“...”
Dạo này xảy ra thật nhiều chuyện.
Lâm Yêu Yêu đứng trước cửa phòng làm việc, hơi đau đầu nghĩ.
Sau khi tốt nghiệp, cô ở lại đại học Nam làm ủy viên khóa hai năm, còn vlogger thì cô bắt đầu làm từ khoảng năm ba đại học, gần đây sắp tới nhiệm kỳ ủy viên khóa mới, cô và một chị có lý lịch khá dày dạn cùng nhau cạnh tranh ghế phó thư ký, đúng lúc này không biết ai lại tiết lộ ra chuyện cô là vlogger hơi hot của một nền tảng.
Nói hơi hot là đã nể mặt cô rồi, thực ra fan hâm mộ của cô chưa tới một triệu người, tích lũy được nhờ nội dung và phát trực tiếp. Mỗi lần lên hình cô đều trang điểm thật đậm, phong cách khác với hiện tại, cứ tưởng là sẽ không ai nhận ra cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Quả thực không ai nhận ra cô, suốt mấy năm nay không có ai nhận ra cả.
Gần đây mới bị lộ ra, hơn nữa còn chạy tới hỏi tận mặt cô, chứng tỏ chuyện này do ai đó cố ý gây ra.
Là vì cạnh tranh sao???
Lâm Yêu Yêu đặt một bàn tay lên mu bàn tay còn lại, dừng lại một lát sau đó cười một tiếng, nói: “Lan truyền thì cứ việc lan truyền thôi, chuyện này không thể giấu được, chưa biết chừng thư ký Đàm cũng đang muốn nói chuyện với cô về chuyện này, cô đi nghe răn dạy đây nhé.”
Lý Mật nói: “Làm vlogger có một triệu fan đâu dễ gì, một nghề tay trái tốt như vậy, không biết là ai lan truyền chuyện này của cô, thật không biết xấu hổ.”
Lâm Yêu Yêu cười, đóng cửa lại, đi trước.
Đúng vậy.
Thật không biết xấu hổ.
-
Buổi tối thư ký Đàm có một bữa tiệc, lần trước gọi Lâm Yêu Yêu đi nhưng cô thực sự không đi được, cô phải có mặt ở một tiết ngoại khóa của một giảng viên, thư ký Đàm không vui nhưng cũng không nói cái gì.
Hiện tại, bữa tiệc đã gần kết thúc, thư ký Đàm uống rượu xong quay lại văn phòng. Lâm Yêu Yêu tính chuẩn giờ đi lên đó.
Đàm Vân Tùng là một người đàn ông ngoài năm mươi, lăn lộn trong giới lãnh đạo ở đại học một thời gian dài, có kiến thức rộng. Lúc Lâm Yêu Yêu gõ cửa đi vào, mắt ông ta lập tức sáng lên, gần như hiểu ngay người phụ nữ này lên đây làm gì. Ông ta biết ngay mà, không có con cừu nào không thể dụ được, chỉ cần có mồi nhử đủ thơm ngon thôi.
Lúc Lâm Yêu Yêu mới tới văn phòng, ông ta đã chấm cô rồi, cô làm bộ làm tịch hai năm cuối cùng vẫn rơi vào bẫy của ông ta.
Cô mặc áo len lông cừu cao cổ màu kem, váy midi dáng xòe màu vàng, ăn mặc theo kiểu trưởng thành nhưng khuôn mặt tươi trẻ mơn mởn đã hút hết mọi sự chú ý, Lâm Yêu Yêu đi vào, trước tiên cười một tiếng, sau đó nói: “Xin lỗi thư ký Đàm, tôi đến đây để nhận lỗi.”
Đàm Vân Tùng sững sờ, trong lòng lại càng ngứa ngáy hơn, ông ta cười hỏi: “Sao vậy?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô cường ngượng ngùng, gãi đầu nói: “Tôi từng đăng một vài video lên một nền tảng trực tuyến, có phát livestream vài lần, kiếm được một chút thu nhập, hiện tại đã bị phát hiện ra rồi, tôi muốn báo cáo chuyện này với anh trước, thay vì để anh nghe được từ miệng người khác, chủ động xin được hưởng khoan hồng.”
Đàm Vân Tùng rung rinh trước giọng điệu của cô gái trẻ, ông ta cười, mở điện thoại lên: “Tài khoản nào là của cô? Tôi cũng phải theo dõi mới được.”
Lâm Yêu Yêu đi qua đó, mở một ứng dụng lên, tìm ID của mình. Đàm Vân Tùng nhìn mấy lần, cảm thấy đũng quần bắt đầu không ổn.
Lâm Yêu Yêu trang điểm đậm còn đẹp hơn hiện tại, mang tới cho người xem cảm giác quyến rũ hút hồn.
Có thể nói tài khoản này của cô không có nội dung gì chất lượng, nhưng nhiều khi chỉ cần vài tấm hình selfie, vài video bán hàng, video hậu trường, vlog sinh hoạt cũng vẫn đủ để hot bỏng tay.
Đơn thuần là nhờ nhan sắc.
Trong đầu Đàm Vân Tùng nghĩ như vậy.
Ông ta để điện thoại di động xuống, nói: “Mặc dù nghề nghiệp của chúng ta không có quy định nghiêm ngặt như công chức nhưng cũng vẫn phải chú ý hình tượng một chút. Tuy mấy video này của cô không có nội dung gì vi phạm lệnh cấm nhưng một giảng viên đại học xuất hiện trên nền tảng công cộng để cho người ta bình phẩm dù sao cũng không phải là chuyện tốt.”
“Thành tích của lão Lưu không tốt bằng cô, khóa năm ngoái cô dẫn dắt được bình bầu giải đặc biệt xuất sắc toàn trường nhưng lý lịch của cô ấy dày dặn. Lần này tổ chức bình chọn, giữa hai người bọn cô, chưa biết mèo nào cắn miểu nào đâu nhé.”
Tất cả đều là chiêu thông thường chốn quan trường.
Lâm Yêu Yêu đứng bên cạnh, đôi mắt trong veo như nước nhìn ông ta.
Thấy ông ta đứng dậy, mượn cớ rót nước để loay hoay đằng sau lưng cô, Lâm Yêu Yêu biết thừa ông ta muốn làm gì, cô sờ chiếc đồng hồ đeo ở cổ tay, lén cầm điện thoại trả lời lại một tin nhắn.
Quả nhiên.
Đàm Vân Tùng xoay người đánh đổ nước vào váy Lâm Yêu Yêu, tay ông ta vội vàng định lau cho cô.
Áo của cô cũng bị dính một chút nước. Nếu như lúc này cô “hiểu chuyện” thì nên này nọ với tên thư ký thối tha chết tiệt này trong văn phòng.
Đảm bảo cuộc bình chọn quỷ quái lần này cô sẽ thắng.
Mùi hương hoa quả thoang thoảng trên người Lâm Yêu Yêu xông vào mũi, Đàm Vân Tùng cười hề hề cầm khăn giấy lau cho cô, thấy mặt cô ửng hồng, ông ta thầm chờ đợi khoảnh khắc cô gái này nhào tới ôm mình õng ẹo gọi “thư ký Đàm”.
Ông ta bạo gan sờ thử bộ ngực của Lâm Yêu Yêu mà ông ta đã thèm thuồng bấy lâu.
Đột nhiên ai đó gõ cửa mấy tiếng.
“Cốc cốc cốc.”
Đàm Vân Tùng hơi bực mình, đẩy kính mắt, tức giận nghiêm giọng hỏi: “Ai vậy?”
“Cô Lâm có ở đây không?” Một giọng nam ôn tồn hỏi.
Mắt Lâm Yêu Yêu thoáng mở to, sau đó cô lùi lại một bước, nói: “Tôi quên mất, vừa rồi bạn trai tôi tới đón tôi, thấy tôi không có ở văn phòng nên nhắn tin cho tôi, tôi nói với anh ấy là tôi đang ở trên tầng ba.”
Bạn trai???
Đàm Vân Tùng tức váng đầu.
“Muộn vậy rồi bạn trai cô còn tới đón cô à.” Ông ta lập tức lạnh giọng, cầm khăn giấy lau nước trên người mình.
“Cảnh sát mà, phá án bất kể ngày đêm.”
Cô cười đáp rồi đi ra mở cửa. Ngoài cửa là một người đàn ông điển trai mặc đồng phục cảnh sát. Khoảnh khắc Phó Kiên nhìn thấy cô, anh ấy thoáng sững người trước nụ cười của cô, một lúc sau mới nở nụ cười nhẹ nhàng, hỏi khẽ: “Yêu Yêu, sao em lại ở đây?”
“Anh đợi em một chút, em đang báo cáo công việc với sếp.” Cô nháy mắt mấy cái đầy giảo hoạt, quay đầu lại nói: “Xin lỗi thư ký Đàm, anh ấy hiếm lắm mới được nghỉ nên mời tôi ăn cơm, tôi thực sự không nỡ từ chối, dượng anh ấy cũng tới, người ta từ sở xuống đây, tôi không dám đắc tội. Thế này đi, thư ký Đàm xem để hôm nào tôi mời anh ăn cơm được không, tôi nghe nói con của anh đang thi vào đội cảnh sát hình sự phải không, tôi có thể nói một tiếng với dượng của bạn trai tôi.”
Sở?!
Đàm Vân Tùng lập tức xù lông, đầu óc đóng băng một lúc lâu mới hiểu ra vấn đề, ông ta sợ toát mồ hôi lạnh, thầm cảm khái may mà vừa rồi mình chưa kích động. Ông ta sững sờ nhìn chàng trai tuấn tú lịch lãm đứng ở cửa, hỏi khẽ: “Hiện giờ bạn trai cô là…”
“À, anh ấy là cục phó.” Cô gái cầm áo khoác lên, tỏ vẻ tiếc nuối: “Không lên nổi, lý lịch còn mỏng quá, thư ký Đàm, tôi về trước đây.”
“... À à. Được. Được.” Đàm Vân Tùng sợ rụt tay lại, mãi một lúc sau mới nói: “Yêu Yêu đi thong thả nhé, hôm nào đó chúng ta đi ăn nhé!”
“Dạ.”
Lâm Yêu Yêu đi ra ngoài, kéo cánh tay Phó Kiên.
Khoảnh khắc cô đưa tay qua, tay Phó Kiên cứng đờ, toàn bộ cơ bắp tê dại, không dám động đậy, mãi tới khi đi xuống dưới tầng, Phó Kiên mới liếc nhìn lên tầng, nói: “Ông già kia gây phiền phức cho em à?”
“Đã giải quyết xong rồi.”
Không biết bắt đầu từ lúc nào, giọng cô trở nên lạnh lùng, cánh tay cũng rút khỏi tay Phó Kiên một cách đầy tự nhiên. Thực ra, so ra thì Yêu Yêu Đào Chi trên mạng phù hợp với cá tính thật của Lâm Yêu Yêu lúc này hơn: Lạnh lùng, kiêu ngạo, không khéo nói, cô đi về phía xe Phó Kiên, tiện tay mò đồ bỏ trong túi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...