Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)

Tiêu Cường vừa thốt lên, toàn bộ bầu không khí trong phòng khách nhất thời trở nên có chút cổ quái, tựa hồ như nhớ tới điều gì, Trịnh Thiết Quân đăm chiêu liếc mắt nhìn Tiêu Cường, mà Tiêu Thanh Sơn lại cười cười, nói: “Được.”

Trong ánh mắt chăm chú của Lý Dật, Tiêu Cường vẻ mặt phẫn nộ rời khỏi phòng khách biệt thự, mà trên mặt Tiêu Thanh Sơn vẫn như cũ lộ dáng tươi cười.

Sau đó, vào khoảng buổi trưa, Lý Dật đều ở lại trong Tiêu gia trang viên, nhưng cũng không ở chung một chỗ với Tiêu Thanh Sơn, mà vẫn ở lại trong biệt thự số năm của Tiêu gia trang viên.

Tới sáu giờ chiều, Lý Dật vốn định đi tới biệt thự số một tìm Tiêu Thanh Sơn hỏi kết quả sự tình, thế nhưng không đợi hắn ra cửa, một bóng dáng diệu mỹ đã đi vào biệt thự.

Nữ nhân mặc đồ màu đen, trên gương mặt tinh xảo lộ ra biểu tình phức tạp, mà đôi môi của nàng vẫn đỏ tươi như cũ.

Nhìn hình dạng tâm sự nặng nề của Gia Cát Minh Nguyệt, Lý Dật giật mình: “Bắt được hung thủ rồi sao?”

Gia Cát Minh Nguyệt gật đầu.

“Là người của Tiêu Cường?” Con mắt Lý Dật chợt nheo lại.

Nghe được lời Lý Dật, bước chân Gia Cát Minh Nguyệt khựng lại, sau đó nàng cũng không lập tức trả lời Lý Dật, mà trực tiếp đi tới bên cạnh sô pha ngồi xuống, lấy ra điếu thuốc lá đốt lên, nhẹ nhàng rít khẽ.

Nhìn đôi môi đỏ tươi chậm chạp hút điếu thuốc lá, Lý Dật cũng không vội vã hỏi lại, bởi vì sự trầm mặc của Gia Cát Minh Nguyệt đã nói cho hắn đáp án.

“Tiêu tiên sinh đã đưa Tiêu Cường đến Hong Kong. Sau này con đường của cậu đã thực sự thông suốt.” Gia Cát Minh Nguyệt bỗng nhiên ngẩng đầu, dừng trên gương mặt âm trầm của Lý Dật, nhẹ giọng nói.

Lý Dật tự giễu cười cười, không nói gì.


“Tôi biết trong lòng cậu muốn giết Tiêu Cường. Nhưng cậu phải biết rằng, Tiêu Cường dù sao cũng là con trai của Tiêu Thanh Sơn!” Âm thanh Gia Cát Minh Nguyệt chợt đề cao hơn không ít: “Hơn nữa, Tiêu Cường không thể chết được. Nếu Tiêu Cường chết, Tiêu tiên sinh và toàn bộ Thiên Tự Đầu Mãnh Hổ Bang sẽ đối mặt nguy cơ!”

Lý Dật vẫn không đáp lời, cầm lấy xì gà trên bàn, hung hăng hút mạnh.

Khói xì gà rất nồng, mà Lý Dật lại không thường hút thuốc, nhất thời ho sặc lên.

Không khí trong phòng khách nhất thời trở nên có chút quỷ dị. Hai người cũng không nói chuyện, đều lẳng lặng hút thuốc.

Chẳng qua bao lâu, Lý Dật bỗng nhiên ngẩng đầu, dùng một loại giọng nói cổ quái nói với Gia Cát Minh Nguyệt: “Nếu như người làm ra loại chuyện này là tôi, tôi đây nhất định sẽ chết rất thảm phải không?”

Lý Dật nói làm biểu tình Gia Cát Minh Nguyệt bỗng nhiên biến đổi tới mức nàng ta cũng không thể khống chế mà run rẩy lên, nàng kiệt lực điều chỉnh biểu tình một chút, chậm rãi nói: “Sẽ không. Cậu sẽ không làm ra loại chuyện này, mà cậu cũng biết, địa vị của cậu trong lòng Tiêu tiên sinh.”

“Hắc!” Lý Dật tự giễu cười cười, sau đó đứng dậy phun ra một ngụm trọc khí, nói: “Giúp tôi chuyển cáo ông ấy là tôi có chút mệt mỏi, muốn trở về nghỉ ngơi vài ngày.”

Dứt lời Lý Dật không đợi Gia Cát Minh Nguyệt đáp lời, trực tiếp rời khỏi biệt thự.

Lái xe ra khỏi ga ra của Tiêu gia trang viên, Lý Dật bỗng nhiên đạp mạnh chân ga, chiếc xe phảng phất giống như một con mãnh thú bằng sắt thép rồ lên, trực tiếp liền xông ra ngoài, ở trên đường cái hóa thành một bóng đen.

Bên trong xe, biểu tình của Lý Dật lạnh băng đến dọa người, hắn như liều mạng đạp mạnh chân ga giống như muốn dùng phương thức này để phát tiết sự phiền muộn trong lòng.

Đúng, chính là phiền muộn!


Lý Dật cũng không biết vì sao lại phiền muộn, khi nghe được Gia Cát Minh Nguyệt nói Tiêu Thanh Sơn để Tiêu Cường đi Hong Kong, tâm tình của Lý Dật trở nên phi thường không xong!

Mặc dù hắn cũng biết Gia Cát Minh Nguyệt nói đúng sự thực.

Điện thoại bên trong túi bỗng nhiên rung động lên, thế nhưng Lý Dật cũng không cho xe dừng lại, thậm chí không hề giảm bớt tốc độ xe, vẫn đạp mạnh chân ga, chỉ chốc lát, chiếc xe liền ra ngoài đường chính.

“Hô…” Nhận thấy được điện thoại di động đang rung lên trong túi, cuối cùng Lý Dật giảm bớt tốc độ xe, đồng thời lấy ra điện thoại, nhìn cũng không nhìn, trực tiếp chuyển nghe: “Này.”

“Tâm tình của anh dường như không tốt.” Trong điện thoại truyền đến một thanh âm dễ nghe: “Thật là kỳ quái, theo đạo lý mà nói, hiện tại anh trở thành người nối nghiệp thật sự của Tiêu Thanh Sơn, tâm tình hẳn là phi thường không tệ mới đúng.”

Nghe được thanh âm quen thuộc truyền ra từ trong điện thoại, Lý Dật vô ý thức cho xe dừng bên ven đường.

“Phát sinh chuyện gì vậy? Nếu như không ngại nói, có thể nói cho tôi biết, có lẽ tôi có thể giúp anh ngẫm lại biện pháp.” Đầu kia điện thoại, Andrew thấy Lý Dật không nói lời nào, lần thứ hai mở miệng nói.

Không biết vì sao, nghe được Andrew nói, trong lòng Lý Dật tuôn ra một sự xung động muốn kể hết ra, hơn nữa loại cảm giác này thập phần cường liệt!

“Andrew, cô là một trong những người đứng xem, cô cho rằng Tiêu Thanh Sơn thực sự nguyện ý bồi dưỡng tôi làm người nối nghiệp sao?” Lý Dật vô lực dựa vào lưng ghế, biểu tình phức tạp hỏi thăm.

Đầu kia điện thoại, Andrew trầm mặc vài giây, nói: “Ân.”

“Vì sao?” Lý Dật có chút khổ sáp hỏi thăm.


