Lúc này Hình Quân đã không còn sức để chiến đấu tiếp nữa, hắn cũng hiểu lúc nãy Hàn Phong đã nhẹ tay với mình, nếu không đâu có dừng ở việc hộc máu.
Thất bại của Hình Quân hầu như đã được mọi người đoán trước.
Chỉ có điều họ không ngờ Hàn Phong có thể đánh bại Hình Quân trong một thời gian ngắn như vậy, và chỉ sử dụng đúng một chiêu.
Hình Quân là ai chứ? Là nhân giai bát phẩm võ giả, hơn nữa đã rất gần đến nhân giai cửu phẩm. Hàn Phong có thể đánh bại đối phương dễ dàng như vậy, trừ phi thực lực của hắn đã đến nhân giai cửu phẩm?
Rất nhiều người bị ý nghĩ này làm cho giật mình.
Nhưng một nhân giai cửu phẩm xuất hiện trong một nhị lưu tông môn nhỏ bé, hơn nữa ngoài ra còn có một nhân giai bát phẩm thực lực Mạnh Hùng, cũng đến từ Huyền Thiên Tông.
Huyền Thiên Tông này rốt cục lai lịch thế nào mà một lúc sở hữu hai đệ tử lợi hại đến vậy.
Lúc này mọi người đã ngầm nhận ra, tương lai tông môn nhỏ bé nay sẽ có những việc khiến họ không thể ngờ tới.
Lần này, ánh mắt nhìn về phía Hàn Phong đã có sự thay đổi, nếu như nói trước đây là hiếu kì và nghi hoặc thì bây giờ là coi trọng hơn.
Lý Ngọc và Đường Vũ Nhu, hai người sớm đã nhìn ra thực lực bất phàm của Hàn Phong hoàn toàn không có vẻ kinh ngạc.
Nhưng Doãn Băng Hinh, người từng có xung đột với Hàn Phong, mắt ánh lên một tia sợ hãi, nhưng sau đó đã bị cô ta giấu đi rất nhanh.
Việc Hàn Phong giành chiến thắng một cách nhanh gọn đương nhiên thu hút không ít sự chú ý, nhưng lúc này phần đông đang dồn ánh mắt về phía Lý Dịch Phi.s
Lý Dịch Phi sớm đã lường trước kết quả này, biểu tình trên mặt không có nhiều thay đổi, nhưng trong lòng thì sớm đã vị một chiêu của Hàn Phong làm cho chấn động.
Hắn tưởng mình đã nhìn ra thực lực của Hàn Phong, ai ngờ vẫn còn xem nhẹ đối phương.
Thân thủ của Hình Quân thế nào Lý Dịch Phi sao không biết, không ngờ lại bị Hàn Phong đánh bại dễ dàng đến vậy, hơn nữa bộ dạng còn rất mệt mỏi.
Nhưng, Lý Dịch Phi không phải người thường, sau khi thoáng kinh ngạc, liền hồi phục lại như cũ.
Thực lực mà Hàn Phong vừa thể hiện thực sự khiến người ta kinh ngạc, nhưng Lý Dịch Phi không phải phế vật, lúc này hắn đang chờ đợi đến lúc được chiến đấu cùng Hàn Phong.
Bên Huyền Thiên Tông, bọn Diệp Phàm thấy Hàn Phong nhẹ nhàng đánh bại Hình Quân, không giấu nổi sự sung sướng. Nhất là Lâm Phi Vân, thậm chí còn vỗ tay hoan hô. Tiểu Bạch mà cô ôm trong lòng, vì hành động này bị rơi xuống đất.
May mà Tiểu Bạch phản ứng nhanh, chưa chạm đất đã xoay người, đáp xuống nhẹ nhàng, liền sau đó ngẩng đầu, nhìn Lâm Phi Vân kêu lên hai tiếng bất mãn, chỉ có điều Lâm Phi Vân lúc này đã hoàn toàn quên mất nó.
Tiểu Bạch đành phải ấm ức chạy sang phía Tiêu Linh, hi vọng tìm được ở Tiêu Linh một tia an ủi.
Đối với Tiểu Bạch mà nói, những trận đấu hấp dẫn này căn bản không làm nó cảm thấy hứng thú, nó đường đường là thiên giai ma thú, mặc dù vẫn chưa trưởng thành hoàn toàn nhưng chí ít cũng có thực lực địa giai tứ phẩm, muốn đánh bại những tuyển thủ này, chỉ cần một móng là đủ.
Mấy trận đấu hấp dẫn liên tiếp khiến mọi người ở dưới hò reo đã đời.
Nhưng ba trong bốn trận đấu tiếp theo thì hơi kém một chút.
Chỉ có trận của Lý Dịch Phi là còn được, vốn dĩ mọi người chỉ muốn quan sát để so sánh Lý Dịch Phi và Hàn Phong, đáng tiếc mặc dù đối thủ của hắn cùng là nhân giai bát phẩm nhưng so với Hình Quân còn kém vài phần.
Như bị Hàn Phong kích thích, Lý Dịch Phi thay đổi phương thức miễn tấn công phóng khoáng thường ngày, vừa vào trận đã sấm vang chớp giật, một quyền đánh bại đối thủ, khiến mọi người đều có chút kinh ngạc.
Mười một trận đấu vòng sáu của Thiên Thánh Đại Hộc kết thúc như vậy, mười một tuyển thủ chiến thắng cộng thêm một tuyển thủ bất ngờ được chọn tổng cộng mười hai người tấn cấp vào vòng bảy.
Đương nhiên mười hai người này không phải là những tuyển thủ mạnh nhất trong cuộc thi này, như Lôi Thần bị Nhiếp Ngôn loại trước đây, hay Viêm Dương và Hình Quân bị Hàn Phong đánh bại, thực lực đều không tệ. Cộng thêm nếu như không đụng cường địch thì cơ hội được vào top 12 cũng rất lớn.
Người huynh đệ tình cờ được chọn vẻ mặt lúc này hết sức khổ não, có lẽ đang lo lắng cho trận đấu tiếp theo. Dù sao thực lực của hắn trong top 12 cũng thuộc hạng chót, cơ hội bị loại là rất cao.
Sau khi đại hội kết thúc, mọi người lũ lượt rời đi và Hàn Phong nằm trong số những người đầu tiên.
Chỉ có điều khi hắn vừa bước ra khỏi hội trường thì sau lưng đã có người gọi lại.
Mọi người quay đầu, phát hiện là Châu Di, bên cạnh cô còn có Doãn Băng Hinh và Trác Dật.
Nhìn thấy họ, Hàn Phong hơi nhướng mày, mặt tình lạnh nhạt, nhưng không nói gì.
Nhìn biểu tình lạnh lẽo trên mặt Hàn Phong, Châu Di do dự một lúc, sau đó quay sang nói gì đó với Doãn Băng Hinh bên cạnh, Doãn Băng Hình hình như có chút bất mãn, nhưng cuối cùng vẫn theo những người khác rời đi.
Lúc đi qua chỗ Hàn Phong, vẫn không quên nhìn hắn đầy khiêu khích.
Thực lực đáng sợ mà Hàn Phong thể hiện lúc này thực sự cũng khiến Doãn Băng Hinh cảm thấy giật mình, nhưng thân là đệ tử trẻ tuổi kiệt xuất nhất Thiên Thánh Cốc, bản thân Doãn Băng Hinh có sự cao ngạo của mình, cộng thêm một loạt những chuyện xảy ra trước đây, dù thực lực Hàn Phong không tệ thì cô vẫn coi thường một đệ tử nhị lưu tông môn như hắn, đương nhiên không thể tỏ ra thoải mái được.
Thấy bọn Doãn Băng Hinh rời đi rồi, biểu tình của nhóm Huyền Thiên Tông mới dịu đi đôi chút, nhưng đối với Châu Di, họ cũng không có cảm tình gì.
- Có chuyện gì sao?
Hàn Phong nhìn biểu tình có chút ấm ức trên mặt Châu Di, trong lòng thoáng nghi hoặc, bình thản hỏi.
Châu Di đương nhiên cảm nhận được ánh mắt thù địch của mọi người, nhưng cô vẫn tiến lên trước hai bước, lên tiếng nói:
- Ta muốn thay Băng Hinh sư muội có lời xin lỗi đồng môn của ngươi, sư muội không phải người xấu, cô ấy rất lương thiện, nhưng bởi vì hiểu lầm trước đây nên mới ra tay hơi nặng.
Ai ngờ Châu Di nói vậy, người bên Huyền Thiên Tông càng phẫn nộ, Lâm Phi Vân nha đầu không quản đối phương là ai, mặc dù bình thường cô vẫn gọi Mạnh Hùng là con gấu ngốc và còn muốn Hàn Phong giúp cô bắt nạt Mạnh Hùng nhưng nói cho cùng mối quan hệ của Lâm Phi Vân và Mạnh Hùng rất tốt.
Đừng nhìn Mạnh Hùng thường ngày chỉ lo tu luyện, hắn yêu quý Lâm Phi Vân như em gái của mình, ai dám bắt nạt hay nói xấu Lâm Phi Vân, chỉ cần bị Mạnh Hùng biết, không cần nói nhiều đi tìm kẻ đó lý luận, thậm chí ra tay đánh, vì cô không biết bao nhiêu lần hắn bị sư phụ trách mắng.
Có thể thấy, lần này Mạnh Hùng bị thương, Lâm Phi Vân hận Doãn Băng Hinh đến cực điểm, thậm chí ghét luôn cả Thiên Thánh Cốc.
Bây giờ nghe Châu Di nói vậy, định lên tiếng đôi co, nhưng Hàn Phong đã giơ tay ra hiệu cho tiểu nha đầu không được lên tiếng.
Nhìn thẳng vào mắt Châu Di, biểu tình trên mặt Hàn Phong vẫn không thay đổi, lạnh lùng nói:
- Còn chuyện gì nữa không?
Nghe ngữ khí của Hàn Phong và biểu tình của những người khác, Châu Di biết nộ khí của họ với Doãn Băng Hinh không thể hóa giải chỉ bởi một câu nói.
Do dự một lúc lâu, Châu Di thực sự không biết nói gì, đành phải cúi đầu, thì thầm nói:
- Ta… ta đã từng nghĩ, và đã hiểu…. chuyện… chuyện trước đây… là vô tình, nên không trách ngươi!
Dừng lại một lúc, Châu Di đỏ mặt nói tiếp:
- Hơn nữa trận đấu vừa rồi cũng thua ngươi, nên chuyện này coi như đến đây chấm dứt, chỉ là Băng Hinh sư muội tính tình có chút ngang bướng, nên… nên…
- Được rồi, nếu không còn chuyện gì nữa ta xin phép đi trước!
Hàn Phong lạnh lùng phẩy tay cắt ngang lời Châu Di, cũng không thèm nhìn cô, cùng những người khác rời đi.
Nhìn bọn Hàn Phong rời đi, Châu Di sầm nét mặt, khẽ thở dài.
- Tiểu Phong, mặc dù Mạnh Hùng và Tạ Tầm đều bị Doãn Băng Hinh đánh trọng thương, nhưng tiểu cô nương tên Châu Di đó cũng không tệ, đâu cần phải lạnh nhạt với người ta như vậy?
Trở về nhà, Lâm Nguyệt không khỏi lên tiếng hỏi Hàn Phong.
Ai ngờ, Hàn Phong không trả lời, chỉ ngồi một bên nghịch nghịch đuôi Tiểu Bạch, Lâm Phi Vân lạp tức tỏ ra bất mãn, nói:
- Sư phụ, Thiên Thánh Cốc đều là người xấu, Mạnh Hùng sư huynh bị họ đánh ra như vậy, người còn nói giúp họ! Nếu như con có thực lực, con sẽ dạy cho bọn Thiên Thánh Cốc một bài học, khiến họ sau này không dám bắt nạt Huyền Thiên Tông ta nữa.
Dịu dàng cười, Lâm Nguyệt xoa xao đầu tiểu nha đầu, kéo cô vào lòng, nhẹ giọng nói:
- Tiểu nha đầu này, ở ngoài không được ăn nói linh tinh như vậy nghe chưa, nếu không sẽ có rắc rối lớn đấy.
Hàn Phong nghe hai sư đồ nói chuyện, cũng cười cười, đợi đến lúc Lâm Nguyệt quay sang phía mình mới nói:
- Trong hoàn cảnh đó, người bảo con nói gì? Bất luận con nói cái gì cũng không thay đổi được quyết định của mình, vậy thì cần gì phải nói tiếp. Doãn Băng Hinh đó, nếu như để con gặp lại cô ta trong trận đấu tiếp theo, con sẽ thay Mạnh Hùng và Tạ Tầm đòi lại công bằng.
Tiểu Bạch đang bị Lâm Phi Vân "giày vò", nghe Hàn Phong nói vậy cũng kêu lên hai tiếng phối hợp, giống như đang ủng hộ Hàn Phong vậy.
- Nhưng đây là Thiên Thánh Cốc, với thân phận của Doãn Băng Hinh, nếu như còn làm quá, đến lúc đó….
Lâm Nguyệt có chút lo lắng.
Hàn Phong thấy Lâm Nguyệt nhíu mày, đành phải lên tiếng nói:
- Yên tâm đi sư phụ, con sẽ không quá kích động đâu!
Mặc dù vẫn cảm thấy không ổn, nhưng nhìn bộ dang kiên quyết của Hàn Phong, biết không thể thay đổi được suy nghĩ của đồ đệ, Lâm Nguyệt không khuyên nhủ thêm nữa, hơn nữa bản thân cũng có chút khó chịu với hành vi của Doãn Băng Hinh.
Tối hôm sau, Hàn Phong mở trừng mắt, phun ra một ngụm tạp khí, từ lúc rời Huyền Thiên Tông đến đây cũng gần một tháng.
Một tháng này Hàn Phong không để ảnh hưởng đến chuyện tu luyện của mình, mặc dù đã tiến nhập địa giai, tiến độ tu luyện chậm hơn trước rất nhiều.
Nhưng có tiên thiên đấu khí đặc biệt trợ giúp, một tháng này, đấu khí của Hàn Phong có tiến bộ không nhỏ, thậm chí hắn có thể cảm nhận đấu khí của mình đã tới giới hạn địa giai nhị phẩm.
Hắn tin, chỉ cần đại hội kết thúc, tìm thời gian bế quan mất ngày, nhất định có thể đột phá địa giai tam phẩm thuận lợi.
Thu lại cảm xúc, Hàn Phong khởi động một chút thân thể đã cứng đờ của mình, rồi mới mở cửa phòng đi ra.
Đúng lúc hắn vừa mở cửa thì Lâm Nguyệt không biết đã đợi từ lúc nào bất ngờ xuất hiện trước mặt.
Nhìn thấy Lâm Nguyệt, Hàn Phong hơi ngây người, sau đó nghi hoặc lên tiếng hỏi:
- Sư phụ, có chuyện gì vậy?
Lâm Nguyệt lườm đồ đệ ngốc của mình một cái, sau đó nói:
- Bởi vì chỉ còn lại mười hai tuyển thủ, nên vòng đấu thứ bảy hôm nay sớm đã công bố, có lẽ hôm nay, cả Thiên Thánh Cốc này chỉ còn mình con là không biết.
Bị Lâm Nguyệt nói vậy, Hàn Phong cười gượng gạo, sau đó hiếu kì hỏi:
- Vậy đối thủ ngày mai của con là ai?
Lâm Nguyệt khẽ thở dài, bất đắc dĩ nói:
- Thiên Thánh Cốc, Doãn Băng Hinh!
- Là cô ta?
Hàn Phong đầu tiên ngay ra, sau đó mắt ánh lên một tia hàn quang!~!
Đại hội ngày thứ mười ba, đại hội đã vào đến vòng thứ bảy.
Từ sớm hôm qua, tất cả mọi người đã mong chờ được nhìn thấy danh sách đối chiến hôm nay.
Và trong sáu trận thi đấu hôm nay, tin rằng trận dấu được mọi người thích nhất là trận đấu giữa Hàn Phon và Doãn Băng Hinh.
Mấy ngày nay, ai cũng biết Doãn Băng Hinh liên tục đánh trọng thương hai đệ tử Huyền Thiên Tông, ra tay vô cùng độc ác.
Giữa Hàn Phong và Châu Di có rất nhiều vướng mắc, có thể gọi là rối rắm.
Chính bởi vậy, mọi người đều vô cùng mong đợi trận đấu giữa hai người hôm nay.
Đương nhiên, mặc dù Hàn Phong thực lực không tệ, mọi người cũng ngầm đoán đấu khí của Hàn Phong có thể đạt tới nhân giai cửu phẩm. Nhưng so với hắn, phần lớn vẫn đánh giá Doãn Băng Hinh cao hơn.
Nói thế nào, Thiên Thánh Cốc cũng là nhất lưu thế lực truyền thừa nghìn năm, nền móng chỉ thua yếu hơn Thiên Môn và Băng Tuyết Các những tông môn cổ lão một chút.
Một nhị lưu Huyền Nguyên Tông nhỏ bé, sao có thể sánh được với họ.
Cùng là nhân giai cửu phẩm, nhưng đệ tử do Thiên Thánh Cốc bồi dưỡng, đương nhiên những thế lực bình thường không thể so sánh được.
Những bình luận này đều đã truyền đến tai Hàn Phong.
Nhưng, Hàn Phong chỉ cười nhạt, tịnh không để ý, sau khi biết đối thủ hôm nay của mình là Doãn Băng Hinh, Hàn Phong trong lòng sớm đã có quyết định.
Hắn còn nhớ hai năm trước, lúc mình vừa mới tái sinh, trong lòng quyết định kiếp này phải bảo vệ những người bên cạnh mình, bù đắp cho những nuối tiếc của kiếp trước.
Hôm nay, Tạ Tầm và Mạnh Hùng hai người bị đánh trọng thương ngay trước mắt hắn, nhất là Tạ Tầm, nếu như không phải Phí lão động tác nhanh, con đường tu luyện của hắn chắc đã triệt để chấm dứt.
Mấy ngày nay, mặc dù bên ngoài không có phản ứng gì, nhưng hành động này của Doãn Băng Hinh đã chạm đến giới hạn chịu đựng của hắn.
Trên đường đến hội trường, không biết có phải ý trời hay không mà Hàn Phong lại gặp nhóm Thiên Thánh Cốc. Doãn Băng Hinh và Châu Di đương nhiên cũng có mặt ở đó.
Hàn Phong khẽ nheo mắt, trong mắt ánh lên một chút thần sắc khó đoán, nhưng không hề có ý định để ý đến đối phương.
Nhưng, dù hắn không có ý định để ý đến họ thì mấy tên đệ tử Thiên Thánh Cốc cũng không có ý định buông tha Hàn Phong.
- Hắc, Trác Dật sư huynh, huynh đoán hôm nay đối thủ của Doãn Băng Hinh sư muội sẽ có kết cục thế nào?
Một đệ tử khá thân với Trác Dật, ngữ khí khiêu khích nói.
- Phải xem kẻ đó có biết tự lượng sức mình hay không, nếu như vẫn điên cuồng như ngày hôm kia, nói không chừng kết cục còn thảm hơn.
Trác Dật khinh miệt liếc sang phía Hàn Phong, ngữ khí đầy vẻ khó chịu.
Châu Di đứng bên cạnh thấy họ nói vậy, trong lòng không biết nên khóc hay nên cười.
Không biết vì sao, hôm nay có luôn có dự cảm không tốt, gần như sẽ có chuyện gì không tốt xảy ra, nhưng cô không thể nói được là chuyện gì.
Khoảnh khắc nhìn thấy Hàn Phong, cảm giác bất an trong lòng càng mãnh liệt. Cô cũng không biết tại sao lại vậy, hình như dự cảm đó ám chỉ trận đấu hôm nay giữa Hàn Phong và Doãn Băng Hinh.
Sau đó, Châu Di lại lập tức phủ định suy nghĩ của mình. Mặc dù cô cũng nhìn ra Hàn Phong thực lực không tệ, nhưng Hinh Nhi là đệ tử xuất sắc nhất Thiên Thánh Cốc, Hàn Phong dù mạnh cũng không phải đối thủ của cô.
Bên Huyền Thiên Tông cũng nghe thấy mấy câu khiêu khích của sư huynh đệ Trác Dật, giận không để đâu cho hết, cùng nhau phóng ánh mắt thù hận sang phía Thiên Thánh Cốc.
Hàn Phong thì ngược lại, chỉ lạnh lùng nhìn Doãn Băng Hinh, sau đó dẫn những người khác vào hội trường.
Vì các tuyển thủ đã bị đào thải một nửa nên đại hội hôm nay chỉ còn lại sáu trận đấu. Những võ đài cũ đã bị dỡ bỏ, thay vào đó là một võ đài mới lớn hơn khí thế hơn, đủ dùng cho những trận đấu tiếp theo.
Trận đấu của Hàn Phong được xếp cuối cùng nên hắn cũng không để ý đến những người khác, ngồi một mình một góc, nhắm mắt dưỡng thần.
Trận đấu đầu tiên là Băng Tuyết Các Đường Vũ Nhu, và đối thủ của cô là Thánh Lam Tông Vệ Trạch.
Vệ Trạch hôm qua từ sau khi biết đối thủ của mình là Đường Vũ Nhu, không hề tỏ ra quá kinh ngạc, đại hội đến thời điểm này, chỉ còn sót lại những đối thủ khó nhằn nên hắn sớm đã chuẩn bị sẵn tâm lý.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...