Ngạo Thị Thiên Địa


Mạnh Hùng nghe hai sư huynh muội nói chuyện, nhịn không được trợn mắt lên.Cảm giác mình trong mắt hai người này chỉ là cục đất để họ tùy ý nhào nặn.
 
Ba người lại nói chuyện phiếm một lát, sau đó liền trở lại tiểu viện.
 
Trên đường đi, Hàn Phong cũng từ Mạnh Hùng biết được trong hai năm qua Huyền Thiên Tông rất nhiều biến hóa.
 
Trong đó điều khiến Hàn Phong để ý nhất là ngày trước khi rời đi, hắn đã giao cho Lão Dược Si phương pháp bồi dưỡng Tử La Thảo.
 
Theo lời của Mạnh Hùng, Hàn Phong biết được hai năm trước Lão Dược Si đã trồng được lượng lớn Tử La Thảo, rồi đem bán được một số kim tệ rất lớn.
 
Mà số tiền này, Lão Dược Si giao cho Huyền Ky Tử phụ trách một phần, còn lại đều đổi thành dược liệu khác.
 
Hàn Phong mới vừa trờ về Huyền Thiên Tông thấy được đại môn hùng tráng cũng là tiền từ đó mà ra.
 
Hiện giờ chỉnh thể thực lực của Huyền Thiên Tông so với hai năm trước mạnh hơn gấp mấy lần.
 
Trừ chuyện về Lão Dược Si, Hàn Phong cũng từ Mạnh Hùng biết được chuyện của mấy người Đoạn Nhạc.
 
Mấy người tư chất có hạn, cho dù được Hàn Phong để lại một ít dược liệu để sử dụng. Nhưng qua hai năm, hiện giờ Đoạn Nhạc cũng chỉ mới bước vào nhân giai nhất phẩm, tuy rằng tốc độ tu luyện như vậy cũng khá, nhưng so với Mạnh Hùng cùng với Tiêu Linh có chút chênh lệch.
 
Hàn Phong vốn không có hy vọng quá lớn, nên cũng không thất vọng nhiều.
 
Bất quá, có một người thật ra khiến Hàn Phong hơi có chút kinh ngạc.
 

Triệu Lâm Lâm nguyên bản đấu khí kém cỏi nhất, hiện giờ tu vi cũng vượt qua dự liệu của Hàn Phong, đạt tới nhân giai nhất phẩm võ giả như Đoạn Nhạc.
 
Càng khiến Hàn Phong kinh ngạc chính là, Triệu Lâm Lâm không chi đột phá trên phương diện đấu khí, mà về việc luyện chế đan dược cũng có những thành tựu nhất định.
 
Học tập luyện dược mới có hai năm ngắn ngủi, lúc này Triệu Lâm Lâm đã là một gã hạ phẩm luyện dược sư.
 
Nhớ tới tiểu cô nương lúc trước cho dù gặp bất kỳ ai cũng đỏ mặt tía tai, hiện giờ có thành tích trác tuyệt như thế, thật khiến Hàn Phong cảm thấy kinh ngạc không thôi.
 
Sau đó, Hàn Phong lại hỏi mấy vấn đề khác, Mạnh Hùng đang muốn đang muốn thì cách đó truyền đến thanh âm nũng nịu:
 
- Mạnh Hùng sư huynh, thì ra ngươi ở đây nha! Vừa rồi ta tới tìm ngươi không thấy, liền đoán ngươi lại đến hậu sơn, cho nên đang định qua đó tìm ngươi.
 
Nghe âm thanh đó, Hàn Phong cùng Lâm Phỉ Vân đều cùng nhíu mày.
 
Ngay cả Mạnh Hùng cũng lộ vẻ chán ghét.
 
Nhìn thấy Âu Dương Y Y đi về phía mình, Hàn Phong cũng hơi nhíu mày, tuy rằng kiếp trước cùng nữ nhân này csos khúc mắc, nhưng hiện tại hắn đã sớm bỏ qua.
 
Nếu không phải lúc trước lại gặp được nữ nhân này, trong lòng hắn sẽ không nhớ tới chuyện cũ.
 
Bất quá, đối với bản tính của nàng, hắn vẫn hiểu rõ, hơn nữa nhìn biểu cảm của Lâm Phỉ Vân cùng Mạnh Hùng, hiển nhiên cũng không vui mừng khi gặp Âu Dương Y Y.
 
Cho nên, từ đáy lòng Hàn Phong không muốn lại cùng nữ nhân này tiếp tục có bất kỳ quan hệ gì.
 
Nhìn thấy Âu Dương Y Y đã đi tới trước mặt ba người bọn họ, Hàn Phong quay đầu nói với Mạnh Hùng:
 
- Là tới tìm ngươi, không có việc gì, ta đi trước nha!
 
Nói xong, Hàn Phong không đợi Mạnh Hùng trả lời, liền rời đi trước, Lâm Phỉ Vân bên cạnh tất nhiên cũng theo sau. Nha đầu kia đối với Âu Dương Y Y chính là thập phần chán ghét, cho nên nhìn thấy Hàn Phong rời đi, liền vội vàng đuổi theo.
 
Lúc này, Âu Dương Y Y phát hiện Hàn Phong cùng Lâm Phỉ Vân đang ở đó.
 
Nhìn thấy Hàn Phong, Âu Dương Y Y vốn định tiến lên chào hỏi, nàng từ sư phụ biết được Hàn Phong dẫn về hai gã thiên giai cường giả.
 
Có thể cùng hai gã thiên giai cường giả ngang hàng, vô luận bản thân thực lực của Hàn Phong ra sao, cũng đủ dể hắn làm người khác chú ý.
 
Cho nên Âu Dương Y Y đối với Hàn Phong cũng là hết sức tò mò, trong lòng càng có ý muốn kết giao.
 
Chỉ là có một số chuyện luôn không theo ý nàng. Ngay khi nàng đang nghĩ như vậy, Hàn Phong đã sớm dẫn theo Lâm Phỉ Vân rời đi.
 
Lúc này khoảng cách hai người cũng không xa, Âu Dương Y Y tự nhiên rõ ràng Hàn Phong nhất định đã nhìn thấy mình, nhưng vẫn cố tình mặc kệ, trực tiếp rời đi, cử động này chính là không muốn gặp mặt nàng.
 
Điều này làm cho Âu Dương Y Y luôn luôn tâm cao khí ngạo, không khỏi thầm hận.

 
Lập tức, đôi mắt yêu mị gắt gao nhìn theo bóng dáng Hàn Phong rời đi, đôi tay bị nàng nắm chặt tới mức trắng bệch. Nhưng nhờ giầu đằng sau lưng nên không ai nhìn thấy.
 
Khi nàng nhìn thấy Mạnh Hùng vẫn đứng đó, mới vội vàng thu liễm cảm xúc, miễn cưỡng tươi cười nói:
 
- Mạnh Hùng sư huynh, người vừa rời đi là Hàn Phong sư huynh sao?
 
Đối với Âu Dương Y Y, Mạnh Hùng cũng có chút buồn bực, vì vị sư muội này không có việc gì cũng rất vui vẻ quấn lấy hắn, làm cho Mạnh Hùng cảm thấy không thoải mái.
 
Trong nhận thức của hắn, hắn tình nguyện tu luyện còn hơn nói chuyện với nàng.
 
Cho nên, nhìn thấy Âu Dương Y Y tựa hồ lại muốn quấn lấy mình, đầu óc Mạnh Hùng vừa chuyển, lập tức nói:
 
- Âu Dương sư muội, đột nhiên ta nhớ tới, ta còn có việc muốn hỏi Hàn Phong, lần sau chúng ta tiếp tục nói chuyện nhé.
 
Nói xong, không đợi Âu Dương Y Y trả lời, Mạnh Hùng đã nhanh chóng đuổi theo Hàn Phong.
 
Nhìn thấy Mạnh Hùng rời đi, Âu Dương Y Y cũng không nhịn được nữa khuôn mặt xinh đẹp tức giận tới mức trắng bệch.
 
Hai mắt mang theo hận ý nhìn thân ảnh ba người rời đi, Âu Dương Y Y thầm thở dài dài thật sâu, lúc này mớ rời đi.
 
Hồi sáng gặp được Âu Dương Y Y đối với Hàn Phong mà nói chỉ là khúc nhạc đệm, nhưng lại làm hắn nhớ tới những kẻ xuất ngày vây quanh Âu Dương Y Y kia.
 
Trong đám này có ba kẻ mà Hàn Phong còn nhớ rõ ràng, năm đó khi Huyền Thiên Tông bị Tinh Hải Các dùng cường thế chiếm đoạt, ba người này liền trực tiếp đầu hàng địch nhân.
 
Hơn nữa còn trợ giúp Tinh Hải Các đối phó Huyền Thiên Tông.
 
Đối với loại phản đồ này, Hàn Phong cũng không muốn tiếp tục lưu chúng lại.
 
Đương nhiên, nếu dựa theo quỹ tích kiếp trước phát triển, ba tên này chính là cùng mấy người Lục Minh cấu kết với nhau.

 
Nhưng vì lúc trước, Lục Minh đã sớm bị hắn giải quyết, cho nên ba người này hiện giờ chi là cả ngày chơi bời lêu lổng vây quanh Âu Dương Y Y.
 
Nghĩ đến đây, Hàn Phong trực tiếp đi tìm Bố Lôi Địch.
 
Tuy rằng ba người này có thể trở thành nội gián, nhưng hôm nay vẫn chưa làm ra chuyện gì xấu, chỉ là ba kẻ hạng người ham sống sợ chết, do ngày đó vì bị uy hiếp tánh mạng mới phản bội.
 
Cho nên, Hàn Phong cũng chẳng muốn làm khó chúng, chỉ muốn nhờ Bố Lôi Địch đuổi cả ba rời khỏi Huyền Thiên Tông, đề phòng sau này.
 
Nghe được ý đồ của Hàn Phong, Bố Lôi Địch cảm thấy hơi khó hiểu, không biết vì sao hắn lại mốn mình đối phó với ba gã đệ tử chưa từng gặp mặt.
 
Nhưng theo trong tiềm thức, Bố Lôi Địch cũng không có cự tuyệt.
 
Bởi vì theo biểu hiện lúc trước của Hàn Phong, Bố Lôi Địch tự nhiên biết mỗi chuyện hắn làm đều có nguyên do của nó.
 
Cho nên khi Hàn Phong nói cho hắn biết nói cho hắn biết để cho hắn dùng thân phận thiên giai đi uy hiếp mấy người kia rời khỏi Huyền Thiên Tông thì hắn cũng không có hỏi nhiều.
 
Ban đêm, Hầu Thông cùng hai gã đệ tử khác từ bên Âu Dương Y Y trở về.
 
Ngay tại vừa rồi, Âu Dương Y Y bình thường luôn luôn ôn hòa không biết vì sao vô cớ nổi giận, mắng chửi cả ba một trận rồi đuổi đi.
 
Lúc này, sắc mặt cuẩ Hầu Thông cùng hai tên kia đều có vẻ âm trầm.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui