Kể một chút. Charlotte và ba mẹ hiện tại của nàng thực ra không có quan hệ huyết thống. Từ bé đến lớn nàng chưa từng có một chút thông tin gì về ba mẹ ruột của mình ngoài cái họ Austin. Nàng nghe ba mẹ nuôi kể lại rằng năm ấy, vào một đêm mưa tầm tã, có ai đó đã gõ cửa nhà họ, khi ra trước nhà thì chỉ thấy một đứa bé sơ sinh đang khóc nức nở với một tờ giấy với dòng chữ vỏn vẹn "họ của con bé là Austin".
Và thế, suốt 24 năm qua Charlotte sống với thân phận là con gái nuôi của nhà Mahmodi, tuy vậy ông bà lại cưng chiều nàng chẳng kém gì con ruột cả. Nàng còn có một đứa em là Nesa, thường gọi với cái tên thân mật Nudde, con bé cũng đối xử rất tốt với chị gái.
Chính vì vậy mà Charlotte chưa từng cảm thấy tủi thân về chuyện không có ba mẹ ruột, nàng yêu gia đình hiện tại của mình. Nhưng nếu có thể, nàng muốn gặp lại người đã sinh ra mình để biết nỗi khổ của họ là gì.
- Charlotte.
Engfa bất ngờ chạy đến ôm lấy eo nàng khi thấy người yêu đang thẩn thờ trước gương phòng tắm.
- P'Fa chúng ta xuống đón gia đình em thôi.
Charlotte quay lại mỉm cười nhẹ với cô, sau đó cả hai cùng nhau đi xuống nhà.
.
- Ba mẹ, Nudde, thật nhớ mọi người quá à.
Vừa bước qua cách cổng, Charlotte liền ôm chầm lấy ba mẹ và em gái của mình, đúng là không đâu ấm bằng vòng tay gia đình.
- Nhớ thiệt không? Sao nói về quê mà không về hả?
Mẹ xoa đầu con gái lớn, giọng điệu có hơi trách yêu một chút.
- Con chưa sắp xếp được mà, dù gì cả nhà cũng lên với con rồi.
Charlotte nhe răng cười, sau đó liền hôn má mẹ một cái dỗ ngọt.
Nhìn thấy gia đình nàng ôm ấp xong, Engfa mới lễ phép chào:
- Con chào hai bác, chào em, con là Engfa ạ.
- Ừm chào con, con là bạn của Charlotte?
- Dạ không, người yêu của con đó ba mẹ.
Trả lời xong Charlotte còn câu lấy cánh tay chị người yêu, hai người đều cười vui vẻ với gia đình, riêng Engfa có hơi bối rối xíu.
Chào hỏi xong, mọi người cùng nhau đi vào nhà. Charlotte ngồi ở phòng khách trò chuyện với cả nhà, còn Engfa đang dưới bếp lấy bánh nước.
- Mời hai bác với em.
Cô đặt bánh quy cùng nước ép lên bàn, xong thì ngồi xuống kế Charlotte.
Mẹ cô cười rồi cất lời:
- Engfa, con đang làm nghề gì?
- Dạ con làm photographer ở chỗ của anh Dany ạ.
- Ba mẹ con hiện tại ở đâu? Có gần đây không?
- Dạ không ạ...
Engfa vừa trả lời vừa gãi đầu, khuỷu tay đẩy nhẹ vào cánh tay Charlotte cầu cứu.
- Gia đình chị ấy đều ở nước ngoài, ở Việt Nam ấy mẹ.
Thấy người yêu lúng túng không biết trả lời sao, Charlotte nhanh trí nhảy số, may là còn bịa ra đại nhà cô ấy ở nước ngoài.
Cuộc nói chuyện kết thúc nhanh chóng do người nhà nàng đi đường xa cũng mệt, Charlotte sắp xếp phòng ngủ cho gia đình rồi trở về phòng với Engfa.
.
Hiện giờ Engfa đang xem lại mấy bức ảnh đã chụp ngày hôm qua, cô khá hài lòng về thành quả của mình. Mà có một xíu hơi buồn cười...
- Chị cười cái gì chứ? Dám xem ảnh gái.
Đang chăm chú thì bỗng Charlotte đi tới, nàng thái độ ghen tuông khi chị người yêu cứ cười cười phát ghét.
- Biết vì sao chị cười không?
Engfa phì cười khoe ra hai cái lúm duyên dáng, cô ôm eo bé thỏ kéo lại.
- Vì cô ta đẹp.
Charlotte dỗi hờn khoanh hai tay trước ngực, mặt quay ngoắc đi chỗ khác.
- Làm gì có, chị cười vì mấy tấm Charlotte chụp nè, sai góc rồi nhòe tùm lum.
Ghen mà cũng đáng yêu, Engfa đưa máy ảnh qua cho Charlotte rồi chỉ vào tấm hình bị chụp lệch tâm điểm. Cô cũng chỉ biết cười bất lực, đưa tay véo véo má nàng.
- Hứ, chê em chụp dở hả? Em giận chị luôn.
Hai má nàng phồng ra, mỏ thì chu như con vịt, tự nhiên ghét Engfa ghê.
Engfa cười một cách cưng nựng rồi bế em người yêu ngồi lên đùi mình, hai tay nựng má bé thỏ cưng, sau đó ịn vào đôi môi đỏ mọng một nụ hôn. Má Charlotte không hiểu tại sao bừng nóng, nàng sờ sờ môi mình rồi hướng mắt qua bên trái. Đang giận thì đừng có đáng yêu vậy chứ, tên cún con này.
- Charlotte chụp ảnh dở tệ nên chỉ thích hợp làm người yêu chị thôi.
Cô lại hôn một cái lên má nàng.
- Dẻo cái mồm.
Charlotte bĩu môi, dùng hai ngón tay kẹp lấy môi cô kéo ra bóp bóp, đúng là cái mồm này vừa mềm vừa dẻo.
- Có muốn thử xem dẻo cỡ nào không?
- Hử?
Vừa dứt lời, Engfa liền áp đôi môi vào hai cánh anh đào đỏ mọng của nàng. Hành động đột ngột làm cho Charlotte chưa kịp thích ứng, hai mắt mở to nhưng dần cũng khép lại. Cô giữ gáy nàng, nàng câu cổ cô, nụ hôn nối dài những cảm xúc êm đềm mà cũng không kém phần mãnh liệt.
Đôi tình nhân hòa hợp trên một chiếc giường, âm thanh mút mát vang vọng một tầng nóng bỏng. Engfa tăng lực hôn, ra sức mút môi của nàng, trên rồi lại dưới liên tục thay phiên nhau. Cánh môi Charlotte bị áp đến sưng bóng lên, khóe miệng lấp ló giọt dịch vị sau đó nhanh chóng được cô ấy nếm trọn.
- Ưm~
Cổ họng nàng ngân lên giữa nụ hôn, cùng cô rong rủi nãy giờ cũng sắp kiệt sức.
Engfa vểnh lỗ tai thu vào tiếng kêu kiều mị của người yêu, thêm phần thích thú mà tấn công chiếc lưỡi nhỏ bên trong khoang miệng. Charlotte được tình nhân chiều chuộng đến mềm nhũn thân thể, tùy ý cho cô ấy muốn làm kiểu gì thì làm.
- Chị yêu em.
Rốt cuộc Engfa cũng thỏa mãn buông ra, cô dịu dàng nói với nàng rồi đưa tay lau đi vết son lem ra khóe miệng xinh đẹp.
- Đến giờ chị phải đi làm rồi đó, chậm trễ sẽ bị trừ lương đấy.
Charlotte nựng má người yêu, sau đó chỉ lên đồng hồ đã điểm 10 giờ kém.
- Chiều về chị mua súp cho em nha.
Luyến tiếc ôm eo bé thỏ đặt xuống giường, cô xoa tóc nàng rồi cũng đứng dậy.
Ngồi nhìn Engfa thay đồ một lát Charlotte cũng đứng dậy, nàng đi tới chỉnh cổ áo sơ mi lại giúp cô rồi cài nốt cúc áo trên cùng.
- Mở ra cho chị thở với em.
Engfa chạm lên cổ áo đòi tháo cái nút đó ra nhưng liền bị nàng chặn lại, còn liếc cô hâm he.
- Hở hang cho con nào xem?
- Hong có, chị không mở ra đâu.
Cô lắc đầu lia lịa rồi nghiêng đầu hôn cái má mềm nhũn của em bồ. Ghen tuông suốt thôi, nhưng mà là ghen theo kiểu đáng yêu, dỗ một xíu là được.
- Chị đi làm nha, tạm biệt em bé.
Xong rồi cô sờ nhẹ hai bên tai nàng xoa xoa, miệng lại cười thật tươi tắn.
- Rồi đi đi, nhớ về sớm. - Charlotte gật đầu.
- Tuân lệnh.
.
Buổi xế chiều, Charlotte ra vườn tỉa tót lại những khóm hoa của mình một chút, Nudee cũng giúp đỡ nàng và phần vì lâu không gặp nhau nên hai chị em có rất nhiều chuyện để nói.
- Chị về rồi đây.
Cùng lúc ấy, Engfa trở về nhà trong bộ dạng hớn hở, vừa mở cửa vào đã liền ôm chầm lấy em người yêu.
- Chị làm gì vậy? Còn có Nudee ở đây mà.
Charlotte mắc cỡ gỡ tay tên cún tinh nghịch sau lưng ra, biết là nhớ rồi nhưng cũng phải ý tứ chứ.
- Không sao đâu mà chị hai, công nhận là chị dâu thương chị em thật đó.
Đứa nhỏ bên cạnh không những không khó chịu ngược lại còn tỏ ra thích thú, em đã từng gặp qua những người yêu trước đây của chị mình rồi nhưng chỉ thấy mỗi Engfa là phù hợp.
- Đúng vậy, chị thương Charlotte nhất, moah moah~
Engfa cười tít hết cả mắt, vòng tay càng ôm chặt lấy người yêu rồi tặng cho nàng mấy cái hôn thật kêu.
- Có chuyện gì mà chị vui dữ vậy?
Vui thì vui nhưng Engfa chưa từng loi choi như này, Charlotte đoán ra có chuyện gì liền xoay qua xoa đầu cô.
- Anh Dany vừa tăng lương cho chị, lát nữa chị đưa cho em giữ he.
2
Cô dụi đầu vào cổ nàng nói với giọng vừa khoe mẽ vừa ngoan ngoãn.
- Chậc chậc, chưa gì đã đưa lương cho người yêu rồi, chị cẩn thận bà chị của em lấy đi sắm đồ hết đấy.
Nudee đứng kế bên tặc lưỡi lắc đầu, không hiểu sao trên đời lại có một người chiều chuộng người yêu đến thế nữa.
- Con nhỏ này.
Charlotte nhảy qua cóc đầu nhỏ em một phát, cái tội móc mé chị mình nè.
- Thôi nào, vào tắm rồi chị nấu cơm nè.
Nói rồi Engfa bế bổng nàng lên, cười với đứa em rồi ôm cục bông của mình đi vào trong nhà.
Ui trời, ba mẹ đang ngồi ở phòng khách kìa, Engfa mặt dày không biết xấu hổ, Charlotte ngại chết đi được à.
- Thưa hai bác, con mới về.
Cô cũng lễ phép thưa ba mẹ "vợ" rồi mới bồng cục cưng lên đấy chứ.
- Bà coi con gái mình kìa, lớn rồi mà còn bắt người yêu ẵm.
- Mà tôi chấm con bé Engfa này rồi đó, ông xem ngày nào đẹp cho tụi nó cưới đi.
Thế là hai ông bà nhìn nhau cười suốt buổi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...