Ngạo Thế Cuồng Long

Bạch Liên vẫn có chút khí thế của trưởng bối gia tộc lớn, đầu tiên là khiêm tốn xin lỗi sau đó là tuyên bố hôn ước: “Hôm nay có một việc, tôi cần phải quyết đoán. Hôn ước với nhà họ Lâm hồi trước vẫn chưa hỏi qua ý kiến của con gái Tô Mỹ Huyên của tôi. Bây giờ tôi xin tuyên bố, hủy bỏ hôn ước này. Việc cưới hỏi của con gái sẽ do bản thân con bé tự quyết định.”

Dứt lời, bà ta đã xé bản hôn ước thành hai mảnh trước mặt mọi người.

Sau khi liếc nhìn Giang Dạ, bà ta đã ném mạnh xuống sàn. Ánh mắt này là đang bày tỏ thái độ với anh, nhà họ Tô sẽ đứng về phía cậu Giang, hoàn toàn cắt đứt quan hệ với nhà họ Lâm.

“Mẹ” Lúc đó, Tô Mỹ Huyên đã kích động đến mức bật khóc.

Vì hôn ước này, cô ấy đã rời xa nhà, bất hiếu với cha mẹ. Nó đã trở thành tảng đá lớn trong lòng cô ấy, đè cô ấy đến nỗi không thể thở được.

Cuối cùng cô ấy cũng thoát khỏi hôn ước này, giành được sự tự do giống như sống lại, không còn bị trói buộc nữa.

“Cảm ơn anh yêu!” Cô ấy kích động, nhón chân hai tay vòng qua cổ, ôm chặt lấy Giang Dạ.


Người đàn ông này đã lấy lại sự tự do cho cô ấy, cho nên cái ôm này là sự cảm ơn.

Giang Dạ mỉm cười, tay phải ôm lấy vòng eo thon thả của Tô Mỹ Huyên.

Khóe mắt của anh đã nhìn thấy Tô Tuyết. Lúc này, anh cũng có thể cảm nhận được tâm trạng phức tạp của cô ấy.

Có điều không hổ là người đẹp lạnh lùng, biểu cảm vẫn không bị lay động.

Tiếp theo nên trừng trị tên Lâm mập rồi. Giang Dạ thâm nghĩ, có lẽ anh ta đã tức điên lên rồi.

Quả nhiên sắc mặt Lâm Thế Văn tái mét, cười khẩy nói: “Được lắm, hay cho nhà họ Tô không biết tốt xấu, không ngờ lại xé hôn ước trước mặt nhiều người như vậy, chẳng khác nào đang sỉ nhục nhà họ Lâm. Bạch Liên, bà đã nghĩ tới hậu quả chưa?”

Anh ta không gọi là bác gái nữa, mà gọi thẳng tên Bạch Liên. Có thể thấy Lâm Thế Văn đã thật sự nổi giận.

Khách khứa có mặt tại đầu đều im lặng không dám lên tiếng. Cậu Lâm, cậu Giang và nhà họ Tô, bọn họ đều không thể đắc tội. Giờ phút này, làm một vị khách yên tĩnh là lí trí nhất.

Tô Mỹ Huyên buông Giang Dạ ra, khẽ cau mày. Cô ấy theo bản năng ngẩng đầu nhìn Giang Dạ. Trong quãng thời gian ngắn đã có cảm giác ỷ lại anh rồi.

Vì cô ấy nên mẹ mới cắt đứt quan hệ với Lâm Thế Văn. Điều này đã khiến cô ấy hơi áy náy, không hy vọng mẹ bị tổn thương.


Tất nhiên ánh mắt này là đang cầu xin Giang Dạ.

“Yên tâm đi, cứ để tôi giải quyết.” Giang Dạ mỉm cười, cực kỳ có sức hấp dẫn.

Tô Mỹ Huyên chợt giãn lông mày, trong lòng vô cùng chân thực. Cô ấy nhận ra, mình đã yêu người đàn ông này đến nỗi hết thuốc chữa.

Bạch Liên không dám tranh cãi với Lâm Thế Văn, mà vô cùng lo lắng. Thỉnh thoảng sẽ nhìn về phía Giang Dạ, đang đợi anh lên tiếng giải vây cho bà ta.

Dù gì bà ta cũng đã hoàn toàn bày tỏ thái độ. Nói cách khác đã đứng cùng chiến tuyến với Giang Dạ.

“Hậu quả ư? Tên béo chết tiệt, mày hãy nghĩ đến hôm nay mày sẽ nhận lấy hậu quả gì trước đi.”

Nhẫn nhịn nửa ngày, cuối cùng Giang Dạ đã có thể phát tiết cơn giận trong lòng.

Bình thường con người anh sẽ cười vui vẻ, nhưng một khi thu hồi nụ cười, chắc chắn thủ đoạn sẽ rất độc ác.


Bây giờ việc hệ trọng đã xong, đã đến lúc trừng trị tên béo này rồi. “Hừ, ở Tần Tây này, ai dám làm gì tao?” Lâm Thế Văn đứng thẳng người, chẳng hề sợ sệt.

Đây là Tần Tây, địa bàn của nhà họ Lâm anh ta. Dù Giang Dạ là người của ngân hàng Phong Hối thì sao chứ? Anh ta không tin, anh có thể làm gì được anh ta?

Có Mặt Quỷ ở đây, Giang Dạ có thể làm gì anh ta? Đây chính là sự tự tin.

Bầu không khí căng thẳng, mọi người xung quanh đều tránh ra.

Lúc này, Giang Dạ đã đi tới trước mặt Lâm Thế Văn. Anh sa sầm mặt, từng bước đi về phía anh ta: “Trước giờ con người †ao ân oán rõ ràng, có thù tất báo. Tối thứ tư ở quán bar PY, mày đã bỏ thuốc Mỹ Huyên khiến cô ấy suýt bị mày làm nhục. Tối thứ năm, mày lại thuê một đám liều mạng bắt cóc Mỹ Huyên ở biệt thự Kim Tỷ. Hai chuyện này đã đủ lý do để tao chém chết tên súc sinh như mày.”

“Mày đã làm nhiều chuyện cầm thú với Mỹ Huyên như thế. Hôm nay còn dám đến tiệc mừng thọ của bác gái, cầm theo một đống tài liệu ăn nói linh tinh để vu oan cho tao. Một tên công tử bột nhỏ bé như mày, làm sao có thể tra rõ thân phận của tao cơ chứ? Từng chuyện dơ bẩn đã quyết định số mệnh của mày. Đó là chết không được tử tế. Hôm nay dù Chúa có đến cũng không bảo vệ được mày.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui