Ngạo Thiên Tuyệt Sắc Ma Phi : Mị Thế Yêu Đồng


Một đôi mị đồng màu tím , chậm rãi mở.
Thân thể đau đớn làm cho Mạc Ly Ưu tiếp nhận một chuyện thật, nàng xuyên
qua.
Cảm nhận được thân thể da tróc thịt bong đau đớn, trong đầu nàng chậm rãi
xuất hiện một ít đoạn ngắn.
Nàng thế kỷ 21 dị năng đặc công thiên tài cấp A - Mạc Ly Ưu, xuyên qua thời
không trên đại lục Tạp Nhĩ .
Thất công chúa Nam Minh Quốc - Nam Ly Ưu - Không được sủng ái nhận hết xa
lánh cùng ngược đãi
Đơn giản là nàng cùng chính mình giống nhau, có được một đôi mị đồng màu tím
, liền bị coi là người mang điềm xấu .
Bởi vì trời sinh không có đấu khí nên nhận hết khi dễ của huynh đệ tỷ muội .
Lần này bởi vì không cẩn thận, đem chén thuốc đụng vào Nam Linh Lung ngũ
công chúa làn váy , liền bị nàng dùng roi trừng phạt chí tử.
Mà nàng - Mạc Ly Ưu, bị chính mình tỷ muội tin tưởng , lừa tới phượng đoạn nhai,
độc châm bắn ra, một chưởng rơi xuống vách núi đen.
Bị rớt xuống sườn núi , nàng nghe được tiếng cười lạnh thanh cuồng vọng của tỷ

muội .
“Mạc Ly Ưu! Chỉ có ngươi chết, ta mới có cơ hội được hưởng của ngươi hết thảy!”
Thật buồn cười a! Vào sinh ra tử mười mấy năm , đổi lấy tỷ muội tin tưởng phản
bội .
“Thu Nguyệt, đánh a ! Còn ngẫn người ra làm chi!” Nam Linh Lung tức giận hô,
làm cho người nghe thật không thoải mái.
“Ngũ công chúa , thất công chúa đã muốn hôn mê ...... Lại đánh, nô tỳ sợ......”
Thị tỳ Thu Nguyệt bên ngưởi Nam Linh Lung xem xét Mạc Ly Ưu nằm trên mặt
đất cả người toàn máu lo lắng nói .
Tuy rằng thất công chúa không được sủng ái , nhưng vẫn là công chúa, nếu như
chết thật, Hoàng Thượng trách tội xuống , mạng nhỏ của nàng liền xong rồi.
“Sợ cái gì, phế vật này , đã chết sẽ chết. Phụ hoàng sẽ không trách cứ!” Nam
Linh Lung chán ghét nói :
“Dùng roi của ta đánh , đánh cho ta ! Có chuyện gì, bổn công chúa chịu trách
nhiệm. Nam Minh quốc , không ai không biết không hiểu, thất công chúa không
phải con người .” Nam Hạo Tuyết rút ra trên lưng roi tùy thân đưa qua . Uống
một ngụm trà , nói chậm :
“Vâng !” Nếu tứ công chúa đã nói như vậy, Thu Nguyệt liền không hề do dự, giơ

roi của tứ công chúa đưa qua hướng thân thể Ly Ưu đánh . Ngay lúc roi sắp dừng
ở trên người Mạc Ly Ưu , bàn tay nhỏ bé ở giữa không trung vững vàng chụp
được
Thu Nguyệt kinh ngạc nhìn bàn tay nhỏ bé giữa không trung , khí lực kia lớn đến
nỗi nàng có chút cầm không được.
Mạc Ly Ưu chậm rãi đứng lên, một đôi mắt tím lạnh lùng nhìn Thu Nguyệt.
“Ngươi, ngươi nhìn cái gì mà nhìn,ngươi còn nhìn ta móc hai tròng mắt của ngươi
ra ! Ngươi phế vật này ...... A......” Lời Thu Nguyệt còn chưa nói xong , chỉ cảm
thấy một trận gió thoáng qua bên tai Trước mắt ánh sáng đột nhiên tối đen ......
Thu Nguyệt hai tay ôm mắt , đau đớn té trên mặt đất, miệng hừ hừ, chân động
vài cái, không hề nhúc nhích.
Mạc Ly Ưu tay phải nắm hốc mắt Thu Nguyệt . lấy ra tròng mắt sống , màu đỏ
của máu tươi còn dính trên tay nàng .
Nam Linh Lung cùng Nam Hạo Tuyết, cùng với một ít cung nữ thái giám đứng
phía sau , cứng lưỡi nhìn .
Động tác nhanh như gió , đối với một người không có bản lĩnh mười mấy năm ,
chỉ sợ là không có người làm được đi!
Này, này có phải vẫn là Thất công chúa yếu đuối như liễu, ngu ngốc , ngay cả
đấu khí đều tụ tập không đồng đều sao ?
“Nam, Nam Ly Ưu, ngươi phản, ngươi dám giết thị nữ của ta ! Ta......” Nam Linh
Lung sắc mặt trắng bạch ngón tay chỉ vào Mạc Ly Ưu, run run nói .
“Ngũ tỷ chẳng lẽ muốn này hai con mắt này ? Ta đây liền cố mà tặng cho ngươi!”
Mạc Ly Ưu tuyệt mỹ tươi cười,tay khẽ động . Hai con mắt máu chảy đầm đìa
dừng lại ở bát trà của Nam Linh Lung .


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận