Hai gã nhân viên trong phòng giám thị đang quan sát tên nam nhân tóc dài, trong lòng buồn bực không hiểu ra sao cả. Chứng kiến Lý Dật lộ ra nụ cười cổ quái, chỉ nghe một người trong đó hỏi: “Anh cười cái gì vậy?”
“Một hồi nữa các anh sẽ hiểu.” Lý Dật không có giải thích nhiều, mà đứng lên rời khỏi phòng giám thị.
“Tiểu tử này nói như vậy là sao?” Một người trong đó nghi hoặc hỏi.
Một người khác nhìn theo bóng lưng cao ngạo của Lý Dật, nhỏ giọng mắng: “Có quỷ mới biết hắn đang nói cái gì? Nhưng mà nói đi nói lại, người thanh niên này là ai? Minh Nguyệt tiểu thư phái hắn đến đây làm gì? Chẳng lẽ hắn là cao thủ đổ thuật sao?”
“Đổ cái đầu ngươi! Nếu như hắn là cao thủ đổ thuật thì sớm đã lên chiếu đối phó tên nam nhân tóc dài kia rồi!”
….
Trong lúc hai người nghị luận sôi nổi, cùng lúc đó Lý Dật mau chóng đi lên đại sảnh tầng bốn, lập tức tới bên cạnh Gia Cát Minh Nguyệt.
“Minh Nguyệt tiểu thư, để cho người phụ trách tạm thời gián đoạn ván bài đi.” Lý Dật tới bên cạnh Gia Cát Minh Nguyệt nghiêm mặt nói.
Nghe Lý Dật nói mà ngạc nhiên, chẳng những là Gia Cát Minh Nguyệt, thậm chí ngay cả Andrew Loufu cũng hơi nhíu mày.
Theo quy củ tại sòng bạc, trong thời gian ván bài đang tiến hành, trừ khi xuất hiện tình huống trọng đại, nếu không là không thể trực tiếp gián đoạn.
“Lý Dật, phải chăng cậu đã phát hiện ra điều gì khả nghi?” Sau khi Gia Cát Minh Nguyệt sững sờ một lúc, nghĩ tới chuyện gì đó, biểu tình liền tỏ vẻ hưng phấn.
Nghe Gia Cát Minh Nguyệt hỏi như vậy, Andrew Loufu cùng Greg ở bên cạnh cũng lộ ra vẻ mặt tò mò!
Phải biết rằng Greg cũng là cao thủ đổ thuật bài danh thứ tám trên toàn cầu, ngay cả hắn còn chưa phát hiện được cái gì, Lý Dật có thể nhìn ra được sao?
Nhưng Lý Dật không nói, mà chỉ nhẹ nhàng gật đầu.
Chứng kiến bộ dạng tự tin của Lý Dật, Gia Cát Minh Nguyệt thở phào một hơi, lập tức nhìn người phụ trách sòng bạc đứng ở phía xa phất tay ra hiệu. Người nọ trông thấy thủ thế của Gia Cát Minh Nguyệt, liền mau chóng bước tới.
“Tạm thời gián đoạn ván bài.” Gia Cát Minh Nguyệt nghiêm mặt nói.
Người phụ trách kia nghe được Gia Cát Minh Nguyệt phân phó, không dám trái ý, khẩn trương đi vào giữa sảnh nói: “Tạm thời gián đoạn ván này, phong bài!”
Tên nam nhân tóc dài đang nhận được ván bài đẹp….Ngạc nhiên nghe người phụ trách thông báo, nhất thời vẻ mặt bất mãn nói: “Dựa vào đâu mà đòi gián đoạn ván bài?”
Không chỉ hắn nghi hoặc, ngay cả Mark, thậm chí người xem trên thính đài cũng đều có chút mê man.
Người phụ trách chỉ nghe theo phân phó của Gia Cát Minh Nguyệt mà hành sự, nào đâu có biết trong này đang chứa cái càn khôn gì?
Lúc này nghe được nam nhân tóc dài chất vấn, nhất thời người phụ trách quay đầu nhìn lại Gia Cát Minh Nguyệt cầu xin giúp đỡ, nhưng đã thấy Lý Dật không nhanh không chậm đi ra chiếu bạc.
“Bởi vì ngươi chơi gian lận!”
Lý Dật vừa rảo bước, vừa cười lạnh nhìn nam nhân tóc dài.
Lời này ra khỏi cửa miệng, nhất thời toàn bộ sòng bạc trở nên tĩnh lặng, còn nam nhân tóc dài kia lại tỏ vẻ sửng sốt!
Ngay sau đó, nam nhân tóc dài bỗng nhiên ném điếu xì-gà trong tay đi, đứng dậy vỗ bàn cười lạnh, nói: “Chuyện đùa! Tôi gian lận? Tôi nghĩ sòng bạc thua không đỡ nổi, đang tự làm xấu mặt của mình, đúng chứ?”
“Đúng rồi, các ông nói hắn chơi gian lận, có chứng cớ không?” Nghe nam nhân tóc dài phản bác, nhất thời mọi người trên thính đài cũng lên tiếng phụ họa.
Thân cùng là khách nhân bọn họ thua ở trong sòng bạc không ít tiền, hiện giờ chứng kiến có người thoải mái thắng được tiền sòng bạc, bọn họ trong lòng đương nhiên là rất vui vẻ.
Đây là một loại tâm lý rất bình thường, cũng rất chân thực.
Dưới tình huống khách nhân đang thắng thế, người của sòng bạc tự nhiên tuyên bố người chơi gian lận, đương nhiên bọn họ liền đứng ở bên phía nam nhân tóc dài kia.
“Đúng rồi! Mau xuất chứng cớ đi!”
Nhất thời những người khác trên thính đài cũng đồng loạt hưởng ứng.
Mà hiện tại, Greg có chút cổ quái liếc mắt nhìn Gia Cát Minh Nguyệt nói: “Tiểu thư Gia Cát Minh Nguyệt, tôi không biết thủ hạ của cô làm cách nào nhìn ra được đối phương chơi gian lận, tóm lại dựa vào nhãn lực của tôi và Mark, là hoàn toàn không nhận thấy điều gì khả nghi.”
Mặc dù Greg nói lời khách khí nhưng trong đó lại toát ra cảm xúc phẫn nộ vô hình.
Dù sao, hắn và Mark đều là cao thủ đổ thuật có thứ hạng, hai người bọn họ đều không nhìn ra được nam nhân tóc dài chơi gian lận, nhưng Lý Dật có thể nhìn ra, chuyện này chẳng khác nào nói….hai người bọn họ nhãn lực không bằng với Lý Dật.
“Câm miệng!”
Nghe được Greg nói như thế, sắc mặt Andrew Loufu không khỏi âm trầm. Gia Cát Minh Nguyệt muốn xử lý như thế nào thì mặc kệ bên phía người ta, Greg có tư cách gì nói Gia Cát Minh Nguyệt?
So sánh với Andrew Loufu mà nói thì Gia Cát Minh Nguyệt lại không có tức giận, mà vẻ mặt tươi cười nói: “Tôi tin tưởng hắn.”
Bốn chữ ngắn ngủi là Gia Cát Minh Nguyệt thật tâm nói ra, từ lúc nàng nhận thức Lý Dật cho tới nay, hắn chưa từng bao giờ làm chuyện gì không có nắm chắc, vụ ám sát Trần Hạo Thiên chính là minh chứng tốt nhất!
Gia Cát Minh Nguyệt tín nhiệm làm cho Greg không còn phản bác nổi, đồng thời cũng khiến cho Andrew Loufu cảm thấy kì quái, ở trong trí nhớ của mình, Gia Cát Minh Nguyệt chính là một nữ nhân phi thường có chủ kiến.
Ngay tại lúc Andrew Loufu còn đang nghi hoặc. Trong đại sảnh, nam nhân tóc dài chứng kiến nhiều khách nhân trợ uy cho mình, khí thế càng trở nên hung hăng ngang ngược: “Tiểu tử, mày nói tao chơi gian lận, chứng cớ đâu?”
Lý Dật không trả lời câu hỏi của nam nhân tóc dài, mà bình thản đi tới bên cạnh người hắn, đón nhận ánh mắt khiêu khích kia, trầm giọng nói: “Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ?”
“Mày nghĩ rằng tao mắc bệnh sao?” Chứng kiến bộ dạng trấn định của Lý Dật, nhiều ít gã nam nhân tóc dài cũng hơi chột dạ. Tuy nhiên tố chất tâm lý của hắn không sai, không biểu hiện ra cái gì ở trên nét mặt.
Lý Dật chẳng muốn nhiều lời. Bất thình lình chộp bàn tay phải của nam nhân tóc dài, sau đó ở trong tiếng gầm gừ phẫn nộ của hắn mà dùng tốc độ cực nhanh tháo chiếc đồng hồ ra.
“Con mẹ nó, mày muốn làm gì?” Hành động của Lý Dật khiến cho nam nhân tóc dài nổi giận, nhưng nhiều hơn nữa đó chính là biểu hiện chột dạ.
“Không phải ngươi nói ta xuất chứng cớ ra cho mọi người xem hay sao?” Lý Dật cười lạnh một tiếng: “Hiện tại ta liền chứng minh cho toàn bộ xem!”
Vừa nghe Lý Dật nói như thế, nam nhân tóc dài hoàn toàn luống cuống, hắn có thể thắng tiền đều là nhờ vào chiếc đồng hồ kia. Hiện giờ không còn nó nữa, mọi thứ liền sẽ minh bạch.
Trong lúc nhất thời, nam nhân tóc dài không biết nên phản bác như thế nào, mà mọi người trên thính đài cùng đám Gia Cát Minh Nguyệt đều mang một bộ mặt ngờ vực, các nàng không rõ, Lý Dật làm cách nào chỉ dựa vào chiếc đồng hồ kia liền chứng minh được nam nhân tóc dài chơi bài gian lận.
“Thật không phải, Mark tiên sinh, mời anh nhường chỗ một chút, tôi sẽ đổ cược cùng hắn.” Lý Dật không có giải thích nguyên lý sử dụng của chiếc đồng hồ, mà nhanh chóng đi tới bên cạnh Mark nói.
Mark mờ mịt đứng lên, nhích sang bên cạnh đó, nhường cho Lý Dật ngồi xuống.
“Bản thân tao muốn nhìn tiểu tử ngươi chứng minh như thế nào!” Nam nhân tóc dài mặc dù trong lòng hoảng sợ muốn chết, nhưng vẫn còn ôm một tia hi vọng may mắn, bởi vì hắn đã tắt công tắc trên chiếc đồng hồ. Xem ra, Lý Dật không có khả năng nắm bắt được cách vận dụng chiếc đồng hồ kia.
“Chia bài, ván bài này…ta quên…chia bài mới!” Lý Dật trực tiếp cầm bài của Mark, úp bỏ.
Nữ nhân viên chia bài mặc dù không hiểu trong hồ lô của Lý Dật có bán thuốc gì, nhưng cũng biết hắn là người Gia Cát Minh Nguyệt mang đến, bởi vậy không dám hỏi nhiều, mà gật đầu mau chóng thu hồi quân bài. Sau đó mang ra một bộ poker mới tinh, hướng Lý Dật cùng nam nhân tóc dài ra hiệu.
Lý Dật dứt khoát gật đầu, còn nam nhân tóc dài biểu tình âm trầm nhìn thoáng qua Lý Dật, sau đó cũng gật đầu ý bảo không có vấn đề.
Chứng kiến hai người chơi đều gật đầu, nữ nhân viên lập tức chia bài, con bài tẩy thứ nhất, sau đó tiếp thêm bài phụ…
Nam nhân tóc dài không có xem quân bài của mình vội, mà gắt gao nhìn chằm chằm vào Lý Dật, ở nơi sâu thẳm trong con ngươi lại xuất hiện một tia sợ hãi.
Khi hắn lom dom nhìn, Lý Dật mỉm cười chạm nhẹ vào công tắc của chiếc đồng hồ!
Chứng kiến hành động của Lý Dật, nam nhân tóc dài sắc mặt trong chớp mắt trở nên trắng bệch như tờ giấy. Hai đồng tử mở lớn, thậm chí toàn thân đều không tự chủ được mà run rẩy vài cái.
Biểu hiện của nam nhân tóc dài làm cho mọi người trong sòng bạc ngoại trừ Lý Dật, đều cảm thấy kinh ngạc, bọn họ không biết nam nhân tóc dài tại sao bỗng nhiên lại trở nên như vậy.
Ngay tại thời điểm mọi người còn đang mê man, Lý Dật hướng nam nhân tóc dài mỉm cười, nói: “Lá bài tẩy của ngươi là một con K cơ, đúng không?”
Đối với công năng của chiếc đồng hồ kia, nam nhân tóc dài so với bất luận kẻ nào cũng đều rõ ràng hơn.
Ngạc nhiên nghe Lý Dật nói, hắn không…Toàn thân hắn cứng đờ nguyên tại chỗ.
Chơi gian lận ở trong sòng bạc lớn như Hoàng Quan, kết cục sẽ phi thường thê thảm.
“Mày…làm sao mày biết tao chơi gian lận?” Nếu như sự tình đã bại lộ chân tướng, nam nhân tóc dài cũng không cần giả ngu thêm nữa, mà hắn trực tiếp hỏi ra nghi vấn ở trong lòng.
Xem ra, cho dù phải chết thì hắn cũng muốn được chết một cách nhắm mắt.
“Chiếc đồng hồ này có thể thông qua sóng điện từ tiếp nhận video trong phòng thu hình, sau đó thông qua mạch đập nhảy lên, làm cho chiếc đồng hồ dao động sẽ cùng vỏ đại não liên hệ. Tiếp theo truyền tải vào trong đầu của ngươi, do đó ngươi biết được quân bài chưa lật của đối phương.” Lý Dật thản nhiên nói.
Nghe được minh chứng của hắn, toàn bộ mọi người ở trong sòng bạc đều ồ lên!
Còn nam nhân tóc dài thì hai mắt trợn ngược, cái miệng há rộng, vẻ mặt phi thường quái dị.
Trên toàn thế giới chỉ có một chiếc đồng hồ duy nhất này, mới nghiên cứu ra được từ vài hôm trước mà thôi.
Mà người nghiên cứu nói cho hắn biết, nguyên lý chế tạo chiếc đồng hồ này cùng công năng đang dẫn đầu trình độ khoa học kỹ thuật trên thế giới, không có khả năng bị người ta phát hiện ra!
So sánh với chuyện Lý Dật phát hiện ra hắn chơi gian lận mà nói, thì hắn đối với Lý Dật làm cách nào để biết được công năng của chiếc đồng hồ còn khiếp sợ hơn!
Nhưng hắn không biết được một điều, Lý Dật đến từ tương lai, công nghệ trong tay của nam nhân tóc dài chỉ là một thứ đồ rác rưởi.
Thuộc cái loại rác rưởi nằm trên đường cái, người ta đi qua cũng không thèm cúi mình xuống nhặt…..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...