Rất nhanh một đạo tử sắc năng lượng giống hệt như lúc trước nàng xuất ra để đánh chết trung niên nam tử. Không một chút nghĩ ngợi Tử Nhược phóng đoàn tử sắc năng lượng này về phía Hàn Phong.
Dưới sự quan sát của Hàn Phong thì tử sắc năng lượng này so với hắc sắc năng lượng của trung niên nam tử kia thì yếu hơn rất nhiều. Nhưng thực không biết tại sao lại có thể đánh chết được hắn một cách dễ dàng như vậy.
Trong lòng Hàn Phong cảm thấy nghi hoặc, động tác tay cũng không chậm đồng dạng vung tay lên liền đem đạo năng lượng công kích mà Tử Nhược vất vả lắm mới ngưng tự ra được đánh tan.
Vì phòng ngừa vạn nhất nên Hàn Phong cũng không chậm trễ, thân hình chợt loé lên, ngay lập tức xuất hiện đằng sau Tử Nhược, chế trụ nàng.
Tử Nhược chỉ thấy trước mắt xuất hiện một bóng ảnh, còn chưa kịp kinh ngạc thì đã rơi vào trong tay Hàn Phong. Trong lòng nàng nhất thời kinh hãi, vội vàng giãy giụa muốn thoát ra khỏi ma trảo của Hàn Phong. Chỉ tiếc mà nàng có làm thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể nào giãy thoát được.
Lập tưc Tử Nhược tức giận nói:
- Ngươi rốt cuộc là ai, tại sao lại luốn bắt ta?
Lúc này Hàn Phong cũng chỉ cách Tử Nhược có nửa người, hương thơm của nữ nhân từ trên người Tử Nhược không ngừng bay vao mũi Hàn Phong.
Lại nghe Tử Nhược nói như vậy thì Hàn Phong trầm ngân một phen, rồi mới tận lực dùng ngữ khí bình thản để nói chuyện:
- Ngươi yên tâm, ta không có ác ý đối với ngươi!
- Ngươi dựa vào cái gì mà muốn ta tin tưởng. Ngươi nếu không thả ta ra thì ta sẽ không tha cho ngươi!
Lúc này Tử Nhược hiển nhiên cũng biết được thân thể của mình và Hàn Phong cơ hồ đã dính chặt lấy nhau.
Lớn như vậy rồi nhưng Tử Nhược cũng là lần đầu tiên ở gần nam nhân đến như vậy. Trong lúc nhất thời nàng cảm thấy xấu hổ vô cùng. Nhưng Hàn Phong vẫn như trước, không có chịu thả nàng ra khiến cho Tử Nhược càng thêm sợ hãi.
Hàn Phong nghe vậy thì cũng cảm khái nói:
- Ta có thể buông ngươi ra. Nhưng nếu ngươi còn xuất thủ thì ta cũng không khách khí đâu!
Nói xong, Hàn Phong cũng buông Tử Nhược ra. Sau khi khôi phục lại tự do thì Tử Nhược vô thức tránh xa Hàn Phong, đôi mắt tràn ngập tức giận nhìn chằm chằm vào Hàn phong.
- Ngươi là ai?
Tử Nhược tức giận nói.
Hàn Phong không trả lời vấn đề của nàng, ngược lại cười nói:
- Yên tâm! Ta không phải địch nhân của ngươi. Địch nhân của ngươi là bọn họ, ta cũng là giúp ngươi giải quyết rồi. Để báo đáp lại ta nghĩ chỉ cần ngươi nói cho ta biết một chút tin tức là được!
- Ngươi vọng tưởng! Mặc dù ngươi không phải là Dị Khí giả nhưng ta dù chết cũng không nói cho ngươi biết bất cứ chuyền gì.
Tử Nhược trước tiên là tức giận bác bỏ.
Hàn Phong nghe vậy thì không khỏi sửng sốt. Hắn không nghĩ tới nữ tử trước mắt dĩ nhiên lại cương liệt đến như vậy. Nhìn vẻ mặt tức giận của nư tử, nghĩ đến hiển nhiên nàng hiểu nhầm ý tứ của mình cho rằng mình muốn từ trong miệng nàng muốn biết được điều gì đó cơ mật.
Xem ra thân phận của nữ tử này không thấp. Trong lòng Hàn Phong cũng phải mỉm cười.
- Nghe được Tử Nhược nói như vậy thì trong lòng Hàn Phong cũng nhanh chóng suy nghĩ, thoáng đảo mắt một hồi Hàn Phong có thể nhận định từ trong lời nói của Từ Nhược thì xác định rằng thân phận của nàng không thấp. Những thành viên của Dị Khí giả này hiển nhiên muốn bắt được nàng mà tốn hao không ít công sức.
Phấn tích đến tận cùng, trong lòng Hàn Phong cũng thông suốt tất cả.
Nguyên lai mặc dù là hắc ám thuật sĩ nhưng cũng giống với võ giả, nội bộ của họ cũng không có hoà thuận.
Bên trong hắc ám thuật sĩ cũng có sự cạnh tranh. Đây chính là chân lý không bao giờ thay đổi.
Nghĩ đến đây Hàn Phong cũng có biện pháp.
Có thể từ trên người nữ tử này mà tìm được một tia đột phát.
Cuối cùng Hàn phong cũng mở miệng nói:
- Ngươi không nên hiểu lầm ta. Ta chính là giúp ngươi giết chết đám người Dị Khí giả, cũng không phải là địch nhân của ngươi! Điều mà ta muốn hỏi cũng chỉ là một vài sự tình đơn giả, cũng không phải là bí mật gì quá to lớn mà ngươi không thể nói được!
- Thực sự là như thế?
Tử Nhược dù sao cũng còn trẻ, tâm tư cũng tương đối đơn thuần. Nghe Hàn Phong nói như vậy thì cũng nhớ tới lúc trước hắn giúp bản thân mình giết đám người Dị Khí giả cho nên cảnh giới trong lòng cũng được buông lỏng đôi chút. Nàng lập tức hỏi
-Hàn Phong thấy ngữ khí của Tử Nhược đã có phần tin tưởng mình thì cũng nhanh chóng nói:
- Nếu như ta xuất thủ với ngươi thì ngươi cho rằng bản thân có thể là đối thủ của ta sao? Hơn nữa ta có thể nói cho ngươi biết, chỉ cần ta muốn thì cũng có hơn mười biện pháp khiến cho ngươi mở miệng.
Tử Nhược nghe vậy thì trong lòng cũng không phục. Nhưng nàng cũng minh bạch lời nói của Hàn Phong không hề sau. Còn về nửa câu sau thì Tử Nhược cũng rất tin tưởng hắn có thể làm được.
Dù sao thì là một hắc ám thuật sĩ đối với nhiếp hồn thuật cũng có hiểu biết nhất định. Tuy rằng Tử Nhược chưa có từng thử qua nhưng bản thân nàng cũng biết tới ba bốn phương pháp không chết đối phương.
Thoáng trầ mặc trong chốc lát, Tử Nhược lựa chọn tin tưởng Hàn Phong, đồng thời chậm rãi nói:
- Được rồi! Ta cũng tạm thời tin tưởng ngươi, xem như để báo đáp việc ngươi giúp ta mà nói cho ngươi biết một số sự tình. Bất quá đừng vọng tưởng từ ta mà biết được một ít cơ mật.
Hàn Phong không cầu gì hơn, lập tức gật đầu nói:
- Đầu tiên ta muốn biết ngươi là ai? Còn nữa những người vừa tập kích ngươi có thân phận gì? Vì sao bọn họ lại được gọi là Dị Khí giả?
Ba vấn đề Hàn Phong hỏi khiến cho Tử Nhược trợn mắt nhìn Hàn Phong.
Bị một tuyệt sắc mỹ nữ nhìn như vậy thì Hàn Phong cũng cảm thấy bất đắc dĩ buồn bực nói:
- Ngươi nhìn ta làm cái gì? Lẽ nào ta hỏi như vậy không đươcn sao?
Tử Nhược nghe vậy thì lúc này tinh thần mới khôi phục lại, ngữ khí chần chờ nói:
- Ngươi không biết ta là ai?
- Biết thì ta còn hỏi ngươi làm gì?
Hàn Phong tức giận nói.
Trong lòng mặc dù có suy đoán nhưng Hàn Phong cũng vẫn lắc đầu nói tiếp:
- Ta xác thực không biết, ta trước đây vẫn luôn ở trong núi tu luyện. Lần này sư phụ muốn ta ra ngoài lịch lãm một phen.
Hàn Phong đơn giản bịa ra một lý do để che giấu thân phận của mình.
Lập tức Tử Nhược hỏi:
- Vậy ngươi kế tiếp chuẩn bị đi đâu?
- Không rõ lắm, ta đối với nơi đây không có quyen thuộc. Dù sao thì hôm nay ta hạ sơn, người đầu tiên ta gặp cũng là ngươi và đám người vừa rồi!
Hàn Phong làm bộ dạng vô tri nói.
Tử Nhược nghe vậy thì trong lòng mừng thầm. Xem ra người trước mặt này thực lực vô cùng cường đại nhưng cái gì cũng không biết. Nếu như có thể mượn hơi thì không thể nghi ngờ là trợ lực không nhỏ.
Nhất thời Tử Nhược liền quyết định vô luận thế nào thì cũng phải lôi kéo được người này.
Chòng mắt Tử Nhược chợt chuyển, nàng mở miệng nói:
- Ta là Tử Nhược, đám người lúc nãy truy sát ta là Dị Khí giả. Nếu ngươi không ngại thì chúng ta có thể vừa đi vừa nói chuyện. Trên đường ta có thể nói cho ngươi nghe.
Hàn Phong nghe vậy thì nội tâm vô cùng vui vẻ, thực không nghĩ tới lại có thể dễ dàng đạt được sự tín nhiệm của nữ tử này đến như thế.
- Hảo! Ta vừa lúc không biết đi đâi. Ngươi đã nguyện ý vậy ta liền theo ngươi một đoạn đường. Vừa hay cũng có thể bảo hộ cho ngươi.
Hàn phong làm bộ vui vẻ nói.
Trong lòng ai cũng có tính toán của riêng mình. Rất nhanh cả hai kết thành bạn đồng hành.
Tử Nhược còn thỉnh Hàn Phong hỗ trợ có thể chôn cất hai mươi thủ hạ chết trận.
Hàn Phong vì muốn có được sự tín nhiệm của nàng mà không thể từ chối. Làm xong tất cả mọi chuyện thì Hàn Phong cùng với Tử Nhược ly khai.
Mà kế tiếp trong cuộc nói chuyện giữa hai người thì Hàn Phong cũng biết được địa điểm mà bọn họ sẽ tới chính là Thiên Khải thành.
Dựa theo Tử Nhược nói thì hôm nay Thiên Khải thành chính là một trong hai toà thành duy nhất còn tồn tại trên phiến đại lục này. Đồng thời phiến đại lục này cũng là địa phương hoạt động của hắc ám thuật sĩ.
Bất quá Hàn Phong cũng từ trong miệng Từ Nhược nói bóng nói gió mà biết được những hắc ám thuật sĩ này cũng không có gọi bản thân họ là hắc ám thuật sĩ mà thống nhất gọi là Thiên Khải giả.
Ngụ ý là Thiên thần sứ giả.
Hàn Phong tự nhiên thập phần xem thường nhưng cũng không có ngốc tới mức nhắc lại.
Về phần đám người truy sát Tử Nhược bị Thiên Khải giả gọi là Dị Khí giả.
Ý bọn họ là những người phản bội thiên thần là Dị Khí giả.
Nhưng nghe khẩu khí của Tử Nhược thì những Dị Khí giả đó tựa hồ đã phạm phải tội ác ngập trời nào đó.
Mà lúc này Hàn Phong cũng hỏi, Tử Nhược nhất thời nghiến răng nghiến lợi nói:
- Nếu như không phải những Dị Khí giả này thì Thiên Khải giả bộ tộc chúng ta làm sao phải lưu lạc tới phiến đại lục này. Năm đó bọn họ khư khư cố chấp, thực không ngờ qua bao nhiêu năm tháng mà bọn họ vẫn không biết hối cải. Dĩ nhiên lại bí mật nghiên cứu cấm thuật, kết quả bọn họ dùng nó đối với Thiên Khải giả bộ tộc của ta. Mà nguyên bốn Thiên Khải giả bộ tộc cũng đã chậm rãi khôi phục lại thì lọt vào đợt tập kích của Dị Khí giả mà khiến cho nhân số cùng với thực lực giảm tới tám chính phần!
Nhìn thấy bộ dạng phẫn nộ của Tử Nhược thì trong lòng Hàn Phong cảm thấy sửng sốt. Từ Nhược nói như vậy, Hàn Phong cũng nắm bắt được một tia manh mối nhưng cũng không có hoàn toàn để ý.
Bất quá bây giờ hắn cũng không có tiện hỏi nhiều. cho nên đành mở miệng an ủi nàng:
- Tử Nhược cô nương, hà tất phải nổi giận. Những sự tình đã qua thì cứ cho nó qua đí.
- Hừ! Nếu như chỉ có như thế thì ta sao lại tức giận như vậy! Ngươi không biết……
Tử Nhược nói đến đoạn này thì chợt tỉnh ngộ, vội vàng liếc mắt nhìn Hàn Phong lập tức hàm hồ nói:
- Việc này có nói cho ngươi thì ngươi cũng không hiểu. Chúng ta nhanh lên một chút đẩy nhanh tốc độ. Tranh thủ trước khi trời tối có thể đến được Thiên Khải thành!
Hàn Phong thầm nghĩ đáng tiếc trong lòng. Bất quá hắn cũng biểu hiện ra bên ngoài bộ dáng không thèm để ý chút nào, nói:
- Thiên Khải thành còn xa không? Trong đó có bao nhiêu người? Ta sống lâu như vậy rồi, ngoại trừ sư phụ ra thì cũng không có chạm mặt với quá nhiều người!
Hàn Phong ra vẻ hưng phấn nói. Tử Nhược thấy vậy cũng lộ ta một nụ cười yếu dớt, giải thích:
- Cụ thể như thế nào thì ta không biết, nhưng Thiên Khải thành là một thành phố lớn trên phiến đại lục này. Còn trong thành có bao nhiêu người thì chờ ngươi đến đó tự nhiên sẽ biết được.
Tử Nhược đã nói như vậy thì Hàn Phong cũng không nói gì thêm.
Trên đường đi hai người không ngừng nói chuyện phiếm, rốt cuộc trước khi trời tối cũng có thể đến được Thiên Khải thành. Thật ra Hàn phong cũng cảm thấy toà thành này có chút đồ sộ.
Đợi đến khi lại gần thì Hàn Phong mới phát hiện toà thành thành còn lớn hơn so với tưởng tượng rất nhiều. Kiến trúc cũng bất đồng với những gì mà Hàn Phong biết. Nhưng nó cũng khiến cho Hàn Phong cảm khái không thôi.
Trông thấy Hàn Phong không ngừng ngắm nghía Thiên Khải thành thì trong lòng Tử Nhược càng thêm tin tưởng lời nói của Hàn Phong lúc trước.
Loại nhãn thần này cũng chỉ có lần đầu tiên nhìn thấy Thiên Khải thành mới có thể lộ ra. Điều này chứng minh những lời nói lúc trước của Hàn Phong không phải là giả.
Điều này khiến cho Tử Nhược càng thêm tin tưởng Hàn Phong. Nàng thực sự càng có ý đồ muốn mượn hơi hắn.
- Hảo! Cùng ta vào đi thôi! Vào bên trong! Ngươi còn nhiều thời gian để thưởng thức!
Tử Nhược vừa cười vừa nói.
Hàn Phong cũng khôi phục lại tinh thần, không khỏi cười cười, đồng thời cũng nhanh chóng đi theo Tử Nhược vào trong thành.
Lúc này đứng trước cổng thành có hai hàng hộ vệ đang đứng canh gác.
Nhìn trang phục của những người này hiển nhiên đều là hắc ám thuật sĩ. Xem ra mặc dù phương thức tu luyện bất đồng nhưng mà cũng là đại lục mà nhân loại sinh sống, chuyện này cũng không có gì khác biệt.
Bất quá Hàn Phong cũng có chút kinh ngạc, vốn bản thân hắn còn tưởng mình phải trải qua một phe kiểm tra. Dù sao thì bản thân hắn cũng lần đầu tiên tới đây, phải kiểm tra là điều đương nhiên.
Hơn nữa Hàn Phong cũng không có thuộc về nơi này, tự nhiên không có cái gì có thể xác nhận thân phận của mình.
Ngay khi bản thân Hàn Phong còn đang suy nghĩ xem làm thế nào để có thể giải quyết được nan đề này thì không nghĩ tới Tử Nhược đi trước hắn, thần sắc cũng vô cùng bình tĩnh móc từ trong người ra một khối lệnh bài. Đám hộ vệ thấy lệnh bài này thì cũng cho Hàn Phong qua luôn, không thèm hỏi han gì.
Cái này khiến cho Hàn Phong đối với thân phận của Tử Nhược vô cùng hứng thú.
Bất quá, Hàn Phong vẫn như trước đem lòng hiếu kỳ trong lòng đè xuống, đồng thời cung quan sát tất cả cảnh vật xung quanh.
Quả nhiên đúng như Tử Nhược nói, Thiên Khải thành là một thành trì vô cùng to lớn, là thành trì mà đại đa số người dân ở đây sinh sống. Lúc này Hàn Phong cũng từ trên đường phố mà thấy được rất nhiều người đi đường qua lại.
Mà những người này ăn mặc có phần kỳ dị. Hàn Phong cũng phát hiện những người này đại để đều là người thường.
Trong lòng cảm thấy nghi hoặc, Hàn Phong liền hỏi:
- Những người này tựa hồ đều không có tu luyện hắc ám thuật pháp?
Tử Nhược nghe vậy thì có chút buồn cười nhìn Hàn Phong giải thích:
- Không phải tựa hồ mà bọn họ xác thực không có tu luyện hắc ám thuật pháp!
- Điều này….
Hàn Phong nhất thời có chút không hiểu.
Tử Nhược nhận ra nghi hoặc trong lòng Hàn Phong, cũng kiên nhẫn giải thích cho hắn:
- Muốn tu tập hắc ám thuật pháp thì điều kiện Tiên Thiên của nó vô cùng cao. Cũng không phải bất kỳ ai cũng có thể tu luyện. Hơn nữa thành trì to như vậy cũng cần phải có những người bình thường duy trì. Nếu không thì chúng ta thường ngày ăn mặc từ đâu mà có được.
Hàn Phong nghe vậy thì tâm tư cũng khẽ động, theo lời Tử Nhược nói thì tin tức này đối với Hàn Phong cũng rất trọng yếu.!
Tiếp đó, dưới sự hướng dẫn của Tử Nhược, Hàn Phong đi dạo một vòng xung quanh Thiên Khởi Thành.
Căn cứ theo lời Tử Nhược và những gì Hàn Phong tận mắt chứng kiến, Hàn Phong đã có những hiểu biết nhất định về tình hình Thiên Khởi Thành.
Trên thực tử, từ năm nghìn năm trước, sau khi hắc ám thuật sĩ bị võ giả đánh bại, để có thể tiếp tục sinh tồn, các đạo sĩ đen năm đó đã hợp lực lại mở ra khoảng không gian này.
Từ đó, sống yên ổn trong khoảng không gian xa lạ này.
Trải qua mấy ngàn năm phát triển, vốn dĩ chỉ có chưa đến một vạn dân, bây giờ đã phát triển thành mấy chục vạn nhân khẩu.
Mấy chục vạn nhân khẩu nhìn thì có vẻ nhiều, nhưng so với hàng trăm vạn nhân khẩu của Thiên Tinh đế quốc, chỉ là hạt cát trong sa mạc.
Ngay cả một số tiểu quốc xung quanh, nhân khẩu cũng đông hơn đây rất nhiều.
Nên, mấy chục vạn nhân khẩu đối với Hàn Phong mà nói, không là gì.
Đương nhiên, nếu như mấy chục vạn nhân khẩu đó đều là hắc ám thuật sĩ tinh thông thuật pháp đen, vậy thì quá đủ để Hàn Phong đau đầu.
May mà tình hình hiện tại khiến Hàn Phong nhẹ nhõm triệt để.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...