Vật phẩm tiếp theo là một hòm binh khí gồm có 10 chủng loại, về cơ bản đều là thượng phẩm binh khí, hòm này được một vị tiền bối tìm thấy trong một lần vô tình khám phá ra một di tích cổ mộ có cách đây đã ngàn năm. Chất lượng đã được đánh giá tốt, giá khởi điểm là 100 linh thạch trung phẩm, mỗi lần tăng giá tối thiểu là 10 linh thạch.
Toàn hội trường bắt đầu nổi lên những tiếng ồn ào, kiện vật phẩm này đối với cá nhân thì có vẻ không có gì hấp dẫn nhưng đối với các gia tộc hoặc môn phái thì là cả một gia tài. Chỉ sau một lát thì kiện vật phẩm đã nhanh chóng thuộc về một người có số 18 có giọng nói khá già ở góc phía trái với giá 180 linh thạch, người này có giọng nói khá quen khiến Hoàng Trần có chút để ý.
Tiếp đến còn gần 10 vật phẩm đấu giá nữa nhưng Hoàng Trần cũng không thấy hứng thú với bất kỳ vật phẩm nào. Lúc này giọng của Bích Loan mới trong trẻo vang lên:
Bây giờ đến lượt 5 vật phẩm áp trục của lần đấu giá này, mong rằng không làm chư vị đạo hữu thất vọng. Vật phẩm đầu tiên là một viên tứ phẩm đan đan dược không xa lạ với chư vị chính là Ngũ Hành Đan trung phẩm.
Cả hội trường bắt đầu ồ lên, hiển nhiên sự xuất hiện của đan dược cấp 4 trong lần đấu giá này mọi người đều biết trước, nhưng khi nghe thấy vẫn không tránh khỏi bàn tán.
Đợi đám đông bớt ồn ào thì Bích Loan mới tiếp tục lên tiếng: Về công dụng thì Bích loan không cần phải giới thiệu, xuất xứ của đan dược hiển nhiên là của môn phái tu chân cấp 4 chuyển xuống, giá khởi điểm của đan dược là 500 linh thạch, mỗi lần tăng giá không dưới 50 linh thạch.
550 linh thạch, một giọng nữ vang lên.
600 linh thạch.....
Chỉ một lát giá của đan dược đã bị đẩy lên tới 900 linh thạch và thuộc về một nữ nhân mang số 29.
3 vật phẩm tiếp theo đều là pháp khí phòng ngự và binh khí có tác dụng vô cùng to lớn nhưng đối với Hoàng Trần thì không mấy quan tâm.
Vật phẩm đấu giá áp trục cuối cùng làm một loại công pháp thất truyền hiếm có, liên quan đến luyện thể thuật, công pháp này là một bản công pháp không đầy đủ, theo như người cung cấp thì có thể đây chỉ là một phần ba công pháp đầu tiên của bộ đầy đủ. Tuy nhiên nếu luyện thành công 3 tầng của công pháp này thì nhục thân của người luyện có thể đủ năng lực để đấu với tu sỹ cấp bậc Kết Đan, tên của nó là Ngọc Luân Kinh. Giá khởi điểm của nó là 600 linh thạch, mỗi lần tăng giá không ít hơn 50 linh thạch. Tiếng của chủ trì đấu giá hội vừa dứt thì Bích Loan đã từ phía hậu trường thướt tha bước ra, trên tay bưng một khay nhỏ có phủ lụa màu đỏ. Sau khi tấm lụa đỏ được mở ra thì một vật phẩm to cỡ bàn tay, tựa như một tấm vỏ trai không hoàn chỉnh, thoạt nhìn không một chút ấn tượng.
Cả hội trường thoáng im lặng, không ai có một biểu hiện gì, tất cả dường như đang nhìn chằm chằm vào vật phẩm này, rồi lại nhìn Bích Loan, dường như đang cố tìm ra một chút thông tin bổ xung về vật phẩm lạ lùng này.
Dường như hiểu được tâm tư của mọi người trong hội trường Bích Loan thoáng nhìn qua lão nhân chủ trì đấu giá hội, lão nhân này nhẹ gật đầu thì Bích Loan mới cất giọng thánh thót: Chư vị hiển nhiên tò mò muốn tìm hiểu thêm về công pháp này, Bích Loan xin tiết lộ, đây là một mảnh vỡ nguyên bản của công pháp kia, tuy nhiên không hiểu vì một bí thuật cao cấp nào đó mà công pháp này không thể sao chép được, người có nó là một tiền bối có tu vi Kết Đan hậu kỳ nhưng cũng không có cách nào ghi nhớ và sao chép nó vì vậy đành để nguyên trạng để đấu giá hội.
Về giá trị của công pháp thì đã được hội đồng thẩm định đánh giá là thật, tuy nhiên phương pháp tu luyện có nhiều khắc nghiệt, không hề đơn giản nên chưa từng có người luyện qua thành công.
Cả hội trường lại tiếp tục rơi vào trạng thái yên tĩnh, không nghĩ rằng đấu giá hôi lần này lại xuất hiện một vật phẩm dạng này. Quả thực tất cả đều hiểu rằng giá trị của công pháp hiển nhiên là thật, nhưng một khi chủ sở hữu của công pháp này có tu vi Kết Đan hậu kỳ mà còn chịu bó tay và đành lòng bán nó đi thì đối với những người ở đây đúng là một lựa chọn khó.
Không ai biết rằng lúc này ở vị trí số 26 Hoàng Trần đang vô cùng hoang mang, quả thật hắn cũng không hiểu công pháp đó như thế nào, mặc dù thần thức của hắn cực mạnh nhưng ở nơi đây cũng không giám mạo hiểm dò xét lung tung, tuy nhiên khi vật phẩm đó xuất hiện khiến hắn có một cảm giác lạ, có lẽ xem với một sự thân thiết nào đó làm cho hắn không thể nào lý giải nổi.
Quả thật đối với luyện thể thuật thì hắn hoàn toàn chưa hiểu gì, mà nói thật hắn cũng không mấy hứng thú với thứ công pháp không đầy đủ này, nếu như có luyện được thì biết kiếm đâu ra phần còn lại chứ. Nhưng sự cảm giác lại khiến hắn khó lựa chọn.
600 linh thạch, một giọng nói già nua vang lên, Hoàng Trần thoáng đưa mắt nhìn về phía phát ra âm thanh, thì ra chính là người có số 18 ban nãy đã mua hòm vật phẩm về binh khí. Hiển nhiên người này xuất thân gia tộc hoặc môn phái nào đó có tên tuổi, Hoàng Trần phán đoán.
Không có ai ra giá tiếp theo, giọng nói của Lão già chủ trì đấu giá hội có vẻ khá thất vọng vang lên: 600 linh thạch lần thứ nhất, lần thứ 2....
650 linh thạch, Hoàng Trần đột nhiên ra giá khiến cả hôi trường đều đổ dồn mắt về phía vị trí của hắn, hiển nhiên đối với vật phẩm này rất ít người có hứng thú bỏ ra một khoản tiền lớn như thế để mạo hiểm, kể cả Hoàng Trần cũng thế, hắn khá đắn đo vì tài lực của hắn còn phải để dành cho phần đấu giá phía sau.
700 linh thạch, lão già số 18 tiếp tục ra giá.
750 linh thạch, Hoàng Trần tiếp tục tăng giá.
Sau mấy lần tăng giá lão già số 18 cũng bỏ cuộc, cuối cùng Hoàng Trần thành công mua công pháp này với giá 850 linh thạch, điều này khiến cho gia sản của hắn hao mất hơn một nửa.
Phần thứ nhất của đấu giá hội tới đây là kết thúc, sau đây chúng ta chuyển sang phần thứ 2, như thường lệ là phần của giao dịch tự do. Ban tổ chức chỉ đứng ra duy trì và là trọng tài giúp các vị, phẩm chất của vật phẩm trao đổi do các bên tự mình xem xét và quyết định, phí mỗi lần giao dịch thành công chỉ có 2 linh thạch cho mỗi bên. Tiếng lão già chủ trì đấu giá hội vang lên một cách rành rọt.
Toàn thể hội trường bắt đầu sôi nổi hẳn lên, vật phẩm được gửi lên trao đổi rất đa dạng và nhiều chủng loại, từ đan dược, linh dược, binh khí, bí kíp... tuy nhiên số giao dịch thành công cũng chỉ khoảng 30 % vì dù sao thì giao dịch kiểu này cũng khá mạo hiểm do thời gian ngắn nên công tác kiểm tra xác định chất lượng là không thể bảo đảm an toàn tuyệt đối.
Hoàng Trần cũng thành công dùng mấy món binh khí chiến lợi phẩm để trao đổi được mấy gốc linh dược khan hiếm của đan dược tứ phẩm nhưng còn chưa đủ tuổi, từ lâu hắn đã có ý định tự trồng cho mình một dược điền nhưng chưa có điều kiện, gần đây hắn có một số ý tưởng thử nghiệm mới mẻ nên những chuẩn bị này là hoàn toàn hợp lý.
Tuy nhiên đó không phải là mục đích chính, cái hắn mong đợi của buổi đấu giá hội này thì mãi chưa xuất hiện khiến cho hắn khá sốt ruột.
Thời gian trao đổi hội diễn ra được nửa canh giờ thì những vật phẩm tham gia trao đổi cũng dần thưa thớt, tuy nhiên mức độ quý hiếm của vật phẩm cũng ngày một nâng cao. Lúc này trên đột nhiên xuất hiện một vật phẩm khiến Hoàng Trần chú ý đó chính là một ngọc giản chứa đựng bản đồ lộ tuyến của một số khu vực hải lưu của Đông Hải khu vực sâu nhất nối liền giữa Hoàng Sa quận và Trường Sa Quận. Bản đồ này do một tiền bối tán tu có tu vi Kết Đan kỳ, chuyên đi sưu tầm và thu hái linh dược cao cấp. Sau khi tọa hóa cách đây không lâu để lại, có đánh dấu một số vị trí có sắc xuất chứa linh dược quý hiếm mà tiền bối này đi qua, thậm chí có một số ghi chép tỷ mỉ về một số linh dược mà ông đã từng thấy mà chưa đến độ tuổi khai thác.
Bản đồ này rất hữu ích với những người có hứng thú với linh dược và ưa mạo hiểm truy tìm phú quý. Yêu cầu đổi lấy đan dược cấp 4 hỗ trợ đột phá Kết Đan kỳ như Ngũ Hành Đan, Vật phẩm phòng hộ cao cấp hoặc có thể trao đổi bằng linh thạch.
Sau khi Bích Loan tuyên bố yêu cầu trao đổi thì cũng không có mấy người hứng thú với món vật phẩm này, vì thực ra dù sao cũng chỉ là một tấm bản đồ của cá nhân, không biết mức độ chính xác và giá trị của nó thế nào, hơn nữa không phải ai cũng có hứng thú với việc bỏ ra một đống của mua về một thứ mạo hiểm cả, vì vậy lác đác cũng có mấy người đưa ra vật phẩm phòng hộ như áo giáp, vòng tay, mặt nạ... nhưng đều không thỏa mãn yêu cầu của người đổi. Còn về Ngũ Hành Đan thì hiển nhiên chẳng ai dại gì lại mang nó ra đổi.
Ta có thể dùng linh thạch để đổi: Hoàng Trần lên tiếng.
Rất nhanh sau đó Hoàng Trần cùng với người bán đã truyền âm và thống nhất được giá cả của vật phẩm. Hắn thành công mua tấm ngọc giản bản đồ với giá 450 linh thạch. Đó cũng là cái giá lớn nhất mà hắn có thể trả được, vì trong trữ vật của hắn sau khi mua Ngũ Hoàng Tinh và công pháp Ngọc Luân Kinh thì cũng chỉ còn vẻn vẹn có 600 linh thạch trung phẩm với mấy vạn hạ phẩm linh thạch, hắn còn phải chi rất nhiều thứ. Sau đấu giá hội hắn phải tìm cơ hội để bán bớt một số vật phẩm không cần thiết để tăng thêm gia thân tài chính mới được vì còn rất nhiều việc cần tới linh thạch trong thời gian tới.
Nửa canh giờ sau đó Hoàng Trần đã có mặt tại quán trà lối ra của đấu giá hội, diện mạo của hắn cũng đã khôi phục trở thành Trần Hòe. Gặp lại Lý Hùng rồi cả hai cùng nhau rời khỏi khu vực hội chợ. Hiển nhiên cả 2 đều không đề cập tới vấn đề trong đấu giá hội vì như thế là không cần thiết, dễ dẫn tới hiểu lầm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...