Nàng cũng không thể giảng cho Thích Trường Ninh liên quan tới tuổi thơ hạnh phúc mỹ mãn của hài nhi trọng yếu bao nhiêu, chỉ có thể liên tục biểu thị: "Đều là muội muội ngu dốt, muội muội ngu dốt..."
Thích Trường Ninh thấy nàng co lại cùng giống như con chim cút, khóe miệng giương lên nhẹ một chút, nhàn nhạt liếc nhìn nàng, không nhanh không chậm nói: "Muội muội ngu dốt hay không ngu không quan trọng, bài tập của bệ hạ không cần ngươi tự mình dạy bảo, nhưng là muội muội nhiều năm như vậy đều không nghĩ tìm lấy cho bệ hạ một người thầy?"
Khương Xu nghe xong, đây chính là Thích Trường Ninh vô lý thủ nháo! Thu xếp tìm lấy một thầy dạy học cho Hoàng tử là một cái phi tần nàng nên làm sao? Nàng cũng không phải Hoàng hậu!
Đợi đã, cái này hoàn toàn trách nhiệm của Hoàng hậu nương nương với tư cách là người mẹ cả, phải không?
Tất nhiên là Khương Quý phi khắp nơi luôn chống đối nàng, chọc giận Thích Trường Ninh. Cho nên nàng dứt khoát vấn đề giáo dục của Tứ Hoàng tử không nghe không hỏi, hiện tại lại đem chuyện này ra trách nàng!
Đáng tiếc Khương Xu giận mà không dám nói gì, chỉ có thể ngượng ngùng cười cười.
"Nghe nói..." Thích Trường Ninh bỗng nhiên mở miệng, "Khương Ngự Sử cầu gặp muội muội, đã chờ lâu rồi."
Toàn bộ hoàng cung đều nằm trong tầm kiểm soát của Thích Trường Ninh, Khương Xu liền không nghĩ tới có thể che giấu nàng.
Nhưng là lúc này nàng nhắc đến việc này, tất nhiên có cái gì âm mưu!
... Nàng sẽ không phải muốn để Khương lão cha đến dạy Lương Ngọc đi?!
Nếu không tại sao nàng muốn nhắc đến việc này?
Nhưng mà đối với cái chuyên quyền của một Yêu Hậu mà nói. Tuyệt đối Thích Trường Ninh sẽ không hi vọng vị tiểu Hoàng đế bù nhìn dưới sự điều khiển của mình có liên quan gì đến những kẻ chống đối mình...
Cái này nhất định là Thích Trường Ninh đang thử thăm dò nàng!
Quả nhiên, Thích Trường Ninh tiếp theo liền nói: "Khương Ngự Sử là một học giả có học thức, năm đó cũng xuất thân là Trạng Nguyên, lại là bệ hạ gia gia bên ngoài, kêu hắn đến dạy bảo bệ hạ không thể tốt hơn."
Khương Xu khóe miệng hơi co giật.
Ha ha, nàng là quỷ mới tin nữ nhân này!
Khương Xu đang muốn chuẩn bị thể hiện lòng trung thành của mình. Nhưng ngược lại Thích Trường Ninh lại sờ lên đầu Lương Ngọc, và nở ra nụ cười dịu dàng hiếm có nhưng rất đáng sợ trong mắt Khương Xu.
"Bệ hạ, để Khương Ngự sử làm người dạy học của ngươi, ngươi thấy như thế nào?"
Khương Xu như rơi vào hang băng.
Thôi đi - Thích Trường Ninh làm sao không hỏi mình mà lại hỏi tiểu Lương Ngọc?!
Thăm dò nàng thì cũng thôi đi, thăm dò một đứa bé không khỏi cũng quá mức đi?
Khương Xu chỉ có thể liều mạng cho Lương Ngọc một nháy mắt, cũng không biết cái tiện nghi nhi tử này có hay không hiểu ý.
Lương Ngọc tiếp thu được nháy mắt Khương Xu ra hiệu. Lúc hắn nghĩ tới việc mẫu hậu bàn giao, phải giống như tôn kính mẫu hậu đồng dạng tôn kính Thích mẫu hậu.
Mẫu hậu cái này nhất định là đang nhắc nhở hắn không thể ngỗ nghịch!
Lương Ngọc nhu thuận nói: "Trẫm cảm thấy rất tốt."
Khương Xu: "..."
Nàng không cho Thích Trường Ninh thời gian phản ứng.
"Muội muội cảm thấy không ổn!"
Thích Trường Ninh cùng Lương Ngọc lần lượt nhìn về phía nàng.
Thích Trường Ninh trên mặt nhìn không ra bất kỳ tâm tình gì, hỏi: "Tại sao?"
Khương Xu nghĩ thầm, vẫn phải lão nương tự mình làm, con trai mình quả thực không đáng tin cậy!
"Phụ thân ta mặc dù tài năng xuất chúng, nhưng là hiện tại hắn bị kẻ gian mê hoặc, đối tỷ tỷ có nhiều oán hận, bệ hạ tuổi nhỏ. Nếu là để hắn đến dạy bảo bệ hạ, chỉ sợ bệ hạ sẽ bị hại nặng nề."
Có lẽ là không nghĩ tới khương Xu vậy mà lại nói trực tiếp như thế, trong mắt Thích Trường Ninh đều hơi lộ ra kinh ngạc thần sắc.
Khương Xu một mặt thành khẩn.
"Muội muội vốn nghĩ không cho tỷ tỷ thêm phiền phức. Sau đó liền gặp phụ thân, đối xử với hắn bằng tình cảm và lý trí, để hắn không muốn đối tỷ tỷ mà ôm lấy thành kiến. Thật lâu vì công, tất nhiên có thể để cho hắn cải tà về chính..."
"Ta bản còn lo lắng tỷ tỷ cũng bởi vậy mà chán ghét hắn. Lại không nghĩ đến tỷ tỷ lại đối với hắn như thế thành thật với nhau, ký thác kỳ vọng... Tỷ tỷ ý chí rộng lớn, muội muội mặc cảm!"
Dứt lời, nàng liền xấu hổ cúi đầu.
Thích Trường Ninh: "..."
Không biết có phải bị lời nói chân thành của nàng làm cho cảm động hay không, Thích Trường Ninh nửa ngày không nói chuyện, Khương Xu cũng không dám ngẩng cao đầu nàng lên.
Cuối cùng, Thích Trường Ninh nói: "Vậy ngươi cảm thấy, người nào nên làm thầy của bệ hạ?"
Khương Xu nói: "Muội muội ngu dốt, đối đám người triều đình không có để ý chút nào, hoàn toàn không biết gì cả, không bằng tỷ tỷ làm chủ đi." Sau khi nói xong Khương Xu còn không khỏi cảm thán, giả ngu quả thực là một lá chắn tốt, có thể tránh được rất nhiều lời đề nghị!
Thích Trường Ninh lạnh lùng liếc nhìn nàng: "Ai gia cảm thấy Khương Ngự sử liền không thể tốt hơn, vừa vặn hắn không phải muốn gặp ngươi? Liền từ ngươi tự mình nói hắn đi.
Khương Xu lần này là thật ngu ngốc.
Không phải Thích Trường Ninh thăm dò mình thì thôi. Nhưng làm sao lại thật quyết tâm muốn Khương lão cha làm thầy dạy học? Nàng ấy liền không sợ thế lực phía sau Lương Ngọc trở nên mạnh mẽ, cùng nàng đối nghịch, đem nàng ta đuổi xuống đài sao?
Mà lại trong lịch sử Thích Trường Ninh căn bản là không có cho bệ hạ tìm thầy dạy học, nàng thái độ đối Lương Ngọc hoàn toàn là chẳng quan tâm... Nhưng là hành vi nhân vật lịch sử làm sao lại không giống nhau?!
Chẳng lẽ là bởi vì chính mình không có hoàn toàn làm Khương Quý phi, mà từ đó sinh ra hiệu ứng hồ điệp sao?
Nghĩ đến mình có khả năng sẽ cải biến lịch sử, Khương Xu hoảng sợ khẩn trương cực kỳ, chẳng lẽ nói kỳ thật nàng duy trì hiện trạng mới là lựa chọn tốt hơn?
Không! Duy trì hiện trạng nàng liền sẽ bị Thích Trường Ninh hại chết! Nàng phải thật tốt sống sót, mới không muốn chết đâu!
Một cái tác động của nàng không hề ảnh hưởng nhân vật Thái hậu, coi như ảnh hưởng tới một chút hành vi của Thích Trường Ninh. Cũng chỉ sẽ là tại bên trên nhánh cành cây nhỏ cuối, không có khả năng hoàn toàn đưa nàng thay đổi quỹ đạo. Tóm lại ảnh hưởng không lớn.
Suy nghĩ minh bạch những cái này, tâm lý vừa mới áp lực của Khương Xu cũng liền biến mất.
"Phụ thân ngươi không phải đợi ngươi hồi lâu, còn không mau đi?" Đợi Khương Xu nửa ngày không có phản ứng, Thích Trường Ninh thúc giục nói.
Khương Xu đứng dậy, "Đã như vậy, vậy bệ hạ chúng ta hãy đi đến đó."
"Bệ hạ ở lại đây." Thích Trường Ninh đánh gãy lời nàng.
Khương Xu kinh ngạc ngẩng đầu, liền thấy Thích Trường Ninh ngón tay đeo băng lãnh hộ giáp nhẹ nhàng vuốt ve đầu Lương Ngọc. Nhìn về phía Lương Ngọc mỉm cười nói: "Những mục tấu chương này còn cần bệ hạ xem qua."
Chỉ là hình thức thôi, có cần thiết phải làm theo quy trình như thế này không?
Khương Xu nhìn Lương Ngọc ngoan giống cái chim cút, rất phi thường không yên lòng.
Nàng luôn cảm giác Thích Trường Ninh nhìn về phía Lương Ngọc có chút bất an! Cũng không phải là muốn hướng Lương Ngọc nói lời khách sáo?
A, may mắn nàng có tầm nhìn xa, trước khi đến đã gõ qua nhi tử, nếu như Thích Trường Ninh là nghĩ moi ra Khương Quý phi trước đó.
Là thế nào mắng nàng cho mình thu nạp tội danh, kia là vạn vạn không khả năng!
Cho nên nàng rất thẳng thắn hướng Thích Trường Ninh thi lễ: "Làm phiền tỷ tỷ phí tâm, nếu như thế, cái này muội muội liền đi."
Rời đi ngự thư phòng, Kính Chi vậy mà không ở đó. Tứ Hỷ một mực chờ ở bên ngoài, gặp Khương Xu đi ra lập tức tiếp lấy nghênh đón.
"Nương nương."
"Phụ thân ta còn chưa đi sao?"
"Ách, còn chưa."
"Vậy liền để hắn đến Khôn Ninh cung gặp ai gia đi."
Nghĩ đến Khương phụ thân tay cầm một cây nhân sâm, tức sùi bọt mép, bộ dáng phun trời phun đất, Khương Xu liền đau đầu.
Không thể không nói, Khương phụ thân thật sự là sinh ra đúng thời đại, nếu sinh ra ở thời hiện đại, e rằng sẽ không có nơi để thi triển kỹ năng phun sơn của mình và phải làm anh hùng bàn phím.
Khả năng giận phun bị Yêu Hậu kéo ra ngoài hỏi trảm. Cuối cùng lưu danh tại sử sách là lý tưởng của Khương phụ thân cao thượng. Cái lý tưởng này thật rất cao thượng, nếu như mình không phải con gái ruột hắn!
- --
Bộ này HE nha mọi người, nên đừng lo lắng chị Xu làm thay đổi tình tiết trong lịch sử hen.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...