Ngạo Kiếm Lăng Vân


Khóe miệng Lăng Tiêu hơi co giật một chút, trong lòng thầm nghĩ, Hoàng Phủ tiểu thư này có vẻ không coi mình là ngoại nhân, nói chuyện không kiêng nể gì, lắc đầu nói:
- Không có tinh hạch!
Nói xong nhìn vẻ mặt thất vọng của Hoàng Phủ Nguyệt, sau đó quay sang Hoàng Phủ Thương Tùng nói:
- Ta có một yêu cầu!

- Tiểu hữu cứ nói!
Hoàng Phủ Thương Tùng là một lão già thành tinh, đối mặt với đại khách hàng như Lăng Tiêu, mặc dù hắn ăn mặc bình thường cũng sẽ hầu hạ tốt, nhân tiện kết giao, ai biết tiếp theo hắn còn mang đến ngạc nhiên gì nữa?

- Ta muốn tìm hai loại thảo dược.
Lăng Tiêu nói, từ trong túi tiền lấy ra một tờ giấy, mặt trên viết hình thái của Thạch Trúc Thảo cùng Địa Long Chi Tâm, hoàn cảnh sinh trưởng cũng như đặc tính. Lăng Tiêu biết rõ, thế giới này, trừ hắn, tuyệt không có người thứ hai có thể làm ra Trúc Cơ đan, nếu như vậy, thông qua phòng đấu giá cực lớn này, biết đâu có thể tìm được, so với tự mình tìm kiếm thì tốt hơn rất nhiều. Trong khi chờ lão quay lại, mình cũng cần phải tới Mạo Hiểm Công Hội tuyên bố một nhiệm vụ.

Thạch Trúc Thảo cùng Địa Long Chi Tâm quả thật đều là dược liệu đắt tiền, nhưng người trên thế giới này vẫn chưa biết công hiệu của chúng, vì vậy dù ai đó ngẫu nhiên có được, phỏng chừng cũng sẽ trở thành loại phế phẩm bỏ đi. Chỉ có chính mình mới biết được chân chính giá trị của chúng, vì vậy chỉ cần có loại thảo dược này, Lăng Tiêu cũng không lo lắng mình không thể thu được. Bạn đang đọc tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.

Lúc trước không phải là hắn không nghĩ tới, mà bởi vì khi đó hắn không có tiền, sao có thể xin tiền cha mẹ để mua một loại đan dược mà thế giới này không biết. Đồng thời, Lăng Tiêu cũng không có thói quen đó.

Hoàng Phủ Thương Tùng hiểu biết đối với dược liệu tuy không bằng gia tộc Isa, nhưng cũng không thua kém nhiều, tràn đầy tự tin nhận tờ giấy của Lăng Tiêu, vừa đọc qua, miệng mấp máy, muốn nói cái gì, cuối cùng lộ ra nụ cười khổ:
- Tiểu hữu, hai loại thảo dược này ta chưa hề gặp qua, nguyên bản còn nghĩ rằng chính mình hiểu biết rất nhiều đối với dược liệu. Đại lục to lớn, cái không biết còn quá nhiều, ta cũng quá tự tin rồi.


Hoàng Phủ Nguyệt luôn luôn tin tưởng Hoàng Phủ Thương Tùng, lại không ngờ rằng có thứ dược liệu ngay cả Tùng bá cũng không biết, lập tức kinh ngạc lấy mảnh giấy trên tay Hoàng Phủ Thương Tùng, sau khi nhìn qua, mày liễu nhíu lại, kinh hô:
- Thạch Trúc Thảo?

Lăng Tiêu giật mình, chẳng lẽ còn có người biết loại thảo dược này, vội hỏi:
- Hoàng Phủ tiểu thư biết loại thảo dược này?

Hoàng Phủ Nguyệt ngẩng đầu, đôi mắt xinh đẹp lộ ra hào quang phức tạp, tuy nhiên nhớ tới vẻ thần bí của Lăng Tiêu, khóe miệng nhếch lên cười nói:
- Ta không biết, chỉ cảm thấy cái tên này rất có ý thơ
Nói xong còn khẽ cười với Lăng Tiêu.

Tuy cách cái khăn che mặt, nhưng vẫn khiến người ta có cảm giác vô cùng hấp dẫn!

Diệp Vi Ny ở bên cạnh khinh thường hừ một tiếng "Thật là một hồ ly tinh"

Lăng Tiêu lơ đễnh lắc đầu, chuyển sự chú ý sang Hoàng Phủ Thương Tùng. Hoàng Phủ Thương Tùng sau khi bị đả kích liên tục cũng tỉnh ngộ lại, biết không thể coi khinh người trong thiên hạ, khom người về phía Lăng Tiêu:
- Kiến thức của tiểu hữu khiến lão hủ tâm phục. Tiểu hữu cứ yên tâm, lão hủ sẽ công bố hai loại thảo dược này ra ngoài, tận lực giúp đỡ tìm kiếm!

Lăng Tiêu chân thành tạ ơn, rồi cùng phòng đấu giá ký kết một phần hiệp ước ủy thác bán đấu giá, sau đó cùng Diệp Vi Ny rời đi.


Hoàng Phủ Thương Tùng cho người lấy ra một thẻ khách quý của phòng đấu giá, chuẩn bị đưa cho Lăng Tiêu, bởi Lăng Tiêu đã nói địa chỉ nhà trọ cho Hoàng Phủ Thương Tùng

Hoàng Phủ Nguyệt lại lặng lẽ lấy ra một tấm thẻ hoàng kim từ túi tiền, hình thức cực kỳ tinh tế, hoa mỹ, đưa cho Hoàng Phủ Thương Tùng, nhẹ giọng nói:
- Đem cái này cho hắn!

Hoàng Phủ Thương Tùng lộ ra thần sắc kinh hãi, chần chờ nói:
- Tiểu thư….cái này thích hợp sao?
Là lão nhân của gia tộc Hoàng Phủ, làm sao mà lão lại không nhận biết loại thẻ này, toàn bộ gia tộc Hoàng Phủ bao gồm cả mấy quốc gia xung quanh cũng chỉ có không quá hai mươi cái!

Loại thẻ này nếu sử dụng trong phạm vi gia tộc Hoàng Phủ, có thể hưởng thụ ưu đãi giảm giá 20%! Giống như phòng đấu giá này, có thể trực tiếp hưởng thụ đãi ngộ cao nhất! Tuy nhiên, dù là hoàng thất cũng chỉ có một số người có thể được họ đối đãi như vậy, cái này tượng trưng cho thân phận, thậm chí rất nhiều thân vương muốn cũng không có được.

Mà đối với người mạo hiểm thần bí, niên kỉ còn trẻ này, mặc dù mang đến hai thi thể ma thú bậc năm cùng hai khối tinh hạch ma thú, nhưng dường như chưa đủ để họ phải dùng lễ đãi ngộ như vậy?

- Nghe lời ta, Thương Tùng bá bá, người đó tuyệt đối không đơn giản!
Hoàng Phủ Nguyệt nhẹ nhàng nói, giọng nói cương quyết không cho phản bác.

Đối mặt với vị tiểu thư mà tương lai rất có thể sẽ tiếp quản gia tộc Hoàng Phủ, Hoàng Phủ Thương Tùng chỉ có thể vâng theo, bởi loại thẻ này chính là phát minh của tiểu thư Hoàng Phủ Nguyệt.


Rất nhiều người thậm chí không thể hiểu, vì sao tiểu thư Hoàng Phủ Nguyệt có thể mang đến nhiều quan điểm kỳ quái ngạc nhiên như vậy, lại có thể nắm bắt lòng người giỏi như vậy. Tựa như loại thẻ hoàng kim này, một khi đưa ra, sẽ khiến hoàng thất của các quốc gia và giới đại thế gia điên cuồng truy lùng. Dường như nếu không có một thẻhoàng kim của gia tộc Hoàng Phủ sẽ không tính là một thế gia nhất lưu.

Vừa bước chân tới nhà trọ, gia nhân của gia tộc Hoàng Phủ đã đưa thẻ hoàng kim tới, Diệp Vi Ny cầm chơi một hồi sau đó nói:
- Hoàng Phủ tiểu thư đối xử với anh quả là không bình thường! nghe nói thẻ hoàng kim của gia tộc Hoàng Phủ chỉ có hoàng thất các quốc gia mới có, không ngờ lại cho anh một tấm!

Lăng Tiêu nhìn một cách vô tội, hai tay khoát khoát nói:
- Có thể coi trọng vẻ đẹp trai của ta.

Diệp Vi Ny ngược lại cười phá lên, chỉ vào Lăng Tiêu nói:
- Anh xem, hì hì, nhìn xem bộ dáng của anh đi, vừa đen vừa xấu, ai thèm coi trọng anh?

Lăng Tiêu không để ý tới Diệp Vi Ny cười nhạo, nói với nàng:
- Ta muốn tới Công Hội Mạo Hiểm xem một chút, cô muốn đi hay không?

- Sao lại không?
Diệp Vi Ny hếch mặt đắc ý, cảm thấy mình thắng lợi, nên tâm tình rất tốt.

Hai người tới nơi phát nhiệm vụ của Công Hội Mạo hiểm, hai loại dược liệu, mỗi loại ba vạn kim tệ, Lăng Tiêu để lại năm ngàn kim tệ ở Công Hội Mạo Hiểm làm tiền thế chấp.

Ra ngoài, Diệp Vi Ny nén giận nói:
- Vì sao lại dùng nhiều kim tệ như vậy phát nhiệm vụ? Anh là đồ phá gia chi tử!


Đối với tiểu nữ tham tiền này, Lăng Tiêu chẳng hề có chút ý niệm giải thích nào trong đầu, lại nghe Diệp Vi Ny ở bên cạnh than thở:
- May mắn là da của Thiểm Điện Cuồng Báo là của ta.

Ba ngày sau, Lăng Tiêu cùng Diệp Vi Ny vừa tới phòng đấu giá, Hoàng Phủ Thương Tùng được tin đã ra đón. Không thấy tiểu thư xinh đẹp Hoàng Phủ Nguyệt, nhưng Diệp Vi Ny không hiểu sao lại thở phào nhẹ nhõm.

Hoàng Phủ Thương Tùng vừa nhìn thấy Lăng Tiêu, lập tức cười nói:
- Tiểu huynh đệ, cậu tới đúng lúc, lão hủ không phụ sự nhờ vả của cậu. Cậu muốn tim hai loại dược liệu, ta đã có tin tức một loại!

- A!! Thật vậy?
Trên mặt Lăng Tiêu lộ ra sự ngạc nhiên, vui mừng, đối với hắn mà nói, tuyệt đối là tin tức cực tốt. Gia tộc Hoàng Phủ quả nhiên thực lực cường đại, khó tìm như vậy, không ngờ chỉ ba ngày đã có tin tức.

Nhìn biểu tình trên mặt Lăng Tiêu, Hoàng Phủ Thương Tùng thở dài nhẹ nhõm, mặc kệ thế nào, lần này xem như đã hoàn toàn kết giao tốt với người trẻ tuổi này. Không những vậy, lão còn muốn kết giao với người đứng phía sau Lăng Tiêu!

Có thể mang tới thi thể Ma thú bậc năm, cho dù là dùng đầu gối suy nghĩ, cũng biết không thể là người bình thường!

Về phần thực lực của Lăng Tiêu, bất kể là Hoàng Phủ Thương Tùng hay Hoàng Phủ Nguyệt đều căn bản không để trong lòng, bên cạnh Hoàng Phủ Nguyệt có bốn hộ vệ cấp bậc Ma Kiếm Sĩ, đã sớm nhìn thấu thực lực của Diệp Vi Ny và Lăng Tiêu. Tất cả đều cho rằng, người trẻ tuổi này có một thế lực cường đại, thần bí, đẩy ra làm người phát ngôn. Nếu có thể giao hảo với bọn họ, gia tộc Hoàng Phủ về sau lại thêm một mối hàng lớn,

Đây mới là thứ mà Hoàng Phủ Thương Tùng và Hoàng Phủ Nguyệt chân chính coi trọng.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui