Tác giả: Mộng Lạc Thính Điệp
Tiêu Cấm Ninh ở giới nghệ sĩ kiêu ngạo bá đạo lâu như vậy, cũng hoàn toàn không chỉ ỷ vào thế lực Lưu gia cùng Tiêu gia, cô ta cũng có chút đầu óc, nghe Tần Hân Dĩnh nói như vậy, cô ta cười lạnh một tiếng đứng lên, “Không cần.”
Cô ta biết trên đời này không có chuyện ăn mà không trả tiền, tuy chỉ ngắn ngủn nói mấy câu, nhưng là cô ta nghe được người phụ nữ này không thích Tiêu Nhu, thậm chí cùng cô ta giống nhau là chán ghét Tiêu Nhu, chính là người phụ nữ này vừa xuất hiện liền cao cao tại thượng mà xưng có thể giúp cô ta?
Ha hả, Tiêu Cấm Ninh cô tuy rằng không rất thông minh đi nữa, nhưng cũng biết người phụ nữ này là muốn lợi dụng cô ta thôi, phải đối phó Tiêu Nhu chính là chuyện của cô ta, nhưng không nghĩ tới muốn nghe người phụ nữ này chỉ huy đi đối phó Tiêu Nhu.
Tần Hân Dĩnh nhìn Tiêu Cấm Ninh đứng lên, khóe miệng ngoéo một cái, thay đổi một dáng ngồi nhàn nhã nhìn bóng dáng Tiêu Cấm Ninh, môi đỏ khẽ mở, “ Chị Diêu, chẳng lẽ chị không đồng ý đề nghị của tôi, sẽ không đối phó Tiêu Nhu sao? Nếu phải đối phó Tiêu Nhu, vì sao không thể chấp nhận ý tốt của tôi?”
Tiêu Cấm Ninh dừng lại bước chân, quay đầu lại nhìn thật sâu vào Tần Hân Dĩnh, nhíu mày hỏi, “ Cô là ai? Cô muốn làm cái gì?”
Tần Hân Dĩnh nhìn chỗ ngồi đối diện với mình liếc mắt một cái, từ trong túi xách lấy ra một tấm danh thiếp, ý bảo Tiêu Cấm Ninh ngồi xuống, Tiêu Cấm Ninh nhìn Tần Hân Dĩnh liếc mắt một cái, đi qua kéo ghế ra ngồi xuống lần nữa, Tần Hân Dĩnh đem danh thiếp của chính mình đưa cho Tiêu Cấm Ninh, “Đây là danh thiếp của tôi, chị Diêu xem qua.”
Tiêu Cấm Ninh do dự cầm lấy tấm danh thiếp trên bàn liếc mắt một cái, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, ngước mắt nhìn Tần Hân Dĩnh liếc mắt một cái, “Kiều thị quốc tế?”
Tần Hân Dĩnh khóe miệng ngoéo một cái, không có lời nói tỏ vẻ cam chịu, Tiêu Cấm Ninh tiếp tục đi xuống xem, nhìn đến Tần Hân Dĩnh mấy chữ, cô ta trừng lớn mắt hạnh, không thể tin tưởng nhìn Tần Hân Dĩnh, “ Cô là designer Qin?”
Hiện giờ trong nước cũng không có nhiều thiết kế sư nổi tiếng, nhưng Tần Hân Dĩnh mấy chữ này đại đa số ngôi sao nữ trong nước đều nghe qua, bởi vì Tần Hân Dĩnh năm đó lợi dụng danh tiếng một đôi giày để vươn ra quốc tế, cô ta không có nhãn hiệu của chính mình, bởi vì cô ta chỉ là một thiết kế trang phục, cũng không phải nhãn hiệu người sáng lập, cô ta nguyện ý làm thiết kế, cũng không phải kinh doanh, bởi vì những lời này dẫn tới rất nhiều thiết kế sư trong ngoài nước khen ngợi, cho nên rất nhiều thiết kế sư nước ngoài nhìn thấy cô ta cũng không phải xưng hô tên cô ta, mà thân mật xưng hô cô ta là designer Qin.
Tần Hân Dĩnh trước kia là vì ở Đế Quốc công tác, trang phục cũng có vài khoản được hoan nghênh, trong lúc còn thiết kế châu báu, cũng được đến Quốc Tế Thời Thượng.
Gần đây mấy tháng không có nghe thấy tin tức của cô ta, Tiêu Cấm Ninh cho rằng thiên tài thiết kế sư Tần Hân Dĩnh cũng tới lúc linh cảm khô kiệt, không nghĩ tới cô ta cư nhiên vứt bỏ thân phận thiết kế sư ở tập đoàn Đế Quốc đi tới tập đoàn Kiều thị quốc tế, bất quá tập đoàn Kiều thị quốc tế cũng là rất lợi hại, hơn nữa là ở thành phố A…
Trang phục, giày cùng châu báu có thể là mỗi người phụ nữ đều hướng tới, ánh mắt Tiêu Cấm Ninh nhìn Tần Hân Dĩnh trở nên cực nóng, cô ta nói, “ Chị Tần tôi rất thích những mẫu quần áo của cô thiết kế, quần áo của cô tôi đều mua vài bộ đặt ở trong nhà, đều luyến tiếc mặc.”
Khóe miệng Tần Hân Dĩnh ngoéo một cái, nhướng mày nói, “Phải không? Vinh hạnh quá.” Trong mắt hiện lên một tia khinh thường.
Tiêu Cấm Ninh nhìn Tần Hân Dĩnh, trong mắt lập loè ý cười, “Thật không nghĩ tới có thể ở thành phố A gặp được chị Tần ngài.” Nhìn danh thiếp Tần Hân Dĩnh, “Không biết chị Tần tính toán ở thành phố A bao lâu?”
Rốt cuộc đặc mời thiết kế sư cũng không phải chân chính chuyên chúc thiết kế sư…
Trong mắt Tần Hân Dĩnh hiện lên một tia âm trầm, cười lạnh nói, “ Chị Diêu cho rằng tôi không ở thành phố A liền không ảnh hưởng được người bên này sao?”
Tiêu Cấm Ninh xin lỗi cười cười, “Đương nhiên không phải…”
Tần Hân Dĩnh là con gái của Tần gia ở Đế Đô, Tần gia tuy không có bối cảnh rất lớn gì, nhưng Tần Hân Dĩnh này chính là bạn tốt của người thừa kế ở tập đoàn Đế Quốc Đường Tịch, tập đoàn Đế Quốc tồn tại cái dạng gì a? Đó là hiện giờ Kiều thị quốc tế đều còn không thể chống lại tập đoàn Đế Quốc, công ty con của nó cơ hồ là trải rộng toàn cầu, người đứng đầu trong tập đoàn Đế Quốc là nhân vật truyền kỳ trên thương trường quốc tế, không chỉ có tạp chí New York thường có những bài báo đặc sắc cho hắn, ngay cả kinh tế Luân Đôn cũng có báo về hắn.
Mà một nhân vật lớn như vậy đem cháu gái của chính mình yêu thương đến tận xương tủy, cơ hồ đối với cháu gái chính mình muốn gì cho đó, cho tới bây giờ hắn vì cháu gái chính mình thành lập vương quốc giải trí đều bị người nói chuyện say sưa, rất nhiều người muốn nhanh đi thấy một lần.
Mà Tần Hân Dĩnh lại cùng người kia ở lâu đài lớn lên, địa vị cơ hồ so Vương phi còn cao hơn bạn tốt, càng quan trọng là Đường Tịch đối với Tần Hân Dĩnh cũng là muốn gì cho đó.
Tần Hân Dĩnh rất vừa lòng biểu hiện của Tiêu Cấm Ninh, khóe miệng cô ta ngoéo một cái nghĩ thầm làm bạn với Đường Tịch quả nhiên có chỗ lợi, liền tính cô ta đã chết, chính mình cũng có thể không đề cập tới tên cô ta lại có thể uy hiếp những người kiêng kị thế lực tập đoàn Đế Quốc, trước mắt người này cùng bộ phận thiết kế của Kiều thị quốc tế những người đó chính là tốt nhất ví dụ.
Nghĩ như vậy Tần Hân Dĩnh bỗng nhiên cảm thấy chính mình vẫn là trước không cần nói ra tin tức Đường Tịch đã chết cũng tốt, một khi tin tức kia lộ ra, như vậy trong mắt người ở bên ngoài Tần Hân Dĩnh chính là một nhân vật không có chỗ dựa, muốn làm chuyện gì cũng khó.
Còn có chính là…
Tần Hân Dĩnh nghĩ đến Kiều Lương cùng Đường Tịch có bộ dáng ngọt ngào khi ở bên nhau kia trong mắt hiện lên một tia hung ác nham hiểm, hiện giờ cô ta chỉ có một lợi thế để uy hiếp Kiều Lương đó chính là hành tung của Đường Tịch, cô ta không tin Kiều Lương thật sự không để bụng tới Đường Tịch, hắn như vậy là muốn đem Đường Tịch bức ra tới thôi, nhưng Đường Tịch đã chết, sao có thể ra tới, vậy cô ta tới chế tạo một Đường Tịch khác xuất hiện đi!
Nếu cô ta thích Đường Tịch, kia cô ta…
“Không phải ý đó này thì tốt.” Ánh mắt Tần Hân Dĩnh sâu thẳm nhìn Tiêu Cấm Ninh, cười như không cười gợi lên môi, “Không biết chị Diêu tính toán như thế nào để đối phó Tiêu Nhu?”
Sau khi tra được tư liệu của Tiêu Nhu, cô ta liền càng thêm khẳng định Tiêu Nhu kia là người mà Kiều Lương kêu tới diễn kịch, Tiêu Nhu tuy rằng lớn lên xinh đẹp, nhưng ở Tiêu gia cô ta cũng chỉ là con gái lớn lên ở trong núi, lấy địa vị Kiều gia, sao có thể sẽ chấp nhận người con gái như vậy?
Hơn nữa cô ta tin tưởng Kiều Lương không phải là người như vậy, sẽ không làm chuyện nhục nhã danh dự của gia đình.
……
Đường Tịch liền ở cửa trường học thấy được một chiếc xe, cô rõ ràng thấy được trên xe kia ‘ khách không mời mà đến ’, cô nhìn thoáng qua bốn phía đều có phóng viên, xoa xoa ấn đường, cầm lấy một quyển sách che khuất mặt chính mình hướng tới chiếc xe kia đi tới, vừa lên xe đóng cửa, trong xe lập tức chạy như bay mà đi.
Đường Tịch hô lớn, “Nơi này là trường học, giảm tốc độ đi chậm lại!”
Người nào đó cười như không cười nghiêng đầu nhìn cô một cái, dần dần thả chậm tốc độ, “ Em xác định sao?”
Đường Tịch lấy ra mũ cùng khẩu trang đưa cho người nào đó đội lên, thật mạnh ừ một tiếng, “ Đổi!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...