Đột nhiên, Lâm Yêu Yêu không nghe được gì nữa cả.
Cô sợ mình bị ảo giác, cô dụi dụi mắt nhìn trừng trừng, thật sự là Trình Du, cô liếm liếm môi, đứng dậy đi qua, cố gắng không để cho chân mình run rẩy, trong lúc đó, cô đụng vào một cái ghế khiến chân đau đến phát run, cô cũng mặc kệ, nhìn kỹ, dáng vẻ và gương mặt này đúng thật sự là anh.
Dáng người cao lớn của anh không có gì thay đổi, chỉ là dường như đã gầy đi nhiều hơn nên trông có vẻ cao lớn hơn, sắc mặt thâm thúy lạnh lùng, năm tháng đọng lại trên người anh một khí chất thiên vị hơn, thậm chí trông anh còn có vẻ mê người hơn một chút, giữa mày vẫn còn vẻ lười biếng không gì đáng kể kia.
Đột nhiên, cô gái muốn cười.
Trù tính nhiều năm như thế.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đợi nhiều năm như thế.
Cô từng tưởng tượng rất nhiều kết quả, nhưng không thể ngờ được đột nhiên có thể gặp được Trình Du ở trong cục cảnh sát, anh xuất hiện một cách điềm nhiên như không có việc gì.
Xém chút nữa cô đã phun ra một ngụm máu tươi, cô gái cười khẩy một cái, dùng hết tất cả sức lực vươn tay ra nắm lấy cổ áo của anh, kéo mạnh đến gần bên mình, nghiến răng bật từng chữ từng chữ ra khỏi môi:
"Sao chú vẫn còn dám xuất hiện?"
-
Xe cứu thương đến rất nhanh, Lưu Hàng được đưa lên.
Cũng có người để ý đến mọi thứ bên này, chẳng qua là hiếu kỳ người kỹ sư TR nước ngoài này có thể có quan hệ gì với người con gái phạm tội dâm ô này, nhân viên cảnh sát cảm thấy cục diện này quá xấu hổ, gọi điện cho Phó Kiên không được, bèn phải để lại lời nhắn.
Đi đến nói: "Thật ngại quá, cô biết anh đây sao? Đây là kỹ sư bảo trì sau bán hàng của hệ thống TR, có quen biết cũng đừng động tay, cô không thể ỷ vào việc cô là bạn gái của cục trưởng Phó nên bất chấp mọi tình huống được, vừa rồi cô đối xử với học sinh của mình như vậy, thật sự trốn không thoát rồi."
Lúc đầu chỉ nghi ngờ về việc dâm ô, Lâm Yêu Yêu chỉ có thể phải chịu ảnh hưởng đến công việc, bây giờ cô đã đánh người, xâm phạm học sinh đã là tội ván đã đóng thuyền rồi.
"Không đáng kể."
Trong nháy mắt tỉnh táo lại, cô gái híp đôi mắt lạnh lùng lại, vô ý thức siết chặt cổ áo trong tay mình, lạnh lùng bảo: "Anh đã liên hệ với phó cục của các anh chưa?"
Nhân viên cảnh sát sững sờ, bảo: "Đang ở trên máy bay."
"Người này là tội phạm truy nã, xin hãy lập tức bắt anh ta lại." Lâm Yêu Yêu cố gắng khiến cho giọng nói của mình bình tĩnh không run rẩy, nói một câu.
Nhân viên cảnh sát hoàn toàn ngây ngẩn cả người.
"Cô chắc chắn?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Tôi chắc chắn."
Trình Du nhìn cô gái sống động trước mắt, loại cảm giác miệng đắng lưỡi khô năm năm qua đều chưa từng có lập tức xông tới, anh nhàn nhạt cảm nhận được loại xúc cảm bàn tay nhỏ của cô bắt lấy cổ áo mình, rất muốn bắt lấy cảm nhận một chút, anh lấy ra một điếu thuốc châm lửa, gió lạnh ở cửa cục cảnh sát thổi tan làn khói, anh cười khẩy với cô một cái, không hề có một chút dáng vẻ tội lỗi nào.
Nhân viên cảnh sát nghĩ đây là bạn gái của cục trưởng, không thể đắc tội, bèn nói: "Được, được, được rồi."
Dù sao trong thời đại số liệu lớn, có kho vân tay cũng có chức năng nhận dạng khuôn mặt, thành phố Ly Thủy lại là thành phố lớn thứ hai trong tỉnh ngoại trừ tỉnh thành thị tỉnh lị, có gì làm không được? Anh ta cầm một công cụ đi đến, nói với Trình Du: "Anh, vân tay."
Trình Du nhả ra một làn khói, đè tay lên phía trên.
Cô gái không hề chớp mắt một cái, nhìn chằm chằm vào cái vân tay kia, tế bào toàn thân đang kêu gào phải đề phòng, cô đã chờ đợi khoảnh khắc này trong suốt năm năm rồi.
Bắt anh lại.
Ép hỏi anh.
Công khai hết tất cả mọi chuyện.
Giải quyết hết tất cả, cô cũng có thể đi tìm Viên Phối Hoa rồi.
-
Phải cần có một khoảng thời gian để sàng lọc tuyển chọn số liệu, Trình Du ngưng mắt nhìn cô gái trước mắt, đột nhiên hỏi: "Nếu như chú bị bắt lại, sẽ rất hiếm khi chạm mặt riêng với em, Lâm Yêu Yêu, có gì muốn nhắn nhủ với chú không?"
Cô gái sửng sốt.
Đây hệt như sinh ly tử biệt vậy.
Đột nhiên, cô có một loại cảm giác bị người ta trêu đùa, nhưng, lại sợ không phải.
Cô sợ mình phán đoán sai.
"Không có. Câm miệng đi."
"Không có ư?"
Ba chữ nhàn nhạt ấy được phun ra nương theo làn khói mù lượn quanh bờ môi của anh, gợi lên hồi ức vô số đêm, cô gái ngây người một chốc, sau đó khàn giọng nói: "Nếu như có một ngày chú nằm xuống lòng đất, hãy nuốt luôn cả chuyện chú cưỡng hiếp tôi vào trong bụng đi, vĩnh viễn đừng để ba mẹ tôi biết."
Anh hiểu rồi.
Kết thúc việc tìm vân tay.
Cổ tay cô gái mềm nhũn thả lỏng anh ra, cô cảm thấy tất cả đều kết thúc rồi.
"Thật ngại quá, trong kho vân tay tội phạm truy nã không có dấu vân tay của anh ấy, tôi sẽ cho cô xem thân phận của anh ấy." Nhân viên cảnh sát im lặng nhìn Lâm Yêu Yêu một chốc, đi tới đưa màn hình cho cô xem: "Trình Chi Nam - kỹ sư TR, về nước nhậm chức vào hai tuần trước, bây giờ đang là người phụ trách hệ thống Thiên Nhãn trong nước, có nói cô cũng không biết, còn có chuyện gì nữa không?"
Đầu óc cô gái nổ mạnh một cái.
Điều này không thể nào.
-
Năm năm.
Lâm Yêu Yêu chưa bao giờ hoảng sợ đến như thế.
Cô đã từng bị một người bạn cùng ký túc xá từng học với cô một năm ở đại học Nam Kinh nhận ra, khi đó cô đang tham gia đại hội thể dục thể thao với một sinh viên cùng khoa mang thân phận "Lâm Yêu Yêu" sau này, bạn học kia níu cô lại gọi "Yêu Yêu", khóc hỏi không phải cô đã chết rồi hay sao? Sau khi ba mẹ của cô qua đời, cô không thể khống chế được đau buồn nên đã tự tử, đắm nước mà chết, cả trường đều đã được thông báo.
Khi đó, cả người Lâm Yêu Yêu toát đầy mồ hôi, liếc nhìn cô ấy một cái, cười một tiếng, nói: "Nhận lầm người rồi? Trước đây tôi học đại học năm hai, vì bệnh nên tạm thời nghỉ một năm, vừa quay về học, người mà cậu nhắc đến kia có dáng vẻ giống tôi lắm sao?"
Rất giống.
Có lẽ cũng chỉ là điểm giống nhau giữa gái xinh mà thôi, cũng không có giống như vậy, sau khi bạn cùng phòng buông cô ra, đã nói: "Ngại quá", sau đó lại khóc một mình thật lâu.
Đó là người bạn tương đối thân duy nhất cô quen được ở đại học, ký túc xá trường học xuất hiện một ít thay đổi, cuối cùng chỉ có hai người bọn cô ở một phòng, gặp mặt nhiều nhất, thật sự Lâm Yêu Yêu không hề có nhiều mối quan hệ ở đại học, tùy tiện thay đổi một chút là có thể tránh được tất cả phiền toái, dù cho có người nghi ngờ cũng sẽ không níu lấy không buông, dù sao cũng chỉ là bạn học cùng nghe giảng chung một năm, cùng gặp mặt vài lần trong một năm ngắn ngủi mà thôi.
Giờ khắc này, Lâm Yêu Yêu cũng đang phát run.
Trình Du lại thay hình đổi dạng trở về, cô nghĩ, thật sự không ngờ lại khó giải quyết đến như thế, cho nên anh mới to gan như vậy, trực tiếp xuất hiện trong cục cảnh sát của Phó Kiên?
"Anh..." Sắc mặt cô gái tái nhợt, nhìn nhân viên cảnh sát kia, không biết nên nói cái gì: "Tôi tuyệt đối không hề nhận lầm đâu, anh liên hệ với Phó Kiên đi, liên hệ với anh ấy sẽ có thể biết được tất cả mọi chuyện ngay!"
Nhân viên cảnh sát im lặng.
Sau đó nói: "Mẹ của Lưu Hàng đang trên đường đến, vẫn còn chưa đến bệnh viện, bà ấy nói ghé qua cục cảnh sát rồi lại đi, chút nữa có thể cảm xúc của bà ấy không tốt, cô lượng thứ một chút."
Nói xong thì đi làm việc.
Cục cảnh sát to như vậy, bây giờ Trình Du đột nhiên đến đây là có chủ ý gì? Anh đến đây để làm gì? Phó Kiên đi công tác có liên quan gì đến anh hay không? Nếu như năm năm qua anh không phải biến mất một cách bị động, vậy đã nói rõ anh đã sớm có dự định cho tất cả mọi việc ngày hôm nay?
Tất cả suy nghĩ đang điên cuồng chuyển động trong đầu.
Cô gái như cô đây đã hiểu.
Hoàn toàn hiểu rồi.
Bây giờ, xung quanh không có một ai giúp cô, cho dù trong năm năm qua, cô đã từng luyện một ít kỹ năng đơn giản, tuyệt đối cũng không thể nào một mình khống chế được Trình Du.
Như vậy, mục đích của anh đúng là—
Không biết, người đàn ông đã đi đến phía sau cô từ lúc nào.
Đầu óc Lâm Yêu Yêu ông ông, cô đột nhiên quay đầu.
Trình Du nhả ra một ngụm khói, đặt tay lên sau gáy cô, lúc này người chung quanh đều đã đi ra ngoài, còn có mấy người đang gọi điện thoại trong sân, anh dán đôi môi mỏng lên tai cô, dịu dàng trầm thấp nói: "Yêu Yêu, thật xin lỗi, sau đây sẽ hơi đau một chút."
Cô gái há to miệng muốn hét lên.
Một cánh tay lớn lập tức bịt miệng cô lại, cánh tay mạnh mẽ kéo cô vào trong lồng ngực.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...