Cung Tư Mỹ cũng đã nhìn thấy tin tức vào buổi chiều, Lưu Thiên Hàn có thể điều tra rõ chân tướng, lật lại thế cờ, cô ta tự nhiên cảm thấy kiêu ngạo và vui mừng.
Nhưng khiến cô cảm thấy khó chịu là cô xem được một đoạn clip.
Clip là livestream cảnh người nhà của người bị hại gây chuyện trước toà nhà Lưu Thị tối qua, cô ta rõ ràng nhìn thấy, Lưu Thiên Hàn xoa đầu Nhan Nhã Tịnh, kiểu cưng nựng như thế, anh ấy chưa bao giờ thể hiện qua với cô ta.
Cung Tư Mỹ hận a!
Hận đến mức muốn ngắt cái đầu được Lưu Thiên Hàn xoa của Nhan Nhã Tịnh xuống!
Cô ta không muốn để Lưu Thiên Hàn và Nhan Nhã Tịnh trở về bên nhau lần nữa, nhưng cô ta biết, cho dù cô ta có một khóc hai nháo ba thắt cổ, cũng không thể ngăn được Lưu Thiên Hàn.
Tuy nhiên, cô ta không thể ngăn bọn họ ở bên nhau, nhưng Thịnh Vân Hiên có thể nha!
Hơn nữa, cô ta tin rằng, Thịnh Vân Hiên tuyệt đối sẽ không cho phép Nhan Nhã Tịnh và Lưu Thiên Hàn ở bên nhau!
Trong mắt Thịnh Vân Hiên, Lưu Thiên Hàn hiện giờ chính là Lưu Gia Thành, bà sao có thể cho phép đứa con trai thứ hai của mình dây dưa với vợ của con trai út chứ!
Nhà họ Lưu không mất nổi mặt mũi này!
Nghĩ vậy, Cung Tư Mỹ bèn gọi điện thoại cho Thịnh Vân Hiên.
"Mẹ".
Âm thanh của Cung Tư Mỹ rõ ràng mang theo nghẹn ngào, nghe lên hết sức tủi thân, "Mẹ, mẹ có thấy clip ở trên mạng không? Chính là clip hoàn chỉnh vụ tối hôm qua rất nhiều người gây chuyện trước toà nhà Lưu Thị đó".
"Mẹ xem rồi!" vì việc phiền toái của Lưu Thiên Hàn đã được giải quyết, nên giọng nói của Thinh Vân Hiên nghe chừng khá là thoải mái, "Tư Mỹ, làm sao vậy?"
"Mẹ, con cũng xem clip rồi, con còn nhìn thấy anh Gia Thành xoa đầu Nhan Nhã Tịnh nữa." Cung Tư Mỹ ngừng một chút rồi lại nói, "Mẹ, không phải con nhỏ mọn đâu, cũng không phải là con không tin anh Gia Thành, nhưng con thật sự cảm thấy Nhan Nhã Tịnh và anh Gia Thành cũng gần gũi quá mức rồi."
"Anh Gia Thành là anh ruột của chồng cô ta mà, sao cô ta có thể đá đưa với anh Gia Thành chứ! Cô ta làm vậy khiến người khác nhìn nhà họ Lưu chúng ta thế nào?!"
Thịnh Vân Hiên hiện giờ vẫn đang xem đoạn clip tối qua, bà đã xem ba bốn lượt rồi, mà vẫn còn lo lắng không thôi.
Bà thật sự không cảm thấy đoạn xoa đầu trong clip có gì không đúng, đầu của Nhan Nhã Tịnh đáng yêu như thế, đừng nói con trai bà muốn xoa, bà cũng muốn xoa!
Huống hồ gì tối qua Nhan Nhã Tịnh còn giúp Lưu Thị một việc lớn!
Mẹ của Phó Xuyên, nếu thật sự chết ở bên ngoài toà nhà Lưu Thị, thì dù cho có thể chứng minh được việc cầu sập không liên quan đến Lưu Thị, thì Lưu Thị cũng không thể hoàn toàn xoay chuyển tình thế.
Nhưng Nhan Nhã Tịnh, cô ấy đã dựa vào y thuật cao siêu của mình, giúp đưa mẹ Phó Xuyên an toàn rời khỏi hiện trường, cô ấy đã giúp Lưu Thị một việc lớn như vậy, con trai bà xoa xoa đầu cô ấy biểu thị cảm ơn thì đã làm sao?
Nghĩ đến Cung Tư Mỹ hết lần này đến lần khác phá hoại hình tượng của Nhan Nhã Tịnh trước mặt bà, giọng nói của Thịnh Vân Hiên thoắt chốc lạnh xuống.
"Tư Mỹ, con quá đáng rồi đấy!"
"Quá đáng?" Bị Thịnh Vân Hiên khiển trách như vậy, Cung Tư Mỹ cảm thấy tâm linh nhỏ bé của mình đều bị tổn thương nặng nề, cô ta nhịn không được mà mở miệng giải thích cho mình, "Mẹ, con làm sao mà quá đáng chứ? Cũng đâu phải là con đá đưa với người đàn ông của người khác, muốn cướp người đàn ông của người khác cũng đâu phải là con, con làm sao mà quá đáng rồi? Mẹ, người không thể lần nào cũng giúp Nhan Nhã Tịnh, như vậy không công bằng với con!"
"Tư Mỹ, con nói Nhã Tịnh như vậy, con chính là quá đáng!"
Giọng nói của Thịnh Vân Hiên càng trở nên nghiêm khắc, "Con nói loại lời này, đối với Gia Thành thì cũng không sao, dù sao nó cũng là đàn ông, cũng không e mất mặt! Nhưng những lời này của con lại không công bằng với Nhã Tịnh! Nếu lời này của con truyền đến tai người ngoài, thì người ta sẽ nghĩ thế nào về Nhã Tịnh?!"
"Mặc dù bình thường Nhã Tịnh không nhiều lời, nhưng mẹ biết rõ, con bé là người coi trọng thể diện nhất! Con khiến cho người khác coi thường con bé, khiến người khác cười chê nó, con bảo Nhã Tịnh biết để mặt mũi vào đâu?!"
"Mẹ..."
Cung Tư Mỹ làm thế nào cũng không ngờ được rằng cô ta nói những lời này sẽ khiến Thịnh Vân Hiên nối cơn giận lớn như vậy, trong nhất thời, cô ta cũng không biết nên nói gì cho phải.
Hình tượng của cô ta trong mặt mọi người luôn là cao quý và hoàn mỹ, cô ta không muốn tự huỷ hoại hình ảnh tốt đẹp của mình trong mắt Thịnh Vân Hiên, nhưng cô ta càng không cam lòng a!
Dựa vào đâu mà Nhan Nhã Tịnh có thể dễ dàng có được hảo cảm của người khác, còn Cung Tư Mỹ cô, đã cố gắng đến vậy, vẫn không tranh được phần thắng trước Nhan Nhã Tịnh! Cô ta không cam lòng!
Cung Tư Mỹ biết, Thịnh Vân Hiên trước giờ đều là ăn mềm không ăn cứng, cô ta hạ mềm giọng, khóc thút thít nói, "Mẹ, con thực sự không cố ý hạ thấp Nhan Nhã Tịnh, con là thực sự khó chịu mà! Con yêu anh Gia Thành như vậy, yêu đến mức trong mắt chứa không nổi hạt cát, nhìn thấy người con gái khác đến gần anh ấy, lòng con như dao cắt a!
Thật ra Cung Tư Mỹ còn muốn nói với Thịnh Vân Hiên, Nhan Nhã Tịnh là cái đồ không biết xấu hổ, cô ta đã cướp mất anh Gia Thành của con rồi.
Nhưng cô ta lại không muốn để Thịnh Vân Hiên biết Việc Lưu Thiên Hàn và cô ta đã chia tay, cô ta chỉ có thể uyển chuyển nói, "Mẹ, mẹ cũng biết gần đây vì Nhan Nhã Tịnh, anh Gia Thành đã cãi nhau với con mấy bận rồi! Mẹ, mẹ có thể giúp con khuyên Nhan Nhã Tịnh một chút, để cô ta đừng phá hoại tình cảm của con với anh Gia Thành nữa được không?"
"Con biết Nhan Nhã Tịnh yêu anh Chín, cô ấy không bỏ xuống được anh Chín, cô ấy nhìn thấy anh Gia Thành thì giống như nhìn thấy anh Chín, cô ấy muốn tìm kiếm sự an ủi từ trên người anh Gia Thành, nhưng mà mẹ, như vậy không công bằng với anh Gia Thành, cũng không công bằng với con!"
Lời này của Cung Tư Mỹ đúng là nói đến tình cảm thắm thiết, nhưng Thịnh Vân Hiên cảm thất phiền chán từ tận đáy lòng, "Tư Mỹ, mẹ thật sự không tin cái toà núi băng như Gia Thành có thể cãi nhau với người khác!"
Rốt cuộc thì Thịnh Vân Hiên cũng không nỡ khiến Cung Tư Mỹ quá khó xử, bà hạ giọng, nói khẽ, "Tư Mỹ, nếu thật sự con với Gia Thành có cãi nhau, thì nhất định là vì con quá đa nghi! Tư Mỹ, trước đây mẹ đã từng nói với con, đàn ông đều không thích người phụ nữ quá nghi thần nghi quỷ, con suốt ngày hoài nghi nó với Nhã Tịnh có gì không rõ ràng, trong lòng nó vui được mới là lạ đó!"
"Tư Mỹ, con là nàng dâu được mẹ nhận định, Nhã Tịnh cũng là con dâu của mẹ, là con gái, mẹ không hy vọng con lại vì những chuyện nhỏ nhoi không đáng mà gây chuyện không vui với Nhã Tịnh!"
Cung Tư Mỹ vẫn cảm thấy bất bình như cũ, nhưng Thịnh Vân Hiên đã nói đến mức này rồi, cô ta cũng không thể lại tiếp tục nói xấu Nhan Nhã Tịnh được nữa.
Cô ta cắn chặt hàm răng, cố làm cho mình bình tĩnh lại, "Mẹ, con biết rồi, về sau sẽ không như vậy nữa.
Mẹ, con xin lỗi, là con quá xúc động, nhìn thấy anh Gia Thanh xoa đầu Nhan Nhã Tịnh, con liền ghen quá mức."
Thịnh Vân Hiên thấy Cung Tư Mỹ không còn luẩn quẩn nữa, trong lòng cũng thoải mái không ít, "Tư Mỹ, đám người trẻ tuổi các con ở bên nhau có ghen tuông cũng là chuyện rất bình thường, nhưng dù có ghen cũng không nên trút giận lên đầu Nhã Tịnh."
"Thiên Hàn đã không còn nữa, Nhã Tịnh một mình chăm sóc hai đứa trẻ cũng không dễ dàng, Gia Thành là bác Hai của bọn trẻ, nó chăm sóc mẹ con bọn chúng nhiều một chút cũng là việc nên làm.
Chẳng lẽ con hy vọng Gia Thành lạnh lùng như cục đá, không có một chút tình người nào hay sao?"
Cung Tư Mỹ muốn nói, vấn đề là anh Gia Thành đối với con một chút tình người cũng không có, đối với Nhan Nhã Tịnh thì nhiệt tình, nhưng cô ta nói không nên lời.
Cô ta chỉ có thể cố gượng cười, "Mẹ, sau này con sẽ chú ý, mẹ đừng giận con nhé!"
Sau khi cúp điện thoại, Cung Tư Mỹ hận đến muốn chảy máu mắt.
Nhan Nhã Tịnh! Nhan Nhã Tịnh!
Rốt cuộc cô ta phải làm thế nào, mới khiến cho mọi người đều chán ghét Nhan Nhã Tịnh?!
Cung Tư Mỹ đang hận đến nghiến răng nghiến lợi, thì đột nhiên nhật được một cuộc điện thoại.
"Tối nay Nhạc Dũng có tiệc xã giao ở Lam Điều, thuốc tôi đã chuẩn bị sẵn rồi, bên chỗ Nhan Nhã Tịnh mọi việc đã được sắp xếp thoả đáng, tôi đảm bảo, tối nay trò hề trên giường của Nhạc Dũng và Nhan Nhã Tịnh sẽ bị cả thế giới vây xem!".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...