Nghe Nói Tôi Là Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính


Trì Chiêu có chút không yên tâm khi để Khương Bạch Trà ở trong phòng tắm một mình, cậu đứng ngoài cửa gọi khẽ, "Trà Trà...", giọng điệu vô cùng đáng thương, hệt như chó con bị người ta vứt bỏ.

Khương Bạch Trà rửa sạch thân thể, mặc kệ 007 vẫn đang nổi điên trong đầu mình.

007 "Sao cô có thể phát sinh quan hệ thể xác với nam chính " Mấy ngày nay nó nhìn màn hình mosaic đến sắp phát rồ

Khương Bạch Trà "Đều đã phát sinh nhiều lần rồi, ngươi cũng nên làm quen đi.

Cũng đừng có ầm ĩ lên như thế, yên tâm, ta sẽ không mang thai."

007 "Cô đang đùa bỡn với tình cảm của nam chính " 007 có chút choáng váng, ký chủ này tra như vậy mà nó lại không biết, thật lợi hại

Khương Bạch Trà "Sao lại nói là đùa bỡn, rõ ràng là ta yêu Trì Chiêu đến chết đi sống lại.

Ta chính là bạch nguyệt quang vì yêu mà hy sinh cả tính mạng Ta thích Trì Chiêu như vậy, thì làm sao có thể cự tuyệt được?"

007 "..."

007 "Cô đâu chỉ thích Trì Chiêu, cô còn muốn lợi dụng cậu ta.


Cô không những thích Trì Chiêu, cô còn thích tiền của cậu ta " 007 nghiêm mặt nói.

Khương Bạch Trà "Ta đâu có biết, Trì Chiêu bây giờ là cơm cha áo mẹ của ta.

Đồ ăn áo mặc đều phải dựa vào Trì Chiêu, đương nhiên càng không thể cự tuyệt đối phương."

007 "..."

Nhìn đồ ăn và quần áo mà Khương Bạch Trà đang dùng hiện tại, 007 trầm mặc.

Những thứ này đều do Khương Bạch Trà câu được kẻ ngốc Trì Chiêu kia mà có.

Không phải Trì Chiêu là một thiên tài IQ sao, nhưng mẹ nó sao cậu ta lại không nhìn ra được bản tính hám giàu của Khương Bạch Trà vậy, ngược lại còn càng ngày càng dính người?

Khương Bạch Trà đẩy cửa đi ra ngoài liền lập tức bị Trì Chiêu ôm lấy.

"Trà Trà, anh xin lỗi..." Mỗi lần ở gần Khương Bạch Trà, cậu đều không thể kìm chế mà muốn ôm cô sờ sờ một cái, sau đó liền không thể tránh khỏi rơi vào tình trạng lau súng cướp cò.

"Trì Chiêu làm gì, em cũng thích hết, thật đó." Khương Bạch Trà nhón chân, hai tay ôm lấy cổ Trì Chiêu, Trì Chiêu cũng phối hợp cong người theo.


Khương Bạch Trà hôn lên đôi môi hồng nhạt của cậu, ánh mắt có chút xấu hổ.

"Đợi một lát chúng ta cùng nhau xuống dưới." Trì Chiêu bế Khương Bạch Trà đặt lên giường, sau đó xoay người vào phòng tắm.

Khương Bạch Trà chọn một bộ váy liền áo màu xanh biển, cũng may Trì Chiêu không lưu lại dấu vết ở những nơi dễ nhìn thấy trên người cô.

Váy hơi bó sát, có thể phác hoạ ra bộ ngực sữa tròn trịa và vòng eo một tay có thể nắm hết của thiếu nữ.

Trong lúc đợi Trì Chiêu, Khương Bạch Trà ngồi trên sô pha nghịch điện thoại.

Thật không ngờ cô em họ đã lâu không thấy lại nhắn tin hỏi thăm tình trạng dạo gần đây của cô, Khương Bạch Trà cảm thấy hôm nay mặt trời mọc ở đằng Tây.
Em họ Khương Bạch Trà sẽ lên thành phố trong một khoảng thời gian, cô ta muốn cô dẫn mình đi tham quan vài chỗ.

Khương Bạch Trà nhắn lại một chữ "Được", rồi trực tiếp tắt điện thoại.

Đợi đến khi Khương Bạch Trà và Trì Chiêu cùng nhau đi tới bãi biển thì những người khác đã bắt đầu chơi được một lúc.

"Trì Chiêu, cậu mau đến nhanh lên, tên tiểu tử Lý Phóng kia vừa mới nói xấu cậu, cậu ta nói cậu lúc nhỏ rất khó ưa " Một chàng trai chạy tới lôi kéo Trì Chiêu qua, bỏ lại Khương Bạch Trà ở phía sau.

Khương Bạch Trà cười cười nhìn cảnh tượng ở bãi biển.

Khắp nơi đều là ánh sáng rực rỡ của đèn dầu, có người còn đang chơi pháo hoa trên cát.

Buổi party ban đêm này có không ít người tới tham gia, phần lớn mặc áo tắm và đeo vòng hoa trên tay.

Uống rượu và khiêu vũ, bầu không khí ở đây thật náo nhiệt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận