Nghe Nói Tôi Là Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính


Thời điểm Trì Chiêu ôm Khương Bạch Trà ra khỏi phòng tắm đã là một giờ sáng.

Thiếu niêu lại không có chút cảm giác mệt mỏi, ôm Khương Bạch Trà, tỉnh táo nhìn khuôn mặt an tĩnh ngủ say của cô, trong lòng tràn đầy vui sướng cùng thoả mãn.
Khương Bạch Trà và Trì Chiêu thong dong đến trễ khiến nhiều người nảy sinh bất mãn.

Bất quá vì e ngại Trì Chiêu nên dù bất mãn cỡ nào mấy người này cũng không dám thể hiện ra ngoài, nhưng thái độ của họ đối với Khương Bạch Trà càng thêm khinh thường.

"Sao lâu vậy mới tới, Dược Lân bọn họ đều bơi được mấy vòng Ngữ tập bơi đi, cậu ấy học nãy giờ mà vẫn chưa bỏ được phao bơi kìa." Bạch Tiểu Tiêu cười rộ lên, trực tiếp xem Khương Bạch Trà như không khí.

Trì Chiêu nhíu mày, trước tiên vẫn là tìm chỗ để Khương Bạch Trà ngồi xuống trước.

"Ngồi đây chờ anh một lát." Trì Chiêu đi theo Bạch Tiểu Tiểu đến bờ biển, nhìn quanh không thấy đám người Tưởng Dược Lân đâu, chỉ có La Ngọc Ngữ đang cùng một cô gái khác ôm phao bơi khổ luyện.

"Mấy người họ rủ nhau qua bên kia lướt sóng rồi, chắc là high quá nên chưa về." Bạch Tiểu Tiểu giải thích.

Khương Bạch Trà đương nhiên biết đám người này cố ý tạo cơ hội cho Trì Chiêu và La Ngọc Ngữ chung đụng nên tìm được người mới là lạ.


Khương Bạch Trà cầm dừa tươi bên cạnh uống hai ngụm, đeo kính râm lên, dự định sẽ nằm trên ghế tắm nắng.

Trước khi đến đây cô đã thoa một lớp kem chống nắng.

Bởi vì hôm qua Trì Chiêu hơi mất kiểm soát, trên người Khương Bạch Trà toàn là dấu hôn, chỉ có thể dùng áo khoác chống nắng để che đi.

007 "Trì Chiêu không tìm thấy người khác, bây giờ đang dạy nữ chính tập bơi."

Khương Bạch Trà "Ta biết." Cô nằm trên ghế dài bắt đầu nói chuyện phiếm với 007.

007 "Cô....!Cô không sao đó chứ?" 007 săn sóc hỏi, nó lo lắng Khương Bạch Trà sẽ cảm thấy khó chịu.

Khương Bạch Trà "Ta là bạch nguyệt quang, không phải nữ phụ độc ác chuyên quấy phá.

Chỉ là hiện giờ trong lòng ta cảm thấy rất khổ sở " Khương Bạch Trà đột nhiên trở nên thương tâm, 007 nhìn mà có chút không đành lòng.

007 "Cô...!Cô đừng quá khổ sở, ta đã nói mà, Trì Chiêu và cô sớm muộn gì cũng không thể bên nhau.”


Khương Bạch Trà "Cảm ơn ngươi đã an ủi, ta cảm thấy khá hơn rồi "

007 nhìn Khương Bạch Trà không còn bộ dáng khổ sở lúc đầu, vẻ mặt mới nãy còn co rúm ưu thương bây giờ lại cười tủm tỉm hưởng thụ ánh nắng mặt trời.

Cái đầu nhỏ của 007 thấy vô cùng khó hiểu

Rốt cuộc người này đang thật sự vui vẻ hay là đang miễn cưỡng vui vẻ vậy chứ?

007 "Tưởng Dược Lân đến rồi, ta offline trước đây." Nói xong âm thanh của hệ thống cũng biến mất.

Khương Bạch Trà lớn lên cũng đủ xuất sắc, da thịt bề ngoài trắng đến chói mắt.

Hôm nay cô mặc áo tắm màu vàng nghệ, bên dưới là váy hoa dài màu lam, đôi chân trần duỗi trên ghế dài, bên ngoài khoác thêm một cái áo chống nắng, vòng eo thon thả thắt lại, tóc mái được tết và buông thỏng một bên.

Mới đầu, nhiều người nghĩ rằng người đẹp dễ tiếp cận nên chạy tới làm quen, kết quả đều phải hậm hực trở về.

Khương Bạch Trà đúng là giọng nói dịu dàng êm tai, nhưng nói chuyện thì không chừa mặt mũi cho ai.

Những người này tự nhiên cũng không thấy thú vị nữa, lúc rời đi còn mắng Khương Bạch Trà không biết điều

"Không đi tìm Trì Chiêu à?" Tưởng Dược Lân ngồi xuống hàng ghế đối diện, khui lon nước có gas trong tay uống mấy hớp.

Hẳn là cậu ta mới đi lướt sóng về, tóc còn đọng nước, cả người sảng khoái, toàn thân chỉ mặc một chiếc quần bơi thùng thình dài tới gối.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận