Thấy Nhan Nhã Tịnh mất kiểm soát trượt xuống đất vì sức lực của mình, Lưu Thiên Hàn vô thức đưa tay ra muốn kéo cô dậy, nhưng cuối cùng anh vẫn kìm lại.
Anh buộc mình phải tim lạnh như sắt, nhanh chóng dời mắt khỏi cô, lao ra khỏi Tầm Viên mà không hề ngoái đầu lại.
Anh bước đi rất vội vã, vì sợ rằng nếu đi chậm hơn một chút, mọi sự ngụy trang đều sẽ sụp đổ.
Lưu Thiên Hàn không về biệt thự mà quay trở lại văn phòng của mình.
Lòng anh đang rất hỗn loạn, chỉ có làm việc không ngừng nghỉ mới có thể xoa dịu trái tim hỗn loạn kia của anh.
Cửa phòng làm việc không khóa, theo thói quen anh mở cửa rồi bật đèn, nhưng đèn còn chưa bật đã có một làn gió thơm thổi về phía anh.
Lưu Thiên Hàn luôn phản ứng rất nhanh, động tác của anh còn nhanh hơn cả người định nhào về phía anh.
Đến khi anh bật đèn lên, tay anh đã không hề khách sáo bóp lấy cổ người kia.
Tô Ảnh không ngờ Lưu Thiên Hàn vừa gặp đã cho cô ta một bất ngờ lớn như thế.
Cô ta đau không thở nổi, vội vàng cầu xin anh: “Cậu hai Lưu, đau quá! Anh nhẹ tay thôi!”
Lưu Thiên Hàn xác định mình không quen biết người phụ nữ trước mặt, chán ghét cau mày: “Cút!”
Khó khăn lắm Tô Ảnh mới vào được văn phòng của Lưu Thiên Hàn, đương nhiên cô ta sẽ không dễ dàng rời đi.
Mọi người trên thế giới này đều khác nhau.
Một số người bằng lòng với cuộc sống hiện tại, sống bình thường đến già.
Một số người có lý tưởng cao cả, cố gắng phấn đấu cả đời để thực hiện lý tưởng của mình.
Nhưng trên thế giới này cũng có rất nhiều người ôm mộng ngồi mát ăn bát vàng, muốn đi đường tắt.
Hiển nhiên Tô Ảnh là loại người sau.
Cô ta là một diễn viên tuyến mười tám bình thường không thể bình thường hơn trong giới giải trí.
Cô ta không muốn cố gắng đóng phim, không muốn trau dồi khả năng diễn xuất của mình, ngược lại cả ngày chỉ nghĩ làm thế nào để được một đêm thành danh rồi được gả vào nhà giàu.
Trời xui đất khiến, cô ta tình cờ biết được cậu hai Lưu và Cung Tư Mỹ đã chia tay, trong lòng cô ta lập tức bừng lên một ngọn lửa hừng hực bất diệt.
Cô ta muốn tiếp cận cậu hai Lưu.
Nếu cô ta có thể may mắn quyến rũ được cậu hai Lưu thì sẽ bay lên đầu cành biến thành phượng hoàng.
Dù không thể thật sự trở thành người phụ nữ của cậu hai Lưu, nhưng nếu có scandal với anh thì độ nổi tiếng của cô ta sẽ tăng lên, giá trị bản thân cũng sẽ cao lên theo.
Phòng làm việc tổng giám đốc của Lưu Thiên Hàn không dễ vào, Tô Ảnh đã mua chuộc nhân viên lễ tân trực ca đêm, hơn nữa hiện tại đang là buổi tối, trùng hợp phòng làm việc tổng giám đốc không khóa nên cô ta mới thành công đi vào phòng làm việc của Lưu Thiên Hàn.
Gần như trong nháy mắt, Tô Ảnh điều chỉnh lại trạng thái của mình, cô ta cười quyến rũ nhìn Lưu Thiên Hàn: “Cậu hai Lưu, em là Tô Ảnh, em đã ngưỡng mộ anh từ rất lâu.”
Nói xong, Tô Ảnh định nắm lấy tay Lưu Thiên Hàn.
Lưu Thiên Hàn càng nhíu mày chặt hơn, bây giờ những người phụ nữ khác chủ động quyến rũ anh, anh thực sự không cảm thấy hứng thú chút nào.
Không hiểu sao còn cảm thấy ghê tởm.
Cuối cùng Lưu Thiên Hàn không thể chịu được Tô Ảnh tới gần nữa, anh dồn sức đẩy Tô Ảnh ra ngoài không chút thương hoa tiếc ngọc.
Tô Ảnh liên tục bị thất bại nhưng vẫn không hề ảnh hưởng tới lòng hăng hái của cô ta, cô ta cắn răng, tiếp tục bước tới.
“Cậu hai Lưu, em biết anh vừa chia tay không lâu, chắc chắn hiện tại bên cạnh anh đang thiếu một người phụ nữ, em sẵn lòng làm người phụ nữ bên cạnh anh!”
Trước khi đến tìm Lưu Thiên Hàn, Tô Ảnh đã đọc khá nhiều câu chuyện truyền cảm hứng của những người nổi tiếng, nhiều người phụ nữ phong trần có thể trở thành người trong giới thượng lưu đều nhờ nắm bắt cơ hội, chủ động ra tay.
Tô Ảnh cô ta chắc chắn cũng có thể trở thành người đứng đầu trong giới phong trần này!
“Cút! Đừng để tôi lặp lại lần nữa!”
Lưu Thiên Hàn muốn ném thẳng cổ Tô Ảnh ra ngoài, nhưng vừa rồi khi túm cô ta đẩy ra, cảm giác này khiến anh rất khó chịu, anh không muốn tự tay giải quyết cô ta.
Thấy Tô Ảnh vẫn không hề có ý định rời đi, anh lấy điện thoại ra gọi cho Nhạc Dũng, bảo anh ta tới giải quyết người phụ nữ làm anh ghê tởm này.
Tô Ảnh không ngờ Lưu Thiên Hàn lại khó đối phó như vậy, lo rằng lát nữa bảo vệ lên sẽ cưỡng chế ném cô ta ra ngoài, cô ta nhanh chóng suy nghĩ, định đi một nước cờ hiểm.
Đàn ông ai cũng sĩ diện, đặc biệt là những người đàn ông như cậu hai Lưu thì lại càng không thể bị người khác làm mất mặt.
Tô Ảnh xõa mái tóc dài xuống, yểu điệu bước tới trước mặt Lưu Thiên Hàn.
Bàn tay nhỏ nhắn sơn móng tay màu đỏ chót nhẹ nhàng đặt lên mu bàn tay anh, giọng cô ta ngọt đến mức như ăn phải mấy cân đường.Cậu hai Lưu, dáng vẻ lòng dạ sắt đá của anh không đáng yêu chút nào đâu! Anh như vậy sẽ khiến em cảm thấy...!anh không lên được!”
Tô Ảnh vừa dứt lời, Lưu Thiên Hàn đã lao tới như mũi tên rời cung, trong nháy mắt cô ta đã bị anh đè vào tường.
Nhìn khuôn mặt đẹp trai gần ngay trước mắt của Lưu Thiên Hàn, Tô Ảnh mỉm cười.
Nhìn mà xem, không thể cứ lấy lòng đàn ông mãi, đôi khi phải dùng đến phép khích tướng.
Thấy chưa, lần này cô ta thành công rồi đấy!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...