi ta có thành tựu gì những người đó chưa bao giờ công nhận, ngược lại đều nghi ngờ phụ thân, ta thật sự rất tức giận, rất không cam tâm.
Hai năm trước, phụ thân bế quan đột phá độ kiếp trung kỳ, có kẻ tìm đến ám sát ta để phá rối phụ thân, muốn cho hắn vì lo lắng cho ta mà tấn cấp thất bại, căng cơ hao tổn khó thể tiến bước trên đường tu luyện, từ đó có thể gây sức ép để phụ thân rời khỏi ghế tộc trưởng, tuy cuối cùng ta được Hỏa Thánh thúc thúc cứu, phụ thân cũng thuận lợi đột phá nhưng sau đó mọi người trong tộc luôn ở sau lưng nói ta là gánh nặng của phụ thân. Tuy rằng phụ thân chưa bao giờ quan tâm lời đồn đại cũng chưa bao giờ cho ta giải thích, nhưng ta vẫn muốn được chứng tỏ bản thân, ta muốn phụ thân đường đường chính chính tự hào về ta…
Các ngươi biết không, sở dĩ ta tu luyện nhanh hơn người khác vì thiên phú của ta chính là quang ám song hệ biến dị linh căn, là trường hợp biến dị song hệ đầu tiên trên Đông Thiên đại thế giới.
Vì không muốn làm phụ thân lo lắng, lại không muốn cứ ảnh hưởng đến phụ thân cho nên ta đã quyết định rời đi gia tộc, ta thậm chí không mang theo bất cứ cái gì thuộc về Vũ Văn Gia, ngay cả một viên linh thạch cũng không, ta dùng phù lục tự mình luyện chế đi bán lấy linh thạch làm lộ phí đi đến Hoành U đại lục để tham gia Tiên Duyên Hội. Một ngày nào đó khi ta đã trở thành cường giả, ta có thể ngẩng đầu chứng minh cho gia tộc thấy, nhi tử của phụ thân thật sự là thiên tài.”
Những lời Vũ Văn Kỳ nói khiến mấy người Lý Phi Yến cực kỳ kinh hãi, thân thế cùng thiên phú của tên này thật sự rất kinh người, tuy nhiên khi nhìn vào ánh mắt mất mác của hắn, mấy người Lý Phi Yến cũng hiểu, thân thế hiển hách chưa chắc đã là tốt.
“Tiểu Kỳ, vậy chuyện ngươi là song hệ biến dị linh căn đã bị phanh phui trong tiên duyên hội rồi sao?”
Vinh Cơ không khỏi lộ ra vẻ mặt lo lắng hỏi, Vũ Văn Kỳ cười lắc đầu.
“Không có, ta còn chưa tham gia trắc thí linh căn thì đã được Hỗn Độn Tiên Ma Tông thu nhận, thậm chí không có nhiều người biết ta là ai nữa cơ.”
Nghe Vũ Văn Kỳ nói vậy, Vinh Cơ mới thở phào nhẹ nhõm.
“Tiểu Kỳ, tuy ngươi có lý do nhưng ngươi làm như vậy sẽ khiến Minh thúc thúc khó xử, ngươi trở thành đệ tử Hỗn Độn Tiên Ma Tông thì không thể trở về Vũ Văn gia được nữa.”
Tư Không Tử Tình lộ ra tia do dự, nàng cũng xuất thân thượng cổ đại tộc, đương nhiên biết tông tộc sẽ không chấp nhận người đã trở thành đệ tử thế lực bá chủ khác, Vũ Văn Kỳ nghe vậy liền mạnh dạng nói:
“Phụ thân nói hắn không cần ta thừa kế hắn ở Vũ Văn gia, chỉ muốn ta được tự do, vả lại mẫu thân ta cũng từng là đệ tử Hỗn Độn Tiên Ma Tông, vì phụ thân đã phải thoát ly tông môn, hắn nói để ta đến xem như đền bù.”
Nghe mấy lời này, Tư Không Tử Tình không lại nói nữa, câu chuyện tràn đầy nhiệt huyết thiếu niên của Vũ Văn Kỳ làm cho không khí bi thương tạm lắng xuống, Tư Không Tử Tình và Vinh Cơ cũng bình tĩnh lại.
“Thật may mắn chuyện ngươi chính là quang ám song hệ biến dị linh căn không bị bại lộ, nếu để tông môn khác phát hiện, không biết sẽ tranh giành ra tình trạng như thế nào.”
Lý Phi Yến không khỏi thở dài cảm thán, tình trạng hóa thần cường giả vì biến dị linh căn mà quăng hết mặt mũi, thay trắng đổi đen, nói rồi không nhận, thậm chí cãi nhau rồi muốn động thủ nàng cũng từng thấy qua, trường hợp thiên phú như của Vũ Văn Kỳ, không chừng bọn họ thật sự có thể làm ra chuyện đại loại như bắt cóc uy hiếp gì đó, thậm chí những kẻ không đạt được sẽ có nguy cơ muốn hủy hoại hắn diệt trừ hậu hoạn giống như từng làm với nàng và Vinh Cơ.
Nhưng nghĩ lại, nếu phán đoán của nàng về mức độ xem trọng biến dị linh căn của các bá chủ là đúng, xem ra phụ thân của Vũ Văn Kỳ coi nhi tử còn quan trọng hơn địa vị của mình, nếu không với việc có một nhi tử sinh ra với thiên phú kinh người như vậy, phụ thân của Vũ Văn Kỳ có thể lợi dụng điều đó củng cố địa vị, nhưng một người phụ thân đã chọn bảo hộ nhi tử mình thay vì bảo vệ lợi ít của bản thân.
Vũ Văn Kỳ hơi nghĩ nghĩ rồi cười nói:
“Nghĩ lại chuyện này có thể là phụ thân ta đã nhúng tay vào, chuyện phụ thân chấp nhận cho ta một mình rời đi Vũ Văn đại lục vốn đã khác thường rồi.”
Nghe vậy, Lý Phi Yến cũng gật đầu đồng tình. Lúc này Tô Vân Kiều đột nhiên quay sang nhìn Lý Phi Yến hỏi:
“Yến sư tỷ vừa rồi nói mấy lời kia là đã từng nhìn thấy thượng môn tranh giành tuyệt phẩm linh căn rồi sao?”
Mấy người Vũ Văn Kỳ đưa mắt nhìn lại, bọn họ ban đầu không nhận ra, dù sau bọn họ đều nhỏ tuổi, dù thiên sinh tư chất cùng với hoàn cảnh mà trưởng thành sớm nhưng cũng không có suy nghĩ sâu xa lời Lý Phi Yến nói. Lý Phi Yến không khỏi ngạc nhiên nhìn Tô Vân Kiều.
“Ngươi trông thật thà nhưng không ngờ lại tinh ý như thế.”
Tô Vân Kiều lập tức lúng ta lúng túng.
“Ta… Ta chỉ là tò mò, ta không cố ý... Ta...”
Hắn không biết phải giải thích thế nào, bộ dạng của hắn không khỏi có chút buồn cười, Lý Phi Yến cười nói:
“Được rồi, ta chỉ nói vậy thôi, cũng không có ý gì, ngươi sợ làm chi.”
Tô Vân Kiều xấu hổ gãy gãy đầu, lúc này Lý Phi Yến mới chỉ về phía Vinh Cơ.
“Thì nàng chính là biến dị băng linh căn đó, vì nàng mà kém chút chúng ta đã được chứng kiến hóa thần cường giả loạn đấu rồi.”
Vinh Cơ liếc mắt xem thường nhìn Lý Phi Yến.
“Ngươi chẳng lẽ khác ta à, nếu hôm đó người lên trước là ngươi, bọn họ cũng sẽ làm như vậy.”
“Ừ! Nhưng ta nhất định sẽ không đẩy vấn đề sang cho người khác.”
"Ta chỉ cảm thấy để ngươi quyết định sẽ tốt hơn, như vậy là xem trọng ngươi còn gì."
"Đừng có ngụy biện."
“Khoan đã! Các tỷ nói vậy nghĩa là sao?”
Tư Không Tử Tình chớp mắt tò mò, Vũ Văn Kỳ cũng sáng rực hai mắt, hưng phấn nói:
“Hai người các tỷ cũng là biến dị linh căn sao? Kể cho ta nghe đi.”
Quả thật tuổi nhỏ, đau buồn đến nhanh mà qua đi cũng nhanh, Hứa Vô Tình ngồi nhìn thần sắc của Tư Không Tử Tình và Vũ Văn Kỳ, trong mắt là tia dỡ khóc dỡ cười.
Không phải các ngươi lúc nãy còn rất kích động hay sao, mới đó mà quên hết sạch rồi à!
Mãi đến khi Vinh Cơ bắt đầu kể lại chuyện các nàng đối mặt hóa thần trong Tiên Duyên Hội, sự tập trung của Hứa Vô Tình mới kéo về phía câu chuyện.
“Bọn họ thật quá đáng, không có phong phạm cường giả gì cả.”
Vũ Văn Kỳ bất mãn bĩu môi, mấy người khác cũng gật đầu đồng tình, đối với hành động của mấy người Quỳnh Tiêu, Mị Ảnh… Tràng đầy phản cảm, bọn họ cũng lý giải được vì sao Lý Phi Yến vẫn chọn Hỗn Độn Tiên Ma Tông bất chấp nguy cơ của bản thân, phải biết khi đó nếu Lý Phi Yến thật có thiên phú không tốt, tương lai sẽ thật sự tràn ngập khó khăn.
Mấy người Vũ Văn Kỳ đều cho rằng hành động của Lý Phi Yến xuất phát từ sự chán ghét đối với mấy hóa thần cường giả kia, nhưng chỉ có Lý Phi Yến biết rõ, tuy lúc đó nàng có kích động nhưng hành động của nàng cũng đã đã trải qua quá trình suy xét rất kỷ lưỡng.
Lý Phi Yến vốn có chút tự tin với thiên phú của mình cho nên đãi ngộ mấy người Quỳnh Tiêu đưa ra đối với nàng cũng không quan trọng, nhưng nếu nàng thật sự không có thiên phú tốt, Lý Phi Yến cho rằng nàng vẫn nên chọn Hỗn Độn Tiên Ma Tông cho dù không có những đặc ân kia, bởi vì Huyễn Vân có nói hắn không quan tâm thiên phú như thế nào, tất cả đều sẽ công bằng, nàng cực kỳ thích điểm này của Hỗn Độn Tiên Ma Tông.
Còn mấy người Quỳnh Tiêu thì khác, nếu nàng thật chỉ là trung phẩm linh căn thì còn lâu mới rơi được vào mắt bọn họ, thậm chí những đãi ngộ đã hứa đó tuy rằng sẽ thực hiện, nhưng sợ rằng chỉ là trên danh nghĩa, lợi ít thực tế rất khó nói, dù sau bọn họ đều là hóa thần cường giả cao cao tại thượng, ai sẽ đi quan tâm đến một đệ tử trung phẩm linh căn cơ chứ.
“Tiểu Kỳ, cũng phải nhắc ngươi, sau này không được nói cho bất kì ai khác biết thiên phú của ngươi, còn các ngươi nữa, nhất định phải giữ bí mật, nếu lỡ tiết lộ ra sẽ mang đến nguy hiểm cho Tiểu Kỳ.”
Nhìn Lý Phi Yến nghiêm mặt nhắc nhở, cả nhóm đều nghiêm túc gật đầu.
VntHoaTinhKhoi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...