Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
“Vậy... Phải làm thế nào?” Trần Hạo tức giận nói. Giờ phút này Trần Hạo khôi phục lý trí mới biết sức mạnh Long Ðình dùng lúc phong ấn mình đáng sợ đến mức nào. Trần Hạo có thể khẳng định dù là Địa Tiên hậu kì đỉnh phong cao thủ cũng không thể phát ra sức mạnh cường hãn như vậy. Bây giờ hồi tưởng lại cảnh tượng lúc đó, Trần Hạo cảm thấy Long Dực dùng sức mạnh đó để công kích dù là Địa Tiên cảnh trung kỳ cao thủ cũng chỉ bị miểu sát.
“Cái đó... Cùng lắm khoảng mấy ngày thời gian nữa là sẽ tự động gỡ bỏ... Huynh không cảm thấy sức mạnh phong ấn đang từ từ biến mất sao? Đừng lo lắng quá, hảo ca ca...”
Ba chữ “Hảo ca ca” gọi đến làm Trần Hạo toàn thân mềm oặt. Nhưng nghĩ đến việc mình phải chịu đựng đau khổ khôn cùng, Trần Hạo lại lập tức nổi giận, chỉ dựa vào mấy câu nói này không thể giải quyết được hắn.
“Nói! Muội rốt cục đã làm gì với ta...”
“Cái đó... Cũng không có gì, chỉ là linh quả cho huynh ăn, muội không cẩn thận vừa hay hợp thành một loại... một loại đan dược thúc tình... May mà thân thể, linh hồn, ý chí của Hạo ca huynh cường đại, gắng gượng được...”
“Muội...” Trần Hạo suýt chút nữa lên tiếng chửi tục, nói: “Nếu ta không gắng gượng được thì sao?”
“Nếu không gắng gượng được... Muội chỉ có... chỉ có... đem huynh gạo sống nấu thành cơm thôi...”
“Hồ đồ! Những chuyện như vậy cưỡng cầu được sao? Muội dù chiếm được thân thể ta... Khục khục... Sau này không được làm như thế nữa! Muội học ai kiểu đùa này vậy?”
“Là một loại trong dược điển gia tộc nhà muội... Muội chỉ biết đơn thuốc, không nghĩ nó lợi hại như vậy... Hạo ca ca, hảo ca ca, huynh bây giờ có phải cảm giác rất tốt không? Chính là cảm giác thoải mái có được sau thiên phạt tẩy lễ...”
“Thoải mái con khỉ!” Trần Hạo khó chịu, nói. Là thoải mái nhưng là đau trứng, ai sung huyết mấy ngày cũng phải hứng chịu hậu quả vỡ trứng.
...
“Chuyện gì vậy? Muội muội đột nhiên biến mất, Trần huynh đệ cũng không liên lạc được... Ðã sáu ngày rồi...”
Trong thế giới thứ hai, Long Dực vốn cùng bọn Long Đình, nhưng sáu ngày trước cũng chính là hai tháng trước trong thế giới thứ hai, Long Ðình đột nhiên biến mất, lúc đó Long Dực rất hiếu kì tại sao chẳng nói tiếng nào đã liền biến mất? Đợi trái đợi phải, muội muội vẫn không vào thế giới thứ hai, Long Dực dù biết trong phi hành khí tuyệt đối không thể xảy ra chuyện, nhưng vẫn không yên tâm, chỉ có thể liên lạc với Trần Hạo đang ở cùng muội muội trong một không gian độc lập, nhưng phát đi bao nhiêu tin nhắn đều không có bất cứ hồi ứng nào. Ðiều này khiến cho Long Dực nghĩ đến một loại khả năng, khả năng lớn nhất là muội muội cùng Trần Hạo phát sinh gì đó nên hai người mới đều rút khỏi thế giới thứ hai. Nhưng hai người họ không thể phát sinh chuyện gì được, đại chiến trong phi hành khí là không có khả năng. Mặc dù phong ấn của không gian độc lập cường đại đến Thiên Tiên cũng không thể phá vỡ, không thể thăm dò, nhưng không gian có hạn. Về phần một loại đại chiến kiểu khác thì Long Dực cũng chưa từng nghĩ qua. Đặc thù của Long gia, muội muội không phải không biết, không lí do phát sinh chuyện đó dưới điều kiện không có gia chủ và phụ mẫu đồng ý. Về phần Trần Hạo cưỡng ép lại càng không thể. Ðối với sự cường đại của muội muội, hắn hiểu hơn ai hết.
Chính vì không hiểu, nghĩ không thông, khoảng thời gian này, Long Dực đứng ngồi không yên, ngày dài như năm. Sớm biết như vậy, lúc đó đã ngồi cùng một chỗ với muội muội.
...
“Ca! Muội đến rồi...”
“Muội muội, làm cái gì vậy? Tại sao đột nhiên biến mất, lại còn lâu như vậy, có biết ca ca lo lắng như thế nào không?”
“Ha ha ha... Ca ca, huynh lo lắng cái gì, trong phi hành khí còn có thể có nguy hiểm sao? Là Trần Hạo muốn thi đấu với muội xem ai có thể lĩnh ngộ được chút gì từ trong không gian hỗn loạn, hắn gọi vội nên muội nhất thời quên nói với huynh...”
“Nha đầu này! Ta còn tưởng hai người đã xảy ra chuyện gì...”
“Không có gì, không có gì...”
Người nói vô ý, người nghe hữu tâm, một câu nói tùy tiện của Long Dực qua tai Long Đình, câu “Hai người đã xảy ra chuyện gì” giống như ám chỉ gì đó, dọa cho tiểu nha đầu sợ quá vội vàng lắc đầu. Sắc mặt thoáng đỏ.
“Sao, ở cùng hắn có vui không? Có lĩnh ngộ được gì không?” Long Dực nhìn thấy biểu cảm trên mặt Long Ðình, hỏi.
“Có gì mà vui hay không vui... Không có lĩnh ngộ. Không gian hỗn loạn, chúng ta đã lĩnh ngộ bao nhiêu lần rồi, muội là muốn trêu đùa hắn chứ đâu có ngốc đi lĩnh ngộ... Ăn uống, ngắm cảnh cũng không tệ...”
“Nghĩ một đằng nói một nẻo. Ðừng mạnh miệng nữa, biểu cảm của muội còn qua được mắt huynh sao? Ca ca ủng hộ muội... Nhưng chuyện này muội không thể quá nóng vội, càng không thể chủ động biểu hiện, dù sao, muội cũng là con gái, rụt rè một chút nam nhân mới thích... Hơn nữa, Long gia chúng ta phải chú ý rất nhiều vấn đề, theo những gì ta hiểu về Trần huynh đệ, hắn khẳng định sẽ không ở rể nhà chúng ta, càng không từ bỏ đạo lữ của hắn bây giờ... Điểm này, phụ mẫu, gia tộc chúng ta tuyệt đối sẽ không đồng ý, chí ít bây giờ là như vậy... Cho nên, nếu muội thực sự có lòng thì hãy giúp đỡ hắn, ca ca cũng sẽ cùng muội giúp hắn. Dựa vào thiên phú, tiềm lực của hắn, ta tin hắn có thể trưởng thành đến độ cao đáng sợ, chính là độ cao mà ca ca có thúc ngựa cũng không đuổi kịp. Đến lúc đó, gia tộc sẽ dùng một góc nhìn khác cân nhắc vấn đề...”
“Ca, không phải huynh rất ghét những người tiếp cận muội sao? Sao bây giờ lại giống như đẩy muội muội ra ngoài vậy?”
“Ha ha...Người ca ghét, đương nhiên là không xứng đáng với muội. Ca chỉ có một muội muội bảo bối, sao có thể để đám vô dụng đó trở thành đạo lữ của muội?”
“Nhưng hắn chỉ là thiên phú tốt một chút mà thôi, xuất thân không phải vẫn quá chênh lệch?”
“Muội cho rằng ca ca thực sự quan tâm xuất thân? Môn đăng hộ đối? Hay là muội quan tâm?”
“Muội không quan tâm...”
“Vậy thì được. Huống hồ bất luận hắn xuất thân thế nào, thiên phú của hắn đã che giấu mọi khuyết điểm! Khuyết điểm duy nhất chính là đạo lữ hơi nhiều một chút... Muội muội, muội phải dùng chút tâm, nam nhân thích nhất là nữ nhân ngoan ngoãn, dịu dàng, chu đáo... Ca ca không yêu cầu muội thay đổi, chí ít đối với hắn tốt hơn một chút.... Như vậy mới có khả năng cạnh tranh! Trần huynh đệ thực sự không tệ, ca ca mới gặp đã thân, muội thì nhất kiến chung tình...”
“Đâu có? Muội cũng chỉ là mới gặp đã thân...” Long Đình đỏ mặt phản bác, nhưng trong lòng thì thấp thỏm không yên, ngoan ngoãn, dịu dàng, chu đáo tựa như đều không dính dáng đến nàng. Bây giờ hắn vẫn còn giống như một con heo chết, bị nàng chỉnh cho không thể động đậy, còn phải chịu đựng sáu ngày sống không bằng chết. Xem ra, nếu bây giờ có thể cử động, e rằng sẽ trực tiếp khai chiến với nàng.
“Nam nhân và nữ nhân là không có khái niệm mới gặp đã thân. Trần huynh đệ đến chưa?”
“Chưa, vẫn đang cảm ngộ... Ca, muội đến phòng tu luyện cảm ngộ đây”
“Ði đi, đi đi...” Long Dực cười nói, tâm trạng cuối cùng cũng trở nên yên ổn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...