“Có ba nguyên nhân, thứ nhất là thân phận của anh. Sau khi anh xuất hiện, tôi đã cho người trong gia tộc điều tra qua quan hệ giữa anh và Tiêu Thanh Sơn, biết được anh là con riêng của hắn, hơn nữa ngày xưa Tiêu Thanh Sơn từng làm ra chuyện có lỗi với anh và mẹ anh. Hôm nay Tiêu Thanh Sơn làm như vậy, coi như rốt cục là đang bù đắp cho hai người! Hai, năng lực và lòng trung tâm của anh. Nói thật, anh cho tôi cảm giác rất kỳ quái, ngoại trừ vài người, khi anh đối mặt những người khác, anh lúc nào cũng bảo trì ý nghĩ thanh tỉnh, thế nhưng đối mặt người bên cạnh anh, anh lại khác hẳn. Nhất là lúc đối mặt Tiêu Thanh Sơn, anh luôn suy nghĩ cho hắn. Tôi nghĩ đây là sự trung tâm của anh. Mà năng lực của anh tự nhiên không cần phải nói, có thể giết được cả Điền Đằng Cương ở trên lôi đài. Có thể nói, Thiên Tự Đầu của Mãnh Hổ Bang chưa từng có người như vậy, dù là toàn bộ hắc đạo Trung Quốc cũng không tìm ra được người có năng lực như anh!”

Nói đến đây, Andrew dừng lại một chút, tiếp tục nói: “Về phần nguyên nhân thứ ba, còn lại là bởi vì Tiêu Thanh Sơn không muốn đem sự nỗ lực nhiều năm trả lại Đái gia. Ngày xưa Tiêu Thanh Sơn vì trở nên nổi bật, không tiếc bỏ rơi mẹ anh, cùng một cô gái mà hắn không thích kết hôn, đồng thời ở ngay lúc đầu luôn luôn ẩn nhẫn, vì chính tương lai có thể thăng lên cao thật nhanh! Mà hắn xác thực đã thành công, đồng thời dùng tư thái cường ngạnh khống chế Thiên Tự Đầu của Mãnh Hổ Bang, trở thành một vị thổ hoàng đế thực sự. Hắn dùng cả đời để đạt được thành tựu hôm nay, anh cho rằng hắn cam tâm tình nguyện trả lại cho Đái gia sao? Có thể nói, trước khi anh xuất hiện, Tiêu Thanh Sơn cho dù có trăm ngàn lần không muốn, hắn cũng không có biện pháp, hắn phải giao lại cho Tiêu Cường. Thế nhưng từ sau khi anh xuất hiện, điều này đã không giống nữa. Anh cho hắn hi vọng nên hắn đã muốn giao tất cả cho anh, như vậy kết quả mà hắn phấn đấu cả đời không cần phải trả lại cho Đái gia!”

Nghe được lời nói của Andrew, Lý Dật phải bội phục sự phân tích của nàng.

Mà đúng lúc này, Andrew lại dùng một loại giọng nói rất nghiêm túc nói: “Lý Dật, có lẽ anh đã đoán được, Tiêu Thanh Sơn sở dĩ đem anh bồi dưỡng thành người nối nghiệp, trọng yếu nhất chính là bởi vì nguyên nhân thứ ba! Tôi có thể không chút khách khí mà nói, điều thứ ba chiếm tới bảy thành lý do!”

Nghe được Andrew nói, Lý Dật nở nụ cười có chút khổ sáp.

“Được rồi, hiện tại rốt cục nói cho tôi nghe xảy ra chuyện gì, vì sao lại hỏi vấn đề này?” Đầu kia điện thoại, Andrew thấy Lý Dật vẫn trầm mặc như cũ, lần thứ hai hỏi, trong giọng nói toát ra một tia lo lắng.

Lý Dật thở dài: “Tiêu Cường phái người đi giết Tiêu Thanh Sơn, Tiêu Thanh Sơn tra ra chuyện này thì đưa hắn đến Hong Kong.”

“Tiêu Cường phái người giết Tiêu Thanh Sơn?” Nghe được Lý Dật nói, Andrew có chút kinh ngạc: “Cụ thể là chuyện gì xảy ra?”

Giọng nói của Lý Dật trầm thấp đem chuyện hôm nay toàn bộ kể lại cho Andrew.

Nghe xong lời kể của Lý Dật, bên đầu kia điện thoại Andrew trầm mặc khoảng nửa phút, mới nói: “Căn cứ lời kể của anh, Tiêu Cường xác thực không chỉ muốn giết chết anh, mà là muốn giết anh và Tiêu Thanh Sơn!”

Lý Dật lúc đầu nghĩ qua Tiêu Cường là muốn giết chính mình nhưng lại nhầm lần đưa mục tiêu ngay Tiêu Thanh Sơn, bất quá khi hắn nhớ lại quỹ tích bay đi của đường đạn cùng với phát đạn thứ hai của tên sát thủ nhắm vào lão Miêu thì hiểu được, Tiêu Cường không chỉ muốn mạng của hắn mà muốn luôn mạng của Tiêu Thanh Sơn!

“Thật sự không ngờ, Tiêu Cường lại có thủ đoạn độc ác như vậy!” Andrew nhịn không được cảm thán.

Lý Dật tự giễu cười cười: “Cô nói, Tiêu Cường không ngờ lại hạ quyết tâm lớn như vậy, vì sao hắn không tìm một sát thủ chuyên nghiệp một chút? Nếu như hắn tìm một sát thủ chuyên nghiệp, như vậy, tôi và Tiêu Thanh Sơn đều chết chắc rồi!”


“Đây là có chút kỳ quái, bất quá tỉ mỉ ngẫm lại cũng bình thường, dù sao Tiêu Thanh Sơn ở Thượng Hải một tay che trời, nếu như Tiêu Cường từ bên ngoài cấu kết sát thủ, sẽ rất dễ bại lộ. Có thể hắn nghĩ ra, nhưng chỉ là không nghĩ tới sẽ bị thất bại.” Andrew trầm ngâm một hồi nói.

Nghe Andrew nói như thế, Lý Dật cũng hiểu được loại khả năng này là lớn nhất.

“Lý Dật, tôi biết anh bởi vì những chuyện này mà trong lòng rất không thoải mái, bất quá anh không thể trách Tiêu Thanh Sơn, anh cũng không thể đi giết chết Tiêu Cường!” Andrew nghiêm túc nói.

Lý Dật cười cười nói: “Tôi hiểu được, cảm ơn cô, Andrew.”

“Thân thể của anh thực sự không có việc gì sao?” Ngày đó, Andrew thu được băng ghi hình cả người đẫm máu của Lý Dật, đồng thời sau khi trận so đấu kết thúc, Lý Dật cũng được đưa vào bệnh viện. Nguyên bản nàng muốn gọi điện thoại cho Lý Dật, chỉ là sau đó biết được Lý Dật cũng không đáng lo ngại, mới yên tâm mà không gọi điện thoại cho Lý Dật.

Ngạc nhiên nghe được Andrew nói, trong lòng Lý Dật hơi ngây ra, sau đó có chút cảm động nói: “Đã hoàn toàn được rồi.”

“Nghe được anh không có việc gì tôi rất hài lòng, tôi phải đi tham dự hội nghị trong gia tộc, tôi nghĩ, chúng ta rất nhanh sẽ được gặp lại!” Đầu kia điện thoại, Andrew nghe được Lý Dật trả lời, giọng nói trở nên vô cùng dễ dàng.

Lý Dật nhẹ nhàng “uh” một tiếng, sau đó cắt đứt điện thoại.

Lý Dật hiểu được, sở dĩ Andrew nói rất nhanh sẽ gặp lại, là bởi vì Tiêu Thanh Sơn và Gambino gia tộc hợp tác sẽ lập tức triển khai, đến lúc đó Tiêu Thanh Sơn khẳng định sẽ phái một người đến nước Mỹ.

Mà hắn chính là người được chọn tốt nhất.

Dù sao, Tiêu Thanh Sơn cũng hiểu rõ, ngày trước khi Lý Dật và Andrew gặp nguy hiểm, Andrew là vì Lý Dật mới thuyết phục những thành viên khác của Gambino gia tộc tiếp tục tiến hành hợp tác.

Trong đầu hồi tưởng vẻ lạnh lùng khi Andrew rời khỏi Thượng Hải, cùng với sau đó khi mình và Điền Đằng Cương tiến hành cuộc đấu sống chết, Andrew đã cảnh cáo, thậm chí vô cùng quan tâm hắn.

Lý Dật đột nhiên có chút hoảng hốt, hắn thật không sao hiểu nổi trái tim của người phụ nữ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui