Ngạo Thị Thiên Địa


Nhưng thuật pháp hắc ám cao thâm khó đoán, Hàn Phong khó có thể đảm bảo bên trong không ẩn núp một vài tên biến thái nào đó.
 
Hơn nữa, dù có mượn sức mạnh của di khí giả, lấy được đá hiền giả rồi, chắc gì đám di khí giả đó đã chịu giao đá hiền giả cho hắn.
 
Đến lúc đó, khó tránh khỏi một trận ác chiến.
 
Một hành động thiếu thông minh như vậy, Hàn Phong đương nhiên không bao giờ làm.
 
Những ngày này, Tử Y cũng không đến tìm Hàn Phong, hình như sau khi Hàn Phong nhắc đến đá hiền giả, Tử Y liền rời khỏi Thiên Khởi Thành.
 
Hàn Phong không biết Tử Y đi đâu, nhưng Tử Nhược thì ngày nào cũng đến tìm hắn.
 
Hơn nữa, mỗi lần nhìn thấy biểu tình buồn bã trên mặt Hàn Phong, Tử Nhược đều lộ vẻ áy náy.
 
Rõ ràng Tử Nhược nghĩ Hàn Phong buồn như vậy là vì mình.
 
Với cô gái lương thiện này, Hàn Phong cũng có chút yêu quý, đương nhiên, đó chỉ là tình cảm đơn thuần dành cho một cô gái dễ thương.
 
Nên, mấy ngày sau, vì không muốn để cho cô gái thuần khiết đó cảm thấy áy náy nữa, Hàn Phong quyết định thu lại tâm trạng.
 
Cùng Tử Nhược dạo chơi Thiên Khởi Thành.
 
Thấy Hàn Phong hồi phục tâm trạng, Tử Nhược cảm thấy rất vui, lại bắt đầu cười nói rôm rả.
 
Lục Hạo, người thanh niên Hàn Phong gặp lúc trước, thấy Tử Nhược ngày nào cũng đi với Hàn Phong, mặt không giấu nổi vẻ khó chịu.
 
Hàn Phong nhận ra điều đó, nhưng chẳng thèm để ý,
 

Với những người như thế, dù hắn có đi giải thích, e rằng cũng phản tác dụng.
 
Nếu như đã không thể hóa giải mâu thuẫn thì Hàn Phong cần gì phải để ý đến suy nghĩ của Lục Hạo.
 
Tử Nhược thì hoàn toàn không biết chuyện Lục Hạo.
 
Mấy ngày nay, chuyện khiến cô vui nhất là được cùng Hàn Phong dạo chơi khắp Thiên Khởi Thành.
 
Từ nhỏ đến giờ, chưa bao giờ cô cảm thấy vui như vậy.
 
Cứ như vậy suốt nửa tháng trời, cuối cùng Hàn Phong cũng lại nhìn thấy bóng dáng Tử Y.
 
Sau hôm vội vã rời đi ấy, hơn nửa tháng, Tử Y gần như bốc hơi, không thấy bóng dáng đâu.
 
Lần này quay trở lại, Hàn Phong nhìn thấy một tia nghiêm trọng trên mặt ông.
 
Hàn Phong đoán, có lẽ đã xảy ra chuyện gì lớn lắm?
 
Đúng như Hàn Phong nghĩ, Thiên Khởi Thành đúng là phát sinh đại sự, hoặc cũng có thể nói, cả thiên khởi giả nhất tộc phát sinh đại sự.
 
Tử Y nét mặt nghiêm trọng quay trở lại phủ thành chủ, Hàn Phong phát hiện trong phủ thành chủ bây giờ có rất nhiều khí tức lạ.
 
Lực lượng phòng ngự xung quanh cũng được tăng cường thêm mấy lần.
 
Rõ ràng, sự có mặt của những người này chứng minh đã có chuyện gì xảy ra.
 
Trong lúc Hàn Phong còn đang suy đoán, Tử Y đã bảo Tử Nhược đi tìm hắn.
 
Lần này, Hàn Phong được gặp Tử Y trong thư phòng của ông.

 
Vừa nhìn thấy Tử Y, Hàn Phong lập tức cảm nhận được bầu không khí nặng nề ở đây.
 
Mấy ngày nay, ngay cả một người lúc nào cũng vui vẻ như Tử Nhược cũng phải chau mày nhăn mặt, rõ ràng cũng biết điều gì.
 
Lúc Tử Y nói chuyện, không hề có ý đuổi Tử Nhược ra ngoài.
 
Hàn Phong đương nhiên biết, mặc dù Tử Nhược bề ngoài nhỏ nhắn dễ thương, nội tâm thuần khiết lương thiện không thể vì thế mà coi thường năng lực của cô.
 
Mấy ngày vừa qua cũng giúp Hàn Phong hiểu thêm về bản lĩnh của Tử Nhược.
 
Tử Nhược không chỉ chưa đến hai mươi đã trở thành địa cấp đạo sĩ đen, thiên phú này đủ để những thanh niên đồng trang lứa cảm thấy hổ thẹn.
 
Ngoài ra, Tử Nhược còn được thừa hưởng bản lĩnh của phụ thân mình.
 
Rất am hiểu chuyện chữa trị thuật pháp đen.
 
Theo như Hàn Phong biết, cả thiên khởi giả nhất tộc, thuật pháp đen chia thành rất nhiều loại, là một lĩnh vực vô cùng phức tạp.
 
Cũng chính bởi vậy, việc Hàn Phong tu luyện đấu khí mới không bị phát hiện.
 
Một là dựa vào tử khí mà Vô Danh đánh vào người Hàn Phong để che giấu, hai là vì hắn từng tu luyện cửu chuyển huyền công.
 
Nên Tử Y mới hiểu nhầm thuật pháp đen mà Hàn Phong tu luyện dùng để cường thân.
 
Nếu không sao Hàn Phong lại có một thân thể cường tráng dị thường như vậy.
 
Đương nhiên, những thứ này đều được Tử Y phát hiện dựa vào con mắt y thuật trác việt của mình, chứ chưa từng hỏi qua Hàn Phong.

 
Suy đoán này của Tử Y vừa hay giúp Hàn Phong che giấu thân phận.
 
Chỉ có điều những chuyện này Hàn Phong biết được sau khi nghe Tử Nhược nói.
 
Nhưng, hắn cũng không ngốc mà đi giải thích, vui vẻ thuận theo suy đoán của họ, như vậy càng không lo bị lộ thân phận.
 
Thuật pháp đen hệ điều trị không sở hữu năng lực phòng địch, hơn nữa muốn tu luyện được thuật pháp đen hệ điều trị phải có tu vi cao hơn các thuật pháp đen khác.
 
Mặc dù thuật pháp đen hệ điều trị không có tính tiến công, nhưng địa vị trong thiên khởi giả nhất tộc bao giờ cũng cao nhất.
 
Nguyên nhân không có nó, bất luận một người lợi hại thế nào, tu vi cao thâm thế nào, rồi sẽ có ngày bị thương, vết thương không đơn giản chỉ dựa vào năng lực bản thân là có thể chữa khỏi.
 
Bởi vì chủng loại tháp pháp đen pha tạp, phần lớn trực tiếp thấm nhập vào cơ thể, công kích tinh thần kẻ thù, tạo thành tổn hại linh hồn cho kẻ thù.
 
Nhất định phải dựa vào thuật pháp đen hệ điều trị mới có chữa trị được.
 
Cho nên, đạo sĩ đen hệ điều trị mặc dù không có năng lực công kích nhưng lại được các đạo sĩ đen khác bảo vệ, thân phận địa vị tương đối cao.
 
Tử Nhược tuổi còn nhỏ mà đã có tài hoa đó, Tử Y đương nhiên phải bồi dưỡng cô như người kế nhiệm của mình, rất nhiều việc đều cho phép cô can dự vào.
 
Tử Y thấy Tử Nhược dẫn Hàn Phong vào, khẽ gật đầu, cũng không khách sáo mà vào thẳng vấn đề:
 
- Hàn Phong, thời gian vừa rồi ta không ở phủ, về phần điều kiện ngươi đưa ra lần trước, có lẽ Tử Nhược nha đầu cũng đã nói qua với ngươi rồi.
 
Hàn Phong nghe vậy chỉ gật gật đầu.
 
Tử Y tiếp tục nói:
 
- Đã như vậy, chắc ngươi phải biết tầm quan trọng của đá hiền giả với thiên khởi nhất tộc ta. Cho nên với yêu cầu của ngươi, lão phu chỉ có thể nói hai chữ xin lỗi.
 
Dừng lại một lúc, Tử Y nói tiếp:
 

- Đương nhiên nếu như người đổi sang điều kiện khác, trong phạm vi lão phu có thể làm được, ta sẽ dốc toàn lực giúp đỡ.
 
Hàn Phong sớm đã đoán ra câu trả lời này nên không tỏ ra quá thất vọng.
 
Thấy Tử Y nghiêm túc như vậy, Hàn Phong không khỏi cười nói:
 
- Nếu như bảo thành chủ đại nhân gả con gái cho tại hạ, thành chủ đại nhân có đồng ý không?
 
Tử Y nghe vậy, đầu tiên ngây ra, sau đó cười vang nói:
 
- Được lắm, có phải là ngươi để ý đến con gái ta rồi không? Nhưng chuyện này ta không thể quyết được. Chỉ cần Tử Nhược nha đầu đồng ý, lão phu đương nhiên không phản đối!
 
- Đáng ghét, đừng lấy con ra làm trò đùa!
 
Tử Nhược gnhe vậy, dậm dậm chân, nũng nịu lườm Hàn Phong.
 
Hàn Phong vốn dĩ chỉ nói đùa, chứ không coi là thật. Thời gian vừa qua tiếp xúc với Tử Nhược, mối quan hệ giữa hai người cũng không tệ, thỉnh thoảng có trêu đùa nhau cũng không ảnh hưởng gì.
 
Nên Hàn Phong không cảm thấy thế nào.
 
Nhưng Tử Nhược thì ngược lại, biết rõ là Hàn Phong chỉ nói đùa, nhưng không hiểu tại sao trong lòng lại cảm thấy có chút xấu hổ. Đôi mắt đẹp không ngừng len lén nhìn hàn Phong, sau đó lại hoảng loạn chuyển sang hướng khác.
 
Đương nhiên, hành động này không bị Hàn Phong và Tử Y phát hiện ra.
 
Hàn Phong từ từ nói cho Tử Y nghe những suy nghĩ của hắn trong thời gian vừa rồi.
 
- Tử Y tộc trưởng, trước đây tại hạ có nghe Tử Nhược nói, thiên khởi giả nhất tộc vì muốn tránh xảy ra chuyện giống như năm nghìn năm trước nên đã từng hạ lệnh tiêu hủy đá hiền giả, đúng không?
 
- Không sai!
 
Tử Y không hiểu Hàn Phong hỏi vậy là có ý gì, nhưng vẫn trả lời.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui