Nghề Này

Cho đến tận ngày về Việt Nam, Kỳ Duyên cũng hoàn toàn quên bén đi chuyện những show diễn quốc tế. Thật ra cô cũng không thực sự rất muốn thử, không phải vì lý do cụ thể gì, chỉ là cô muốn tập trung vào những dự định khác mà thôi.

Còn về phía show truyền hình thực tế kia, cô nhận lời, bọn họ cũng đã gặp mặt vài lần để trao đổi thông tin kỹ càng hơn.

Hôm nay là ngày gặp mặt cuối cùng giữa dàn cast và ekip để chuẩn bị trước khi khâu quảng bá bắt đầu vào ngày mai.

Buổi gặp mặt thực sự rất đông, phía dàn cast bao gồm Kỳ Duyên cùng năm người khác. Bên cạnh đó còn có người đại diện tên Việt Phong và ekip bên DatVietVAC, ekip chính bao gồm đạo diễn của chương trình.

Mọi người ngồi lại thảo luận một chút, bởi vì tính chất đặc biệt của chương trình lần này, nên ai cũng có vẻ rất hào hứng đóng góp. Sau đó bọn họ đột nhiên thấy từ bên ngoài bước vào một cô gái người nước ngoài.

- Đây là... - Trấn Thành nhìn về phía cô gái.

- À, giới thiệu với mọi người, đây là giám sát viên của chúng tôi. Phụ trách đánh giá tổng thể nội dung và hình ảnh. Cô ấy cũng là con gái của nhà sản xuất. - Đạo diễn là một người đàn ông có vẻ thân thiện, ông ta thấy cô thì vội vàng đứng lên giới thiệu.

- Chào mọi người, tôi được cử đến đây để quản lý tập quay lần này. Mọi người có thể gọi tôi là Estelle. Bởi vì có một vài sự cố cá nhân nên bây giờ mới có mặt, hy vọng mọi người thông cảm. - Estelle giới thiệu, còn cố ý liếc nhìn Kỳ Duyên một cái.

... Cái này, Kỳ Duyên thực sự có chút không biết phải nói sao... Vì sao cô gái này cứ bám theo cô mãi vậy? Cô vốn tưởng là Estelle nhúng tay để tạo cơ hội cho cô như lời cô ấy nói, nhưng xem người đều bay sang tận đây, còn cái gì mà quản lý giám sát gì đó, cô thực sự đã đánh giá thấp Estelle.


Mọi người trong đoàn đứng dậy rôm rả bắt chuyện, chỉ có Kỳ Duyên ngồi im ở một góc không nói gì, chỉ chờ ai nấy về chỗ, câu chuyện quay trở lại nội dung chính thì mới phát biểu vài câu.

- Theo như bàn bạc trước với đạo diễn, tập lần này sẽ quay trong 5 đến 7 ngày. Vị trí quay cũng tuỳ theo thử thách, ngày đầu tiên là ở miền Tây, ngày thứ 2 là ở khu vực Lâm Đồng - Bảo Lộc và ngày cuối cùng là ở vùng núi Tây Bắc. Chương trình sẽ chịu toàn bộ các kinh phí có liên quan. Chúng ta sẽ dọn đồ vào khách sạn ngay từ trước ngày xuất phát để chuẩn bị được thuận tiện nhất. - Việt Phong lên tiếng, sau đó phát cho mỗi người một hồ sơ lịch trình cụ thể.

- Anh không có vấn đề. - Đại Nghĩa xem qua một lượt rồi nói.

- Anh cũng không có vấn đề. Ủa nhưng mà theo như trong này vậy chỗ ở là mỗi ngày ở mỗi chỗ khác nhau hả em? - Trấn Thành thắc mắc.

- Dạ đúng rồi anh. Ngày mai mình sẽ có buổi photoshoot, sau đó nghỉ ngơi một ngày cho mọi người sửa soạn, khuya hôm đó mình sẽ di chuyển xuống miền Tây, mở mắt dậy là ngày 1. Sau đó thì như lịch trình nha anh.

- Rồi ok em.

- Em cũng không có thắc mắc gì. - Thanh Duy cũng đáp. Xem như lịch trình không ai có ý kiến gì. Đại diện trả lời lại với bên ekip chính.

- Vậy ngày mai chúng ta sẽ có một buổi photoshoot, thông tin địa điểm và thời gian cụ thể vẫn như kế hoạch, tối nay, bên BTC sẽ gửi email xác nhận một lần nữa cho mọi người. Bên cạnh đó, chúng tôi cũng muốn nhấn mạnh lại, tuy rằng chúng ta thoả thuận thành công, nhưng theo như trong hợp đồng thì sau buổi photoshoot ngày mai mới quyết định chính thức là có tiếp tục hay không. Vì vậy hy vọng chúng ta sẽ chỉn chu nhất trong khâu hình ảnh. - Đạo diễn nói, còn vô thức liếc nhìn về phía Kỳ Duyên.

Mọi người đồng ý, không ai ý kiến gì.


Estelle thấy vậy thì mỉm cười, "Nếu mọi người đều không có vấn đề gì thì chúc chương trình sẽ được diễn ra suôn sẻ.", cả nhóm đứng dậy chào nhau ra về. Nhưng Estelle đột nhiên đứng lại, nói với Việt Phong "À, tôi chợt nhớ ra một vấn đề... Không biết có làm phiền anh hay không."

- Không sao, mời cô cứ nói.

Estelle cười cười, liếc mắt nhìn sang đạo diễn, ông ta vội gãi gãi đầu, trước ánh mắt khó hiểu của Việt Phong thì giải thích, "Là thế này, cô Estelle có một bệnh tâm lý nhẹ, đó là khi ra nước ngoài cô ấy không thể ở một mình một phòng. Nhưng trong đoàn chúng ta, mọi người đều là con trai, chỉ có mình cô Kỳ Duyên đây là con gái. Không biết cô ấy có ngại ở chung phòng hay không?

- Chuyện này... - Việt Phong nhìn về phía Kỳ Duyên, thấy cô nhíu mày thì có chút khó xử "Chuyện này chúng ta có thể bàn sau không?"

- Cũng được, tuỳ các người thôi. Tôi cảm thấy yêu cầu của mình cũng không phải điều gì quá đáng, hơn nữa còn tiết kiệm được một chút kinh phí. - Estelle nhún vai, đứng dậy chào rồi rời đi trước. Thái độ của cô ấy, hoàn toàn không giống như đang muốn nhờ vả làm phiền, mà là càng giống như một điều kiện.

Cô ấy đi rồi, đạo diễn nói nhỏ vào tai Việt Phong vài câu, sắc mặt của anh ta càng lúc càng khó xem.

Phòng họp lúc này chỉ còn lại anh ta và Kỳ Duyên. Anh ta nói "Duyên, chuyện này..."

- Anh, chuyện này em không thể đồng ý, mọi người cũng biết em và Triệu... Hơn nữa, cho dù em có đồng ý thì Triệu cũng sẽ không đồng ý.


- Nhưng nếu từ chối yêu cầu của cô ấy, khả năng rất cao là bên chương trình sẽ không tiếp tục hợp tác cùng chúng ta. Cô ấy là con của nhà đầu tư, lại mang danh giám sát chương trình, chỉ cần một câu của cô ấy cũng có thể khiến mọi công sức của chúng ta đều đổ sông đổ bể - Việt Phong khó xử vô cùng.

Kỳ Duyên nhíu mày, cô dĩ nhiên là hiểu được, vấn đề nhà đầu tư vẫn luôn là vấn đề đau đầu nhất. Nhưng cô cũng không có cách, không thể nào đồng ý với yêu cầu kia. Hơn nữa, bởi vì chuyện này, cô thực sự nghi ngờ về tính chuyên nghiệp và công bằng của chương trình.

- Vừa rồi đạo diễn nói gì với anh vậy?

- ... Ông ấy nói, không phải tự nhiên mà trong hợp đồng có một điều khoản như vừa rồi ông ấy nhấn mạnh với mọi người đâu...

Nói cách khác, nếu Kỳ Duyên từ chối, sau buổi photoshoot ngày mai, bọn họ hoàn toàn có thể tìm một lý do nào đó để huỷ chương trình.

- Bọn họ làm vậy không sợ tốn kinh phí quá nhiều sao? - Nếu huỷ chương trình, vậy chi phí đoàn quay phim bay sang Việt Nam rồi nhiều thứ chi phí khác, chẳng phải là khi không vứt tiền? Hay là, bọn họ bản chất rất tự tin rằng cô sẽ không từ chối?

- Anh không biết, dù sao người đứng sau chương trình này cũng là một doanh nhân có tiếng trên thương trường thế giới, con gái ông ta muốn gì, anh nghĩ ông ta sẽ không ngại đâu... - Việt Phong thở dài, sau đó dường như nghĩ đến điều gì, hỏi

- Nếu anh thuyết phục được chị Triệu, có phải em sẽ đồng ý không?

Kỳ Duyên không thể tin mà nhìn anh ta, chiêu này cũng xài? "Chờ anh thuyết phục được chị ấy rồi tính."

- Em có thể suy nghĩ lại không? Cơ hội hợp tác lần này sẽ có thể đưa tên tuổi của các nghệ sĩ, cũng như là quảng bá hình ảnh của Việt Nam ra quốc tế nhiều hơn. Bên cạnh đó, họ đồng ý sẽ cung cấp một khoá training cho nhiều ekip quay chụp của chúng ta, không chỉ là bên anh mà còn nhiều bên khác...


Việt Phong nói vậy, không khác gì là buộc Kỳ Duyên phải đồng ý cho bằng được. Nhưng cô vẫn vô cùng khó xử, gật đầu thì ăn nói sao với chị, mà lắc đầu thì ăn nói sao với những người còn lại...

- Anh cho em thời gian suy nghĩ đi. Để em nói chuyện với Triệu đã. - Cô mím môi, chỉ phải tạm thời dùng kế hoãn binh, chờ về nhà bàn bạc với chị.

- Chuyện này... vậy cũng được, nhưng em chỉ có thời hạn đến ngày mai. - Anh ta do dự gật đầu.

Mà cùng lúc này ở  một nơi khác, Vĩnh Duy đã lén chạy ra ngoài gọi điện cho Minh Triệu.

- Cái gì? Giỡn hả? Gấu Béo nói sao? - Chị đề cao âm lượng, khiến cho Vĩnh Duy cũng phải đem điện thoại ra xa lỗ tai.

- Bé Duyên chưa nói gì, chị yên tâm. Nhưng mà em sợ bên đó không chịu để yên. Tại vì cô gái kia là con của chủ đầu tư, nếu như không chấp nhận yêu cầu của cô ấy thì khả năng cao là chương trình sẽ bị huỷ. Trong điều khoản hợp đồng thì điều này vẫn được xem là hợp lệ.

... Như thế này là ép bọn họ vào thế bí, Minh Triệu nhíu mày, "Chị biết rồi, cảm ơn em. Có gì mới thì báo lại với chị."

Cúp máy, chị mím môi ngồi ở trên giường, cũng có chút không biết phải làm sao. Nếu như giống như những gì Vĩnh Duy nói, vậy thì thực sự là Kỳ Duyên không thể từ chối rồi. Nhưng lý trí là vậy, tình cảm lại không dễ dàng đưa ra quyết định như thế... cô gái kia, chính là muốn chơi chiêu mưa dầm thấm đất, hơn nữa thủ đoạn còn cao tay thật sự.

Trầm tư một lúc, chị thở dài, đôi mắt khép lại, xoa xoa vùng trán đau nhức. Nhưng lúc chị mở mắt ra, ánh mắt lại trở nên vô cùng sắc bén. Chị không phải ăn chay, người ta chạy đến tận nơi muốn cướp người với chị, chị chẳng lẽ có thể ngồi yên mà nhìn?

Bên cạnh đó, trong lòng cũng đem con Gấu đào hoa kia mắng lên bờ xuống ruộng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui