Phương pháp của Hàn Phong rất đơn giản, cũng có thể nói rất phức tạp, đơn giản là bởi vì kiếp trước hắn đã từng cứu một thần y.
Vì nguyên nhân này, thời điểm hắn vừa mới trọng sinh trở lại mười một tuổi, lúc đó hắn đã từng dùng một tâm pháp chữa trị thương thế của chính mình.
Mà tâm pháp này chính là vị thần y An Đạo Toàn hắn đã cừng cứu truyền thụ, tên là Thánh Tâm Quyết.
Nói tới An Đạo Toàn, kiếp trước Hàn Phong từng thăm hỏi qua, bất quá dựa vào ký ức kiếp trước và những gì tìm hiểu được, tựa hồ hiện nay An Đạo Toàn còn chưa xuất hiện trên thế giới này.
Nếu như đổi lại thời gian kiếp trước, không chừng có vị thánh thủ thần y kia, cộng thêm có chính mình bên cạnh trợ giúp, tỉ lệ thành công trọng tổ thân thể cho Hư Không sẽ tăng lên một mức lớn.
Bất quá, hiện tại nếu không có An Đạo Toàn, vậy thì tất cả đều phải đựa vào Hàn Phong rồi.
Cũng may, năm đó khi cứu An Đạo Toàn, hai người coi như trở thành bằng hữu tốt, An Đạo Toàn không hề keo kiệt truyền thụ toàn bộ tâm đắc ý đạo bản thân tích lũy được cho Hàn Phong.
Mà phương pháp Hàn Phong vừa mới nhắc tới, chính là một loại kỳ thuận mà An Đạo Toàn năm đó tiêu tốn vô số tâm huyết nghiên cứu.
Loại kỳ thuật này, được gọi là Sinh Mệnh Trọng Tổ Thuật, An Đạo Toàn năm đó mới chỉ trong giai đoạn thực nghiệm, còn chưa hoàn thiện.
Mà nguyên lý tương đối đon giản, chính là lợi dụng bộ phận thi hể của một ít ma thú, sau khi tìm được điểm tương tự hình thể, khâu lại những bộ phận ma thú thích hợp thành một phần hoàn chỉnh, hình thành một loại ma thú hoàn toàn mới.
Mà An Đạo Toàn làm như vậy chỉ vì quá cuồng nhiệt đối với y đạo đã điều khiển suy nghĩ của hắn.
Thế nhưng Hàn Phong rất rõ ràng, cái gọi là kỳ thuật của An Đạo Toàn khi đó mới chỉ hoàn thành được hai phần ba, còn một phần ba cuối cùng, cũng chính là một bước quan trọng nhất chưa hoàn thành.
Hắn có thể lấy những bộ vị có ưu thế của mười đầu ma thú, thậm chí trăm đầu ma thú tổ hợp lại, hình thành giống mới hoàn mỹ.
Nhưng vấn đề là hắn không thể nào hình thành sinh mệnh hoàn toàn mới.
Thẳng cho tới khi Hàn Phong trọng sinh, hắn biết rõ, An Đạo Toàn đối với điều này không hề có bất cứ tiến triển nào.
Mà trong quá trình An Đạo Toàn nghiên cứu kỳ thuật, Hàn Phong có tham dự trong đó, đối với các bước đi quan trọng đều hiểu rõ ràng.
Vì vậy trước đây Hư Không nói muốn trọng tổ thân thể, phản ứng đầu tiên nảy ra trong đầu hắn chính là suy nghĩ tới chuyện này.
Tuy răng An Đạo Toàn năm đó không hoàn thành thực nghiệm, thế nhưng trong đầu Hàn Phong mơ hồ có chút minh bạch, có lẽ nắm giữ được bộ phận then chốt nhất.
An Đạo Toàn năm đó chỉ có thể hoàn mỹ chọn lọc những bộ phận thích hợp để tổ hợp thành một hình thể nòi giống hoàn toàn mới, thế nhưng không thể tạo ra cho nòi giống mới này một sinh mệnh mới, một linh hồn mới.
Nói đến cùng, thực ra An Đạo Toàn còn chưa có loại năng lực này, chung quy hắn không thể trống rỗng tạo ra linh hồn mới, hắn chỉ là một thân y, căn bản đối với khái niệm linh hồn không quá rõ ràng.
Nếu như không phải Hàn Phong ngoài ý muốn trọng sinh, lúc trước gặp được lão giả tại Vạn Tượng Trận cùng với Hư Không hiện tại.
Cộng thêm hắn và đám người Võ Hoàng Điện có một chút tiếp xúc, hắn đối với phương diện linh hồn có thể nói không hề có chút lý giải nào.
Nhưng hiện tại khác nhau, trải qua nhiều kinh lịch như vậy, lúc này nhất thời hắn có cảm giác hiểu ra, có thể chỉ cần chế tạo cho Hư Không một bộ thân thể, sau đó lại dùng phương pháp đặc biệt dẫn đạo toàn bộ năng lượng Hư Không hiện tại dung nhập vào thân thể mới, như vậy có lẽ sẽ tạo thành sinh mệnh hoàn toàn mới.
Có thể xem như sống lại!
Đương nhiên, lúc trước vẻ âm tình bất định trên mặt Hư Không, lại thêm bộ dáng do dự, không phải là lo lắng kỳ thuật của Hàn Phong có thể thành công hay không.
Đối với hắn mà nói, tiếp tục sống sót như vậy quả thực không bằng chết, cho dù có nguy hiểm, thế nhưng hắn tình nguyện buông tay đánh cược.
Chỉ là, duy nhất khiến hắn khó có thể tiếp thu chính là, phải sống trong hình dáng nhiều bộ phận ma thú hợp lại, cấu thành thân thể mới.
Trong suy nghĩ của Hư Không, thân thể mới ấy sẽ là gì? Là người? Hay là quái vật?
Sống lại như vậy đối với hắn thực sự cần phải sao?
Hàn Phong tự nhiên hiểu rõ suy nghĩ của Hư Không, nếu đổi thành bất cứ người nào khác sợ là cũng sẽ có lo lắng giống như hắn, càng đừng nói tới Hư Không đã từng là cường giả đứng đỉnh phiến đại lục này.
Nhưng Hàn Phong cũng không có cách nào, sau đó hắn lại nghĩ ra phương pháp giải quyết.
Nơi này là hóa ngoại chi cảnh, đã từng có rất nhiều đệ tử Thiên Môn tới đây, đồng thời có thân thể xót lại.
Mặc dù có chút bất kính, thế nhưng Hàn Phong có thể lợi dụng thi hài những đệ tử này phối hợp với thi thể mãnh thú khác, một lần nữa tổ hợp ra một bộ thân thể mới.
Như vậy tính ra, thứ bản chất nhất trong thân thể vẫn thuộc về phạm trù con người.
Nghe được phương pháp của Hàn Phong, Hư Không biết đây đã là biện pháp tốt nhất trong lúc không có biện pháp. Cuối cùng, khát vọng tự do rốt cuộc khiến Hư Không buông tha một tia kiên trì cuối cùng, đồng ý với phương pháp của Hàn Phong.
Chỉ bất quá, hắn còn có chút nghi hoặc hỏi:
- Vì sao ngươi lại nhiệt tình giúp ta, trước đó ta thiếu chút nữa giết chết ngươi!
Lúc này ngữ khi của Hư Không đã không còn vẻ bá đạo sắc bén ban đầu, tuy rằng không phải quá mức ôn hòa, chí ít coi như bình thản hơn nhiều.
Đối với điều này, Hàn Phong chỉ cười cười, nói:
- Ta giúp tiền bối, kỳ thực là giúp chính mình, không phải sao?
- Hử?
Lần đầu tiên Hư Không sửng sốt, lập tức hiểu rõ ý tứ của Hàn Phong, cũng chỉ thản nhiên cười không thể phủ nhận.
Kỳ thực, Hàn Phong thực sự có tâm tư muốn trợ giúp Hư Không, nhưng càng nhiều hơn chính là Hàn Phong suy nghĩ vì chính mình.
Nếu như lúc trước cửu chuyển huyền công của Hàn Phong không thể trợ giúp Hư Không đạt được trọng tổ thân thể, thoát khỏi hóa ngoại chi cảnh, cho dù một nửa sẽ là Hư Không không giết chết hắn, nhưng nhốt hắn lại Hư Không Thành lại tương đối có khả năng.
Hắn không cho rằng Hư Không sẽ nhân từ thả hắn đi.
Vì vậy, để có thể rời khỏi đây, Hàn Phong không thể làm gì khác hơn là nghĩ mọi biện pháp, trợ giúp Hư Không.
May mắn chính là, cuối cùng thực sự để hắn nghĩ ra được biện pháp này.
Đương nhiên, Hàn Phong không dám xác định, sau khi trợ giúp Hư Không trọng tổ thân thể, Hư Không có đột nhiên hạ thủ đối với hắn hay không.
Thế nhưng Hàn Phong không hề lo lắng, trước không nói phương pháp này có thể thành không hay không, nếu như thất bại, như vậy chẳng khác nào Hư Không đã chết, hắn tự nhiên không còn lo lắng phương diện này.
Nếu như cuối cùng thực sự thành công, Hàn Phong cũng có thể đặt chút tay chân, đến lúc đó, Hư Không muốn đối phó hắn, hắn coi như có con bài bảo mệnh.
Đương nhiên, kỳ thực bản chất nhất, Hàn Phong hi vọng có thể trợ giúp Hư Không. Tuy rằng hắn cùng với Hư Không không nói chuyện nhiều lắm, thế nhưng trực giác nói cho hắn, loại người như Hư Không tuy rằng tính cách quái đản, nhưng không phải loại người đại gian đại ác.
Hơn nữa, Hàn Phong không dự định làm việc không công.
Hai người hiểu lòng cười cười, Hàn Phong trực tiếp mở miệng nói:
- Đương nhiên, ta cũng có một điều kiện, hi vọng tiền bối có thể đáp ứng!
Nghe được điều kiện của Hàn Phong, Hư Không chỉ lơ đễnh, nếu như Hàn Phong thực sự giúp hắn trọng tổ thân thể, đồng thời rời khỏi địa phương quỷ quái này, đừng nói là một điều kiện, cho dù mười điều kiện hắn cũng không ngại nhiều.
Cô tịch nghìn năm khiến khát vọng tự do trong Hư Không đã đạt tới mức đỉnh, còn có gì quan trọng hơn so với cuộc sống mới tự do?
Hơn nữa, Hàn Phong không rõ ràng lắm, tuy rằng tính tình Hư Không quái gở táo bạo, thậm chí hỉ nộ vô thường, nhưng đối với người trợ giúp hắn vẫn vô cùng cảm ơn.
Giả thiết lần này Hàn Phong thực sự có thể giúp hắn, vậy thì không cần nghi ngờ chính là phụ mẫu tái sinh của Hư Không, đối với hắn, Hư Không tất nhiên tận lực báo đáp mọi yêu cầu.
Vì vậy, tại thời điểm Hàn Phong đưa ra điều kiện, Hư Không không chút do dự nói:
- Ngươi nói xem, nhìn xem ra có thể giúp đỡ được ngươi hay không?
Hàn Phong nghe vậy, nhàn nhạt cười, lập tức nhẹ giọng nói:
- Giúp tiền bối trọng tổ thân thể không phải một sớm một chiều, mà mục đích ta tới đây vô cùng rõ ràng, ta hi vọng trong những ngày sau này, hi vọng tiền bối có thể chia sẻ một ít kinh nghiệm cho ta, để ta có thể bước chân vào cảnh giới Thiên giai lục phẩm trong thời gian ngắn nhất.
- Thì ra là thế!
Lúc Hư Không nghe được yêu cầu của Hàn Phong, chỉ nhàn nhạt cười, nói:
- Việc này không có gì khó, nhưng ta chỉ có thể nói, ta chia sẻ toàn bộ kinh nghiệm của ta cho ngươi, về phần có thực sự trợ giúp ngươi tiến giai bước vào Thiên giai lục phẩm hay không lại phải nhìn vào tạo hóa của ngươi, điều này không phải ta có khả năng quyết định.
- Đó là tự nhiên!
Hàn Phong cười gật đầu.
Sau đó, hai người không quá mức sốt ruột, Hàn Phong đối với vùng hóa ngoại chi cảnh này không phải mười phần quen thuộc, hơn nữa hóa ngoại chi cảnh hôm nay thay đổi càng thêm quỷ dị, tựa hồ nơi nơi tràn ngập nguy cơ.
Vì vậy, trong những ngày kế tiếp, Hàn Phong trước tiên hỏi Hư Không về tất cả mọi chuyện liên quan tới hóa ngoại chi cảnh.
Hàn Phong không hề quên, coi như nhân vật cường đại Thiên giai thất phẩm Hư Không, tại nghìn năm trước cũng phải bỏ lại thân xác trong hóa ngoại chi chi cảnh, cuối cùng thành loại hình dạng này.
Vì vậy, Hàn Phong không dám sơ ý.
Tuy rằng hiện tại hóa ngoại chi cảnh biến hóa phi thường to lớn, thế nhưng đối với Hư Không ở lại đây nghìn năm, đối với những biến hóa này tự nhiên hiểu rõ như lòng bàn tay.
Mà Hàn Phong liên tục ra ngoài tìm kiếm giúp hắn một bộ "thân thể" mới trở về. Hư Không tự nhiên đảm bảo Hàn Phong thi thố an toàn.
Hắn không thể không luôn đi theo sau Hàn Phong đề phòng xuất hiện nguy hiểm, bằng không Hàn Phong bỏ mạng, đến lúc đó kế hoạch sống lại chỉ sợ bị cắt đứt ngang chừng.
Bởi vậy, lúc này Hư Không hận không thể dồn hết mọi thông tin về hóa ngoại chi cảnh trong đầu mình vào đầu Hàn Phong.
Bất quá, Hư Không đã quên mất, thực lực của Hàn Phong trước mặt hắn căn bản không tính để mắt tới.
Nhưng tốt xấu cũng là cường giả Thiên giai ngũ phẩm, hơn nữa bản thân sở hữu Tiên thiên đấu khí cửu chuyển và Kim nguyên chi thể, Hàn Phong hiện tại không phải cường giả Thiên giai ngũ phẩm bình thường có thể so sánh được.
Thực lực như vậy trong hóa ngoại chi cảnh coi như đủ vốn cơ bản để tự bảo vệ chính mình.
Trải qua thời gian ba ngày, Hàn Phong đối với hóa ngoại chi cảnh đã có bước lý giải rõ ràng hơn.
Mà khi biết được những chuyện này, trong lòng Hàn Phong kinh ngạc vô cùng.
Hắn chưa từng nghĩ đến qua, trong một mảnh không gian nhìn như xuất hiện ngoài ý muốn này, dĩ nhiên có rất nhiều chuyện không muốn người khác biết đến.
Hàn Phong có lý do tin tưởng, cho dù lần này không gặp được Hư Không, như vậy chỉ sợ không tới vài ngày, hắn vẫn gặp phải nguy cơ càng thêm nguy hiểm.
Mà Hư Không biết được những điều này chính là kết quả thu được sau gần nghìn năm liên tục thăm dò.
Không phải là tin tức mười phần phiến diện, đồng thời không hề hoàn chỉnh giống như Thiên Môn cung cấp.
…
Rời khỏi Hư Không thành đã bảy ngày, địa phương hiện tại Hàn Phong đang đứng chính là một mảnh sơn mạch đối diện với sa mạc hoang vu.
Dựa theo Hư Không giới thiệu, phiến sơn mạch này được gọi là Vĩnh Hằng sơn mạch, tại nghìn năm trước, thời điểm Hư Không tới phiến sơn mạch này, trong sơn mạch có đủ loại mãnh thú thực lực cường đại.
Chỉ là nghìn năm trôi qua, Hư Không đã không còn rõ ràng tình huống hiện tại của Vĩnh Hằng sơn mạch.
Trong thời gian bảy ngày, Hàn Phong lần lượt tìm kiếm tại các địa phương phụ cận, cũng gặp phải không ít mãnh thú không biết tên, nhưng vẫn như trước không hề tìm được bất kỳ hài cốt đệ tử Thiên Môn nào.
Lý Duệ đã từng nói, số lượng đệ tử Thiên Môn chết đi trong hóa ngoại chi cảnh không hề nhỏ, những người này nếu như không gặp chuyện không may, như vậy sẽ là tồn tại kinh khủng tới mức nào.
Đương nhiên, hi sinh tự nhiên có hồi báo, nghìn năm tích lũy, tuy rằng đã chết mấy nghìn người, thế nhưng Thiên Môn cũng theo đó bồi dưỡng được càng nhiều đệ tử ưu tú.
Nếu như không phải như vậy Thiên Môn sao có thể ngu xuẩn tiếp tục giữ vững hóa ngoại chi cảnh?
Thế nhưng, Hàn Phong tìm kiếm lâu như vậy, căn bản không hề phát hiện ra bất cứ hài cốt đệ tử Thiên Môn nào, lúc này hắn lo lắng nhất chính là di hài của bọn họ liệu có bị đám ma mãnh thú hủy hoại hay không, thậm chí là ăn sạch?
Trong lòng tuy rằng lo lắng, nhưng Hàn Phong không buông tha.
Nếu không tìm được, cùng lắm thì hắn lại khuyên nhủ Hư Không, dùng hài cốt mãnh thú cùng loại với con người, vẫn có thể hoàn thành Sinh Mệnh Trọng Tổ thuật.
Mà trong phiến sơn mạch trước mắt, rốt cuộc đã là hi vọng cuối cùng của Hàn Phong, nếu như trong phiến sơn mạch này vẫn không tìm được đầu mối, hắn bất đắc dĩ phải buông tha.
Hắn không có khả năng tiêu tốn thời gian vô hạn tại đây, nếu như đôi thành thế giới bên ngoài, hắn có thể dễ dàng làm được, thế nhưng, hắn cũng hiểu, Hư Không không có khả năng rời khỏi hóa ngoại chi cảnh, tối thiểu trong thời gian ngắn, Hàn Phong còn chưa triệt để mất đi niềm tin.
Bởi vậy, mặc kệ là thực tình giúp đỡ Hư Không, hoặc ý phù hợp, Hàn Phong muốn rời khỏi nơi đây đều phải hoàn thành một chuyện này.
Vừa nghĩ, Hàn Phong tiếp tục đi lại xung quanh sơn mạch, vận dụng thần thức cường đại của hắn, tất cả mọi thực thể sống đều không thể trốn thoát hai mắt hắn.
Mà điểm duy nhất khiến Hàn Phong có chút vui mừng chính là, trong phiến sơn mạch này không hề giống như Hư Không miêu tả, có vô số mãnh thú lợi hại.
Chí ít, hắn đã đi nửa ngày, cho tới hiện tại Hàn Phong còn chưa gặp phải bất luận nguy hiểm nào.
Trong lòng Hàn Phong đột nhiên có loại cảm giác kỳ quái, hay là mãnh thú trong phiến sơn mạch này biến mất, theo như biến hóa gần đây trong hóa ngoại chi cảnh, nhất định có quan hệ.
Sau khi xác định xung quanh không có nguy hiểm, Hàn Phong đẩy tiến trình nhanh hơn, mà cảm thụ được nguyên tố thiên địa nồng đậm xung quanh, Hàn Phong có chút ngứa ngáy trong lòng.
Nguyên tố thiên địa nơi đây, hắn căn bản không cần phải vận dụng tinh thần lực cũng có thể cảm giác được năng lượng ẩn chứa trong đó.
Độ dày nguyên tố thiên địa mấy ngày nay quả thực cao hơn không chỉ mười lần so với địa điểm Hàn Phong vừa mới tiến vào hóa ngoại chi cảnh.
Đồng thời, càng đi vào trong, độ dày càng cao.
Vài lần Hàn Phong đều nhịn không được bỏ qua mọi lo lắng khác trong đầu, lập tức ngồi xuống thử tu luyện rồi nói.
Cũng may Hàn Phong hơi ngẫm lại, rốt cuộc bỏ được suy nghĩ ngu ngốc này ra khỏi đầu.
Lại thêm hai ngày tìm kiếm, cũng không có thu hoạch, bất quá phiến sơn mạch này vô cùng rộng lớn. Hàn Phong đi hai ngày, không sai biệt lắm mới đi được không tới một phần tư địa phương.
Mà hai ngày nay, Hàn Phong rốt cuộc gặp phải một ít mãnh thú tập kích. Nhưng kỳ quái chính là, tuy rằng đám mãnh thú này đều là thực lực Thiên giai, thế nhưng tất cả đều không phải là đối thủ của Hàn Phong, tất cả đều bị Hàn Phong giải quyết dễ dàng.
Bất quá, những đám mãnh thú này đều là những con hình thù quái dị, căn bản không thích hợp làm tài liệu trọng tổ thân thể mới, vì vậy Hàn Phong không động chạm tới chúng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...