Ngận Thuần Ngận Ái Muội

"Chi phiếu đâu? Bọn mày có nhìn thấy chi phiếu không?" Lưu Cát Hạo quay sang hỏi bốn tên này, bốn tên này chính là bốn tên vừa rồi thu tiền, nhìn bên ngoài thì có vẻ không quan hệ đến Lưu Cát Hạo, nhưng kì thật bốn tên này đều là lính của Lưu Cát Hạo cả, bình thường làm việc trong ngân hàng, rửa tiền cho tên này.

"Anh Hạo, chi phiếu không phải anh để trong túi sao?" Một tên hỏi.

"Tao biết, nhưng bây giờ không có!" lcg vội la lên: "Cái đó đến mười triệu lận đấy!"

"Vậy. có phải rớt ở trong quán cafe hay không?" Một tên khác nhắc.

"Không thể, tao nhớ rõ là tao nhét vào trong túi mà!" Lưu Cát Hạo lắc đầu.

"Tao cũng nhớ anh Hạo để ở trong túi rồi!" Tên lên tiếng đầu tiên nói.

"Vậy tại sao lại không có?" Lưu Cát Hạo bắt đầu suy nghĩ, nhớ lại, nhưng vẫn không nhớ là tờ chi phiếu đã đi về đâu! Từ quán cafe đi ra, trái phải đều là người của mình, sau đó liền lên xe trở về công ty! Căn phải là không có chổ để mất chi phiếu.

"Anh Hạo, hay là anh gọi điện cho thằng nhóc kia, kêu thắng viết thêm một tờ chi phiếu khác cho anh?" Một thằng khác đột nhiên lên tiếng.

"Đúng vậy!" Lưu Cát Hạo vỗ mạnh bàn một cái: "Biện pháp thật tốt!"

Nói xong, Lưu Cát Hạo móc điện thoại ra, gọi đến số của Vương Mi, nhưng mà chỉ trong hai giây, trên khuôn mặt lúc đầu tràn ngập hy vọng nhất thời lộ ra vẻ thất vọng, tắt điện thoại rồi mắng: "Mẹ kiếp, con đĩ, dám tắt điện thoại!"

"Số điện thoại của thằng tình nhân kia, không phải anh cũng có lưu sao?" Thằng này lại tiếp tục nhắc nhở.


Lưu Cát Hạo nghe xong, cầm máy lên, gọi điện đến số máy kia, bởi vì lúc trước Vương Mi gọi xong, Lưu Cát Hạo đã âm thầm lưu lại.

Bên trong lại truyền đến ò e í, Lưu Cát Hạo hoàn toàn tuyệt vọng, nhưng mà nghĩ lại cũng thấy bình thường. Đối phương khẳng định là không muốn phát sinh thêm quan hệ gì với mình, cho nên tắt điện thoại cũng là điều bình thường.

Nhưng mà. Lưu Cát Hạo thật sự không cam lòng, cái đó đến mười triệu lận! Chẳng những có thể bù lỗ làm ăn của mình, hơn nữa còn có thể bỏ túi riêng không ít!

Đang suy nghĩ nên làm thế nào bây giờ thì đột nhiên điện thoại của hắn vang lên, Lưu Cát Hạo cả kinh, tưởng đám người Vương Mi gọi đến, vội vàng cầm máy lên, nhưng đáng tiếc lại là một dãy số xa lạ.

"alo, tìm ai?" Lưu Cát Hạo có chút không tình nguyện nghe điện thoại.

"Là Lưu lão đệ sao?" Trong điện thoại truyền ra giọng nói khàn khàn.

"Là tôi, anh là ai?" Lưu Cát Hạo không nhận ra giọng nói này, vả lại bây giờ tâm tình đang không vui, cho nên thái độ cũng trở nên cộc cằn hơn.

"Anh là Âu Dương Quân Uy, thế nào, Lưu lão đệ không nhớ anh sao?" Người gọi đến tự giới thiệu.

Lưu Cát Hạo đầu tiên là sửng sốt, sau đó lập tức nhớ ra đối phương là ai! Âu Dương Quân Uy, là đại thiếu gia của Âu Dương gia quyền lực nhất tỉnh P, cũng có quan hệ làm ăn với mình, nói chính xác hơn là hợp tác cả hai cùng có hợp! Hơn nữa, Âu Dương gia còn khống chế cả thế lực tỉnh P, thậm chí trong một lần đi nhậu, Âu Dương Quân Uy trong lúc vô tình còn để lộ ra việc ông già của mình ở nước ngoài có một tổ chức sát thủ! Thực lực như vậy, Lưu Cát Hạo làm sao mà dám chống đối với hắn, cho nên vẫn duy trì quan hệ rất tốt.

Nghĩ đến đây, trên mặt của Lưu Cát Hạo lập tức xuất hiện nụ cười: "Âu Dương đại ca, thì ra là anh, chậm trễ chậm trễ!"


"Không sao, anh vừa đổi số, chú không nhận ra cũng là bình thường!" Âu Dương Quân Uy cười nói: "Lưu lão đệ, lần này anh có việc muốn nhờ chú hỗ trợ!"

"Hỗ trợ?" Lưu Cát Hạo sửng sốt, với thực lực của Âu Dương Quân Uy, còn phải nhờ mình hổ trợ sao? Nhưng mà, nếu hắn ta đã lên tiếng, vậy thì quá tốt, chỉ cần đem lại lợi nhuận cho mình, vậy thì sao cũng được, vì thế vội hỏi: "Chỉ cần tiểu đệ giúp được chuyện của Âu Dương đại ca, nhất định sẽ hết sức!"

"Là như vậy, anh đang ở Macao, chú có rãnh không? Chúng ta gặp mặt nói chuyện." Âu Dương Quân Uy nói.

"Ơ? Bây giờ anh đang ở Macao?" Lưu Cát Hạo nghe xong vội nói: "Anh ở đâu, em lập tức đến tìm anh ngay!"

"Anh đang ở khách sạn Australian, em đến rồi cứ gọi điện cho anh, anh sẽ đi xuống!" Âu Dương Quân Uy nói.

"Được, không thành vấn đề!" Lưu Cát Hạo nói.

Tuy rằng vẫn rất phiền lòng vì chuyện tấm chi phiếu biến mất, nhưng mà cũng không thể vì tấm chi phiếu mà bỏ qua một món tiền lớn,. Mỗi lần đi gặp Âu Dương Quân Uy mình đều được một số tiền không ít, mặc dù không nhiều bằng mười triệu, nhưng mà khoảng vài triệu thì vẫn có, cho nên Lưu Cát Hạo không dám chậm trễ.

Lại nói, lần này Âu Dương Quân Uy đến Macao, chính là nhắm về Dương Minh mà đến. Mối thù em trai bị chặt tay, Âu Dương Quân Uy lúc nào cũng ghi nhớ trong lòng, bây giờ là thời cơ tốt để tiến hành trả thù Dương Minh.

Trong khoảng thời gian này, Âu Dương Quân Uy đã thông qua vô số quan hệ để tìm hiểu bối cảnh của Dương Minh! Càng tìm hiểu thì càng sợ hãi!

Không chỉ là con rể của Tôn gia Đông Hải, ở Tùng Giang cũng có thế lực không nhỏ! Lão đại Tùng Giang Bạo Tam Lập và Hầu Chấn Hám đều có quan hệ mật thiết!


Có thể nói, nếu như mình đi đến Tùng Giang tìm Dương Minh, thì có khả năng là có đi mà không có về! Cái này cũng giống như đạo lý những kẻ khác đến tỉnh P để đánh Âu Dương gia vậy!

Cho nên, Âu Dương Quân Uy luôn chờ đợi, chờ một cơ hội thích hợp, lần này, cơ hội đã đến! Dương Minh tự nhiên đi Macao, cho nên bây giờ không ra tay thì đợi đến khi nào?

Dương Minh đi đến Macao bằng con đường bình thường, cho nên không giấu được ánh mắt của Âu Dương Quân Uy, chỉ cần có chút quan hệ với người trong hãng hàng không, là có thể tra ra được, huống chi hãng hàng không còn có trang web trên mạng, ở tỉnh P cũng có thể điều tra.

Âu Dương Quân Uy đã sớm dặn dò người trong hãng hàng không, dặn hắn ta chú ý đến người tên là" Dương Minh"! Tuy rằng trước đó cũng có, nhưng mà không phải là người Tùng Giang, cho nên Âu Dương Quân Uy cũng không chú ý, mà lần này, máy bay cất cánh từ Đông Hải, Âu Dương Quân Uy mới cẩn thận điều tra, chỉ cần kiểm tra đăng ký một chút là có thể chứng minh được người này và người đã chặt tay em trai lần trước chính là một người, cho nên Âu Dương Quân Uy biết, cơ hội đã đến!

Vội vàng liên hệ với cha là Âu Dương Kham Khởi, Âu Dương Kham Khởi cũng nghe hung thủ chặt tay con trai nhỏ đã đến Macao, không nói hai lời, liền mang theo sát thủ đắc lực nhất Ưng Tổ có nickname là" lùi lại 1" đi đến Macao.

Tên này sở dỉ có nickname là lùi lại 1, cũng bởi vì trong lúc giết người, sẽ lùi lại một giây, bất luận là dùng vũ khí gì, cũng sẽ tạm dừng trên người đối phương một giây, làm cho đối phương có một giây để lộ ra vẻ kinh hãi hoảng sợ, sau đó mới ra tay giết chết người đó.

Hắn ta là một kẻ biến thái có sở thích nhìn những người có thần sắc tuyệt vọng, hoảng sợ, kinh hãi ấy, điều này làm cho hắn có cảm giác sung sướng không nói nên lời. Cái này chính là một loại tâm lý biến thái, nhưng đối với tên lùi lại 1 này, thì chính là một niềm vui.

Đương nhiên, bọn chúng đang ở Nga, cho nên không thể đến nhanh như Âu Dương Quân Uy được, cho nên Âu Dương Quân Uy đến Macao trước, để tra xét thật hư thế nào, tiện thể thăm dò chổ ở của Dương Minh.

Quả nhiên không lâu sau, Âu Dương Quân Uy liền nhận được điện thoại của Lưu Cát Hạo, nói hắn đang ở dưới cửa khách sạn, Âu Dương Quân Uy liền mặc áo khoác vào, đi xuống lầu, liếc nhìn là thấy Lưu Cát Hạo đang đứng chờ mình bên ngoài.

Tuy nói Lưu Cát Hạo là bạn làm ăn của Âu Dương gian, nhưng mà cũng chỉ là một mối rất nhỏ, căn bản là không có nhiều địa vị trong các mối làm ăn của Âu Dương gia, cho nên bình thường tuy rằng không khinh thường hắn, nhưng mà chưa đến mức Âu Dương Quân Uy hạ mình xuống để xưng huynh gọi đệ với tên này.

Nhưng mà lần nay quả thật là có việc nhờ Lưu Cát Hạo, cho nên Âu Dương Quân Uy cũng không quản nhiều như vậy, mình ở tỉnh P rất là có thế lực, nhưng ở Macao lại là một chuyện khác, vả lại cường long cũng không áp được đầu xà mà!

Huống chi, muốn tìm chổ của Dương Minh, còn phải nhờ sự hỗ trợ của đầu xà nơi đây, cho nên Âu Dương Quân Uy liền nghĩ đến Lưu Cát Hạo. Lưu Cát Hạo cũng đã từng đề cập qua, ở nơi này kinh doanh vài ngân hàng tư không tính là lớn! Tuy rằng không có làm ăn lớn gì, nhưng như vậy đã đủ rồi, bởi vì những người tiếp xúc với ngân hàng tư đều là những loại người chẳng tốt lành gì, cho nên thông qua sự thăm dò của họ để tìm chổ ở của Dương Minh hẳn là không phải việc khó gì.


Chuyện kế tiếp đành nhờ vào bên cha, không cần Lưu Cát Hạo phải làm gì nữa.

"Âu Dương đại ca!" Lưu Cát Hạo thấy Âu Dương Quân Uy xuống, nhiệt tình chào hỏi.

"Lưu lão đệ, đã lâu không gặp!" Âu Dương Quân Uy cũng nhiệt tình vươn tay ra chào hỏi.

"Haha, em cũng vậy, không biết anh dạo này thế nào?" Lưu Cát Hạo cười nói: "Nếu đã đến Macao, vậy thì để lão đệ làm chủ, chúng ta tìm một chổ uống cho đã!"

Âu Dương Quân Uy cũng có ý này, nói chuyện trên bàn rượu lúc nào cũng dễ dàng hơn, vả lại đây cũng là thói quen của dân làm ăn rồi.

Hai người thuê một phòng riêng, nhưng mà phục vụ của khách sạn cũng không ý kiến gì, bởi vì hai người gọi đồ ăn đủ cho năm người ăn mà.

Lưu Cát Hạo đương nhiên là sẽ không tính toán một chút tiền cơm này, chỉ là một chút tiền thì đã sao? Lợi nhuận làm ăn còn có thể lấy lại gấp mấy trăm lần đống này mà.

Lưu Cát Hạo làm mất chi phiếu, tuy rằng ngoài mặt không có biểu hiện gì, nhưng kì thật trong lòng vẫn rất khó chịu, cho nên uống rượu để giải sầu, còn Âu Dương Quân Uy thì đamg tìm thời cơ thích hợp để mở miệng, cho nên cũng ngồi uống với Lưu Cát Hạo.

Sau ba tuần rượu, Âu Dương Quân Uy mới bắt đầu nói chuyện chính: "Lưu lão đệ, kì thật lần này anh đến Macoa là muốn tìm một người"

"Người nào? Nói đi, muốn em hỗ trợ thế nào?"

"Đương nhiên là kẻ thù của anh!" Âu Dương Quân Uy cũng không gạt Lưu Cát Hạo, vì theo hắn thấy, giữa Dương Minh và Lưu Cát Hạo không thể xảy ra chuyện gì cả.

"Ồ, vậy nói đi, lão đệ sẽ giúp hết mình!" Lưu Cát Hạo lập tức cam đoan.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui