Ngày nào hàng xóm cũng muốn "thịt" tôi

Lưu Hàng sững sờ.
Anh ta chế giễu Lâm Yêu Yêu không biết tự lượng sức mình, bèn tiến lên trực tiếp rút bút bi ra, hôn lên bờ môi của cô, tay còn lại thì vuốt ve đầu gối của cô.
Loại chuyện tiếp xúc thân mật thế này đã không còn cách nào khiêu chiến dây thần kinh xấu hổ kia của Lâm Yêu Yêu, thực chất bên trong cô đang nhen nhóm lửa giận, cô quay đầu, một tay bóp lấy cổ Lưu Hàng, một cái tay khác nhặt lấy một vật trang trí nặng trĩu trên bàn. "Bốp!" một tiếng đánh lên đầu Lưu Hàng! 
Tiếng động thực sự rất lớn, Lưu Hàng đau khổ ôm đầu hít vào hơi lạnh hồi lâu, máu chảy ròng ròng, anh ta lạnh lùng nhìn Lâm Yêu Yêu nói: "Tôi thấy cô cũng đâu có giống loại gái đàng hoàng gì, livestream được thì có thể là người sạch sẽ gì chứ, tôi đã nể mặt cô lắm rồi đấy Lâm Yêu Yêu, cô chắc chắn bây giờ vẫn còn muốn từ chối tôi sao?"
Lâm Yêu Yêu móc ra một điếu thuốc cho nữ rồi châm lửa dưới ánh mắt kinh ngạc của anh ta, nói: "Đúng vậy đấy, tôi chính là người không biết tốt xấu như thế đấy, tôi không đồng ý làm tình thì đừng ai mong được làm với tôi, bằng không dùng mạng làm, tôi đoán cậu sẽ sợ không dám rồi, vậy để tôi đây xem thử cậu còn có biện pháp hạ lưu gì nữa."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
-
Nửa tiếng sau.
Cục cảnh sát ở trung tâm thành phố Ly Thuỷ.
Cảnh sát đến đây trong mười lăm phút, trong mười lăm phút này, Lưu Hàng đăng tải một đoạn văn kèm thêm mấy bức ảnh chụp lên trên Weibo của mình, còn @ trang web của đại học Nam Kinh, trong nháy mắt khiến vòng tròn Weibo của đại học Nam Kinh bùng nổ.
Nữ hướng dẫn trẻ tuổi ham muốn học sinh của mình, đêm khuya gọi học sinh đến văn phòng giở trò dâm ô với anh ta.
Lưu Hàng miêu tả Lâm Yêu Yêu trên Weibo của mình rất buồn nôn, anh ta chụp vết máu trên người của mình, chụp ảnh Lâm Yêu Yêu bóp cổ mình, còn có vài bức ảnh ngày thường trông rất chủ động của cô.

Trong cục cảnh sát, nữ cảnh sát vèo một phát đoạt lấy điện thoại của Lâm Yêu Yêu, buồn nôn liếc cô một cái: "Cô còn có tâm trạng xem điện thoại à, đợi chút nữa thành thật khai báo."
A.
Năm đó lúc bị Trình Du cưỡng hiếp, làm thế nào đi nữa cô cũng không thể nghĩ được sẽ có một ngày một sẽ bị người khác tố cáo là dâm ô.
Thật sự cười chết mà.
Cô gái thản nhiên nhìn bóng đêm bên ngoài cửa sổ, biết lần này mình thua rồi, đã bị người khác tính kế, tin nhắn riêng trên nền tảng đã chẳng còn nữa, có thể rút về, cô biết, Lưu Hàng ra tay trước thì chiếm được lợi thế, hơn nữa anh ta đã cảnh cáo cô, cũng đã cho cô cơ hội, là cô quá xem thường anh ta.
Lưu Hàng ngồi ở phía đối diện che cái mũi đang chảy máu của mình, rơi nước mắt, bày ra dáng vẻ bị xâm hại.
Lúc ba mẹ chết cũng là một đêm khuya như thế này.
Cảnh sát nói là khoảng tám chín giờ.
Cô gái híp mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, mỗi ngày vào khoảng thời gian này tâm trạng của cô đều không được tốt, lại không thể hút thuốc, đột nhiên cô đứng dậy đi đến trước mặt Lưu Hàng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Người này thật khiến người ta buồn nôn.

Lưu Hàng hơi co rúm lại, khóc lóc nói: "Cô à, tôi học vượt cấp lên đại học, vẫn còn chưa 18, xem như vị thành niên đi, hình phạt mà cô phải nhận sẽ rất nghiêm trọng..."
Bây giờ vẫn còn uy hiếp cô?
Lâm Yêu Yêu cô thì sợ cái gì chứ?
Ngoại trừ cái chết ra, cô chẳng sợ bất kỳ điều gì cả.
Cô gái lạnh lùng nhìn chằm chằm Lưu Hàng, đột nhiên lấy điện thoại di động ra chọn quay phim, thoắt cái túm lấy anh ta lên, vẻ mặt vừa dịu dàng vừa phát cáu lấy lòng Lưu Hàng, anh ta nhíu mày cười yếu ớt, đến gần khiêu khích cô, đột nhiên cô gái cũng cong khoé môi một cái, vẻ mặt quyến rũ hấp dẫn người khác.
Lưu Hàng sửng sốt một chút, tiếp xúc với khoảng cách gần khiến anh ta trực tiếp cứng, tay cô gái ấn vài nút trên bàn phím, dịu dàng, khẽ nói: "Tuy rằng không có gì đáng kể thế nhưng tôi cũng không thích bị người ta đổ oan, dâm ô có đúng không? Có thể, nhưng tôi không tình nguyện gánh tội danh này thì đừng ai nghĩ đến việc dội nước bẩn lên Lâm Yêu Yêu tôi, nếu tôi thật sự quấy rối cậu thì lại bàn đến chuyện có lập án hay không."
"Mất hết danh tiếng có đúng không? Cô đây chơi với cậu."
Sự bình tĩnh trong đôi mắt quyến rũ của cô đã dọa Lưu Hàng, anh ta nghĩ rằng đây là cục cảnh sát, Lâm Yêu Yêu sẽ không dám làm bậy.
Nhưng lúc anh ta uy hiếp cô lúc nãy, đúng lúc cảnh sát cũng vừa đứng dậy rời đi.
Lưu Hàng vừa muốn há mồm, đột nhiên Lâm Yêu Yêu hạ ống kính xuống, cô vèo một cái kéo quần Lưu Hàng xuống, ống kính trực tiếp chĩa vào nơi nhạy cảm của anh ta, bởi vì căng thẳng cho nên nơi đó co rúm lại như đà điểu, cô gái dùng giày cao gót trực tiếp giẫm lên mu bàn chân của anh ta, anh ta đau đớn kêu lên một tiếng xoay người, lại là một cái khuỷu tay nặng nề! Lưu Hàng che mũi ngã xuống.
Lúc đám cảnh sát nghe thấy động tĩnh chạy đến lúc, giáo viên trông không giống sẽ uy hiếp người kia đang mỉm cười đạp lên chân của nam sinh, vừa quay phim vừa nói: "Chỉ thế này? Không đến mười centimet? Còn nhỏ hơn ngón cái của tôi nữa, tôi quấy rầy cậu? Xin lỗi nhé làm phiền rồi, cậu cảm thấy yêu cầu của tôi thấp như thế sao?"

Người từ phía sau đi đến.
Trong mắt cô gái hiện lên một sự lạnh lẽo, hung hăng đá một cước, lại lưu loát kết thúc quay phim rồi gửi đi.
Muốn chơi sao.
Chơi đến chết thôi.
Cô ném video vào trong một nhóm lớn có 3000 người, xem ai thân bại danh liệt.
-
Nữ cảnh sát vừa lấy nước quay về đã bị làm cho tức điên.
Cô gái bị đặt lên ghế, suýt nữa bị còng.
Trong nhóm đã loạn thành một bầy, nhưng cô lại bình tĩnh thoải mái.
Chân trần không sợ đi giày.
Đã nhiều năm như vậy, đừng nói là giày, đến chân Lâm Yêu Yêu cô đây cũng đã không còn rồi.
Lúc này, bốn người phía trước mới bắt đầu bàn tán dường như cô thật sự là bạn gái của Phó Kiên, lần trước cô đến dường như đã từng gặp cô, nhưng khoảng thời gian này không được tốt lắm, cái giờ này tất cả mọi người vừa tan tầm, mấy cấp trên đều không ở đây, hơn nữa dường như trong cuộc họp trước đó, đội trưởng của đội hai đã thông báo với họ nếu đụng phải Lâm Yêu Yêu thì phải bảo vệ cho cô ấy, bọn họ đã lên tiếng đồng ý nhưng thật ra trong lòng không hề coi ra gì.
Một số người gọi xe đưa Lưu Hàng đến bệnh viện trước, số người còn lại thì liên hệ với Phó Kiên, dường như Phó Kiên đang ở trên máy bay nên đã tắt điện thoại, tóm lại trong cục loạn thành một đoàn.

Một người đàn ông bóng dáng mạnh mẽ rắn rỏi đến gần cục cảnh sát, đeo một chiếc khẩu trang màu đen không theo chuẩn mực, bóng lưng khắc nghiệt, nhân viên cảnh sát đến đón anh với vẻ mặt sầu khổ, sau khi đến thì lập tức đưa anh lên lầu, nhưng cũng nhanh chóng quay xuống lầu vì không mang đủ công cụ.
"Ý anh là phải mang phần mềm đến mới sửa được?"
Người đàn ông gật gật đầu.
"Được thôi, ngày mai chúng tôi không rảnh, ngày mai phó cục trở về phải họp, anh xem ngày kia có được hay không?"
Người đàn ông híp mắt nhìn về phía giáo viên đánh người kia, nói thật nhỏ: "Đã xảy ra chuyện. Không đi quản sao?"
Nhân viên cảnh sát sững sờ, vội vàng đi qua đó.
Lưu Hàng bên kia còn không chờ xe cứu thương đến đã lên cơn sốc, nữ cảnh sát cũng bị gọi đến giúp đỡ.
Người đàn ông kéo khẩu trang xuống, ánh mắt thâm thúy lạnh nhạt nhìn về phía cô gái bên kia.
Một vệt sáng bắn tới.
Lâm Yêu Yêu đang tìm thuốc trong ngăn kéo, đột nhiên cảm thấy trong đầu mình vang lên tiếng chuông báo động, không biết có chỗ nào không đúng, cô cứng người chậm rãi quay đầu nhìn về hướng kia, người kia đứng ở nơi thiếu sáng trong bóng đêm, dưới ánh đèn lớn của cục cảnh sát, trên áo sơ mi của Trình Du vương một ít bụi bặm.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui