Ngạo Thiên Tuyệt Sắc Ma Phi : Mị Thế Yêu Đồng


Trong đám người lại sôi trào , thưởng quá phong phú , ai lại không muốn có được. “Im lặng, im lặng!” Bích dao không nói gì lắc đầu, vẻ mặt không hờn giận:“Hiện tại bắt đầu thí luyện ! Mọi người nhanh nhanh tiếp nhận chức vụ ở cổng !” Dứt lời, đám người chật chội đến bên cạnh nơi nhận . Qua cổng đó là cửa vào của cốc tinh tê . Nam Ly Ưu yên lặng đi ở sau. Chờ mọi người đều lĩnh hoàn nhiệm vụ sau, nàng mới sâu kín bước trên cầu đá. Phía trước lối vào được đặt cái bàn có hai đệ tử canh giữ , nhìn thấy Nam Ly Ưu đi tới đánh giá một lúc , mới chậm rãi hỏi:“Đến thí luyện?” “Phải.” Nam Ly Ưu thản nhiên hồi đáp.
Một đệ tử lấy ra bút lông trong ống đựng lạnh như băng nói:“Tên, tuổi!” Nam Ly Ưu cầm bút lông viết ‘Nam Ly Ưu’, mười hai tuổi. Nam tử cầm lên xem , lập tức ánh mắt trừng lớn ,“Ngươi chính là thất công chúa?” “Phải , làm phiền hai vị phát lệnh bài nhiệm vụ !” Nam Ly Ưu bình tĩnh nói. “Đâu có, đâu có! Viện sĩ đã nói qua, để công chúa làm nhiệm vụ nhẹ nhàng nhất !” Nam tử không dám chậm trễ, từ trong hòm lấy ra một lệnh bài màu đỏ .

“Công chúa, đây là nhiệm vụ của người , chỉ cần lấy năm cây Linh Tê thảo ở tinh tê cốc có thể thông qua .” Nam tử tiếp tục nói, ánh mắt nghiên cứu tìm tòi , âm thầm nhìn từ trên xuống dưới. Điều này sao khác tin đồn a, không phải nói thất công chúa si ngốc, nói chuyện lắp báp , phế vật sao? Hiện tại sao không giống .
Nam Ly Ưu nhìn lệnh bài ở trong tay , xoay người đi đến lối vào của cốc tinh tê cốc . Một đạo linh khí dao động , nhanh chóng cắn bóng dáng của nàng. Tiến vào trong cốc Nam Ly Ưu mới phát hiện chính mình đã ở bên trong kết giới . Trên đỉnh đầu cành lá tươi tốt che khuất hơn nửa trời , chỉ có vài tia nắng len lỏi qua , cho dù là ban ngày cũng làm cho cốc giống như hoàng hôn.

Nam Ly Ưu nhìn quanh bốn phía mặt không chút thay đổi , quay một vòng . Nhìn bốn phía đều là cây cao to rậm rạp cùng bụi cây thấp bé . Đi được một dặm , bên tai vang lên tiếng bước chân . Thanh âm như có như không theo xa xa truyền đến, lắng nghe thật kĩ , xác định không có nghe sai , bước chân càng ngày càng rõ ràng , rất nhanh lại gần chỗ nàng đang đứng .
Chủy thủ của Nam Ly Ưu ở cổ tay lộ ra , gắt gao nắm ở trong tay. Tiếng bước chân, càng ngày càng gần. Nam Ly Ưu cầm chủy thủ lên , mắt chợt lóe, liền chạy tới hướng có tiếng bước chân . “A! Dừng tay! Dừng tay! Ta là người a!” đột nhiên hô lên tiếng người . Nam Ly Ưu thu hồi tay , đá đối phương một cái đến lùm cây . Chỉ thấy phía sau bạch quang chợt lóe, từ phương hướng của nam tử , xuất hiện một con hổ trắng
Nam Ly Ưu né tránh nhẹ , nửa quỳ trên mặt đất , gắt gao nhìn chằm chằm con vật màu trắng so với con cọp ở vườn bách thú còn lớn hơn gấp đôi . Hai mắt sáng ngời . Đây là một tứ giai ma thú, bởi vì trên trán có chữ ‘Vương’ chưa thành hình. Một cao cấp ma thú ngoại trừ trên trán có ấn ký riêng . Còn có được bãn lĩnh phi phàm , có thể cùng người đối thoại thoải mái . Thậm chí nàng có thể triệu hồi đem nó trở thành ma thú của nàng . Nam Ly Ưu đối với ma thú như vậy không một điểm hứng thú.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận