Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

Trần Hạo là hiểu ý tứ Long Đình. Nói là mình chịu trách nhiệm, đơn giản là muốn giúp mình vượt qua nguy cơ. Hắn đạt được ký ức của Quách Nô, đã rõ cùng Long Đình song tu sẽ mang đến chỗ tốt kinh người như thế nào. Hơn nữa Trần Hạo cũng tin có Long Đình giúp, thực lực cùng cảnh giới của hắn sẽ tăng lên nhanh hơn. Nhưng cái này không phải hắn muốn, cũng không phù hợp đạo của hắn. Quan trọng hơn là cái này đối với Long Đình không công bằng. Đương nhiên, quan trọng nhất là Trần Hạo có lòng tin bằng vào lực lượng của mình vượt qua lần nguy cơ này, thông qua thánh điện khảo hạch. Cho nên hắn không có lý do gì ủy khuất Long Đình sớm làm ra chuyện cho Long gia khó xử.

“Vì sao? Ngươi chẳng lẽ không muốn chịu trách nhiệm? Ta muốn cùng nhau rời khỏi với ngươi...”

“Đừng chịu trách nhiệm được không. Ngươi bây giờ làm như vậy, đối với ngươi, đối với ta, đối với Long gia các ngươi, đều không tốt. Lại nói, đây là khảo hạch của thánh điện đối với ta, đường tu luyện của ngươi cũng không thích hợp theo ta cùng nhau lịch luyện, cái này còn chưa phải lúc, hơn nữa ta cũng không muốn lén lút... Ngươi không cần lo lắng ta, trong lòng ta có tính toán!” Trần Hạo nói. Trong lòng đối với quyết định của Long Đình cũng rất cảm kích, “Thiếu nữ tốt như vậy, vì sao đều để cho mình gặp được? Không nói mình đối với Long Đình đã có cảm giác gì gì kia, dù là không có, giờ phút này cũng phải có rồi...”

Lúc phi hành khí của liên minh hạ xuống quảng trường thật lớn của trụ sở liên minh Huyền Thiên thành, không ra ngoài Trần Hạo dự đoán, sau khi không gian độc lập biến mất, chỗ ngồi của Đạm Ðài Liên đã trống trơn, ngay cả cơ hội gặp mặt lần cuối hắn cũng không có.

Trần Hạo cùng Long Đình, Long Dực, ở dưới ánh mắt nhìn chăm chú, bình tĩnh nhưng lãnh khốc của quản sự Thiên Tiên cảnh phi hành khí này, bước ra khỏi phi hành khí, liền rời khỏi trụ sở liên minh.

Bây giờ hắn lý luận cái gì cũng vô dụng.

Thay vì tự tìm phiền phức, không bằng im lặng rời khỏi, sẽ có một ngày, hắn sẽ dùng nắm tay của mình đem tất cả đánh nát.

...

Trần Hạo không che giấu khí tức của mình, cũng không thay đổi hình tượng của mình, bình tĩnh cùng Long Đình, Long Dực, cùng nhau bước ra khỏi trụ sở liên minh.

Ở nháy mắt bước ra khỏi trụ sở, linh hồn cảm giác cường hãn của Trần Hạo cảm ứng được vài đạo thần niệm tập trung hắn, tuy rất mịt mờ, ẩn nấp rất tốt, nhưng hắn vẫn cảm giác được.

Chuyện thánh điện nhúng tay thì không phải ai cũng biết, tin tức này khống chế ở phạm vi rất nhỏ. Trần Hạo trở về, Hoan Nhạc Cốc Ma Nghị Tinh cùng toàn bộ người muốn hắn chết, không thể không biết, không thể không đến tra xét. Tuy liên minh hạ đạt mệnh lệnh kỳ hạn mười năm, cũng không đại biểu bọn họ sẽ để Trần Hạo an tĩnh tu luyện trong mười năm.

Thượng có chính sách, hạ có đối sách.

Nếu có thể lặng yên không một tiếng động giải quyết trước, tất nhiên càng tốt.


Điểm ấy Trần Hạo đã nghĩ tới.

Đây cũng là nguyên nhân Trần Hạo quyết định lặng lẽ rời khỏi Á Dĩnh Tinh, ở trên phi hành khí, hắn cũng từng nói trước với Long Đình. Tương tự, đây cũng là nguyên nhân Long Ðình vì sao ở trước khi phi hành khí đến nơi, nói ra muốn cùng Trần Hạo bỏ trốn.

Long Dực tất nhiên cũng từ Long Đình nhận được tin tức.

Cho nên giờ phút này ba người đi rất chậm, hơn nữa ai cũng không che giấu thân phận của mình.

Long Đình đã khôi phục tướng mạo sẵn có, tuy không còn ngụy trang thành đạo lữ của Trần Hạo, nhưng giờ phút này nàng vẫn kéo cánh tay Trần Hạo, so với thời điểm ngụy trang đạo lữ càng thân thiết hơn.

Trần Hạo từ chối nàng giúp đỡ, vậy nàng liền dùng phương thức giúp đỡ mà mình có thể sử dụng được. Nàng muốn nói cho mọi người, quan hệ của Long Đình nàng cùng Trần Hạo không phải bình thường. Nàng muốn cho mọi người rõ ràng, đối phó Trần Hạo liền phải làm cùng Long gia chống đối.

Mà Long Dực ở Huyền Thiên thành có được hào quang rực rỡ, giờ phút này lại đi ở một bên khác của Trần Hạo, bước chân cố ý vô tình tụt lại sau Trần Hạo nửa bước. Tâm tư của muội muội, hắn tất nhiên rõ ràng, hơn nữa bày tỏ rõ lập trường của mình.

...

“Trần Hạo... Hô... Cùng Long Đình ngụy trang đạo lữ vậy mà là Trần Hạo...”

“Thật không nghĩ tới lại là hắn...”

“Xem ra bọn họ cũng không phải ngụy trang, là quan hệ thật không phải sao...”

Đồng thời từ trong phi hành khí đi ra, còn có Mặc Thiếu Thông bọn rất nhiều người đã sớm phán đoán ra thân phận của Long Dực cùng Long Đình. Mà giờ phút này nhìn thấy Long Ðình vô cùng thân thiết kéo cánh tay thiếu niên, cùng với Long Dực đi ở môt bên của thiếu niên, trên cơ bản đều nhận ra Trần Hạo. Tuy bọn họ chưa từng nhìn thấy chân thân Trần Hạo, nhưng thành tích sơ thí biến thái chấn động toàn bộ Hạo Vũ tinh hệ làm mọi người đối với bộ dáng Trần Hạo cũng không xa lạ.

Giờ phút này càng làm những người này hâm mộ vô cùng, dù là Mặc Thiếu Thông, Vệ Vô Song bọn thiên tài tâm cao khí ngạo cũng chỉ có phần hâm mộ ghen tị. Trần Hạo có thể có được trái tim thiếu nữ của Long Đình đệ nhất mỹ nữ, đệ nhất ma nữ Huyền Thiên thành này đã ra ngoài bọn họ đoán trước, nhưng lại tâm phục khẩu phục. Dù sao, nếu nói toàn bộ Á Dĩnh Tinh, chẳng ai so với Quách Nộ càng ưu tú hơn, chỉ sợ chỉ có Trần Hạo tiềm lực vô hạn. Nên ai cũng không thể không phục.


Đương nhiên, thời gian bọn họ hâm mộ ghen tị chỉ là trong chốc lát. Bởi vì tất cả bọn họ đều biết cảnh ngộ của Trần Hạo.

Trên thực tế, nếu Trần Hạo không có cảnh ngộ như vậy, bọn họ cũng không nhìn thấy cảnh tượng này.

Mà Trần Hạo làm như vậy cũng không phải cố ý muốn thơm lây Long gia. Hắn chỉ muốn chọc mù mắt chó đám người này, nghênh ngang tiến vào Long gia, Sau đó lại lặng lẽ biến mất. Trần Hạo tin, chỉ cần đến giám thị mình không phải Đại La Kim Tiên, hắn liền có thể lặng yên không một tiếng động rời khỏi.

Chẳng qua, Trần Hạo cũng không cách nào xác định đối phương có thể có Đại La Kim Tiên đến hay không.

Cho nên hắn còn muốn ở Long gia nhẫn nại vài ngày.

...

“Trần huynh! Trần huynh...”

Thời điểm Trần Hạo vừa bước ra khỏi cửa lớn trụ sở liên minh, một thanh âm quen thuộc mang theo một tia kích động chợt xuất hiện. Rất nhanh lao về phía Trần Hạo.

Trần Hạo lúc nghe được thanh âm này, vẻ mặt bình tĩnh nhất thời nhíu mày khó chịu.

Long Đình, Long Dực cũng nhíu mày nhìn về phía người tới cùng với cao thủ đi theo ở phía sau người tới, sau đó đều nhìn về phía Trần Hạo, tuy không nói gì nhưng ánh mắt đều là đang hỏi, “Sao ngươi cùng người như thế quen biết, còn rất quen thuộc?”

Người tới chính là một người trong năm đại gia tộc, thuộc Tây Môn gia ở Huyền Thiên thành, cũng có tiếng quần là áo lụa, Tây Môn Phong.

Trần Hạo rối rắm trừng mắt nhìn Tây Môn Phong, nói không ra lời, tính một cước đạp bay, nhưng bộ dạng người ta là mạo hiểm đến báo tin cho hắn.

“Trần huynh, xin lỗi... Ngươi nhất định phải bảo trọng, đừng để người ta hạ độc thủ! Tây Môn Phong ta thề làm cho Tây Môn gia chúng ta rời khỏi, lần này Tây Môn gia chúng ta tham dự... Nhưng không phải chủ mưu! Mười năm, ta còn thời gian... Những cái này cho ngươi, đây là ta bây giờ duy nhất có thể làm!” Tây Môn Phong nhìn đắm đuối Trần Hạo, truyền âm nói, cùng lúc nói, đem một cái nhẫn trữ vật cấp linh bảo đã sớm chuẩn bị tốt đưa về phía Trần Hạo, “Về sau, ngươi có gì cần, cứ việc nói với ta, chỉ cần ta có thể lấy được, đều sẽ cho ngươi... Ta tin tưởng ngươi nhất định có thể vượt qua kiếp nạn này! Sau khi gặp ngươi, ta sẽ xuất phát đi Hạo Vũ Tinh, ta không tin, ngươi thiên tài danh chấn Hạo Vũ tinh hệ như vậy sẽ không có ai quản!”


Nghe Tây Môn Phong bi phẫn nói, ánh mắt lo lắng, truyền âm tràn ngập cảm tình.

Trần Hạo rối rắm chết đi sống lại, nên giận hay nên vui, nên khóc hay nên cười thiệt là khó. Đột nhiên cảm thấy gia hỏa này rất đáng thương, thâm tình như thế quả thực cảm thiên động địa. Đáng tiếc dùng sai đối tượng rồi.

Tây Môn Phong có thể được biết tin tức hắn trở về, Trần Hạo cũng không kỳ quái. Chỉ sợ toàn bộ thế lực tham dự việc này đều có thể biết. Tây Môn Phong là một trong những người thừa kế Tây Môn gia đích hệ, muốn biết cũng không khó, nhưng muốn ở lúc hắn vừa trở về, liền xuất hiện trước mặt hắn, vậy tuyệt đối là hao phí tâm huyết thật lớn, hơn nữa là vi phạm quy tắc gia tộc.

Hơn nữa Tây Môn Phong đưa qua nhẫn trữ vật cấp linh bảo, đây đều là thứ Tây Môn Phong trân quý hữu dụng đối với tu luyện.

Trần Hạo trách cũng không được.

“Đa tạ nhắc nhở. Ðồ vật ngươi thu hồi, ta không cần! Còn có, không cần ở trên người ta lãng phí thời gian, chúng ta không phải một loại người, bây giờ không phải, tương lai không phải, cũng vĩnh viễn không có khả năng là... Ta thích là nữ nhân, hiểu? Ngươi đi...”

Trần Hạo châm chước dùng từ, thanh âm lạnh nhạt cực điểm truyền âm nói. Nói xong, liền kéo Long Đình lăng không bay lên, hóa thành một tia sáng, không cho Tây Môn Phong bất cứ đường sống nào.

“Trần huynh! Ta không có ý tứ đó... Không có! Thực không có!”

Tây Môn Phong ngửa mặt lên trời kêu to, ruột gan đứt từng khúc, xé tim xé phổi.

...

“Ài, thật sự là gia hỏa đáng thương...”

“Ðáng thương? Các ngươi vừa nói cái gì, hắn cho ngươi cái gì? Giống như các ngươi quan hệ không giống bình thường...” Long Đình tò mò hỏi.

Long Dực tương tự trừng mắt nhìn Trần Hạo nói: “Gia hỏa này là hoàn khố đệ tử điển hình, có thể nói là không chuyện ác nào không làm, thường xuyên làm những chuyện vô sỉ... Trần huynh đệ, ngươi sao cùng hắn có qua lại? Ta là biết gia hỏa này có...”

“Khụ khụ, Long huynh, đừng nói nữa... Cái này cùng ta không có gì quan hệ. Nếu không phải gia hỏa này liều mạng giúp ta, ta đã sớm đem hắn đạp thành đầu heo...”

“Ca, hắn có cái gì?” Long Ðình thấy vẻ mặt Long Dực cùng Trần Hạo hai người là lạ, khó hiểu hỏi. Trực giác nàng cho biết hai người che giấu gì đó.


“Ha ha... Cũng không có gì, Trần huynh đệ thiên phú kinh người, tướng mạo càng đến cảnh giới nam nữ thông sát... May mà ca ca ta không có ham mê phương diện này, cũng không phải nữ nhân, nếu không, muội muội ngươi không chừng muốn đại chiến với ta đấy! Ha ha...”

Long Đình trừng mắt, ước chừng dại ra sau hai giây, đột nhiên nhìn về phía Trần Hạo, chợt “phốc” một tiếng, cười duyên ra tiếng.

Trần Hạo thì buồn bực đầy mặt hắc tuyến.

Chẳng qua, Tây Môn Phong cực phẩm này xuất hiện, trái lại làm cho tâm tình áp lực của ba người thoải mái hẳn lên.

...

“Tiểu tử đó thế mà cùng Long Đình quan hệ ái muội, còn là trước mặt Long Dực... Long Dực rõ ràng cũng cùng hắn quan hệ rất tốt... Chẳng lẽ hắn và Long Đình muốn làm đạo lữ, còn được Long gia tán thành?”

“Tiến vào Long gia rồi!”

“Tiểu tử này sẽ không tiến vào Long gia trốn tránh chứ? Nếu thật sự như vậy, chúng ta cũng thực không có bao nhiêu cơ hội...”

“Ha ha... Nếu thật sự như vậy, chúng ta cần cơ hội làm cái gì? Chúng ta muốn vụng trộm động thủ, đơn giản là cố kỵ hắn ở trong mười năm gặp được cơ duyên nghịch thiên nào mà thôi, rúc ở Long gia, thiên phú hắn biến thái nữa, mười năm thời gian cũng sẽ không có gì!”

“Vậy cũng phải. Chẳng qua ta thực không hiểu liên minh bên kia, chúng ta rõ ràng đều đã thông quan hệ rồi, Yến Bắc Thiên chí tôn cũng đồng ý cho chúng ta, cần gì phải cho hắn mười năm thời gian? Lấy thân phận Yến Bắc Thiên chí tôn, không có lý do gì cố kỵ nhiều... Hơn nữa, người khác có thể nói ra gì? Cái này vốn chính là pháp tắc nội bộ Á Dĩnh Tinh chúng ta, thiên tài nữa, chỉ cần vi phạm cũng phải tuân thủ phải không?”

“Ai biết được, cốc chủ của chúng ta vốn muốn tìm Yến Bắc Thiên chí tôn nói một chút, xem có thể hay không đừng kéo dài mười năm... Chỉ là Yến Bắc Thiên chí tôn không biết vì chuyện gì mà tạm thời rời khỏi Á Dĩnh Tinh... Tạm thời quản lý là Thiên Lam Tông tông chủ Lý Cửu Dương, lại không dám một mình sửa đổi quyết định của Yến Bắc Thiên chí tôn...”

“Ồ. Quên đi, mặc kệ những cái này. Chúng ta báo cáo tin tức. Hai người chúng ta thủ vài ngày nữa liền để Ma Nghị Tinh hai gia hỏa kia tự mình thủ là được, ta cũng không có thời gian ở nơi này lãng phí... Mẹ, chỉ một gã Nhân Tiên cảnh đã làm hai người chúng ta Thiên Tiên hậu kỳ đỉnh phong đến giám thị... Công phu ẩn nấp của hắn có thể tốt bao nhiêu? Thật sự là chuyện bé xé ra to...”

“Ngươi nói như vậy thì không đúng rồi, tiểu tử này thành tích sơ thí nghịch thiên, tuyệt đối không thể lấy Nhân Tiên cảnh cao thủ bình thường đến cân nhắc, huống chi Ma Nghị Tinh bên kia tra ra tư liệu rõ ràng nói, tiểu tử này công phu ẩn nấp phi thường lợi hại... Ngươi xem, một cao thủ Thiên Tiên cảnh không phải là Vô Cực Tinh bọn hắn Bạch Hỏa Liệu sao? Bọn họ đều phái ra cao thủ Thiên Tiên cảnh, liền đủ để nói rõ vấn đề...”

“Tương tự, lần này Hoàn Nam Triều cùng Liễu Thanh Dương hai người ở dưới sự trợ giúp của Hoan Nhạc Cốc cùng Tây Môn gia chúng ta, đã cai quản Vô Cực Tinh, ha ha... Hai người chúng ta hẳn cũng có thể được chia chút cực phẩm nô lệ...”

“Ha ha, đó là khẳng định. Tuy vì Bách Lý Ngưng Băng kia, Vô Cực Tinh khả năng không lớn rơi xuống làm tinh cầu nô lệ, nhưng điều kiện Hoàn Nam Triều đáp ứng chúng ta lại là phải hoàn thành. Cái này cũng không phải chúng ta ép hắn...”

“Ép hắn lại như thế nào? Bách Lý Ngưng Băng trưởng thành lên còn cần thời gian rất dài, tấn thăng đến Đại La Kim Tiên nhanh nhất cũng là chuyện trăm năm sau... Về phần Hồng Mông chí tôn dù có hy vọng nhưng cũng rất xa vời, ngươi cho rằng ả còn có thể ép qua Hoan Nhạc Cốc chúng ta sao? Loại chuyện này, Hoàn Nam Triều là tự mình hiểu lấy, hứa hẹn chúng ta sẽ chỉ nhiều hơn chứ không ít hơn... Trước báo cáo tin tức xấu đi.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui