Ngạo Kiếm Lăng Vân

Isa nghe câu nói của Mary, đôi mi thanh tú nhíu lại, trong mắt nổi lên một tia phẫn nộ... và thất vọng, lãnh đạm nhìn lướt qua Mary, vừa lúc Mary nói xong phát giác không đúng cũng đang nhìn về phía Isa. Isa cũng không nói gì, chỉ ngoảnh mặt nhìn đi chỗ khác. Trong nháy mắt, Mary cảm giác như rơi xuống một hố băng, nàng dường như đã mất đi người bạn tốt nhất này.

Thượng Quan Vũ Đồng lạnh nhạt cười, cũng không để ý tới lời chất vấn của học viên này, vẻ mặt dần dần nghiêm túc hẳn lên:
- Con đường ở dưới chân của chính mình, tương lai ở trong tay của mỗi người các ngươi, có thể đi được bao xa là do chính các ngươi, không phải mỗi ngày chỉ dùng miệng nói thì có thể đi đến đích được! Ta hy vọng các ngươi có thể thông qua lần lịch lãm này mà trưởng thành thật sự. Tương lai của đế quốc nằm ở trong tay các ngươi, bởi vậy trọng trách ở trên vai các ngươi sẽ rất nặng! Còn không đến hai năm nữa sẽ tới cuộc thi đấu đệ nhất kiếm của các học viện trên đại lục theo thông lệ năm năm một lần. Quán quân lần trước bị Đế quốc Tử Xuyên giành lấy, mà quán quân trước đó nữa các ngươi biết là ai không?

Đã là chuyện của tám năm về trước, phần lớn học viên ở đây đều không biết. La Thiên thì suy nghĩ một chút, mới nói:
- Có phải Đại công tử Lăng Chí của tướng quân Lăng Thiên Khiếu đoạt được không?

Thượng Quan Vũ Đồng vui vẻ nở nụ cười, gật đầu nói:
- Đúng vậy! Mặc dù khi đó ta còn chưa vào Học viện Đế quốc, nhưng cũng biết, Học viện Đế quốc chúng ta luôn luôn là địa phương sản sinh ra lớp lớp tinh anh, từ nay về sau cũng sẽ là địa phương xuất hiện lớp lớp kỳ tích! Trước đó, có người nào trong các ngươi tin rằng: một Kiếm Thị bậc năm trong thời gian ngắn ngủn nửa năm lại vượt qua mười bậc lên tới Kiếm Sư bậc bốn không?

Trên mặt của Dạ Kiêu lúc này mới lộ ra vẻ kinh sợ, thảo nào những người này đều kinh ngạc như thế, biểu lộ tình cảm yêu mến là do chuyện như vậy. Chỉ nửa năm vượt qua mười bậc? Trời ạ, tên tiểu tử này... à không, là sư phụ đại nhân, không ngờ lại dũng mãnh như thế. Còn nữa hắn là người bị Thiên Mạch? Không lẽ là chuyện bốc phét! Dạ Kiêu không phải chưa từng thấy qua người bị Thiên Mạch. Trên con đường luyện võ, trước khi ba mươi tuổi, người bị Thiên Mạch có thể trở thành Kiếm Sư coi như đã là thành tích không tệ, làm sao có khả năng trong nửa năm vượt qua mười bậc!


Trên mặt của Lăng Tiêu không có mảy may lộ vẻ kiêu căng hay đắc ý chút nào, càng khiến cho đám người Tiêu Lâm đánh giá cao hắn thêm lên. Một học viên như vậy, không ngờ lại bị cho là đồ vô dụng, còn làm chuyện phi lễ với vị hôn thê? Quả thực đúng là chuyện đùa!

Mang trong lòng tâm tình phức tạp, những người này lại lần nữa thả bước trên đường. Lăng Tiêu cũng không có tiếp tục ngồi trên xe song mã. Chuyện thực lực tăng lên hoàn toàn nằm trong dự liệu của hắn, hơn nữa, đánh giá theo cấp bậc Kiếm Sư, Lăng Tiêu cũng nhìn ra được: Thật ra thực lực còn dưới bậc Đại Kiếm Sư cũng chẳng là cái gì đáng nói tới.

Chẳng lẽ nói lực lượng đạt tới Kiếm Sư bậc bốn thì thực sự có thể đánh bại Kiếm Sư bậc ba hoặc bậc hai? Chưa chắc!

Nếu công pháp kiếm kỹ của đối phương cao hơn một bậc, Kiếm Sư bậc bốn cũng nhất định sẽ bị đánh bại!

Giống như Tần Khang, công pháp và kiếm kỹ của hắn tuy rằng đã rất thành thạo, nhưng trên phương diện cảnh giới lại kém hơn mình quá xa, bởi vậy, Lăng Tiêu chỉ có thực lực Kiếm Sư bậc bốn lại có thể đùa bỡn Tần Khang là Kiếm Sư bậc sáu, hoàn toàn giống như là trò đùa!

Lăng Tiêu trong lòng nghĩ: Cũng chỉ có chân chính trở thành Đại Kiếm Sư, mới coi như thực sự bước vào con đường võ giả!

Dọc theo đường đi không còn gặp phiền toái nào gì nữa, tốc độ của bọn họ cũng rất nhanh, dần dần đuổi kịp một vài tiểu tổ khác. Thượng Quan Vũ Đồng biết rõ hơn ai hết mục đích của lần lịch lãm này, vì thế yêu cầu các học viên tăng nhanh tốc độ. Mười ngày sau, không ngờ bọn họ lại lên trước dẫn đầu các tiểu tổ, cuối cùng là tổ đầu tiên tiến vào một thị trấn của thảo nguyên Lưỡng Hà: thị trấn Tạp Mai Long!


Thị trấn Tạp Mai Long thoạt nhìn giống như là một tòa thành nhỏ, dựa vào kẻ mạo hiểm mà phát triển, kinh tế rất thịnh vượng, xem như là một trọng trấn quân sự ở phía nam của Đế quốc Lam Nguyệt, cách nơi này không xa vẫn luôn có quân đội đóng quân phòng thủ.

Sát ranh giới hướng nam của thảo nguyên Lưỡng Hà không xa lắm, đối diện với góc đông nam của thảo nguyên Lưỡng Hà, chính là đầm lầy Penzias (1) nổi tiếng! Mà vùng đất đó tuy là ở trong vùng lãnh thổ của Đế quốc Lam Nguyệt, nhưng lần lượt cùng với Fez (2) và Mandra (3) , hình thành một thế tam giác vây quanh đầm lầy Penzias ở chính giữa.

Đầm lầy chiếm diện tích rất rộng lớn, gần bằng một phần mười của lãnh thổ Đế quốc Lam Nguyệt, trong đó có các loại ma thú hùng mạnh, nghe nói còn có thú nhân sinh sống. Đương nhiên, có rất ít người nhìn thấy hình dạng của thú nhân lớn đến cỡ nào, thậm chí nhiều người trong bọn họ còn chẳng hề có chút khái niệm gì.

Đầm lầy Penzias sát bên thảo nguyên Lưỡng Hà lại là một vùng tương đối an hòa. Trong đó không có nhiều ma thú bậc cao, là chỗ rất thích hợp để kiếm tiền của kẻ mạo hiểm!

Thảo nguyên Lưỡng Hà như là một vành đai màu xanh, vắt ngang qua cực nam của Đế quốc Lam Nguyệt, băng qua thảo nguyên tiếp tục đi về hướng nam thì gặp biển rộng. Cho nên nơi này chẳng những là thiên đường của kẻ mạo hiểm, còn là nơi dạo chơi thỏa thích của nhiều người giàu sang phú quý. Ở bờ biển phía nam, thậm chí còn dựng lên vô số phòng nghỉ xa hoa để cho đám đại quý tộc có tiền hoặc là các phú hào làm chỗ nghỉ ngơi!

Thị trấn Tạp Mai Long cực kỳ sầm uất, khiến cho cả đám học viên đến từ đế đô này cứ giống như là người ở quê ra tỉnh, trông thấy cái gì cũng thực mới lạ. Nhất là ở nơi này kẻ mạo hiểm bán ra đủ loại đồ vật kỳ hình dị trạng càng hấp dẫn ánh mắt không ít người. Đối mặt với các thiếu gia tiểu thư áo quần hoa lệ đắt tiền đó, đám mạo hiểm tha hồ ba hoa lừa gạt không thương tiếc.


Vì thế, từng món tiếp từng món trong các câu chuyện mạo hiểm kích thích, sản phẩm trong tay của bọn họ cũng biến thành kim tệ, rốt lại hai bên đều cảm thấy vừa lòng thỏa ý.

Lăng Tiêu ngược lại muốn tìm kiếm tung tích của Thạch Trúc Thảo, dạo vài vòng nhưng không thấy. Sau đó, hắn chợt nhớ tới trong nhẫn không gian của mình còn có một quả trứng của Tuyết Sơn Thiểm Điện Ưng, thời gian qua vì luôn bận bịu lại quên mất chuyện này.

Chỗ bọn họ nghỉ lại là một khách sạn cao hơn mười tầng, tòa nhà này tên là Huy Hoàng, cũng là khách sạn lớn nhất ở thị trấn Tạp Mai Long, trang trí sang trọng, phục vụ chu đáo, đương nhiên giá cũng rất đắt. Nhưng đối với đám quý tộc này mà nói, hiển nhiên tiền không là vấn đề.

Lăng Tiêu vốn ở chung một phòng với Dạ Kiêu. Nhưng tên Dạ Kiêu kia vừa đến thị trấn Tạp Mai Long liền biến mất, nói là đi thăm viếng bạn cũ. Tuy nhiên Isa kiên trì cho rằng: Dạ Kiêu chính là sợ bị người trong nghề nhìn thấy hắn đi theo một tên Kiếm Sư bậc bốn làm mất thể diện nên mới né tránh.

Thế là Isa có thể thuận lý thành chương nán lại nơi này với Lăng Tiêu. Nàng với Lăng Tiêu giống nhau đều là người thích yên tĩnh. Mary mấy ngày nay luôn muốn tìm Isa giải thích chuyện "Nói lỡ lời" với nàng hôm đó, nhưng dường như Isa đã thực sự tức giận nàng, chỉ là thản nhiên nói chuyện với Mary như không có việc gì, nhưng lại có vẻ tị hiềm né tránh khiến cho Mary thương tâm không thôi.

- Isa, xin hỏi muội một vấn đề.
Lăng Tiêu trầm ngâm suy nghĩ cuối cùng quyết định hỏi Isa. Hắn tin tưởng Isa cô gái đơn thuần này, sẽ không bán đứng hắn. Bởi vì từ khi quen biết đến nay, Isa chưa bao giờ hỏi qua dù là nửa câu về vấn đề kiếm kỹ và công pháp của Lăng Tiêu.

Không giống như một số các bạn học khối cao cấp khác, luôn tìm mọi cách để dọ hỏi xem Lăng Tiêu có kỳ ngộ gì.


- A... Lăng Tiêu ca ca, huynh... huynh nói đi. Nguồn: https://truyenfull.vn
Trên gương mặt trong sáng như ngọc của Isa nổi lên hai đóa mây hồng, đôi mắt sáng như ánh sao chớp chớp nói.

- Muội hiểu rõ về loại ma thú Tuyết Sơn Thiểm Điện Ưng này chứ?
Lăng Tiêu thản nhiên hỏi.

- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
1. Penzias: Arno Allan Penzias (sinh 26 tháng 4 năm 1933) là nhà vật lý người Mỹ, người nhận Giải Nobel vật lý năm 1978 cùng Robert Woodrow Wilson nhờ công trình khám phá bức xạ phông vi sóng vũ trụ
http://vi.wikipedia.org/wiki/Arno_Allan_Penzias
2. Fez: Fes or Fez (Arabic: فاس , tiếng Pháp: Fès) là thành phố lớn thứ ba ở Ma- rốc sau Casablanca và Rabat - với dân số chỉ hơn một triệu. Đây là thủ phủ của khu vực Fès- Boulemane.
http://en.wikipedia.org/wiki/Fes
3. Mandra: Mandra (tiếng Hy Lạp: Μάνδρα, nghĩa là "sân"), hay Mandhra là một thị xã và khu đô thị ở trung tâm của tỉnh của Tây Attica tại Hy Lạp. Nó là một phần của khu vực đô thị Athens
http://en.wikipedia.org/wiki/Mandra


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui