Kỳ thực, chuyện này nói ra cũng không tính là gì, dù sao lịch đại Thiên Tinh đại đế đều là người có thực lực phi phàm, lấy năng lực của Tiêu Nam Quân, xác thực thừa đủ năng lực kế thừa vương vị.
Có trách thì phải trách vị huynh trưởng Tiêu Phá Quân của Tiêu Nam Quân kia.
Thiên phú đấu khí của Tiêu Phá Quân xác thực không bằng Tiêu Nam Quân, thế nhưng phương diện chính trị lại có thủ đoạn phi thường, có mười Tiêu Nam Quân cũng không đấu lại được.
Ngay lúc đó, gia chủ Tiêu gia phát hiện ra năng lực của Tiêu Phá Quân, vì vậy liền thương nghị với đông đảo trưởng lão, quyết định truyền vương vị cho Tiêu Phá Quân, còn Tiêu Nam Quân thì để bên cạnh hỗ trợ huynh trưởng.
Quyết sách của gia chủ Tiêu gia và đông đảo trưởng lão xác thực không sai, cũng mười phần hợp lý.
Chỉ là, bọn họ đã quên đi một điểm.
Đó chính là thái độ của Tiêu Nam Quân.
Là đệ tử thiên phú tu luyện đấu khí kiệt xuất nhất lịch đại Tiêu gia, Tiêu Nam Quân tự có ngạo khí của chính mình.
Đầu tiên là phương diện tình trường bại trong tay huynh trưởng Tiêu Phá Quân đã khiến hắn cảm thấy vô cùng thất lạc, không những vậy, đến vương vị nguyên tưởng rằng dễ như trở bàn tay đối với hắn, không nghĩ tới cuối cùng một lần nữa bị huynh trưởng của chính mình đoạt được.
Tương phản kịch liệt như vậy, hơn nữa tình cảm tích lũy từ trước, cuối cùng thúc đẩy Tiêu Nam Quân triệt để bạo phát.
Vì vậy, Tiêu Nam Quân liều lĩnh tới tìm gia chủ Tiêu gia khi đó, cũng là vị phụ thân thân sinh của chính mình, ngay trước mặt Thiên Tinh đại đế Tiêu Chấn giằng co.
Tiêu Nam Quân cho rằng Tiêu Chấn thiên vị huynh trưởng không thích chính mình, mới dẫn tới quyết định này.
Mà Tiêu Chiến đối với nhi tử giận dữ tới giằng co cũng vô cùng phẫn nộ, liền lập tức hạ lệnh nghiêm phạt bế quan.
Lúc đó, nghe được quyết định của phụ thân mình, Tiêu Nam Quân hầu như giận dữ muốn nổ tung, chút lý trí cuối cùng trong nháy mắt bị phẫn nộ đánh tan.
Vì vậy, ngay lúc đó Tiêu Nam Quân đã có hành động rời khỏi Tiêu gia khiến mọi người khiếp sợ.
Hắn dĩ nhiên thừa dịp Tiêu Chấn không chú ý, xuất thủ đánh thương nặng phụ thân chính mình.
Đồng thời, liên tục giết chết hai vị trưởng lão nghe tiếng chạy tới, triệt để phản bội Tiêu gia.
Việc này tại thời điểm đó nhấc nên một phen sóng gió ngất trời tại đế đô, Tiêu gia phản ứng cực nhanh, phong tỏa mọi tin tức liên quan, cũng hạ lệnh đuổi bắt Tiêu Nam Quân.
Chỉ là, khi Tiêu Nam Quân thoát khỏi đế đô Tiêu gia, thân ảnh giống như đá chìm đáy biển, không còn một chút tin tức xuất hiện, cho dù Tiêu gia truy tìm như thế nào cũng không có bất cứ đầu mối nào khác.
Mà ngay sau đó, gia chủ Tiêu gia Tiêu Chấn, bởi vì thương nặng khó chịu đựng, không lâu sau liền chết đi, mà Tiêu Phá Quân nhanh chóng thừa kế vị trí của Tiêu Chấn, trở thành một đời Thiên Tinh đại đế mới.
Tiêu Phá Quân đối với hung thủ hại chết phụ thân của chính mình tự nhiên căm thù tới tận xương tủy, vì vậy lúc kế thừa vương vị, không hề hủy bỏ lệnh truy bắt đối với Tiêu Nam Quân.
Chỉ là, thẳng tới khi Tiêu Phá Quân nhường ngôi, vẫn như cũ không tìm được bất cứ đầu mối nào về Tiêu Nam Quân.
Bởi vì Tiêu Nam Quân lúc rời khỏi Tiêu gia, bản thân bị thương nặng, cuối cùng theo thời gian trôi qua, mọi người đều cho rằng Tiêu Nam Quân đã chết đi.
Việc này coi như tạm thời kết thúc, mà dưới sự che giấu của Tiêu gia, chuyện tình năm đó dần dần biến mất khỏi trí nhớ của tất cả mọi người.
Thẳng cho tới tận hôm nay, số người biết được chuyện này đã không còn nhiều.
Thế nhưng không nghĩ tới, thời gian đã trôi đi nhiều như vậy, phản đồ năm đó nhấc lên một hồi tinh phong huyết vũ ở Tiêu gia, dĩ nhiên xuất hiện dưới tình huống vừa rồi.
Mà thân phận của hắn dĩ nhiên chính là vị đại trưởng lão Trọng tài giả thần bí Diệt Hoàng.
Nếu như không phải Tiêu Chiến năm đó hiểu biết tương đối sâu với Tiêu Nam Quân, chỉ sợ là không ai có thể nhận ra được thân phận của hắn.
Nghe được lời trần thuật của Tiêu Chiến, trên mặt mọi người trong đại đường đều tràn ngập vẻ kinh hãi, bọn họ không thể ngờ tới, hoàng thất Tiêu gia thịnh cực một thời, dĩ nhiên còn có một đoạn bí tân nghe đến khiếp sợ như vậy.
Hàn Phong đối với chuyện này cũng thầm than không ngớt, nhất là thấy vẻ mặt tiếc hận và căm thù của Tiêu Chiến, tự nhiên cũng hiểu được tâm tình của hắn.
Đối với thiên tài không thể không thừa nhận như Tiêu Nam Quân, xác thực là thứ mà các thế lực thiết tha mơ ước.
Chỉ là một người như vậy, kết quả dĩ nhiên phản bội gia tộc, đối với Tiêu gia mà nói, không chỉ là tổn thất cực đại, hơn nữa bởi vì nguyên nhân Tiêu Nam Quân, Tiêu gia còn đồng thời mất đi ba cường giả Thiên giai.
Có thể nói, cứ như vậy, thực lực của Tiêu gia trong chớp mắt đã tổn thất gần một nửa.
Nếu như nói, lúc đó không xảy ra chuyện như vậy, chỉ sợ uy thế của hoàng thất hiện tại càng thêm mạnh mẽ, cũng không tới mức ngay cả đám Trọng tài giả cũng dám giương oai trên đầu bọn họ.
Thảo nào lời nói cuối cùng của Tiêu Chiến lại thể hiện cảm xúc căm thù tới tận xương tủy như vậy.
Lập tức, Hàn Phong lại nghĩ đến, Tiêu Nam Quân năm xưa đã hóa thân thành đại trưởng lão Trọng tài giả hiện nay, còn tự gọi chính mình là Diệt Hoàng, hiển nhiên cừu hận của hắn đối với Tiêu gia không vì thời gian mà giảm bớt.
Từ bản thân hai chữ Diệt Hoàng có thể nhìn ra, ý nghĩ hai chữ này chính là tiêu diệt hoàng thất, có thể thấy được năm đó Tiêu Nam Quân bất mãn thế nào với Tiêu gia.
Chỉ là, chuyện tình cấp bách trước mắt cũng không phải là quan tâm tới ân oán giữa hoàng thất và Tiêu Nam Quân.
Mà kế tiếp, bọn họ phải chuẩn bị như thế nào mới có thể ứng phó được trả thù điên cuồng của Trọng tài giả.
Tuy rằng đại chiến vừa qua, ngũ đại tông môn hầu như đã bị tiêu diệt, những đệ tử chạy trốn còn sót lại căn bản không thể gây nên sóng gió gì lớn, nhưng vừa nghĩ đến Diệt Hoàng xuất hiện liền mang tới cho mọi người sức ép vô hạn, trong lòng Hàn Phong cũng mười phần trầm trọng.
Tuy rằng cuối cùng bởi vì tiểu Bạch đột nhiên xuất hiện khiến Diệt Hoàng phải ăn thiệt thòi bỏ chạy, thế nhưng Hàn Phong rất rõ ràng, trốn trong dòng xoáy kia không phải là bản thể của Tiêu Nam Quân, cũng không phải là bản thể chân chính.
Lấy tinh thần lực của Hàn Phong, tự nhiên có thể nhận ra được, Tiêu Nam Quân trong dòng xoáy bất quá chỉ là một tinh thần thể do ý niệm ngưng tụ thành hình mà thôi.
Mà chỉ là một tia ý niệm tinh thần đã đủ sức khiến các cường giả Thiên giai thành danh đã lâu phải thúc thủ vô sách, Hàn Phong rất khó tưởng tượng, nếu như là Tiêu Nam Quân tự mình tới sẽ là tình cảnh như thế nào.
Đối với thực lực của Tiêu Nam Quân, Hàn Phong cũng có suy đoán, dựa theo Tiêu Nam Quân lúc trước thể hiện thực lực, như vậy có thể dự đoán thực lực chân chính của Tiêu Nam Quân đã đạt tới phạm vù thất giai trở lên.
Tuy nói lúc tiến vào Thiên giai đã có thể coi như một cường giả chân chính.
Thế nhưng kiếp trước Hàn Phong ngẫu nhiên từng nghe được, lúc tiến vào Thiên giai, còn có một ranh giới cực kỳ quan trọng.
Đó chính là thiên giai ngũ phẩm.
Đơn giản mà nói, phân chia Thiên giai, chỉ cần đột phá tiến vào thiên giai, chỉ cần không ngừng tích lũy đấu khí hùng hậu, không quá khó khăn để bước vào Thiên giai ngũ phẩm.
Chỉ là lượng đấu khí tích lũy cần phải nó này mười phần khổng lồ, thường thường phải trải qua vài chục năm để tích lũy không ngừng nghỉ mới có thể đạt được năng lượng cần có để đột phá một phẩm cấp.
Nhưng loại quái thai ẩn chứa bí mật số mệnh không ai biết như Hàn Phong không thể tính vào trong.
Mà khi tiến vào Thiên giai ngũ phẩm, đối mặt chính là một cánh cửa càng thêm quan trọng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...