Ngạo Thị Thiên Địa
Lúc này thanh âm kia lại tiếp tục nói:
- Nơi này chính là lăng mộ của ta! Trừ ta ra thì chắc hẳn sẽ không có một ai dám đến này. Bằng đó đã đủ để chứng minh được thân phận của ta chưa?
Kỳ thực Hàn Phong trong lúc điều tra đã kết hợp tất cả các dấu vết lại với nhau, cùng với bộ thạch quan ở giữa thạch thất thì trong lòng hắn từ lâu đã tin tưởng người đang nói chuyện với hắn chính là Tiêu Phá Quân rồi. Lúc trước hắn vẫn đặt ra câu hỏi nghi vấn chỉ là tính cách của hắn vốn cẩn thận mà thôi.
Vì vậy, bây giờ Hàn Phong lại nghe được Tiêu Phá Quân nói như vậy thì cũng nhanh chóng trả lời:
- Vừa rồi ta nghe được ở bên ngoài có tiếng kêu rất nhỏ vang lên, đó là do người sao?
- Không sao?
Tiêu Phá Quân thẳng thắn thừa nhận.
Hàn Phong cũng không có hiểu được tại sao Phá Quân lại làm như vậy thì liền hỏi:
- Ngươi dẫn ta tới đây, rốt cuộc là có mục đích gì?
Nghe được Hàn Phong chất vẫn thì Tiêu Phá Quân lại nở một nụ cười nhạt, hắn một điểm cũng không có cảm giác hổ thẹn nào.
Sau một hồi, Tiêu Phá Quân mới chậm rãi giải thích:
- Vốn ta cho rằng người tiến nhập lăng mộ là đệ tử của Tiêu gia. Nhưng thật không nghĩ tới chờ lâu như vậy mà khi có người nghe được tiếng gọi của ta lại không phải là đệ tử của Tiêu gia!
Đột nhiên, Tiêu Phá Quân chuyển đề tài tiện đà nói:
- Bất quá, những điều này cũng không cần nói đến làm cái gì cả. Ngươi có thể tiến nhập được tới địa phương này cũng đủ để chứng tỏ ngươi và hoàng thất có quan hệ không tồi. Tất nhiên là rất thân thiết. Cho nên chắc hẳn không thể là địch nhân của Tiêu gia được.
Lúc này Hàn Phong lại tiếp tục hỏi:
- Thức cho ta mạo muội, từ một ngàn năm trước không phải là ngươi đã chết rồi hay sao. Vì sao hôm nay lại còn có thể hiện diện ở nơi này. Chẳng nhẽ ngươi là sinh linh hồn thể?
Đối với sinh linh hồn thể thì Hàn Phong cũng không có cảm thấy quá kinh ngạc. Dù sao thì sinh linh hồn thể Hàn Phong cũng đã gặp qua không ít. Như trong Vạn Vật Trận đồ thì có Vô Danh lão giả, cùng với ở tại Hóa Ngoại chi cảnh thì gặp được Hư Không. Tuy tình huống của hai người này bất đồng nhưng Hàn Phong có thể hiểu được thân thể của hai người này đã không còn. Mà dạng tồn tại của bọn họ cũng chỉ là sinh linh hồn thể mà thôi.
Bất quá câu nói tiếp theo của Tiêu Phá Quân lại khiến cho Hàn Phong kinh ngạc không thôi. Chỉ nghe Tiêu Phá Quân nhàn nhạt nói rằng:
- Ngươi đoán sai rồi! Ta cũng không phải là sinh linh hồn thể. Xác thực mà nói, hôm nay lưu lại nơi này cùng với ngươi nói chuyện cũng chỉ là một đạo ý niệm mà ta lưu lại trong lăng mộ cách đây một ngàn năm mà thôi. Cũng không phải là bản thân ta hay là sinh linh hồn thể gì cả!
- Ý niệm?
Hàn Phong kinh ngạc nói:
- Nói vậy, người chưa có chết?
- Ha ha! Ta Tiêu Phá Quân có thể một tay thành lập nên một Thiên Tinh đế quốc làm thế nào mà lại có thể chết một cách đơn giản như vậy.
Tiêu Phá Quân đột nhiên cười to nói.
Nghe vậy thì Hàn Phong cảm thấy khiếp sợ. Hắn thật không có nghĩ tới Tiêu Phá Quân lại còn sống, một nhân vật đã tồn tại từ một ngàn năm trước vẫn còn sống. Không những thế ý niệm của hắn còn đang nói chuyện với mình.
Lúc này Tiêu Phá Quân cũng cảm nhận được tâm tình hoảng sợ của Hàn Phong cho nên hắn lại tiếp tục nói:
- Hảo! Thời gian không còn nhiều lắn, ngươi đã có thể có được cơ duyên mà tiến nhập được vào nơi này. Như vậy thì ta và ngươi chính là người hữu duyên. Kế tiếp ta sẽ cho ngươi biết một ít sự tình. Hi vọng khi ngươi nghe xong cũng đừng nên chấn động.
Nghe được Tiêu Phá Quân nói như thế thì Hàn Phong cũng miễn cưỡng kiềm chế sự hoảng sợ trong lòng mình lại, chậm rãi nói:
- Ngươi muốn nói cho ta biết cái gì? Hơn nữa ngươi còn chưa có hỏi ta là người như thế nào. Ngươi không sợ sau khi ta biết được thì sẽ gây bất lợi đối với hoàng thất sao?
- Ha ha! Ngươi đã có thể tiến nhập được tới nơi này thì chỉ riêng điều đó thôi cũng đủ chứng minh ngươi có quan hệ vô cùng mật thiết với hoàng thất Tiêu gia. Bằng không thì những tôn tử của ta lại có thể dẫn ngươi vào trong lăng mộ của ta cơ chứ?
Tiêu Phá Quân như định liệu trước được câu hỏi của Hàn Phong nên hắn trả lời rất nhanh, rất thẳng thắn.
Cuối cùng thì Hàn Phong cũng không còn điều gì để nói. Nếu như Tiêu Phá Quân đã nói như vậy thì hắn cũng không còn lời gì để nói. Lúc này thì Hàn Phong cũng không có nói gì mà yên lặng lắng nghe những điều Tiêu Phá Quân sắp nói.
- Ngàn năm trước, thế nhân tưởng rằng Tiêu Phá Quân ta đã chết đi, nhưng bọn hắn lại không thể nào biết được kỳ thực là ta giả chết mà thôi. Giả chết để có thể thoát khỏi thế nhân, để mọi người không còn chú ý đến ta nữa.
Tiêu Phá Quân giống như đang hồi tưởng lại, chầm chậm nói.
Mà Hàn Phong nghe vậy thì cũng thốt lên hỏi:
- Ngươi làm như vậy thì có lợi gì?
- Bởi vì năm đó ta đã phát hiện ra một bí cảnh. Từ bí cảnh đó ta pâất hiện ra một sự kiện khiến cho ta phải khiếp sợ không thôi. Ta dám nói rằng chỉ cần sự kiện này được truyền vào trong tai của thế nhân thì chắc chắn sẽ tạo thành một trường hạo kiếp chốn nhân gian.
Mà sau đó Tiêu Phá Quân cũng dùng một tâm tình vô cùng bình thản, ngữ khí điềm đạm kể lại toàn bộ tiền căn hậu quả cho Hàn Phong nghe.
Nguyên lai, năm đó Tiêu Phá Quân phát hiện ra bí cảnh đó liền lập tức tiến vào trong đó điều tra. Không bao lâu sau, Tiêu Phá Quân dĩ nhiên ở trong bí cảnh đó lại phát hiện ra một chuyện kinh thiên động địa.
Dĩ nhiên Tiêu Phá Quân ở bên trong bí cảnh đó thì phát hiện ra có một không gian thông đạo dẫn đến một phiến đại lục khác. Tuy rằng không gian thông đạo này vô cùng bất ổn định nhưng vẫn có thể miễn cưỡng đi qua được.
Ở lúc đó trên đại lục, Tiêu Phá Quân cùng với bản linh của mình đã thành lập nên Thiên Tinh đế quốc. Đối với việc hằng ngày phải xử lý triều chính khiến cho hắn cảm thấy phiền muộn vô cùng.
Cho nên sau khi phát hiện ra thông đạo ở trong bí cảnh đó thì Tiêu Phá Quân đã không còn giữ được tâm tình mình bình tĩnh được nữa. Rất nhanh hắn đã nghi ra được biện pháp. Đó chính là giả chế. Tiêu Phá Quân rốt cuộc cũng có thể tránh khỏi ánh mắt dòm ngó của người đời. Sau đó hắn đi vào bên trong thông đạo tiến đến một phiến địa vực chưa biết tên.
Chẳng qua, theo như lời của Tiêu Phá Quân thì đúng là nếu việc này được truyền đến tai thế nhân thì chỉ sợ sẽ đừa tới một tràng khủng hoảng.
Dù sao thì đối với những thứ mà mọi người không biết, không thể nào giải thích được thì người ta luôn có sự bài xích. Đang tiếc, Tiêu Phá Quân năm đó lưu lại một tia ý niệm này cũng không có nói cho Hàn Phong biết được bí cảnh đó tột cùng là ở nơi nào.
Nếu có cơ hội, Hàn Phong nhất định phải đi vào trong bí cảnh đó một phen.
Bởi vì biết được điều đó mà Hàn Phong đột nhiên liên tưởng tới Triệu Vô Cực. Triệu Vô Cực sáng tạo ra , ở trong đoạn văn tự viết ở cuối quyển công pháp cũng đã nói qua một phiến đại lục không biết tên.
Đồng thời ở bên trong cũng có lưu lại một số từ ngữ mà hắn không thể nào hiểu được. Phải nói là chưa từng thấy qua thì đúng hơn. Có lẽ những ký tự này vốn không thuộc về đại lục này.
Có thể từ trong câu chuyện của Tiêu Phá Quân cùng với một chút đầu mối từ trước mà Hàn Phong đã thu thập được thì trong lòng hắn đột nhiên lại xuất hiện một cỗ suy đoán lớn mật.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...