Ngày nào hàng xóm cũng muốn "thịt" tôi

Bóng đêm mơ hồ.
Hoàng Mao đang bế tắc gọi điện tới đây, nói bọn họ đánh hỏng phần dưới của cậu chủ Dương kia rồi, hiện tại đang lắc lư ở trên mặt biển, chờ cảnh sát biển tuần tra mặt biển rời đi thì bọn họ sẽ quay về nhà ga.
Trình Du cúp điện thoại thì phát hiện vật ở trong lồng ngực ôm cổ mình, gối lên cánh tay anh, ánh mắt đen bóng nhìn ra bên ngoài cửa sổ.
“Bây giờ em đang tỉnh táo hay giả vờ với chú đấy? Chú luôn cảm thấy tác dụng của thuốc đối với em đã hết rồi, Lâm Yêu Yêu, em nói với chú, em thích Trình Du làm em.” Trình Du nhìn chằm chằm vào cô gái nhỏ trong lồng ngực, buông lời lưu manh kích thích cô.
Thật ra tác dụng của thuốc đối với cô vẫn chưa hết, Lâm Yêu Yêu mê man liếc anh một cái, cọ xát hai chân, sau một lúc lâu thì khàn giọng, dùng âm thanh nhỏ bé, ngượng ngùng nói với Trình Du: “… Trình Du, em lại ngứa rồi.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trình Du hút thuốc, nhìn cô.
Đúng. Mặc dù chất gây ảo giác kia có thành phần gây ảo giác, nhưng nói cho cùng thì nó vẫn là thuốc kích dục, dù hồi nãy cô đã mây mưa nhẹ nhàng với mình một trận, nhưng căn bản không giải khát được.
Trình Du nhìn chằm chằm vào cô gái nhỏ trong lồng ngực một lượt, hôn lên, cô bé dừng một chút, sau đó hơi rụt lại, chậm rãi thương lượng với anh: “Hôn chậm một chút được không? Dùng sức nhẹ một chút, được không?”
Mỗi lần Lâm Yêu Yêu đều cảm thấy mưa rền gió cuốn rất sợ hãi, nói chung là còn chưa nếm được mùi vị, cô đã cao trào rồi.
Trình Du dừng một chút, nói: “Được.”

Anh cúi đầu, ngậm lấy cái miệng nhỏ của cô như ngậm lấy hai miếng kẹo bông gòn, đầu lưỡi to lớn đi vào thăm dò, liếm đầu lưỡi bờ môi của Lâm Yêu Yêu, chờ tới khi cô không chịu nổi mới ấn đầu Lâm Yêu Yêu đưa vào miệng mình, tùy ý càn quét, ngăn chặn trong cổ họng cô, rất chậm, cũng rất rõ ràng.
Cô gái nhỏ thở hổn hển, không cảm nhận được mùi thuốc lá, một bàn tay to của anh ấn đầu mình, một bàn tay khác tìm kiếm dưới hoa huyệt, Trình Du bẻ hai chân cô ra, không khép lại được, một ngón tay ấn lên hạt đậu nhỏ, một ngón moi móc ở trong cô lôi ra ngoài.
“Nhẹ một chút đi.” Cô nũng nịu.
Trình Du khép hai chân Lâm Yêu Yêu vào, khiến cô có khoái cảm lớn hơn nữa, sau khi đầu lưỡi to rời đi mới hỏi: “Yêu Yêu, mỗi lần chú cắm đến mức nào là sướng nhất?”
Vật nhỏ tham luyến sự thoải mái trên môi anh, sau khi do dự tự hỏi một lúc lâu mới nói: “Làm đến lúc em không có ý thức là sướng nhất, cả thân thể giống như bay ở trên biển, có điều, lúc khác cũng sướng, nhưng em không thể nhìn thấy mặt của chú.”
“… Tại sao bây giờ có thể nhìn được?”
Vật nhỏ ôm mặt anh nhìn nửa ngày, suy nghĩ, giọng càng nhỏ, nói: “Anh cực kỳ đẹp.”
Từ nhỏ cô đã là nhan cẩu(*).
Nhan cẩu: Ý chỉ những người mê sắc đẹp.
Lâm Yêu Yêu không muốn thừa nhận nhưng Trình Du thật sự thuộc về phái người dễ nhìn, cái loại mà kinh diễm và sâu sắc cùng tồn tại.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Trình Du cảm thấy dương vật không còn trướng đau nữa, nhưng đã biến thành cơn đau ở lồng ngực rồi.
Cô bé này mới chỉ nói mấy câu, anh đã bị trêu đến khó chịu.
Cực kỳ khó chịu.
Trình Du nắm lấy cằm cô, càng nhẹ nhàng hôn cô thêm một lúc, lạnh lùng nói: “Cho dù em cố tình lấy lòng thì chú cũng không làm em nhẹ hơn một chút đâu.”
“À.”
“Chú, làm em.” Cô gái nhỏ cố ý trêu chọc anh: “Thứ này của chú lớn lên to như vậy là vì làm Yêu Yêu chứ gì?”
Trình Du cười.
Trình Du không ngờ rằng tác dụng của thuốc lại lớn như vậy, bây giờ anh không có lý trí, như đang nằm mơ, xoa nhẹ cái mông nhỏ của cô một chút, nói: “Câu dẫn người khác như vậy, chú không nhìn thấy, Yêu Yêu còn có bộ mặt nào khác, lộ ra đi, để chú nhìn xem.”
Cô gái nhỏ không phụ sự mong đợi của mọi người, sờ dương vật lớn của anh, nói: “Em thấy đàn ông cũng thích chơi chỗ này của mình, Trình Du, chú từng chơi chưa? Tự mình chơi thấy như thế nào? Cho em xem thử.” 
Qua hồi lâu Trình Du vẫn không nói chuyện, lại qua một lúc mới cất phát ra tiếng nói cực kỳ khàn đặc: “Yêu cầu này của em phải trả một cái giá cực lớn mới được, chú xem em tự chơi mình trước, rồi mới chơi cho em xem.”

Cô gái nhỏ nhíu mày, “Không công bằng.”
“Chú còn có thể làm em đến chết đi sống lại, nhưng em không hành hạ chú được đâu, giữa nam và nữ đã không công bằng như vậy rồi,” Trình Du cảm thấy bản thân hơi điên rồi, vừa mở rộng hoa huyệt của Lâm Yêu Yêu ra, vừa khàn giọng dụ dỗ cô:“Gọi một tiếng chồng, bé cưng gọi một tiếng chồng nghe thử.”
“Không muốn, chú bắt nạt Yêu Yêu!”
“Là đang bắt nạt Yêu Yêu, ức hiếp chết Yêu Yêu,” Trình Du tàn nhẫn, kéo cô lại gần một chút, quy đầu to lớn cắm thẳng vào trong, ôm Lâm Yêu Yêu đứng dậy, vừa đâm rút vừa đi về phía mép giường, nghẹn ngào nói: “Gọi cho chú nghe, nhanh lên một chút!”
Cô gái nhỏ hoàn toàn không ngờ nhanh như vậy đã bị làm tiếp, bên dưới là cảm giác khô nóng khi bị xé mở, trong nháy mắt khi bị lấp đầy Lâm Yêu Yêu kêu ‘a’ một tiếng, sung sướng vô cùng, cô ôm cổ anh, hai chân kẹp chặt eo Trình Du, khóc: “Chú ôm chặt em đấy, em sắp ngã rồi, không cần… Trình Du…. Người xấu… A!!”
Tư thế này hoàn toàn không cần dùng lực, Trình Du chỉ thẳng lưng một cái đã đưa bản thân đi vào hai phần ba, hồi nãy nước dâm rất dồi dào, Trình Du nâng mông nhỏ của Lâm Yêu Yêu lên để cô không bị tụt xuống quá nhiều, dương vật lại đâm rút trong hoa huyệt chật hẹp, tư thế kia là muốn làm lỏng cô mới thôi, ánh mắt Trình Du nhìn cô mê ly: "Gọi, nếu không sẽ dùng tư thế này khiển em nuốt hết vào, để chồng em bắn tràn ra, bắn tới khi mang thai.”
Vật nhỏ kêu ca gọi bậy, cảm giác được bên dưới cũng bị cắm cho sôi trào, sướng như sóng thần, điên cuồng lắc đầu: “Chú gian lận, không cần làm em, không cần, a!”
Trình Du vừa thả mông cô ra, Lâm Yêu Yêu liền nuốt anh vào, tràn đầy, mới chỉ cắm vào mười mấy cái thôi, nhưng côn thịt béo mập trong âm đạo ngọt ngào đã đảo cả bọt mép òm ọp òm ọp ra ngoài rồi.
Trình Du tiếp tục tiến vào, không tốn sức lực đã tấn công cả trên lẫn dưới của cô, thanh âm òm ọp càng lớn hơn nữa, anh chơi cô tới nỗi linh hồn ra khỏi cơ thể.
Dương vật lớn thật thoải mái.
Thật sảng khoái.
Yêu Yêu nhẹ quá, đừng để anh chơi nát chứ.

Lâm Yêu Yêu sướng tới mức không biết phải làm gì bây giờ, nhưng không thể điều khiển anh đứng yên được, cô chỉ có thể khóc lóc cắn cổ Trình Du, mồ hôi của hai người hòa vào nhau, ngược lại Trình Du càng làm mạnh hơn.
“Chồng chồng ơi… Chú nói chậm một chút… Chú như vậy… Em sợ hãi đấy…” Vật nhỏ ôm anh khóc lớn.
Trình Du lập tức cứng lại.
Côn thịt to lớn khiến Lâm Yêu Yêu tê dại, anh tốn sức rút ra rồi lại cắm vào, vốn dĩ không đâm qua, nhưng có khả năng là vì căng trướng khiến cô sợ hãi, không muốn chào đón khoái cảm như nhảy vực kia, cho nên, cô mới đột nhiên cầu xin anh.
Trình Du hôn lên sườn mặt Lâm Yêu Yêu một cái, đặt phần lưng của cô lên trên giường, mê muội nhìn Lâm Yêu Yêu, nghẹn ngào nói: “Sớm làm vậy thì tốt rồi, chú ăn dáng vẻ này của em, em nói chơi như thế nào thì chơi như thế này, em nói xem tư thế này có được không?”
Cái này làm cô gái nhỏ thoải mái, thở phì phò, xoa nước mắt, tiếp tục khoe mẽ, nói: “Không thể nâng chân em, cứ chậm rãi làm như vậy, chú phải ôm chặt em nữa.”
Thật con mẹ nó ngoan muốn chết.
Đây thật sự là Lâm Yêu Yêu?
Có phải anh cứu ma nơ canh rồi không.
Trình Du biết nâng chân cô lên sẽ cắm càng sâu, Lâm Yêu Yêu chịu không nổi, lúc trước đều xin tha không chịu được, nhưng cô không bỏ mặt mũi xuống để dỗ anh được, Trình Du hôn đôi mắt cái mũi, miệng, đi xuống dưới của vật nhỏ, chậm rãi dán sát với Lâm Yêu Yêu, làn da màu lúa mì và màu tuyết trắng hòa vào nhau, Trình Du ôm chặt cô, biết tại sao tư thế này lại thoải mái, dương vật lớn cọ vào âm đế đằng trước của Lâm Yêu Yêu, phía dưới cắm vào bên trong nhẹ nhàng như nước, cho dù thỉnh thoảng tiết tấu có nhanh hơn thì cô vẫn chịu được.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui