"Tiểu An, chúng ta đã nghĩ rồi, cũng không còn lựa chọn nào khác, đến lúc này, Hoàng thượng nói gì thì là thế đi."
Ba người của Nhan thị nhất tộc hoàn toàn cũng không có tâm tư dùng cơm trưa, ăn mấy miếng miếng rồi bàn bạc biện pháp đối phó, bàn tới bàn lui, cuối cùng phát hiện bọn họ hoàn toàn không có lựa chọn, chỉ có thể lựa chọn ôm đùi Hoàng Thượng cùng Vương gia.
Kết quả này nằm trong dự liệu của Nhan Mộc An: "Hiện giờ có thể đưa được bao nhiêu, đưa cho ta đi, mau chóng giao cho Vương gia.
Vương gia nhận được bạc, vấn đề nhà họ Nhan gặp phải đương nhiên sẽ được giải quyết dễ dàng."
Điểm này ba người đã thương lượng qua, nói mỗi tháng đều có thể cho mười vạn lượng: "Chúng ta có thể cho nhiều nhất chỉ bấy nhiêu thôi, nhưng điều kiện tiên quyết là Vương gia có thể bảo vệ chúng ta, đồng thời cho phép chúng ta dời thanh lâu đến kinh thành, và có thể đồng ý cho chúng ta ra biển."
"Tiểu An con yên tâm, sẽ không để cho người ta biết người đứng phía sau thanh lâu là nhà họ Nhan, lại càng không có quan hệ với Vương gia, sau khi mở ra cũng có thể sử dụng vì Vương gia."
"Tiểu An, ra biển cũng rất có tiền, chúng ta rất lạc quan về con tàu."
Nhan Mộc An thở dài, cảm thấy nhức nhức đầu, "Được rồi, để ta sai người gọi Vương gia đến đây, ta làm nền cho mọi người tự nói chuyện đi."
[Tiểu An đồng ý ủy quyền cho chúng ta?]
[Tiểu An như này là tin tưởng chúng ta rồi đúng không?]
Nhan Hoài Lâm có chút kích động, Nhan Mộc An thoáng nhướn mày, lúc này mới nhớ tới đại tỷ ngốc và Nhan thị nhất tộc cũng không tính là gần gũi, bắt bí Nhan thị kiếm tiền cho mình, nhưng cũng đề phòng bọn họ, sống thật mệt mỏi!
"Đại bá nhị bá và đường ca từ xa như vậy tới đây chắc cũng mệt mỏi, trước tiên nghỉ ngơi chút đi, có việc gì chờ Vương gia tới rồi nói sau."
Nói xong tự mình ngáp một cái, đi ngủ trưa.
Nằm xuống trên giường Nhan Mộc An gửi tin nhắn riêng cho đại tỷ ngốc, [Nhà tỷ mở thanh lâu tỷ biết chưa?]
Vốn cho rằng đại tỷ ngốc sẽ không trả lời nhanh như vậy, kết quả đối phương chỉ mấy giây đã trả lời, [Ai mở thanh lâu, Nhà họ Nhan hay là Ung Sưởng? Việc này không thể nói đùa được đâu, cho dù là nhà nào mở đều chấn động.]
Tốt lắm, đã học được từ chấn động này rồi.
Nhan Mộc An bắt đầu gửi, [Nhà họ Nhan, hôm nay tới tìm ta, mở thanh lâu sẽ gặp phiền phức.]
Nàng nói chi tiết tình huống khi đó, đối phương vẫn không có trả lời, thầm nghĩ trong thoáng chôc khó có thể chấp nhận được.
Đại tỷ ngốc nhớ lại mẫu thân nàng ấy cũng đã là quận chúa, sống một cuộc sống vẻ vang huy hoàng, sao có thể liên hệ nhà mình cùng với thanh lâu được chứ?
Một hồi lâu đối phương mới gửi tin nhắn tới, [Ta không biết, ta không muốn biết.
Được rồi, thanh lâu cũng mở rồi, bọn họ còn âm thầm bán binh khí nữa sao?]
[Tỷ muội, xin lỗi muội (.
? _?.
)]
Đại tỷ ngốc xấu hổ cơ à, Người ta thân phận sạch sẽ lại trong sáng như này, thế mà lại để lại cục diện rối rắm này cho nàng ấy, haizz~~~
Nhan Mộc An còn an ủi nàng ấy, [Ta đã có biện pháp ứng phó rồi, vận hành thanh lâu tốt cũng là một trợ giúp.
Tỷ nên biết, còn mấy năm nữa Nam Tề sẽ không còn nữa, cuộc sống thoải mái như bây giờ, ta không muốn mất nước.
Ta hy vọng rằng, người được chọn có thể giúp Nam Tề thoát được kiếp nạn này.]
[Đương nhiên, ta cũng chuẩn bị sẵn đường lui rồi ╮(╯▽╰)╭]
Đại tỷ ngốc lại kể những chuyện mình biết cho Nhan Mộc An, thuận tiện hỏi nàng một ít vấn đề rồi hai người mới kết thúc kết nối, vốn muốn tiếp tục tích lũy kinh nghiệm trong hệ thống, thế nhưng mí mắt thật sự không mở ra nổi, ngủ trước đã, trừ sống chết ra đều là chuyện nhỏ.
Thái Hà nhẹ giọng tiến vào: "Cô nương, Phúc Lai đã đi mời Vương gia, buổi tối cần làm ít thức ăn Vương gia thích không ạ?"
Nhan Mộc An nhắm mắt lại 'Ừ' một tiếng, có việc cầu người, nên biểu hiện một chút.
Nhưng mà mọi chuyện cũng không thuận lợi như trong tưởng tượng của Nhan Mộc An, người bên cạnh nàng không thể trực tiếp nhìn thấy Ung Sưởng, trước hết phải thông qua gã sai vặt bên cạnh hắn truyền lời.
Không có cách nào, địa vị của Đại tỷ ngốc lúc trước ở vương phủ không tính là cao.
Nhan Mộc An có thể để cho người trong vương phủ bảo vệ nàng ấy, chủ yếu cũng là bởi vì Đại tỷ ngốc nổi điên sẽ mang theo mọi người cùng đến Diêm Vương báo danh.
Mọi người kiêng dè nàng ấy, không dám chọc giận nàng ấy, lúc này mới trở nên thuận theo.
"Thuận Ý tiểu ca, Vương phi nhà ta có việc muốn tìm ngài ấy thảo luận, mời Vương gia buổi tối đến phủ quận chúa dùng bữa tối, hãy nhớ truyền rõ ý."
Thái độ của Phúc Lai vẫn rất tốt, thế nhưng lại gặp phải Thuận Ý.
Thuận Ý bởi vì có việc phải làm nên mới hồi kinh chậm hơn Ung Sưởng một bước.
Đương nhiên hắn ta cũng không biết Vương gia nhà mình tối hôm qua đã đi phủ quận chúa dùng bữa tối, còn tưởng là vẫn xử lý giống như trước đây.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...