Nghề Này

Sắp tới đây sẽ là tuần lễ khởi động cho mùa AVIFW 2019, Minh Triệu cùng Kỳ Duyên cũng nhận được lời mời cho mùa Fashion Show năm nay.

Gần đến giờ bắt đầu, Minh Triệu cùng Kỳ Duyên xuất hiện cùng nhau trên thảm đỏ với thiết kế cắt xẻ táo bạo để lộ đường cong thu hút lập tức đón lấy vô số sự chú ý từ phóng viên.

- Hai chị có thể nhận phỏng vấn của chúng tôi được không? - Các phóng viên chen nhau đưa micro về hướng hai người.

- Mọi người muốn hỏi gì? - Kỳ Duyên nghiêng đầu nhìn.

- Gần đây có lời đồn tình cảm của chị và siêu mẫu Minh Triệu đã vượt qua giới hạn bạn bè bình thường, xin hỏi điều này có đúng không?

Quả nhiên là lại đâm chọt vào điều này để hỏi. Minh Triệu liếc nhìn cô một cái, đang muốn nhắc nhở một chút thì chị thấy cô mỉm cười, nhưng ý cười không chạm đến đáy mắt

- Xin lỗi, nhưng đây là vấn đề quan hệ xã hội riêng tư của Duyên và chị Triệu nên Duyên sẽ không nói nhiều về vấn đề này. - Cô trả lời, dừng một chút lại tiếp tục - Về phía tình cảm có vượt hơn mức bạn bè bình thường hay không thì còn phải xem mọi người nhận định như thế nào. Đối với Duyên thì tình cảm với bạn thân dĩ nhiên sẽ hơn bạn bè bình thường rồi. Tuy nhiên thì đây vẫn là vấn đề cá nhân của bọn mình, cảm ơn mọi người đã quan tâm, nhưng Duyên nghĩ sẽ tốt hơn nếu chúng ta dành sự chú ý nhiều hơn đến sự kiện Fashion Show lần này. Hy vọng AVIFW 2019 sẽ thành công hơn mong đợi.

Cô trả lời xong, quay đầu liền nhận được ánh mắt tán thưởng của chị. Minh Triệu nhướn mày, khoé môi cong cong, giỏi, trả lời khéo léo hơn rồi nè.

Sau khi vào trong, hai người được xếp ở hàng ghế trước, sẽ thật tốt nếu Kỳ Duyên không nhìn thấy bảng tên của ghế kế bên. Ghế số 37 là tên cô, 38 là tên chị, và 39, chữ "Hồ Vĩnh Khoa" chói mắt cực kỳ.

- Bé ơi, Bé qua ngồi bên này nè. - Cô kéo nhẹ vai chị, đẩy chị về phía ghế 37.

Chị thắc mắc nhìn cô, sau đó nhìn đến cái tên trên ghế 39 thì cười cười, có người lại ghen.

- Ghen hả?

- Có đâu, ngồi bên này ngay đèn, nóng lắm, chỗ của Gấu ổn hơn. - Kỳ Duyên sờ mũi viện cớ.

Minh Triệu ngẩng đầu lên nhìn thử, không cho là đúng nhưng cũng không có lật tẩy.

Hai người ngồi không bao lâu thì Vĩnh Khoa tới. Nhìn thấy người ngồi kế mình là Kỳ Duyên, anh ta trong lòng có chút buồn bực, vốn nghĩ rằng nhờ được BTC xếp chỗ như vậy thì ngon lành rồi, quên mất là Kỳ Duyên có thể đổi cái một.


Nhưng Vĩnh Khoa cũng không thể hiện gì bên ngoài, chỉ là đi tới chỗ ngồi mỉm cười "Chào Triệu, chào Duyên."

- Hello, nay bảnh nhỉ? - Chị cười, còn Kỳ Duyên chỉ gật đầu cho phải phép, nhưng nghe câu vừa rồi của chị, dù biết là xã giao thôi nhưng bắt đầu có chút chua nha.

Được khen, Vĩnh Khoa cong môi cười, vuốt vuốt bộ vest màu rượu của mình "Body đẹp đó giờ, Triệu có phải chưa thấy đâu.", nói xong còn đắc ý liếc nhìn Kỳ Duyên một cái.

Kỳ Duyên bên ngoài vẫn duy trì nụ cười của mình, nhưng thần sắc rõ ràng là lạnh xuống. Minh Triệu lại không quá để ý câu vừa rồi, bình thường hai người họ vẫn hay đùa như thế nên chị không thấy có vấn đề gì.

- À phải rồi, hôm trước rủ cà phê Triệu bảo bận, tuần sau thì sao? Không cà phê thì bàn công việc cũng được, bài sắp tới được anh Dương Khắc Linh tặng, có mời được anh Đỗ Long làm thiết kế trang phục, ngon nghẻ vậy mà không mời được Triệu đóng cùng thì mất hay.

Nhắc đến Dương Khắc Linh, nhắc đến Đỗ Long chính là không cho chị cơ hội từ chối.

- Để Triệu suy nghĩ một chút. - Chị liếc nhìn bạn Gấu bên cạnh sắc mặt đã kém cực kỳ thì do dự nói.

Đây cũng chính là điều Vĩnh Khoa cần, chỉ cần chị không từ chối thẳng, từ từ thuyết phục là dễ giải quyết, huống hồ còn có tên Đỗ Long, định sẵn là Minh Triệu sẽ không dễ từ chối.

——————

Về đến nhà, Kỳ Duyên lập tức trốn vào trong phòng làm việc khoá cửa lại. Cô lúc này vô cùng buồn bực, bây giờ cô cái gì cũng không thể nói, cái gì cũng không thể làm! Người ta đều đem hai cái tên kia đặt ở đó, cho dù thế nào cũng không thể nói là không được. Còn nếu để chị đóng MV, với kiểu badboy của Vĩnh Khoa, thế quái nào cũng là hở bạo, đến lúc đó cô không ở, chẳng phải tiện nghi anh ta?

Kỳ Duyên khó chịu vô cùng, bực bội vò rối mái tóc.

- Gấu Béo. - Chị gõ cửa.

- Cho Gấu yên tĩnh suy nghĩ một xíu.

Cô nói vậy, chị cũng chỉ đành thở dài.

Đến tận tối, lúc chị đã lên giường nằm, Kỳ Duyên mới uể oải đi vào. Minh Triệu thấy cô, buông quyển sách để ở đầu giường, vừa mở lời đã vào thẳng vấn đề.


- Gấu không tin tưởng Bé?

- Không phải! Là không tin tưởng Vĩnh Khoa! - Kỳ Duyên vội vàng phản bác.

- Vĩnh Khoa không có ý gì đâu, có lẽ là do Khoa với Bé thân nhau quá nên không ý tứ thôi.

Kỳ Duyên cười giễu, người ta có ý với chị rành rành ra đó, có chị thấy không có gì thôi. Nhưng lời này, Kỳ Duyên cũng không nói với chị. Hít sâu một hơi, Kỳ Duyên nằm xuống bên cạnh ôm chị vào lòng, "Bé nhận lời đi."

Chị sửng sốt, ngẩng đầu nhìn cô, cứ ngỡ như mình nghe lầm.

- Không giận à?

- Giận! - Trả lời chắc nịch, không cần suy nghĩ. - Nhưng mà Gấu không muốn làm Bé khó xử. Xem như Gấu đồng ý là vì có anh Long đi.

- Rộng lượng vậy hả?

- Biết sao bây giờ.

- Được rồi, yên tâm, Bé sẽ giữ khoảng cách mà. - Chị cười cười.

Thật ra Minh Triệu không nói, nếu như vừa rồi Kỳ Duyên tỏ vẻ không muốn và nói được ra một lý do không bày tỏ sự thiếu tin tưởng, chị sẽ từ chối lời mời kia. Nhưng hiện tại, có vẻ như cô đã nghĩ thoáng rồi.

—————————

Địa điểm quay không nằm ở một nơi mà trải dài dọc khắp các tỉnh miền Trung, điều này càng khiến Kỳ Duyên vô cùng lo lắng, hối hận. Bởi vì sắp tới cô có lịch quay nhãn hàng, không thể đi theo cùng chị!

Lúc ra sân bay, Kỳ Duyên nắm chặt tay chị không buông. Minh Triệu buồn cười "Không biết còn tưởng mấy người tiễn tui đi xa."


- Không phải à? Hai tuần lận đó! Không có Bé Gấu phải làm saoo đây?

- Ăn ngủ bình thường chứ sao, thời đại nào rồi, nhớ tui thì gọi cho tui thôi mà.

- Nhưng mà Gấu không ngủ được, sẽ bị thiếu hơi đó.

Chị phì cười, nhéo nhéo mũi cô "Đừng có nhõng nhẽo. Chỉ được cái dẻo miệng thôi.", nói rồi ngó quanh một lúc, "Gấu qua đây với Bé.", chị nắm lấy tay Kỳ Duyên kéo về phía một cái cân sức khoẻ gần đó.

- Leo lên.

Mặc dù không hiểu chuyện gì, nhưng cô vẫn nghe lời đứng lên cân. Chị nhìn nhìn số đo, lấy điện thoại ra note lại. Sau đó nói "Rồi nhé, lúc tui về cân lại, sụt mấy lạng thì ngủ sô pha mấy ngày."

- Ơ? - Kỳ Duyên mở to mắt ngây ngốc nhìn chị. Minh Triệu cười vỗ mặt cô, "Quyết định thế nhé."

Bạn Gấu khóc không ra nước mắt, giả vờ than khổ "Còn đâu là độc lập, tự do?"

- Thế có hạnh phúc không?

- Có! Cái này thì có! - Bạn Gấu lại thiếu nghị lực.

Lại đùa giỡn một một, chị nhìn đồng hồ nói "Tới giờ lên máy bay rồi."

Kỳ Duyên lưu luyến không muốn buông chị ra, làm nũng nghiêng mặt "Hôn Gấu một cái."

- Này, bao nhiêu người nhìn có biết không?

Kỳ Duyên nhìn quanh, "Không có ai để ý chỗ này, Gấu che lại rồi. Nhanh lên, Bé còn chần chừ thì sẽ có người chú ý."

- ... - Chị ngượng ngùng ở trên má cô hôn cái chóc, Kỳ Duyên miễn cưỡng thoả mãn "Tạm chấp nhận, mai mốt về phải đền bù nha."

- Ban ngày ban mặt! - Mặt chị đỏ hồng, đẩy bạn Gấu ra chỗ khác rồi thở phào, may mắn không ai nhìn thấy.

Chị không biết, có một ánh mắt nãy giờ vẫn dõi theo hai người, thu vào toàn bộ hành động của bọn họ, kể cả cái hôn kia. Vĩnh Khoa đặt tay trên tay cầm vali, trong đầu toàn đầy toan tính.


——————-

Mọi chi phí đều là Vĩnh Khoa bỏ ra, xem bộ lần đầu tư vào MV này cậu ta thực sự rất tâm huyết. Sau khi mọi người nhận phòng khách sạn, Vĩnh Khoa liền sang gõ cửa phòng Minh Triệu.

- Triệu ơi, có trong phòng không?

- Có, chờ Triệu tí. - Chị đẩy tạm cái vali vào góc phòng, đứng dậy đi ra mở cửa.

- Đi dạo với Khoa không? Nghe nói ở Hội An có quán cháo hến ngon lắm. Mà chỉ mở tầm giờ này thôi, tới trễ tí là hết.

- Triệu chưa dọn vali xong, Khoa đi ăn trước đi.

- Thôi mà, vali để đó tối dọn, giờ mình đi ăn đi. - Vĩnh Khoa muốn nắm lấy tay chị, nhưng bị chị không dấu vết né ra.

- Rồi, chờ tí, thay đồ cái đã. - Cậu ta hào hứng như vậy, chị cũng không thể phá mood.

Vĩnh Khoa mượn một chiếc xe gắn máy của khách sạn, vỗ vỗ yên sau "Đi thôi."

- Sao không đi taxi mà đi xe máy vậy? - Chị có chút do dự.

Cậu ta dường như đã đoán trước được chị sẽ có phản ứng như vậy, cho nên đã chuẩn bị sẵn câu trả lời thuyết phục "Đi taxi người ta biết mình khách du lịch, bán đồ khác giá khác."

Nghe cũng hợp lý, chị không có cách nào, chỉ đành cũng ngồi lên xe.

————————————
Chắc sẽ ngược nhẹ, không drama quá nhiều, tại lười viết drama :v hihihihi

Btw thì có một vài bạn nhắn tin với mình để chia sẻ cảm nhận về cách xây dựng nhân vật cũng làm mình rất vui luôn ấy. Nên sẵn tiện đây cũng muốn chia sẻ một tí.

Lúc viết á, về phía Kỳ Duyên thì không khó lắm, nhưng xây dựng chị Triệu thì lại khó cực kỳ luôn í. Vì nếu như để chị kiểu 'không sao đâu', hay 'kệ đi', ý là kiểu vô tâm, thiếu để ý thì không còn là chị nữa, mà :) xây bả trưởng thành quá cái gì cũng để ý ra thì khum có drama mọi người ạ =)))))

Nhưng mà so far thì mọi người có cảm nhận gì về hai nhân vật vậy cho mình biết với =))) biết đâu cách mọi người cảm nhận lại khác với cách mình chủ ý xây dựng thì cũng thú vị 😁

Cho tui biết đi biết đâu tối nay tui tặng thêm 1 chap nữa 🤪


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui