Hôm sau chị có lịch quay với concept dạ tiệc, địa điểm là một hotel lounge ở trung tâm, chi phí thuê bao trọn cũng không rẻ, vì vậy tầm hơn bốn giờ sáng một xíu mọi người đã phải tranh thủ tập trung set-up.
Trước khi đi...
Đồng hồ báo thức reng lên làm chị tỉnh giấc, nhớ ra lịch quay hôm nay liền vội vàng lao vào phòng tắm, lúc trở ra mới phát hiện dường như Kỳ Duyên còn dậy trước cả mình.
Chị bước ra phòng ngoài xem thử, thấy đồ đạc đều đã được chuẩn bị xong, quần áo, áo khoác, túi xách, phụ kiện đã treo sẵn, giống như chỉ chờ chị dậy là có thể cầm đồ đi luôn. Mà bạn Gấu lúc này thì loay hoay ở dưới bếp, cô đeo tạp dề màu đen, tay thoăn thoắt xắt thịt.
Chị rón rén bước lại gần, tựa ở một bên tường không lên tiếng chăm chú mà nhìn cô, trong đầu chợt loé loé gì đó.
Dường như ánh mắt của chị quá mức lộ liễu, Kỳ Duyên ngẩng đầu, quả nhiên bắt gặp hình ảnh ai kia đang nhìn mình không chớp mắt. Môi bạn Gấu khẽ mấp mấy, nhưng rồi chỉ "Hừ" một tiếng, cúi đầu tiếp tục công việc của mình. Mà vẫn luôn quan sát cô, chị dĩ nhiên là thu trọn biểu tình kia vào mắt, nhướn mày không nhịn được khẽ bật cười, đi lại hôn cái chóc lên má cô, rồi thừa lúc bạn Gấu chưa kịp phản ứng mà chạy mất.
Nép ở sau cánh cửa thò đầu ra nhìn, chị thấy bạn Gấu ngơ ngác sờ sờ lên chỗ vừa được hôn kia, khoé môi nhẹ nhàng cong lên, sau đó dường như chợt nhớ ra cái gì, thu cười nghiêm mặt nghiêng đầu nhìn về phía cửa phòng. Chị vội vàng né vào trong, lát sau thò ra lại thì thấy bạn Gấu lúc này mới vui vẻ hớn hở xếp đồ ăn vào hộp giữ nhiệt.
Chị che miệng cười, lúc trước sao không phát hiện bé người yêu của chị dễ thương quá vậy nè?
Minh Triệu vào trong makeup thay đồ, xong xuôi bước ra thì Kỳ Duyên đã dọn mọi thứ lên xe, còn mình thì đứng dựa ở cửa cầm áo khoác và túi xách chờ chị, dù vậy, vẫn nhất định không nói tiếng nào.
Chị lắc đầu, xem ra hôm qua chọc bạn Gấu giận không nhẹ. Thôi, bạn Gấu ráng giận hết hôm nay đi ha.
Kỳ Duyên thấy chị ra rồi thì bỏ lên xe ngồi vào ghế lái. Chị nhướn mày, trong mắt xẹt qua tia nghịch ngợm, mở cửa chui vào băng ghế sau.
- ... - Kỳ Duyên buồn bực, tay nắm trên vô-lăng không nhúc nhích.
Minh Triệu bắt chéo chân, như cũ mỉm cười đầy khiêu khích mà nhìn.
- ... - Kỳ Duyên mở cửa, xuống xe.
- ... - Chị ngẩn ra, không phải chứ, mới chọc xíu đã giận bỏ đi luôn à?
Nhưng là ra ngoài dự đoán, Kỳ Duyên vòng về phía cửa sau gần chị, mở ra, mím môi liếc mắt nhìn chị một cái, như để xác định chị thực sự muốn ngồi ở đây. Rồi sau đó dưới ánh mắt ngơ ngác của chị, kéo ra dây an toàn cài xuống, xong xuôi đâu đó mới quay trở lại ghế lái của mình, cầm một hộp bánh mì sandwich đưa xuống rồi khởi động xe.
Suốt cả quãng đường không ai nói với ai tiếng nào, nhưng không khí cũng không phải quá ngột ngạt.
———————
Lúc đến lounge, ekip cũng đã có mặt gần đủ.
- Brief thì như hôm trước anh có nói sơ qua với mọi người rồi. Trước nhất là quay toàn cảnh khu vực lounge này, sau đó Triệu sẽ bước từ cánh cửa bên kia ra nha em. - Anh Hoà vỗ vỗ tay bắt đầu chỉ đạo.
Mọi người bắt đầu vào cảnh quay đầu tiên, máy quay sau khi quay một đoạn toàn cảnh cùng hỏi qua ý kiến của bên quản lí khách sạn, xem như là một phần PR này đó thì mới tới cảnh quay chính là bộ sưu tập lần này.
Phân cảnh đầu tiên, chị mặc chiếc đầm dạ hội đuôi dài đính đá đẩy ra cánh cửa gỗ. Đôi mắt được trang điểm đậm cùng cái nhìn có hồn khiến mọi người lập tức bị thu hút. Camera từ góc dưới bắt trọn vẻ lấp lánh quyền lực của chiếc đầm cũng như thu vào thành công thần thái sang trọng, sắc lạnh của chị.
Chị tôi tia camera số dzach, bạn Gấu nhìn đôi mắt lướt qua trên màn hình máy quay mà cảm thán, bén mà muốn kêu 'Ui da' luôn á. Và thế là suốt cả buổi, Kỳ Duyên mặc dù không nói chuyện với chị, nhưng vẫn cứ đứng ở một góc không xa không gần không rời mắt khỏi chị, chỉ là mỗi khi chị ngẩng đầu nhìn cô cô đều sẽ hừ một tiếng dời tầm mắt.
Nhoáng cái cũng tới giờ nghỉ giải lao, mấy bạn tập trung lại thành từng cụm từng cụm nhỏ.
- Mọi người ăn gì đó? - Thấy một cụm có vẻ xôm tụ, chị tò mò đi lại.
- Mấy cái vặt vặt thôi chị, này mận của thằng Huy cho, còn bên kia có xoài lắc nữa của anh Hoà nữa á. - Một bạn trong số đó đáp.
- Có xoài lắc nữa hả, cho chị xin. - Chị ngoái đầu nhìn về phía gần đó, theo sau hớn hở chạy qua. Chính là giữa đường bị Kỳ Duyên chặn lại, cô nhíu mày kéo lấy tay chị, dùng thanh âm chỉ có hai người nghe được nói "Tạm thời không được ăn cay, không được ăn chua."
- Nhưng mà thèmmm. - Chị có chút phụng phịu.
Kỳ Duyên do dự một chút, chậm rãi buông tay chị ra, "Ở yên đây."
Cô đi lại chỗ mấy ly xoài lắc, "Cho chị ly nào ít cay xíu với...", nói vậy thôi chứ thò tay vào là cầm cái ly mà xoài nhìn có vẻ chín chín rồi, còn dùng ghim phủi bớt ớt phía trên xuống rồi mới đi lại đưa cho chị "Chịu khó đi."
Chị cười cười nhận lấy, sau đó nghiêng nghiêng đầu hỏi "Còn giận hả?"
- ... Hừ. - Bạn Gấu lại lạnh mặt quay đi.
Chị kéo tay cô lại, nhéo nhéo mũi bạn Gấu cười, vô cùng sủng nịch "Đừng giận nữa nèee."
Nói vậy là xong à? Bạn Gấu làm gì dễ mua chuộc vậy?
Không thèm trả lời, khoanh tay quay đi, nhưng cũng không có tránh né động tác thân mật.
Chị đứng chéo chân, tay bắt để ở sau lưng, chồm nhẹ người về phía trước, tiếp tục dỗ "Hôm nay nghe lời Gấu, quay xong đi bệnh viện kiểm tra có chịu không?"
*lay động -ing*
- Một ngày đủ ba bữa tới khi nào Gấu vừa lòng. - Tiếp tục dỗ ngọt.
- Cái này không phải là hiển nhiên sao? - Kỳ Duyên bất mãn nhíu mày.
- Rồi rồi hiển nhiên hiển nhiên, vậy Gấu nói, như thế nào Gấu mới hết giận? - Dừng một chút, chị nâng tay xoa khai giữa mày của cô, cười chọc. - Đừng nhăn, còn trẻ nhăn hoài là già đó.
- Hừ! Không ăn chua không ăn cay, một ngày ba bữa theo chế độ. Ngoài ra, còn phải nghe lời Gấu cho tới khi nào Gấu vừa lòng thì thôi! - Tranh thủ tranh thủ lật cái nóc lẹ lẹ.
- Được nước làm tới ha? - Chị nhướn mày, xuống tay nhéo tai bạn Gấu.
- Bé... Bé... nhẹ tay nhẹ tay, mấy bạn nhìn...
- Sao? Giờ biết ngại? Không phải bình thường thích ở bên ngoài 'thân mật' lắm mà? - Chị không có vẻ gì là ngượng ngùng, nhưng vẫn là thả tay, quét mắt nhìn một vòng, mấy bạn vội vàng che mắt cười, tỏ vẻ không thấy gì hết.
- Vậy ít nhất phải là nghe lời Gấu đến hết tuần này, có thể nhõng nhẽo nhưng không được cãi lại! - Bạn Gấu vẫn chưa từ bỏ ý định.
Chị híp mắt nhìn cô một lúc, như muốn nhìn ra xem bạn Gấu đang ấp ủ âm mưu gì. Nhìn đến tận khi bạn Gấu lạnh sống lưng toát mồ hôi hột, vừa định sửa miệng xin tha thì chị gật đầu "Ok. Xem như bồi thường cho Gấu."
- Thật? - Hai mắt bạn Gấu sáng rực.
- Thật.
- Móc ngoéo cái đi.
--- Bốp --- một cái đánh vào vai, ai kia hung dữ trừng mắt.
Bạn Gấu bĩu môi "Bé không được đổi ý đó."
Chị cười cười, không nói.
- Vậy còn chuyện chụp hình hôm qua thì sao?
- Hôm qua gì?
Giả điên à!
- Hôm qua Bé cứ đòi chụp hở!!! Ai chooooo? - Bạn Gấu vẫn còn buồn bực lắm nha.
- Đấy gọi là tính nghệ thuật! Hiểu không? - Chị hất cằm khiêu khích
- Không hiểu! Kín cũng nghệ thuật vậy!
- Ý kiến? - Chị đột nhiên lạnh lùng quét mắt nhìn cô.
- ... - Bé Gấu xụ mặt cúi đầu, lắc lắc... Chị nhà đáng sợ quá, rén.
- Haha. Làm cái mặt tội nghiệp thấy thương quá nè. - Chị bật cười, đưa tay nhéo nhéo má Kỳ Duyên.
Kỳ Duyên chu miệng, oán giận "Lại khi dễ Gấu, không thèm chơi với Bé nữa.", nói rồi hừ một tiếng khoanh tay bỏ đi.
Chị khẽ cười chạy theo nắm tay cô lại "Nè, lại giận à? Đùa Gấu một chút thôi."
- Hừ.
... Sao càng nhìn càng muốn khi dễ bạn Gấu nhà mình...
- Giờ sao? Giận phải không? Giận thì mạnh ai nấy lo ha. Cơm bạn Gấu nấu thì tự bạn Gấu ăn luôn nha, tui đi ngủ. - Chị nhún vai, tỏ vẻ không quan tâm, xoay người muốn đi về phía ghế dựa.
- Đi ăn cơm. - Bạn Gấu rất không có tiền đồ mà vội giữ chặt tay chị, kéo về phía một cái bàn gần đó, bên trên đã để sẵn thức ăn, cũng được làm nóng lại từ nãy.
Mà làm người bị kéo, Minh Triệu thản nhiên nở nụ cười đắc thắng.
Ăn cơm xong nghỉ ngơi một chút, trước khi vào lại set quay Kỳ Duyên còn cẩn thẩn gọi mấy bạn giúp chị dặm lại lớp trang điểm, còn mình thì chỉnh sửa lại trang phục trên người chị, bộ dáng cẩn thận nghiêm túc vô cùng.
Vĩnh Duy ở bên cạnh nhìn Kỳ Duyên kè kè theo chị suốt cả buổi, ăn cơm uống nước, chỉnh trang từ a đến z, thở dài. Tính ra làm trợ lý cũng nhàn.
————————-
Đây, chap bà nào hôm bữa đòi healing mùa thi này =))))
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...