Cảm giác bị khống chế quen thuộc ập đến, tế bào toàn thân cô gái như bị bốc cháy, lý trí nổ tung, cô muốn gào lên, đột nhiên ót bị đánh mạnh một cái, cô hoảng hốt, nhắm mắt lại, ngã về phía sau.
Không còn biết gì nữa cả.
-
Hoá ra, bổ một cái lên cổ người ra sẽ ngất đi ngay trong phim truyền hình vốn không hề có thật.
Phải dùng một lực rất lớn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Một lực rất lớn mới được.
Chỉ sợ dùng cái lực đó, đến khi tỉnh lại đầu óc vẫn sẽ còn ông ông, đau nhức hệt như làm qua cuộc giải phẫu mổ sọ vậy.
Lúc trằn trọc tỉnh lại, cô đã cảm nhận được mình bị ném vào trong kho chuyên chở hàng hoá trên một chiếc ô tô nhỏ, lúc phản ứng được cô vô cùng sợ hãi, hai tay hai chân bị trói không thể cử động, Trình Du muốn bán cô sao? Giết người diệt khẩu?
Anh sẽ tự mình ra tay hay là giao cho người khác đây hả?
Cô gái ư a kêu lên, còn sợ là vì mắt của cô cũng bị che lại, tay không thể đưa lên mắt được, không nhìn thấy gì cả.
Tốc độ xe đột nhiên chậm lại.
Có một cái tay thăm dò đến, mu bàn tay chạm vào trán cô, cầm một túi chườm đá đến đặt sau gáy cô, thuận tiện vuốt ve vài sợi tóc bị ép đến đau.
Tay khác thì xé mở băng dính trên miệng cô, một giọng nói trầm thấp truyền đến: "Đừng sợ. Chú ở đây."
Đừng sợ cái gì chứ?
Chẳng phải bởi vì anh ở đây nên mới sợ hay sao chứ?
Cô gái thở hổn hển kịch liệt, thật bất ngờ, sau khi nghe thấy giọng nói của Trình Du, tất cả xao động và sợ hãi lập tức cũng mất đi, cô không sợ chết, nhưng lại sợ mình chết không đúng chỗ, nếu như chết đi trong quá trình chống đối với Trình Du, vậy cũng được, cô ngửa mặt nằm xuống, cảm nhận nhiệt độ và phương hướng một chút.
Trong xe bật điều hoà không khí, đang đi về phía nóng, nhưng thành phố Ly Thuỷ đã đủ lệch về phía Nam rồi, mùa này còn có nơi nào nóng nữa?
Đúng rồi.
Vân Xuyên.
Một tỉnh lệch về phía Tây Nam, nơi ươm mầm của rất nhiều tội phạm, rừng sâu núi thẳm, địa hình phức tạp, lúc xem phim trên ti vi đều có thể nhìn thấy rất nhiều trùm buôn thuốc phiện cùng súng ống đạn được ẩn hiện ở nơi đó, thật sự không tệ nha, cho dù phải chết cũng được trải qua một trận kinh tâm động phách, cuộc sống lúc trước của Lâm Yêu yêu cũng không có được loại đãi ngộ này.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đột nhiên, có một cái ống hút đưa đến, nâng đầu cô lên cho cô uống.
Cô gái lãnh đạm quay đầu: "Gì thế?"
"Nước."
"Không bỏ thuốc vào chứ?"
"Có. Thuốc kích dục."
"..."
Lâm Yêu Yêu lười tranh cãi với Trình Du, cô khát, có lẽ cũng đã bất tỉnh một đêm thêm nửa ngày, bởi vì cô cũng đã đói chịu không được, uống nước xong, cô mày cọ đôi chân dài, tất cả dưới váy đều là tro, Trình Du liếc nhìn cặp đùi đẹp vẫn còn để lộ ra ngoài trời thu của cô, hốc mắt hơi nóng lên, trầm thấp nói: "Muốn đi vệ sinh à? Lát nữa sẽ đến một khu dịch vụ, dẫn em đi một chút."
"Các người còn đi đến khu dịch vụ đứng đắn à? Không sợ bị điều tra sao?" Cô gái bị che mắt, dựa vào âm thanh để phân biệt được phương hướng của Trình Du, đột nhiên cô như nghĩ đến điều gì đó, nhíu mày bảo: "Chuyển đôi mắt chú khỏi đùi tôi đi."
"..."
Trình Du nhịn không được mà trầm thấp nở một nụ cười, khóe miệng giật giật, ngón tay xẹt qua mặt cô, khẽ nhẹ nhàng bảo: "Dám cho tất cả mọi người nhìn, không dám cho chú nhìn sao?"
Cô né tránh ngón tay của anh, hồi lâu sau mới nói: "Đúng vậy đó. Ai cũng có thể. Chỉ chú là không được."
Trong xe lặng đi.
-
Trên xe, ngoại trừ bọn họ ra có lẽ còn có thêm hai người nữa, một nam một nữ, bởi vì Lâm Yêu Yêu nghe thấy họ nói chuyện, khu dịch vụ mà bọn họ nhắc đến cũng không phải là khu dịch vụ thật, chỉ là một cái trạm xăng dầu nhỏ, hoang vu dã ngoại.
Dây thừng dưới chân cô đã được tháo ra, đi ra ngoài, Trình Du một mức bắt lấy bả vai cô, Lâm Yêu Yêu vặn vẹo một chút, nói: "Bằng không chú dắt tôi đi?"
"Em không còn sợ chết rồi, hôm qua một mực muốn chết muốn sống, còn muốn đưa chú xuống địa ngục, bây giờ còn sợ bị chú chạm vào?" Trình Du không để ý đến cô, đá văng tảng đá bên chân, đưa cô đi đến trong một bụi cây rất cao.
Cô gái tiếp tục giãy giụa: "Bỏ bịt mặt ra, tôi cũng không muốn chú cởi váy giúp tôi đi vệ sinh đâu."
Nơi này quá an tĩnh rồi, đến một tiếng gió cũng không có.
Ở riêng với Trình Du, cô cũng sợ hãi.
Trình Du giẫm bằng cây cối, bước qua tháo vật trên đầu Lâm Yêu Yêu xuống, thật phức tạp, cho dù cô không bị trói tay cũng khó mà mở ra được, cô gái lắc lắc đầu, đầu tóc rối tung, nhìn về phía người đàn ông trước mặt, lại là một thân đồ rằn ri, giày lính, kiểu tóc lộn xộn khiến anh trông càng đẹp trai hơn, hệt như một quân nhân vậy, Lâm Yêu Yêu nhìn chằm chằm gương mặt kia, ngẩn người.
Trình Du châm một điếu thuốc, híp mắt nhìn cô: "Sao thế, nhìn chú mới tiểu được à?"
"..." Không biết bị chạm dây thần kinh nào nữa, trái tim cô gái đột nhiên bị một cánh tay lớn siết chặt, hốc mắt đỏ lên, bỗng nhiên uất ức muốn khóc, cô cúi đầu xuống, cố gắng bình phục cảm xúc, nói: "Chú xoay qua chỗ khác đi, dù sao tôi cũng không chạy được."
Trình Du dừng một chút, nhìn cô một hồi lâu mới đi ra ngoài.
Cô gái xốc chiếc váy lên, nhìn bầu trời một hồi, lại rẽ cây cối ra nhìn một chút, xác định lại một lần nữa là mình đang đi đến Vân Xuyên, nhiều năm như vậy, chẳng lẽ Trình Du sống ở Vân Xuyên sao?
Quả nhiên là đại ca trên tay dính máu, dù người chết là ba mẹ cô, đối với Trình Du anh mà nói đây được xem là gì đâu?
Nếu có cơ hội để cô có thể tự tay giết chết Trình Du, cô sẽ ra tay không?
-
Bốn người một đường lái xe đến tận đêm, kỹ thuật lái xe của người kia quá tốt, cộng thêm bánh xe việt dã đã được thay đổi, đến trưa đã lái trọn vẹn được hơn năm trăm km, trên đường chỉ ăn mấy cái bánh bao, tiểu tiện hai lần, đợi đến khi nhìn thấy vài cái bia, Lâm Yêu Yêu xác định bọn họ đã vào trong biên giới của Vân Xuyên.
Trên đường, Trình Du có rời đi một lúc, anh dặn dò cô gái kia chăm sóc Lâm Yêu Yêu một chút, cô gái gật đầu đi đến, sau đó ở đứng phía sau liên tục nhìn chằm chằm Lâm Yêu Yêu.
Lâm Yêu Yêu liếc nhìn cô ấy một cái, nói: "Bây giờ đi đâu thế? Mấy năm nay, Trình Du vẫn luôn ở Vân Xuyên à? Cô là tiểu đệ của chú ấy?"
Cô gái dùng cây dao nhỏ gọt một loại nhạc cụ, nói thật, dáng dấp và gương mặt của cô ấy không hề tệ, nghe vậy thì nhìn Lâm Yêu Yêu một cái, đột nhiên mở miệng nói: "Vậy cô là ai thế?"
"?"
Cô gái ngẩn ra, hỏi: "Cô cũng không biết?"
"Không biết đấy."
Cô gái nói: "Hôm qua, tôi chỉ nhận được tin bảo phải đi đón người trở về thị trấn của bọn tôi, vì sao lại đón cô? Bởi vì anh Trình thích cô? Vậy chị của tôi phải làm sao bây giờ? Trình Du không thể nào kết hôn với chị tôi, còn giữ lại cô bên người sao?
? Cái gì với cái gì?
Cô gái càng mơ hồ hơn, nhất thời hoàn toàn không hề tư duy được, hơn nữa chị của cô gái này là ai? Tình nhân mấy năm nay của Trình Du sao?
Trước đó, cô nhớ kỹ anh đã từng nói qua một lần Lâm Yêu Yêu, chú yêu em.
Yêu cái rắm này.
A.
Thứ mà phần tử phạm tội yêu chính là khiến cô tan cửa nát nhà.
Tạo ra một trò cười chết tiệt.
Sau khi Trình Du trở về, phát hiện Lâm Yêu Yêu đã nhắm mắt lại ngủ, anh nói chuyện với cô, cô cũng lạnh lùng chẳng thèm trả lời, Trình Du hỏi cô gái kia đã xảy ra chuyện gì rồi, cô gái nhún vai nói: "Không có gì, hỏi cô ta có phải tiểu tam không mà thôi."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...