Nhưng, La Mạn dường như đọc được suy nghĩ của Hàn Phong, không khỏi nhìn hắn khinh thường, sau đó nói:
- Chỉ cần ngươi phái người dẫn Phạm Tùng đi đế đô, bố trí một truyền tống trận ở hoàng cung, sau đó ta với ngươi cùng truyền tống đến đó, chỉ một lát là đến.
Nghe La Mạn nói vậy, Hàn Phong không khỏi hổ thẹn, truyền tống trận là thứ quá mới mẻ, bị tư duy theo thói quen ảnh hưởng nên Hàn Phong nhất thời không nghĩ đến điểm này.
Nhưng truyền tống trận đúng là rất thần kì, có nó rồi, sau này không phải vất vả chạy đi chạy lại nữa, Hàn Phong nghĩ đến đây cũng thấy vui mừng.
Rất nhanh, Hàn Phong bố trí Bố Lôi Địch bảo vệ Phạm Tùng đi đế đô trước, Bố Lôi Địch vốn dĩ là quản gia của La Mạn nên thấy bản thân ông tự xung phong, Hàn Phong cũng không từ chối.
Mấy ngày tiếp theo, La Mạn đều ở trong Huyền Thiên Tông.
Trong thời gian này, hắn cũng được nghe chuyện Trầm Ngọc, cùng Hàn Phong đi đến thăm cô.
La Mạn ấn tượng rất sâu sắc với cô gái ngày xưa gặp trong U Ám Sâm Lâm, hắn vẫn nhớ vừa nhìn đã bị dung mạo của cô hấp dẫn, nếu như không biết Trầm Ngọc thích Hàn Phong, nói không chừng La Mạn sớm đã theo đuổi cô rồi.
Không ngờ, sau lần từ biệt đó, hôm nay gặp lại lại là tình cảnh này.
La Mạn cũng không khỏi có chút cảm thán.
Đồng thời hắn cũng biết Hàn Phong muốn quay lại U Ám Sâm Lâm tìm cách giải cứu Trầm Ngọc, chuyện này La Mạn không giúp được gì nên có vẻ rất buồn.
Mấy ngày nay, Lâm Phi Vân là người vui vẻ nhất, vì Huyền Thiên Tông đột nhiên xuất hiện một người ngoại quốc có tướng mạo kì quái, nghe nói người này là bạn tốt của sư huynh mình, cô càng tò mò về La mạn hơn.
La Mạn lần đầu tiên gặp Lâm Phi Vân, cũng hồn xiêu phách tán.
Rõ ràng, dung mạo của Lâm Phi Vân đã thu hút La Mạn.
La Mạn đang định lấy ra mấy chiêu sát thủ của mình đối phó với Lâm Phi Vân thù đã bị Hàn Phong dùng thủ đoạn uy hiếp, bắt hắn từ bỏ ý định này.
La Mạn sau khi biết Lâm Phi Vân là muội muội mà Hàn Phong thương yêu nhất, cũng cảm thán ông trời quá bất công, nhưng cũng lập tức từ bỏ mọi suy nghĩ đen tối.
Cứ như vậy mấy ngày kiền, Phạm Tùng dưới sự đồng hành của Bố Lôi Địch đã đến được đế đô.
Sau khi Phạm Tùng đến đế đô, kiến lập một trận đồ truyền tống ở đó, Hàn Phong dưới sự hướng dẫn của La Mạn chớp mắt đã xuất hiện trong hoàng cung.
Cảnh tượng đó vừa hay được Tiêu Tấn tận mắt trông thấy.
Nhìn thấy biểu hiện kinh ngạc của Tiêu Tấn, Hàn Phong tỏ ra rất đồng cảm, lúc hắn nhìn thấy La Mạn biểu tình cũng chẳng khác ông là mấy. Hàn Phong giới thiệu La Mạn với Tiêu Tấn, sau đó nói mục đích đến đây lần này.
Tiêu Tấn nghe nói Hàn Phong sự định kiến thiết thương đoàn ở Thiên Tinh đế quốc, hơn nữa còn định dùng truyền tống trận thần kì lúc nãy trong thương đoàn đại lý, trong lòng cũng hơi hơi sáng lên.
Tiêu Tấn không phải kẻ ngốc, chỉ cần nhìn thoáng qua cũng rõ giá trị của truyền tống trận, nếu như kiến lập điểm truyền tống ở các nơi trong Thiên Tinh đế quốc, như vậy có thể tăng cường lực thống trị của hoàng thất, đồng thời việc đi lại của nhân dân đế quốc cũng thuận tiện hơn rất nhiều.
Nghĩ đến đây, Tiêu Tấn trong lòng dự định bất luận thế nào cũng phải để La Mạn kiến lập thương đoàn ở Thiên Tinh đế quốc.
Nên, không đợi La Mạn nói nhiều, Tiêu Tấn đã chủ động đảm bảo, sẽ phái người hiệp trợ La Mạn xây dựng thương đoàn, vấn đề an toàn sẽ có hoàng thất đên phụ trách.
La Mạn đương nhiên biết Tiêu Tấn tỏ thái độ rộng rãi như vậy là vì nhìn thấy lợi ích to lớn mà truyền tống trận mang đến.
Hai người sau khi thảo luận sơ qua giá cả, cùng quyết định chỉ cần toàn quốc kiến lập truyền tống trận, sau khi bắt đầu thi hành, hai phần lợi nhuận thu được từ truyền thống trận sẽ thuộc về đế quốc.
Phương án này của La Mạn cũng được chế định theo tiêu chuẩn của Thiên Nguyệt đế quốc, Tiêu Tấn mặc dù có ý muốn lấy thêm một phần, nhưng cũng biết thứ này hoàn toàn thuộc quyền sở hữu của riêng La Mạn, cuối cùng đành phải chịu thua.
Nói chuyện với Tiêu Tấn xong, Hàn Phong lợi dụng truyền tống trận trở về Huyền Thiên Tông lần nữa.
Về phần La Mạn, hắn cùng Phạm Tùng ở lại đế đô, cùng nhau làm một cuộc "khảo sát" trước khi kiến lập thương đoàn, tạm thời không thể quay về.
Nhưng, Hàn Phong mấy ngày nay nhận được một túi cát đỏ và viên thủy tinh đỏ chế tạo truyền tống trận từ chỗ La Mạn.
Kì thực phương pháp chế tác truyền tống trận vô cùng đơn giản, chỉ cần thực hành hai lần là có thể hoàn toàn nắm bắt được phương pháp bên trong.
Đối với điểm này, Hàn Phong không hề có ý định giấu diếm.
Đương nhiên, chỉ đơn thuần nắm bắt truyền tống trận thì không có tác dụng gì, Hàn Phong biết, bí mất lớn quan trọng nhất của truyền tống trận nằm ở số cát đỏ.
Số cát đỏ này và viên thủy tinh màu đỏ mới là điểm mấu chốt nhất của truyền tống trận.
Hàn Phong cũng đã thử nghiên cứu qua, nhưng không thể đoán ra số cát đỏ này là do nguyên liệu gì chế tạo thành.
Cho đến khi La Mạn nói cho hắn biết chúng đều là tinh thạch được luyện chế từ người một số cao giai ma thú, trải qua vô số công đoạn gia công, mới chế tạo thành nguyên liệu.
Về thủ pháp luyện chế, Hàn Phong cũng đã hỏi qua La Mạn, nhưng nguyên nhân không phải vì muốn biết phương pháp luyện chế tinh thạch, mà vì lo lắng phương pháp bị lộ ra ngoài, người khác có được phương thức điều chế, đối với thương đoàn mà nói là một sự đả kích không nhỏ.
Nhưng, câu trả lời của La Mạn khiến Hàn Phong yên tâm phần nào, thầm khen La Mạn tính toán cẩn thận.
Có thể chia các bước bố trí truyền tống trận thành vài bộ phận, sau đó mỗi một bộ phận giao cho một người khác nhau độc lập hoàn thành.
Cuối cùng, mấy người chủ chốt nhất phụ trách tổ hợp lại.
Hàn Phong cũng biết, trình tự tổ hợp đó, toàn thể giơi chỉ có hai người biết.
Một là La Mạn, một là người đến đây cùng La Mạn Phạm Tùng.
Phạm Tùng là do La Mạn tình cơ gặp được trong một lần đi ra ngoài.
Lúc đó Phạm Tùng vì đắc tội với một thế gia địa phương, hơn hai mươi nhân khẩu trong nhà đều bị giết chết hết, chỉ có một mình hắn vì đang ở ngoài mà may mắn thoát nạn, nhưng cũng gặp phải sự truy sát vô tình của thế gia đó. Trong lúc hắn gần như đã cùng đường, cận kề cái chết thì vừa hay gặp phải La Mạn.
La Mạn thấy Phạm Tùng liền nhớ lại tháng ngày cùng Bố Lôi Địch bốn người lang thang trong U Ám Sâm Lâm, nhất thời đồng cảm, thuận tay cứu mạng Phạm Tùng, hơn nữa còn giữ hắn bên mình, dự định đợi trở về sẽ sắp xếp cho một công việc trong thương đoàn.
Nhưng sau vài ngày tiếp xúc, La Mạn nhanh chóng phát hiện ra điểm bất phàm của Phạm Tùng.
Phạm Tùng cũng là kẻ hiểu biết, tháng ngày tiếp theo hắn dùng hành động để chứng minh thiên phú của mình trên phương diện kinh doanh, liên tục đưa ra những kiến nghị rất có tầm nhìn xa rộng.
Cứ như vậy, Phạm Tùng trở thành một trợ thủ đắc lực của La Mạn.
Đương nhiên, La Mạn muốn dùng Phạm Tùng, cũng phải đi nghe ngóng tường tận về quá khứ của hắn.
Sau khi biết Phạm Tùng từng là một thương nhân, bởi vì năng lực của hắn khiến đối phương ghen tị nên mới bị thế gia địa phương đố kị, dẫn đến họa sát thân.
Để thu phục nhân tâm, La Mạn không ngại dùng năng lực thương đoàn, chèn ép thế gia đã hãm hại Phạm Tùng trên mọi phương diện.
Với thực lực của La Mạn, chỉ nửa năm sau thế gia đó đã thân bại danh liệt.
Lúc La Mạn chỉ động ném thế gia đó trước mặt Phạm Tùng, Phạm Tùng kích động đến nỗi quỳ mọp xuống, thế rằng sau này sẽ tuyệt đối trung thành với La Mạn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...