Quỷ Vực trưởng lão hiện tại gọi ông trời không thể nghi ngờ gì là còn hơi sớm, bởi vỉ lúc chân chính cần hắn la gọi còn đang ở phía sau!
"Một đám giang hồ đạo chích, dám vây công Thái Tử vùng trời này, hơn nữa dám nhục mạ Yêu Hậu bệ hạ! Tội không thể tha!"
Tiếng rống to này làm cho Quỷ Vực đại trường lão lập tức xốc xếch, cả người thất điên bát đảo đầu váng mắt hoa!
Thái thái... Thái Tử?
Thái Tử ở nơi đâu? Đối diện trong hai người kia có một người là Thái Tử sao?
Thái Tử vùng trời này Hoàng Thiên Thái Tử!
Nhưng những người khác vân có người không nghe rò ràng, vân múa đao chuẩn bị kiểm xông lên, Hồ Mà nhị lào thấy thế thì hừng hực giận dừ, cầm tùy thân binh khí quát lên nói: "Chém giết phàn nghịch! Chém giết Thích Khách! Giết không tha!"
Chà chà chà... Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
Trong nháy mắt 1 đám ngã xuống.
Quỷ Vực đại trường lão lúc này mới nhìn kỹ hai người xuất thủ rồi lại là một trận sởn gai ốc: mới vừa rồi hắn ước đoán quá lạc quan rồi, hai người này tu vi không thua kém gì mình, rồ ràng so với mình còn cao hơn, ít nhất cùng có tu vi Thánh Nhân sơ cấp đỉnh rồi!
Vô hình trung, về thân phận Yêu Tộc Thái Tử kia đột nhiên lại tăng thèm mấy phần độ tin cậy!
"Dừng tay! Mọi người dừng tay cho ta!"
Quỷ Vực đại trường lào hét lớn một tiếng quát bảo đám người ngưng lại. Nếu không chuyển đi này không chỉ không hoàn thành được nhiệm vụ mà còn đắc tội cả Yêu Tộc Thái Tử rồi...
Như vậy, ba đại môn phái chúng ta vận khí cũng thật là bó tay rồi, cùng đừng suy nghĩ đến cái gì đông sơn tái khởi nữa, trực tiếp hoàn toàn xoá tên đi...
Lúc này, trong thành trong lúc bất chợt tiếng kèn đại tác, vang tận mây xanh!
ơ trong thời gian cực ngắn, vô số Yêu Hoàng Thiên quân đội phần phật xúm tới đây, đem toàn bộ người ba đại môn phái vây quanh, đao thương lóe sáng, kiểm phong nhắm thẳng vào.
Hô lão cùng Mã Lão, hai Đại Thánh Nhân cấp bậc cường giả đứng ở đầu đội ngủ. trừng mắt lạnh lùng nhìn nhau. Khuôn mặt đầy sương lạnh, hàn ý không che dấu.
Quỷ Vực đại trường lão thấy tình hình này thì một tia ảo tưởng cuối cùng trong nháy mắt tan thành mây khói. Lại thật sự là Yêu Hoàng Thiên Thái tử gia sao?
Người ba đại môn phái còn dư lại chừng bảy tám trăm người ai nấy giống như bị Thiên Lôi chấn u mê mà há mồm kinh ngạc nói không ra lời. Ai nấy cảm giác duy nhất cùng chỉ là u mê mà thôi.
Thái tử gia?
Thiệt hay giả a? Trước mắt trạng huống hẳn là sự thật rồi!
Nhưng là... Có thể nhưng là... Nhưng nhưng là...
Người nào con mẹ nó đà gặp qua Thái tử gia như vậy chưa?
Công khai đập sòng bạc, lừa gạt vơ vét tài sản, sau đó lại là giữa ban ngày ra đường cản đường cướp bóc, còn muốn giết người nữa! Mắng người cũng có điểm chân truyền...
Như vậy là... Thái tử gia?
Mẫu thân hắn, chúng ta còn cho là Mạc Vân Thiên Tái Tử gia chúng ta mạnh đoạt dân nữ đã là đặc sắc, đã đủ chấn động, nào nghĩ đến Yêu Hoàng Thiên Thái tử gia điện hạ so với Thái tử gia của chúng ta còn muốn trâu bò hơn, không, quả thực là trâu bò hơn rất nhiều!
Mẫu thân hắn tên là gì?
Chẳng lẽ ông trời già muốn chơi chết ba đại môn phái chúng ta sao? Sao lại đẻ ra một Thái tử gia điện hạ như vậy chứ?!
"Cái này... Này này này..." Quỷ Vực đại trưởng lão khóe miệng co quắp gân, đôi môi run run nói: "Này này... Đó là sự hiểu lầm..."
Quỷ Vực đại trường lão không phải là không muốn giải thích, nhưng hắn thật lòng không biết nên giải thích thế nào, mới vừa rồi người bên mình còn mắng chửi như hát hay, ngươi nói là hiểu lầm là xong sao? Cho dù đó là một sự hiểu lầm, nhưng cái hiểu lầm này nên giải quyết như thế nào đây?
Đổi diện vị Thái tử gia kia, tổ tông mười tám đời của hắn không ngoại lệ toàn bộ đều bị móc lên nhiều lần, như thế nào một câu hiểu lầm là có thể giải thích được đây!
"Hiểu lầm cái đầu của ngươi. Ngươi nghĩ ràng chúng ta cũng là kẻ mù với điếc sao?!" Hồ thúc thúc quát chói tai nói: "Tất cả đều bắt lại cho ta!"
Cuối cùng 2 lào có thể tìm được nơi phát tiết buồn bực mấy ngày qua rồi.
Yêu Hoàng Thiên quân đội như lang như hổ vây quanh, người ba đại môn phái lấy ánh mất cầu cứu nhìn Quỷ Vực đại trường lào nhưng người người trong tâm đà tuyệt vọng rồi, không còn có nửa điểm kháng cự chi tâm nữa.
Ánh mắt cũng có chút ưu tư hoảng sợ.
Mới vừa rồi mắng chửi người nhà Thái tử gia như thế nào, mọi người vân nhớ vô cùng rồ ràng. Chửi khó nghe như vậy. Nhất là mẹ Thái tử gia lại càng bị mọi người chửi ác liệt nhất.
Thái tử gia mâu thân là ai, là Yêu Hậu đó, là Yêu Hoàng Thiên Thiên Đế đó!
Dưới tình huống như thế. Còn muốn nhân gia mở ra một góc lưới, thật sự là si tâm vọng tường.
Quỷ Vực đại trường lão còn muốn lên tiếng, cố gắng làm chút cố gắng cuối cùng thì bên kia Mã Lão đã rét căm căm nói một câu: "Nếu có người phản kháng, giết hết! Toàn bộ cũng bắt lại cho ta, nhốt vào yêu lao!"
người ba đại môn phái bên kia giống như đầu bị tưới một bầu nước lạnh, tâm tư kia tắt ngúm.
Nhìn đám quan binh như lang như hổ tiến lên, mọi người thúc thủ vô sách: phản kháng sao, tội danh kia trực tiếp là chết; không phản kháng sao, lúc này bị bắt lại cùng là dừ nhiều lành ít, cửu tử vô sinh.
Người người do dự quấn quýt mà từng người bị trói như heo trên mặt đất, dây thừng trói thân, hổ vào lao lung... Dường như hẳn là mèo bệnh vào lao lung mới đúng.
Nhìn thành vệ quân đem người ba đại môn phái toàn bộ một lưới bắt hết, hết thảy dùng dây trói cổ dắt đi như dắt dê vậy, Đàm Đàm trực tiếp khiếp sợ hết chỗ nói rồi.
"Ta nói, tiểu tử ngươi... Ngươi thật là Yêu Hoàng Thiên Thái Tử hả?" Đàm Đàm trừng tròng mắt nhìn Yêu Ninh Ninh, ánh mắt rất mấy phần kinh dị hỏi.
Yêu Ninh Ninh vội vàng cười làm lành nói: "ơ trong mắt người ngoài quả thật là có nhất trọng thân phận như vậy, ha hả a... ơ trong mắt đại ca dì nhiên..."
Hắn đang định khiêm nhường mấy câu, sau đó lại bày tò tâm ý, chỉ e sợ vị bằng hữu thật vất vả mới kết giao được cứ như vậy bị thân phận mình hù dọa mà chạy mất, cho dù không có bị hù dọa chạy thì trong lúc bất chợt thái độ thay đổi cùng là chuyện rất không thoải mái, mình là muốn bàng hữu mà...
Khi Thái tử gia trong lòng đang trên dưới thấp thỏm, lo được lo mất thì thấy Đàm Đàm đột ngột một cước đạp tới đây, chửi ầm lên nói: "Con mẹ nó ngươi chính là Thái Tử sao lại không sớm nói rò một chút? Mẹ kiếp! Ngươi chơi lào tử hà? Hại lào tử lo lắng như vậy!? Ngươi sao không đi chết đi..."
Yêu Hoàng Thiên Thái tử gia mới vừa rồi còn uy phong bát diện bất thình lình bị một cước đạp bay ra ngoài, cả người ngã lăn trẽn mặt đất.
Nhìn như chó gặm ***!
Đám thành vệ quân từng tên mặt nhìn nhau.
Mẹ nó, vi nhân gia này cũng không khôi quá lớn mật đi?
Hồ thúc thúc cùng Mã thúc thúc che mặt thở dài: thật không biết là từ đâu chui ra một tên vô lại này? Lúc trước không biết thân phận Thái Tử thỉ ngươi vô lẽ một chút cùng còn nói, nhưng biết rồi lại còn như vậy, không khách khí thậm chí còn đánh chửi Thái Tử, thật sự là... Đặc sắc!
Yêu Ninh Ninh từ trên mặt đất bò dậy, vẻ mặt cười làm lành nói: "Đại ca, tiểu đệ ta đây không phải là có ý tứ kia... Đây không phải là do còn chưa kịp nói sao..."
Đàm Đàm nhớ tới mình mới vừa rồi lo lắng, lo lắng còn chưa tính, dường như mình còn đánh coi là muốn cùng cái này không thành thực tiểu đệ một đạo chung đi cửu tuyền, còn muốn cảm thấy thật phải xin lôi hắn, không khôi càng nghĩ càng giận, chửi ầm lên cộng thêm quyền đấm cước đá, như đánh bao cát nói: "Đánh rắm! Ngươi đánh rắm! Phóng cái rắm vào mặt mẹ ngươi! Ngươi làm sao phải giả bộ đây? Trước con mẹ nó ngươi giấu di ếm thân phận, sau đó con mẹ nó đột nhiên bại lộ ra, nghĩ muốn con mẹ nó làm ta rung động? Sau đó muốn cho lão tử con mẹ nó tới cúi đầu lạy ngươi hả? Thằng bổ mày! Con mẹ nó ngươi! Gia gia ngươi! Lào tử bảo ngươi ở trước mặt ta giả bộ hả! cho ngươi giả bộ này! ngươi giả bộ này! Thái Tử, thái cái đầu b**! Tử cái đầu b**! Ta đánh chết ngươi tên giả bộ này!"
Phốc phốc phốc, rầm rầm rầm...
Đàm Đàm bên này càng mắng càng là lẽ thẳng khí hùng mà Yêu Ninh Ninh bên kia càng nghe càng cảm giác được mình thật đuối lý ăn thiệt thòi lớn nhưng cũng không dám vận dụng tu vi hộ thân mà ôm đầu liên tiếp cầu xin tha thứ nói: "Đại ca bớt giận, đại ca ngài bớt giận, là tiểu đệ có lỗi, ngàn sai vạn sai cùng là do tiểu đệ... Cái kia cái gì, ta mời khách, ta mời khách, bồi tội với ngươi..."
"Mời khách? Ta cần ngươi mời khách sao!" Đàm Đàm không thuận theo không buông tha nói: "Lào tử có tiền! cần xin ngươi một bữa ăn hả
" dạ dạ đúng..." Yêu Ninh Ninh vẻ mặt nịnh hót nói: "Đây không phải là xin đại ca nể mặt sao, xin thường cho tiểu đệ một cái mặt mùi..."
"xem ngươi thái độ các ngươi đủ thành khẩn chưa, ngươi hiện với đức hạnh này ta thật không có tâm tình..."
"Đúng đúng đúng, dạ dạ phải.."
Bốn phía mọi người chỉnh tề ngất!
Trời ạ? Đây cũng là quá đặc sắc đi? Tại sao có thể có chuyện như vậy phát sinh?!
Con mẹ nó, trong thiên địa này làm sao lại có chuyện đặc sắc bực này đây! Một tên giang hồ tán nhân chửi ầm lên mà đuổi theo một Thái tử gia điện hạ mành liệt đánh đấm! Mà Thái tử gia lại đánh không hoàn thủ, mắng không cài trả, còn liên tiếp nói xin lôi, thái độ kia gọi là cực kỳ thành khẩn, quả thực chính là nịnh hót...
Còn có, gia hòa này mắng làm sao khó nghe như vậy chứ, một miệng Tam Tự kinh a, Yêu Hoàng Thiên Hoàng Tộc cao tầng hết thảy xui xẻo mười bảy mười tám lần...
Mới vừa rồi người ba đại môn phái mặc dù cũng mắng, nhưng dường như còn không bằng vị này, bảy tám trăm người kia hết thảy bị bắt lại nhốt vào phòng giam, đi ăn cơm tù mà gia hỏa này... Mắng so với bọn kia còn khó hơn nghe mấy lần trở lên, lại không sao, Thái tử gia mời khách lại còn phải cầu khẩn người ta cho mặt mũi...
Quả nhiên là thiên hạ kỳ quan, cổ kim hãn hữu!
Đàm Đàm hừ một tiếng, quay đầu bước đi nói: "Con mẹ nó, cùng một vị Thái tử gia xen lân ở chun2 một chỗ hồi lâu... Lào tử cảm giác rất mất thể diện. Thôi đi đi."
Yêu Ninh Ninh hấp tấp đuổi theo nói: "Đại ca, lào đại, ta cùng ngài đi xông xáo giang hồ..."
"Không dám, không dám, ngài vân còn là Thái tử gia mà, lão tử đói bụng, không dám hầu hạ..." Đàm Đàm ngẩng đầu đi ở phía trước nói.
"Ta mời khách... Ta mời a, ta có rượu ngon... Ha hả a, hì hì hi... Đại ca, lão đại... Đi..." Yêu Ninh Ninh hấp tấp đi theo, một tấc cùng không rời, cúi đầu khom lưng, vô cùng như chó con nói...
"Đại ca, ngài nói đám người kia xử trí như thế nào đây?" Yêu Ninh Ninh ân cần hòi.
"Cái gì mà xử trí như thế nào? Ta nào biết xử trí như thế nào?" Đàm Đàm phiên trứ bạch nhàn nói: "Dù sao người bọn họ mắng chính là ngươi, đánh hơn phân nửa cùng là muốn đánh ngươi, tối trọng yếu một điểm là bọn họ còn làm rối loạn kế hoạch của ngươi muốn đi xông xáo giang hồ... Dùng 'Tội không thể tha" có quá đáng sao?!"
"Không quá phận, một điểm đều không quá phận! Chính là 'Tội không thể tha, vậy bẻ đầu răng rắc đi?" Yêu Ninh Ninh bề ngoài đồng ý, hơi có chút cẩn thận từng li từng tí hỏi. Giống như là hạ cấp xin chỉ thị của lãnh đạo vậy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...