Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta Được Cả Nhà Đoàn Sủng


Ngăn thứ hai là bột đậu dành cho trẻ sơ sinh nhãn hiệu “Dưa hấu", giúp cho xương chắc khỏe, một hộp có giá ba đồng dưa.


Ngăn thứ ba là bột gạo dành cho trẻ em nhãn hiệu “Dưa hấu”, có thể giúp trẻ tăng cường đề kháng, một hộp có giá ba đồng dưa.


Diệp Phỉ Nhiên lập tức hiểu ra, bởi vì Diệp phu nhân phải uống canh tránh thai trong một thời gian dài nên việc mang thai rất khó khăn.


Cho dù có thuận lợi sinh nở, nhưng đứa trẻ được sinh ra cũng bị những bệnh tật bẩm sinh, ba ngày liền bắt đầu sinh bệnh phát sốt, khó mà cứu được.


Về sau lớn lên lại càng khó khăn hơn, lại rơi vào tay mẹ kế, hai ba ngày lại ốm nằm liệt giường.


Có những thứ này, Diệp Phỉ Nhiên không cần phải lo lắng sẽ sinh bệnh hay phát sốt nữa.


Chỉ là tiền dưa không dễ kiếm, cậu cố gắng ăn dưa cả nửa ngày, cũng mới kiếm được một đồng dưa, không biết còn những quả dưa gì để cậu hóng hớt nữa đây?

Ngay lúc Diệp Phỉ Nhiên đang suy nghĩ, lại có một quả dưa lớn từ trên trời rơi xuống.



[Khó trách, khó trách phụ thân muốn hạ dược mẫu thân, thì ra là do phụ thân đã sớm có một đứa con sáu tuổi ở bên ngoài!]

Mà nghe cái tên !.

Diệp Kỳ Sâm.


Đây không phải là nam chính trong nguyên tác, đường huynh trên danh nghĩa của nguyên chủ sao?

Khó trách phụ thân lại bỏ bê việc nuôi dạy đích tử, hết lần này tới lần khác giữ cháu trai lại bên mình, còn cưng như châu như ngọc.


Diệp Kỳ Sâm, đó là đại từ, mà Sâm lại là bảo ngọc quý giá.


Từ cái tên này có thể nhìn ra được, phụ thân yêu chiều đứa cháu trai này cỡ nào.


[Thì ra Diệp Kỳ Sâm không phải đường huynh, mà là ca ca cùng cha khác mẹ của mình?]

Tiếng lòng của con trai rung trời vang lên, mẫu thân từ tuyệt vọng thương tâm đang rơi lệ tự thương chính mình, đến lúc này đã hoàn toàn chết lặng.


Trong lúc nhất thời nhiều tin tức như vậy ập đến, có thể là nợ nhiều không lo, ngược lại Diệp phu nhân vô cùng bình tĩnh.


Trong lòng nàng lẩm bẩm: Diệp Kỳ Sâm, Diệp Kỳ Sâm.


Nàng coi cháu trai như đích tử của mình, còn lợi dụng quan hệ của đại ca đưa hắn vào Quốc Tử Giám cho học lớp vỡ lòng, hóa ra lại là tai họa hại nàng đến mức này sao?

Mà lúc này Ỷ Thúy đi đến ngõ Hạnh Lâm cũng đã trở về, mắt nàng ta đỏ ngầu, hai tay run rẩy, mang theo một thân đầy gió tuyết vào phủ, chưa kịp làm ấm thân đã vội nhét một tờ giấy vào tay Diệp phu nhân.


Nàng ta vừa khóc vừa quỳ dưới đất nghẹn ngào nói: "Phu nhân, bên trong cặn thuốc này có chứa mật chim công, kiến huyết phong hầu*, cho dù là Đại La Thần Tiên tới cũng khó mà cứu được!"

(*Kiến huyết phong hầu: một loại cây, độc trong dịch cây có thể đi qua miệng vết thương thấm vào máu, nếu trúng phải sẽ lập tức nghẹt thở và tử vong)

_


Một tia hy vọng cuối cùng của Diệp phu nhân hoàn toàn biến mất, nàng run rẩy nhìn tên thuốc trên đơn, quả nhiên ở dưới chữ 'trà gừng đường đỏ dưỡng thân thấy được ba chữ mật chim công đỏ thẫm khiến nàng đổ mồ hôi.


Cơ tiên sinh viết phương thuốc vô cùng thận trọng, từ trước đến nay luôn dùng chữ đỏ đánh dấu dược vật có độc tính.


Mật chim công là kịch độc, Tần Uyển Hề làm sao dám?

Nhắc tới Tần Uyển Hề, Diệp phu nhân lại nghĩ tới một chuyện, sáu năm trước, hình như Tần thị này từng sinh con.


Lúc ấy ả đến tuổi nghị thân, lại không biết vì sao lại tằng tịu với người khác rồi mang thai, hỏi nửa ngày chỉ nói là do một gã thư sinh nghèo túng.


Hai người hợp ý liền làm chuyện cẩu thả, ai ngờ thư sinh là một người không có trách nhiệm, thấy ả có thai liền biến mất không thấy tăm hơi.


Diệp phu nhân biết chuyện này không thể để người ngoài biết, liền lặng lẽ mời Cơ tiên sinh đến, kê thuốc phá thai.


Còn an ủi ả ta: "Chuyện này trời biết đất biết, muội biết tỷ biết, chỉ cần muội giữ bí mật, để Cơ tiên sinh kê đơn thuốc làm lại một thân trong trắng trước kia, vị hôn phu tương lai của muội cũng sẽ không biết.

"

Nàng toàn tâm toàn ý suy nghĩ cho ả ta, ả ta lại muốn hại tính mạng nàng.


Năm đó cả nhà ả ta gặp khó khăn bị lưu đày, là ả ta khóc lóc đến nương tựa, nàng cũng nhớ kỹ tình nghĩa thời con gái, lúc này mới thu lưu ả.



Nào biết ả còn có tâm tư như vậy, đây đâu chỉ là vong ân phụ nghĩa, quả thực heo chó không bằng!

Hôm nay nghĩ lại, năm đó ả ta nhất định là chưa uống thuốc phá thai, mà là mượn danh nghĩa giải sầu tiêu khiển, lặng lẽ đến Giang Lâm, sinh đứa bé ra.


Mà nhà tổ của Diệp Thừa Trạch ở ngay Giang Lâm, thì ra con của bọn họ đã nhận tổ quy tông từ lâu rồi?

Vậy ông ta dựa vào cái gì, không cho nàng sinh con?

Là vì để cho nàng chết sớm một chút, để nhường chỗ cho người trong lòng ông ta sao?

Ỷ Thúy đã khóc không thành tiếng, vừa khóc vừa nói: "Phu nhân, chuyện này có nên nói cho đại ca ngài không?"

Diệp phu nhân xua tay: "Đại ca vì đạo tặc Tây Nam đã vất vả đêm không ngủ được, ngươi cứ đè chuyện này xuống, trừ ngươi, ta, Y Hồng, tuyệt đối không thể để cho bất luận kẻ nào biết được.

"

Ỷ Thúy chậm rãi gật đầu, sâu trong lòng cảm thấy thương tiếc cho phu nhân.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận