Ngạo Thị Thiên Địa
Thời gian trôi qua, Hàn Phong lúc này đã xem xong đóng tài liệu mà Tiêu Tấn đưa cho hắn. Lúc này Tiêu Tấn cũng có chút lo lắng hỏi:
- Thế nào? Cảm giác ra sao? Có nắm chắc không?
- Rất mạnh!
Trên mặt Hàn Phong cũng không có thể hiện bất cứ biểu tình gì, chẳng qua cũng chỉ là nhàn nhạt trả lời.
Nghe vậy Tiêu Tấn cũng không khỏi nhăn mặt, nhưng biểu tình chợt biến rồi lập tức lại khôi phục lại dáng vẻ tươi cười như trước. Tựa hồ hắn muốn chấn an Hàn Phong:
- Vô phương, chỉ cần ngươi tận lực là được. Mặc dù không thể nào thu được đệ nhất danh nhưng đứng vào top năm người đứng đầu hẳn là có thể.
Ai biết nghe ngữ điệu trấn an của Tiêu Tân mà Hàn Phong lại lộ về cười nhạt, ngữ khí cường đại tự tin nói rằng:
- Trên đây tuy rằng có một vài người thiên phú và thực lực thập phần nổi tiếng. Nhưng ta có niềm tin có thể chiến thắng được bọn họ. Xin bệ hạ yên tâm.
Tiêu Tấn thấy Hàn Phong tự tin như vậy thì trong lòng cũng cảm thấy yên tâm, trên mặt không khỏi lộ vẻ vui mừng. Trong lòng đồng thời cũng thầm than bản thân đã đánh giá quá thấp thực lực của Hàn Phong.
Tuy rằng mới tiếp xúc không lâu nhưng với sự từng trải của mình Tiêu Tân tự nhiên hiểu được Hàn Phong không phải là loại người mạnh miệng nói xuông, nếu như hắn không tuyệt nối nắm chăc thì tự nhiên ở trước mặt mình cũng không có tự tin như vậy. Thời gian lúc này cũng không sai biệt lắm, Tiêu Tấn cùng với Hàn Phong đi tới quảng trường diễn ra đại hội lần này. Đây cũng chính là quảng trường nổi danh nhất Thiên Tinh đế quốc.
Tới quảng trường thì Tiêu Tấn cũng đành để người phụ trách mang theo Hàn Phong đên nơi tập trung tuyển thủ.
Lúc này cách thời gian thi đấu cũng không còn bao nhiêu thời gian, Han Phong dưới sự chỉ dẫn của ngươi phụ trách cũng đã đi tới địa phương nghỉ ngơi của các tuyển thủ.
Giờ khắc này bên ngoài xung quanh quảng trường đã tụ tập rất đông người đến xem, so với đại hội tỷ thí võ giả thì trong mắt mọi người đại hội tỷ thí của luyên dược sư hấp dẫn hơn rất nhiều.
Huống chi lần đại hội này còn liên quan đến cả chuyện vinh nhục của quốc gia, dưới tình huống bình thường đại bộ phận người dân đều ủng hộ cho luyện dược sư đại biểu cho quốc gia của mình. Bất quá lúc này đây trừ một số thế gia quyền quý biết trước lần này Hàn Phong đại biểu cho Thiên Tinh đế quốc ra thì Tiêu Tân cũng không có tiết lộ tin tức này ra ngoài.
Cho nên bây giờ khi Hàn Phong tiến vào nơi nghỉ ngơi của các tuyển thủ thì nhất thời tất cả mọi người đều tập trung lên người hắn.
Luyện dược sư của các quốc gia đều đã sớm đến nơi này. Duy chỉ có đại diện của Thiên Tinh đế quốc là chưa có lộ diện mà thôi. Cho nên những người này vô cùng hiếu kỳ. Đến khi mọi người nhìn thấy Hàn Phong bước vào trong trướng bồng đã được rất nhiều người coi trọng. Nhưng trông thấy phản ứng của mọi người như vậy, tựa hồ trong mắt bọn họ Hàn Phong không giống với sự kỳ vọng ở trong lòng bọn họ cho nên mọi người mới có biểu tình như vậy.
Dù sao thì lúc này đâu Hàn Phong bất quá cũng chỉ là một thiếu niên chừng mười lăm tuổi mà thôi.
Lúc này một trung niên nam tử thoạt nhìn gần năm mươi tuổi ăn mặc lôi thôi lếch thếch ngồi ở một bên góc kỳ quái nói:
- Ai nha! Không nghĩ tới năm nay Thiên Tinh đế quốc lại cử ra một tiểu hài tử chưa đủ lông đủ canh tham dự đại hội. Thật đúng là không có tôn trọng chúng ta chút nào!
Hàn Phong nghe thấy âm thanh này thì quay đầu nhìn lại, tỉ mỉ quan sát. Nhất thời trong đầu hiện lên những thông tin trên tư liệu là lúc trước Tiêu Tấn đưa cho hắn. Đồng thời hắn cũng nhận ra đưuọc thân phận cùng tên tuổi của vị trung niên này.
Vân Thành Hạo đại biểu cho Xuất Vân vương quốc là một trong những số ít luyện dược sư có cấp bậc đại sư cho lần đại hội này. Bất quá căn cứ trên tư liệu thì Vân Thành Hạo mới trở thành đại sư luyện dược sư chưa lâu. Lần đại hội trước hắn tham gia cũng chỉ là thượng phẩm luyện dược sư mà thôi.
Thế nhưng lần đại hội đó Vân Thành Hạo ở tại trận thi đấu thứ nhất đã biểu hiện ra khả năng điều khiển tinh thần lực của mình, đến nay vẫn để lại ký ức trong lòng những luyện dược sư ở đây.
Không ngờ chỉ qua mấy năm thôi mà Vân Thành Hạo dĩ nhiên lại có thể trở thành đại sư luyện dược sư.
Đối mặt với ánh mắt khiêu khích của Vân Thành Hạo, Hàn Phong cũng chỉ cười khẽ, không có để ý tới.
Bất quá, việc Hàn Phong xuất hiện ở đây cũng khiến cho người khác không khỏi lộ ra biểu tình kinh miệt. Bất quá cũng chỉ là một hài tử hơn mười tuổi mà thôi.
Một luyện dược sư dáng dấp chừng ba mươi tuổi tiếp lời Vân Thành Hạo nói:
- Vân đại sư, mấy năm nay Thiên Tinh đế quốc đều dựa dẫm vào Thượng Quan Vô Ngã để chống đỡ. Lần đại hội này Thượng Quan Vô Ngã đã mất quyền tham gia. Phỏng chừng Thiên Tinh đế quốc lần này không có tìm được người nên cũng chỉ thuận thiện phái người đến cho đủ số mà thôi.
- Ha ha! Lô Vũ, lời này của ngươi rất có đạo lý. Xem ra lần đại hội này chỉ có ba người chúng ta là có khả năng tranh chấp chức quán quân.
Vân Thành Hạo ngữ khí thập phần kiêu ngạo, tựa hồ không để những luyện dược sư ở trong mắt.
Mà lúc này hắn vừa nói hết câu thì ánh mắt cũng daoar qua hai đạo thân ảnh. Không chỉ có hắn mà những luyện dược sư khác cũng đồng thời nhìn tới hai đạo thân ảnh đó.
Mà Hàn Phong nhìn lại thì phát hiện hai người này nhìn qua đều vô cùng trẻ tuổi. Trong đó có một nam tử mặc áo màu tro nhìn thấy ánh mắt mọi người đều đổ dồn vào hắn thì cũng ấm úng mỉm cười, lễ phép hướng tới mọi người gật đầu nhưng cũng không có nói gì thêm.
Hàn Phong quan sát một chút thì cũng nhận ra người này đến từ một tiểu quốc gần biên cảnh của Thiên Tinh đế quốc. Trình Dịch Phong luyện dược sư cấp bậc đại sư đại diện cho Thần Phong vương quốc.
Người này nhìn bề ngoài thì vô cùng bình thường, nhìn qua thì không thể được được xuất sứ của hắn. Mà tài liệu Tiêu Tấn đưa cho hắn cũng không có ghi chép nhiều. Chỉ là những năm gần đây Thần Phong vương quốc vừa mới phát hiện ra một vị luyện dược sư.
Trừ Trình Dịch Phong này ra thì một luyện dược sư khác được ánh mắt mọi người tập trung đến chính là ở một góc khác của trướng bồng. Hàn Phong cũng theo ánh mắt của mọi người mà nhìn đến. Một tà áo thướt tha, lả lướt xuất hiện trong tầm mắt của Hàn Phong.
Có thể nói nữ tử luyện dược sư này rất dễ nhìn, hơn nữ niên kỷ cũng không có lớn.
Ánh mắt hơi nhìn về phía trước, một thân áo trắng viền vàng nhạt, sự lả lướt của nữ tử này khiến cho bao nhiêu luyện dược sư ở đây không khỏi mê mẩn cả tâm hồn. Mái tóc dài thanh tú vắt ngang vai, gót chân nhỏ nhắn. Hai trái đào tiên được cất giấu đằng sau tấm áo nhưng cũng khiến cho người ta cảm thấy thèm thuồng khó tả.
Mà lúc này Hàn Phong thấy khuôn mặt của nàng cũng không nhịn được mà than vãn. Hàn Phong đã gặp qua không ít mĩ nữ như Tiêu Linh, Đường Vũ Nhu. Những nữ tử này ai cũng là một tuyệt sắc mỹ nữa.
Thế nhưng nử tử trước mặt này, dung mạo của nàng thì những người kia không ai có thể sanh được. Thậm trí nàng được trang phục của luyện dược sư phụ trợ khiến cho vẻ đẹp của nàng càng thêm kiêu mị. Thật đúng là người đẹp vì lụa, lúa tốt vì phân.
Tuy rằng Hàn Phong lần đầu tiên gặp nàng nhưng hắn cũng chỉ cần liếc nhìn một lần thôi cũng biết được thân phận của nàng. Lần đại hội này cũng chỉ có một nữ luyện dược sư duy nhất. Người này đến từ Long Thần vương quốc.
Theo như những tư liệu mà Tiêu Tấn cung cấp cho hắn thì nàng là luyện dược sư được Long Thần vương quóc bồi dưỡng từ nhỏ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...