Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
“Ngăn cho ta!”
“Mau!”
Xuy Xuy xuy!
Tám Thiên Tiên cảnh tu luyện giả cùng bốn phi hành khí còn lại, cuối cùng cũng hồi lại tâm thần từ trong kinh ngạc cực độ, vọt tới với tốc độ đến cực hạn.
Xuy! Ầm!
Nhưng đúng lúc này, Ngân Dực Hào bỗng nhiên lần nữa phun thổ quang hoa sáng chói, từ trong phi hành khí của đối phương thoát ly ra, bỏ trốn như một đường lưu quang!
“Sao có thể nhanh như vậy? Sao phòng ngự có thể mạnh như vậy?”
Bọn Tây Môn Lưu Vân kẻ nào kẻ nấy kinh ngạc tột đỉnh khi nhìn thấy cảnh tượng này. Vốn dĩ phần thắng đã nằm trong tay bọn chúng, giờ phút này tim lạnh, đều tuyệt vọng. Một lần va chạm khiến phi hành khí của Thiên Mã Tinh trọng thương, còn phi hành khí của bọn nó như không bị gì, còn tốc độ bỏ trốn sau khi va chạm vẫn còn nhanh như vậy, nhanh đến mức tốc độ đỉnh phong của phi hành khí Tây Môn gia cũng không thể so sánh. Bảo mấy gia hỏa này đuổi theo đúng là làm khó. Với tốc độ đó không thể đuổi kịp.
“Không đúng, dòng năng lượng nó phun ra có vấn đề, không thể duy trì liên tục! Xem, đang chậm dần rồi... Sư huynh, mau quay trở lại, chúng ta đuổi!” Thiên Tiên cảnh cao thủ trên Hắc Thạch Tinh nhìn Ngân Dực Hào trên màn hình bỗng nhiên phát hiện vấn đề, vội vàng truyền âm.
“Hả?”
“Đuổi! Tuyệt đối không được để cho chúng chạy thoát!”
Xẹt Xẹt Xẹt...
Các đường lưu quang dưới sự tiếp ứng của phi hành khí liền quay lại trở lại phòng điều khiển, điều này cũng có nghĩa lần bao vây đầu tiên đã thất bại. Phi hành khí của Thiên Mã Tinh là thảm nhất, phần đầu bị đâm nát, may mà phòng hộ của trung tâm điều khiển bên trong cường đại vô cùng, chỉ bị hư hại phần vỏ bảo vệ bên ngoài, không chạm đến bên trong của nó. Nếu không, phi hành khí giá trị đắt đỏ coi như bỏ đi.
...
Ầm ầm ầm ầm ầm....
Năm đường lưu quang nhanh chóng đuổi theo Ngân Dực Hào, lúc này Ngân Dực Hào đang dần giảm tốc.
Trong phi hành khí của Tây Môn gia, Tây Môn Phong thần sắc kinh ngạc có chút ngơ ngác nhìn lên màn hình, tâm trạng phức tạp mâu thuẫn. Hắn hi vọng Trần Hạo có thể thoát được kiếp này, cho nên nhìn thấy Ngân Dực Hào triển hiện ra năng lực biến thái, hắn đương nhiên là vui. Nhưng số liệu hiển thị trên màn hình thể hiện rõ trạng thái này của Ngân Dực Hào không thể duy trì được lâu. Điều này có nghĩa là nó cuối cùng vẫn không thoát khỏi truy sát. Như vậy, kiểu liều mạng điên cuồng đó có thể chọc giận tất cả mọi người, dẫn đến kết cục hủy diệt. Lúc đó hắn sẽ không thể làm gì. Cho nên hắn lại hi vọng Nguyên Như thiên tôn lập tức đầu hàng, nếu như vậy, hắn dù sẽ phải đón nhận hậu quả rất nghiêm trọng, nhưng chí ít có thể bảo đảm an toàn cho Trần Hạo, vậy là đủ.
...
“Khốn nạn! Khốn nạn! Nguyên Như thiên tôn, lão tử nhất định sẽ khiến ngươi hình thần câu diệt!”
Ba Thiên Tiên cao thủ của Thiên Mã Tinh lửa giận bốc lên, mặc dù phi hành khí không bị tổn thương căn bản, nhưng sửa chữa cũng phải mất một khoản tiền lớn, hơn nữa, đối mặt như vậy lại khiến chúng chịu thiệt, đúng là mất hết thể diện.
...
“Ha ha ha! Đụng tốt lắm! Nguyên Như thiên tôn, đụng chết đám đó đi!”
“Đúng, đụng chết bọn chúng!”
“Đụng hỏng một chiếc, chúng ta chết cũng đủ vốn!”
“Thoải mái, đã đời!”
Không phẫn nộ như Thiên Mã Tinh hay kinh ngạc như bốn phương thế lực kia, trong Ngân Dực Hào, tu luyện giả nhìn lên màn hình lớn, ai nấy hưng phấn dị thường, nhiệt huyết bành trướng, bọn họ vốn rơi vào hiểm cảnh, sớm đã chuẩn bị tâm lý tử vong, nhất là lúc nhìn thấy tám đại Thiên Tiên đến gần bọn họ, trái tim như nhảy lên tận cổ họng, nhưng Ngân Dực Hào đột nhiên bạo phát khiến tất cả bọn họ ai nấy đều hưng phấn.
Trong lòng đối với Nguyên Như thiên tôn thật sự sùng bái đến vô cùng!
“Phần đầu tổn hại ba mươi phần trăm! Lên lại tinh thần, truyền năng lượng cho ta! Nguyên Như thiên tôn cần lập tức sửa chữa! Còn nữa, trận chiến này chắc chắn sẽ phải giằng co, thời gian duy trì sẽ rất dài, cho nên mọi người thời thời khắc khắc đều phải toàn lực khôi phục, khiến mình trở lại trạng thái đỉnh phong!”
Thời điểm này, Trần Hạo lần nữa xuất hiện trước mặt mọi người, thần sắc lạnh lùng bình tĩnh, nhưng vẫn hối thúc nói.
“Ðược!”
...
“Nghe rõ cho ta, năng lực luyện khí của Nguyên Như thiên tôn tương đối khủng khiếp, muốn bắt được bọn chúng thì phải hạ độc thủ, lần này chúng ta phải đến gần rồi mới xuất thủ! Không cần sợ va chạm của hắn, Thiên Mã Tinh kém nhất, không còn phi hành khí nào kém hơn nó nữa. Dưới sự vây sát của chúng ta, hư hỏng đầu tiên khẳng định là Ngân Dực Hào! Ðến lúc đó, chúng ta toàn lực xuất thủ hủy diệt Ngân Dực Hào trước! Rõ chưa?”
“Được, rõ!”
...
Nói ra thì có vẻ dài, nhưng trên thực tế chỉ là mấy phút thời gian. Tây Môn gia, Hắc Thạch Tinh hai chiếc phi hành khí đã nhanh chóng tiếp cận, đồng thời giảm bớt tốc độ. Biết làm thế nào, cái này không phải Trần Hạo cố ý, mà là tốc độ gấp hai mươi lần, hắn chỉ có thể duy trì một lát.
Trong thời gian ngắn như vậy, dù chúng nhân cung cấp năng lượng bổ sung, Trần Hạo muốn hoàn toàn tu sửa tổn thất cho Ngân Dực Hào, cũng không thể làm được. Nhưng Trần Hạo không hề cảm thấy lo lắng, hắn chuyên môn gia cường bốn vị trí va chạm cho Ngân Dực Hào, luân lưu dùng là được, đồng thời, con át chủ bài thực sự vẫn chưa dùng đến!
Hơn nữa, chiến tích đầu tiên giành được cũng tăng cường tự tin có thể chạy thoát tìm đường sống.
...
“Lại tới rồi, đến gần!”
“Đụng! Đụng chết bọn chúng!”
Vèo Vèo Vèo vèo...
Khi năm chiếc phi hành khí tiếp cận gần hơn lần trước, tám Thiên Tiên cảnh đột nhiên bay ra.
“Ði chết đi!”
Tiếng quát giận dữ kèm theo công kích cuồng bạo tế khởi đánh về phía Ngân Dực Hào, dưới sự chống đỡ của quán tính, dù chưa đến cự ly công kích nhưng xuất phát trước vẫn có thể ngăn cản va chạm của Ngân Dực Hào.
Xuy! Ầm!
Không ngoài dự liệu của chúng, Ngân Dực Hào quả nhiên cùng một thời gian lần nữa bắn ra năng lượng hồng lưu khủng khiếp, tốc độ lần nữa tăng vọt.
Nhưng lần này không phải va chạm, mà là lựa chọn bỏ chạy qua khoảng trống lớn nhất giữa năm phi hành khí.
Không thể không nói, trong không gian bốn bề trống rỗng, năm chiếc phi hành khí muốn phong tỏa mọi phương vị của Ngân Dực Hào là chuyện không thể. Tám Thiên Tiên còn có khả năng làm được, nhưng tốc độ của họ phải dựa vào phi hành khí mới có thể đến gần Ngân Dực Hào, mà vừa rồi họ vừa ra ngoài, không thể hình thành phong tỏa toàn phương vị.
Đây chính là không gian Trần Hạo có thể lợi dụng.
“Phá cho ta!”
“Kiếm tinh bạo!”
“Thời không thoa!”
Chiêu thứ nhất hiển nhiên thất bại, nhưng lúc này cao thủ vừa nhảy ra khỏi phi hành khí đã chuẩn bị tâm lý, trong nháy mắt, tuyệt học cường hãn nhất thi nhau xuất thủ, cuồng công Ngân Dực Hào đang gia tăng tốc độ.
Xuy! Xuy! Xuy! Ầm! Ầm! Ầm!
Biến cố bất ngờ lần nữa phát sinh. Ngân Dực Hào như muốn bỏ chạy, lại từ một phương vị khác dùng tốc độ kinh người quét thành một đường vòng cung tuyệt mỹ, đột nhiên chuyển hướng!
“A? Con mẹ nó! Lão tử liều với ngươi!”
Trong nháy mắt, Thiên Tiên của Thiên Mã Tinh nhìn thấy tốc độ của Ngân Dực Hào biến lớn, lại xoay tròn giống như con quay phi vũ bất ngờ xông về phía phi hành khí bọn hắn.
Rõ ràng là chọn mềm để nắn, nắn được một lần còn muốn nắn lần thứ hai. Điều này khiến cho Thiên Tiên đó thực sự nổi giận, cộng thêm mệnh lệnh của Tây Môn Lưu Vân, lần này, hắn không những không thay đổi phương hướng, mà cuồng bạo tăng tốc, một đầu nghênh đón! Dù sao phần đầu cũng đã tổn hại, phòng ngự bên trong rất cường dại, hắn tin va chạm kiểu này dù có thể khiến nội bộ tổn thương một chút, nhưng Ngân Dực Hào khẳng định cũng trọng thương.
Bành bành bành... Ầm... Ầm Ầm...
Thanh âm va chạm khủng khiếp vang lên liên miên như pháo hoa rực rỡ, bạo phát trong không gian loạn lưu mênh mông vô tận.
Ầm!
Ngay sau đó, một tiếng nổ vang hơn, khủng khiếp hơn xuất hiện, phát tán ra quang huy sáng chói vạn lần, kèm theo vô số tiếng kêu thảm cùng một đường thân ảnh nhanh như chớp bắn ra ngoài.
“Không phải chứ?”
Người của bốn phi hành khí khác đều choáng váng, tám Thiên Tiên cảnh hậu kì đỉnh phong cuồng bạo tụ tới cũng choáng váng.
Hủy diệt đồng quy vu tận!
Trong mắt tất cả mọi người, nhìn hiển thị trên màn hình thăm dò của phi hành khí, Ngân Dực Hào và Thiên Mã Tinh toàn bộ hóa thành mảnh vụn, chỉ có Thiên Tiên cao thủ của Thiên Mã Tinh chạy thoát từ trong vụ nổ đáng sợ, cả mặt và người đầy những vết máu, thê thảm vô cùng.
Xẹt Xẹt Xẹt Xẹt...
Trong tiếng nổ liên miên không dứt của phi hành khí, không ai chú ý tới vô số tàn phiến của phi hành khí cùng các Địa Tiên, Nhân Tiên căn bản không thể phản kháng đã hình thần câu diệt hóa thành thiên địa năng lượng, bị những vòng xoáy vô hình điên cuồng nuốt chửng, vụ nổ kết thúc khi hư không chỉ còn dao động năng lượng tàn lưu, hắc thủ lặng lẽ nuốt chửng, cũng lặng lẽ biến mất. Cả quá trình chỉ duy trì đúng mấy giây trời gian, cũng chính là thời gian Thiên Mã Tinh phi hành khí từ đầu đến đuôi vỡ vụn.
“Ây da da...”
Thiên Tiên cảnh cao thủ trọng thương phẫn nộ kêu lên ai oán, nhìn thân thể đầy những vết thương của mình, trong lòng hận ý ngút trời không nén nổi giận, lập tức phun ra một ngụm máu tươi ngất đi, trọng thương và phẫn nộ dẫn đến cấp nộ công tâm. May mà hai Thiên Tiên cao thủ còn lại của Thiên Mã Tinh phát ra năng lượng cường hãn bao bọc lấy hắn.
“Cẩn thận nguyên thần của Nguyên Như thiên tôn bỏ trốn, phong tỏa cho ta.”
Xuy!
Tây Môn Lưu Vân xuất thủ đầu tiên, chân nguyên hùng hồn trong nháy mắt ngưng tụ thành bình chướng phong ấn kéo dài hàng trăm dặm.
Xuy Xuy Xuy!
Ngay sau đó, các Thiên Tiên cảnh cao thủ còn lại cũng thi nhau xuất thủ.
Mặc dù đã nhìn thấy Ngân Dực Hào và phi hành khí của Thiên Mã Tinh đều tan nát, nhưng Nguyên Như thiên tôn thân là Thiên Tiên cảnh hậu kì đỉnh phong cao thủ không lý do gì chết trong đó, Thiên Tiên cảnh của Thiên Mã Tinh dù trọng thương nhưng vẫn có thể thoát ra tìm đường sống, nhục thân không bị hủy diệt, cho nên ở đây chỉ có một loại khả năng, đó là khoảnh khắc phát nổ, Nguyên Như thiên tôn đã từ bỏ nhục thân.
...
“Phù...”
Không ai biết một đường giống như một luồng khí lưu không mấy bắt mắt trong không gian loạn lưu đang dựa vào quán tính của xoay tròn cao tốc, dùng tốc độ kinh người rời khỏi chỗ này. Trần Hạo thân ở trong đó chăm chú nhìn tràng cảnh trên màn hình điều khiển, thở phào một tiếng. Giờ phút này, trên khuôn mặt tuấn dật của hắn tràn đầy hưng phấn, nhưng cả người thì ướt đẫm mồ hôi. Không phải sợ, mà là nghĩ lại thấy sợ.
Trong mấy giây sinh tử nguy cảnh ngắn ngủi, chỉ cần xuất hiện một chút sai lầm sẽ vạn kiếp bất phục.
Còn bây giờ đã thành công!
Ngân Dực Hào khởi động con át chủ bài lớn nhất, bên ngoài không ai có thể nhìn thấy, nhưng nếu lộ ra bộ dạng lúc này khẳng định sẽ khiến tu luyện giả đang hưng phấn hoan hô trong khoang sợ đến chết ngất, bởi vì Ngân Dực Hào đã bị tàn phá đến mức độ không thể tưởng tượng, nói một cách chính xác, Ngân Dực Hào lúc này đến tốc độ cơ bản nhất cũng không thể đạt được, vì đầu, đuôi, hai bên cánh, mức độ tổn hại đã đạt đến chín mươi tư phần trăm. Thân thể lồi lồi lõm lõm bị tổn thương nghiêm trọng.
“May mà đám người ngu ngốc đó không biết sư huynh đã rời đi... Cũng may Ngân Dực Hào có thể kiên trì được, nếu không, e rằng thật phải đồng quy vu tận rồi... Mình có phải quá mạo hiểm không?” Trần Hạo trong lòng thầm nghĩ.
Bước cờ này ban đầu Trần Hạo cũng không nghĩ đến. Hoàn toàn là chủ ý nhất thời xuất hiện, thậm chí còn không kịp cân nhắc hậu quả có thể xuất hiện, nhưng dưới cuồng ngạo trong xương tủy, chiến ý và tinh thần dũng cảm mạo hiểm, hắn vẫn làm.
Nguy hiểm nhưng lại ngập tràn vui sướng!
“Hi vọng chúng sẽ không nghĩ ra...” Trần Hạo bình phục kích động trong lòng, liền rời khỏi phòng điều khiển, mặc dù tâm thần sớm đã mệt mỏi, nhưng giờ phút này phải lập tức bắt đầu sửa chữa.
...
“Không...”
Trong phi hành khí của Tây Môn gia, khoảnh khắc Ngân Dực Hào phi vũ xoay tròn cùng phi hành khí của Thiên Mã Tinh va chạm phát sinh vụ nổ đáng sợ, Tây Môn Phong đang nhìn chằm chằm lên màn hình cảm xúc bỗng nhiên mất đi khống chế, phát ra một tiếng hét tuyệt vọng thê lương, ngay sau đó tinh khí thần trên người như bị hút cạn, thần tình đờ đẫn ngồi phịch xuống đất.
“Ngươi không thể chết, không thể chết... Ngươi chết rồi... Ta sống...”
“Thiếu gia! Thiếu gia... Ngươi làm sao vậy?”
Thiên Tiên cảnh cao thủ lưu lại điều khiển phi hành khí sợ hãi lên tiếng hỏi, vội vàng đỡ Tây Môn Phong dậy, trong lòng tràn ngập không hiểu. Có người hi sinh cùng đồng quy vu tận. Dù không thể bắt sống tu luyện giả trên Ngân Dực Hào, nhưng cũng không phải chuyện xấu, nuối tiếc duy nhất là điều kiện khế ước giữa Tây Môn gia và Vô Cực Tinh Hoàn Nam Triều không thể đạt thành. Không cần phải kích động như vậy. Có lẽ vị thiếu gia này đã yêu Bách Lý Ngưng Băng rồi.
Nhìn thái độ Tây Môn Phong cùng những lời thì thào không rõ, có lẽ chỉ có khả năng này.
“Không ngờ thiếu gia trước giờ phong lưu, còn có một mặt si tình... Nhưng, Bách Lý Ngưng Băng đúng là tuyệt sắc mỹ nữ khó gặp...” Thiên Tiên cảnh gia bộc của Tây Môn gia là thủ hạ trung thành dưới tay Tây Môn Lưu Vân, hắn hiểu rõ cả quá trình, cũng rõ tính quan trọng của Tây Môn Lưu Vân.
Cho nên, nghĩ đến đây vội vàng lên tiếng an ủi Tây Môn Phong.
Đáng tiếc, Tây Môn Phong giống như mất trí, chỉ đờ đẫn nhìn lên màn hình, không nghe thấy những gì hắn nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...